Nam nhân kia sắp tới rồi!
Sáng sớm Bá Nạp Đức liền có vẻ mặt đau khổ, làm gì cũng không thể yên tâm lại, nếu Long Cảnh tới, hắn còn có thể vui sướng theo đuổi Yuu sao?
Hiển nhiên là không!
Mắt thấy hắn điều động nội bộ bay tới đây, Bá Nạp Đức sầu đến mức tóc đều rụng, một phen túm tóc. Sáng sớm Bá Nạp Đức liền vọt vào phòng bếp, chủ động bưng sữa bò ra, mặt mang ngây ngô cười đưa cho Yuuya.
"Yuu, đây, độ ấm vừa vặn!"
Ukyo vừa vặn bưng trứng gà đã chiên ra, dừng một chút, nhịn không được ghé mắt nhìn, nam nhân này ở nhà họ mấy ngày, liền đối với Yuuya hiến ân cần mấy ngày, mục đích thập phần rõ ràng.
Không thể không nói, nam nhân này rất có nghị lực, nếu là người thường bị Yuuya không cho mặt mũi như vậy đã sớm ném sắc mặt, đã sớm bỏ đi rồi, hắn còn có thể mỗi ngày mặt tươi cười, cười hì hì đi lên, tâm thái này thật đáng giá tuyên dương.
Bất quá, thoạt nhìn vẫn thực không vừa mắt!
Sắc mặt Ukyo trầm xuống, tự cho Bá Nạp Đức thêm một muỗng muối lớn.
Iori hôm nay không có việc, cho nên cũng không ra cửa, nhìn trong nhà có thêm một người xa lạ, cũng không nói gì. Chỉ là thời điểm Bá Nạp Đức đi đến trước mặt Yuuya, đứng dậy tới gần.
"Yuuya, anh có việc muốn nói, có thể cho anh một chút thời gian được không?"
Tâm tình Yuuya hôm nay tựa hồ không tồi, chớp chớp mắt, gật đầu đáp ứng.
Hai người đi vào phòng Iori, tuy rằng lúc trước đã tới rất nhiều lần, nhưng mỗi một lần đi vào phòng Iori, Yuuya vẫn nhịn không được kinh ngạc cảm thán, phòng này thật sự là quá đơn điệu.
Chỉ một màu sắc, chỉ một bố trí, toàn bộ phòng đều là màu lạnh, thời điểm đi vào còn có thể cảm giác được độ ấm giảm xuống.
"Có chuyện gì sao?" Yuuya tìm vị trí ngồi xuống.
Iori nhìn chằm chằm Yuuya, đôi mắt màu trà xẹt qua một tia dao động, "Yuuya, em còn chưa trả lời vấn đề của anh."
"Cái gì?" Yuuya nghiêng đầu, đây là thật sự khó hiểu.
"Lần trước anh và anh Hikaru đều tỏ tình với em, anh thích em, em còn chưa trả lời anh." Ánh mắt Iori giống như là keo dính vào người Yuuya, không chấp nhận đối phương trốn tránh.
Bị người nhìn chằm chằm như vậy, Yuuya có chút vô thố, cậu vô ý thức nắn vuốt vành tai, khảy vài cái rồi nói "Anh nói như vậy em cũng ······"
"Em không thích anh?"
"Không ······"
"Đó chính là thích?" Hai tròng mắt màu trà lấp lánh sáng lên.
"Cũng không phải ······"
Iori không nói gì, chỉ là hai mắt vẫn nhìn chằm chằm Yuuya, như là một hai phải có một đáp án.
Yuuya có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi, trầm mặc một lúc, đối với Iori mở miệng "Anh cũng biết đi, em ngay từ đầu thực chán ghét nam tính, thậm chí có chút sợ hãi ······"
Iori ngẩn ra, hắn đương nhiên biết, chỉ là không nghĩ tới Yuuya sẽ chủ động mở miệng cùng hắn nói cái này, hắn không nói lời nào, lẳng lặng chờ Yuuya nói tiếp.
"Cho nên khi em vào nhà này, kỳ thật em rất sợ hãi mọi người, bất quá em lại phát hiện, nguyên bản cũng không phải tất cả nam tính đều làm người chán ghét, ít nhất ở trong nhà này, em cảm thấy thực tốt ······"
Cũng không phải vì có lệ Iori, Yuuya là thật sự nghĩ như vậy.
"Mọi người đều ở chung như vậy cũng tốt, chị ở chỗ này, mỗi ngày đều thật vui vẻ, so với hai người ở cùng một chỗ như trước kia thì vui sướng hơn nhiều, cho nên em cũng muốn thích nơi này, mỗi ngày cùng một đống nam tính sinh hoạt ở bên nhau, em cũng đã không sợ hãi nam tính như vậy."
"Các anh em trong nhà đều thực tốt, Masaomi-san thực tốt, Ukyo-san cũng thực tốt, còn có Iori-san ······ em cũng không chán ghét." Nói, ngữ khí Yuuya biến đổi "Nhưng nếu là thích ······ này chỉ sợ là không được ······"
Mắt Iori trầm xuống "Vì sao? Bởi vì anh không tốt?"
"Không phải, chỉ là em không thể thích." Thời điểm Yuuya nói thích, sắc mặt hiện lên một tia đau thương.
Iori cũng không bỏ qua bất kì biến hoá nào của đối phương, sắc mặt lập tức biến đổi "Không thể thích? Em có người yêu thích rồi? Là anh Hikaru sao?"
Yuuya lắc đầu, đứng lên, nhìn Iori, người này được cho là vương tử văn võ song toàn, giờ phút này tối tăm trên khuôn mặt tuấn mỹ càng sâu.
"Vậy còn anh, vì sao thích em?" Hỏi xong những lời này, sắc mặt Yuuya có chút trắng bệch "Bởi vì em lớn lên đẹp?"
Iori ngẩn ra, nhìn khuôn mặt thiếu niên tinh xảo không giống người thật, đột nhiên nói không ra lời.
Yuuya đột ngột cười, trước khi rời đi lưu lại một câu, "Anh xem, anh cũng không thể nói nguyên nhân anh thích em, anh có biết bởi vì khuôn mặt này mà có bao nhiêu người thích em không? Nếu em một hai phải đáp lại đám người đó chẳng phải là rất mệt sao? Hay là em nên cầm dao cắt khuôn mặt này?"
—— Không, không phải ······
Không phải như thế!
Iori đứng dậy, hai tay nắm gắt gao, muốn mở miệng giữ đối phương lại không biết vì sao không mở miệng được.
Yuuya vừa ra khỏi phòng, liền thiếu chút nữa đụng phải một vật thể không rõ trước cửa.
Bá Nạp Đức "······" Úc, thượng đế, nghe lén bị bắt được!
Yuuya cười tươi rói "Chơi vui không? Mặc Phỉ tiên sinh."
Úc, Yuu của hắn cười thật là đẹp, nếu không phải cười nguy hiểm như vậy thì tốt rồi!
Trán Bá Nạp Đức ẩn ẩn treo một giọt mồ hôi, tốt xấu gì thì hắn cũng là một người có uy tín và danh dự, sao ở trước mặt Yuuya liền hoàn toàn yếu đi?
Hắn xoa xoa mồ hôi không tồn tại, nhịn không được chột dạ nói "Căn phòng này cách âm thật không sai, Yuu, em đi đường thật uyển chuyển nhẹ nhàng."
Yuuya có chút vô ngữ "Mặc Phỉ tiên sinh, anh thân là ông chủ, chẳng lẽ không phải là rất bận sao?"
Bá Nạp Đức vừa nghe đề tài dời đi, nguy hiểm đã qua đi, lập tức khôi phục tại chỗ: "Không vội a! Tôi có một trợ lý tài giỏi, đương nhiên, quan trọng nhất chính là chuyện gì cũng kém hơn Yuu rất nhiều!"
Yuuya đối với lời hắn nói không có bất kì phản ứng nào.
Hiển nhiên, loại trình độ âu yếm này không thể làm Yuuya động tâm, Bá Nạp Đức ngầm thở dài, sao hắn không có biện pháp nào với Yuu a?
Chiêu số đó rõ ràng rất hữu dụng với người khác!
Xem ra Yuu của hắn quả nhiên là không giống người thường!
Bị chọc một mũi tên, lại tự mình chữa thương, Bá Nạp Đức thực mau liền an ủi mình, nếu Yuu thật sự dễ dàng theo đuổi như vậy, kia thật không thú vị a.
"Chẳng lẽ Mặc Phỉ tiên sinh không sợ trợ lí phản bội sao? Dọn sạch công ty anh, đến lúc đó, Mặc Phỉ tiên sinh muốn khóc cũng không còn kịp nữa rồi." Yuuya ác ý suy đoán.
Bá Nạp Đức không thèm để ý "Không không, cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám làm, bất quá, nếu thật sự phát sinh loại chuyện này, Yuu sẽ thu lưu người đáng thương không xu dính túi này sao?"
Yuuya híp mắt nhìn đối phương, từ đầu tới đuôi, từ sợi tóc đến bàn chân, dùng ánh mắt đến chợ bán thức ăn chọn cải trắng đem người quét một lần, lắc đầu "Không được, anh quá cao lớn."
Bá Nạp Đức sửng sốt, bị nguyên nhân cự tuyệt này làm cho có chút hồ đồ "Tôi lớn lên cao có cái gì không tốt sao? Còn có thể làm bảo tiêu của em!"
Yuuya tiếp tục lắc đầu, "Tôi chán ghét nam nhân lớn lên cao hơn tôi."
"A?" Bá Nạp Đức kinh ngạc.
Yuuya mặt vô biểu tình nhìn đối phương một cái, quyết đoán quay đầu nhìn chằm chằm vách tường trên hành lang, nam nhân lớn lên cao hơn cậu thật đáng ghét!
Vì sao mỗi ngày cậu đều uống sữa bò mà vẫn lùn như vậy!
Sinh hoạt ở nhà Asahina, làm tự tôn nam nhân của Yuuya càng bị đả kích rơi rớt tan tác, trên cơ bản mỗi một anh em đều cao hơn cậu rất nhiều, còn vạm vỡ hơn cậu!
Đúng rồi, trừ một người, là Wataru còn học tiểu học.
Yuya thầm hận, không hiểu rốt cuộc nơi nào đã xảy ra vấn đề, nhìn Bá Nạp Đức đứng trước mắt càng thêm chán ghét! Quả thực làm người thêm hận, đồ ăn nước ngoài tương đối không có dinh dưỡng? Vì sao người này có thể cao như vậy?
Đúng rồi, nước ngoài ăn chính là hamburger....
Yuuy sờ sờ cằm, linh quang chợt lóe, chẳng lẽ uống sữa bò để cao đã hết thời? Nếu không ngày mai đổi thành ăn hamburger đi?
Trong lúc Yuuya đang trầm tư, tiếng chuông di động của Bá Nạp Đức vang lên, hắn nhìn thoáng qua tên trên cuộc gọi, sắc mặt biến đổi, đối với Yuuya muốn nói lại thôi.
Người nước ngoài nghĩ sao nói vậy này sao lại đột nhiên thẹn thùng nhỉ, Yuuya hỏi "Làm sao vậy? Anh muốn nói cái gì với tôi?"
Bá Nạp Đức nhìn di động đang vang, lại nhìn Yuuya, chần chờ một lúc "Yuu ······"
Yuuya có chút không kiên nhẫn "Anh nếu không nói, tôi liền về phòng."
"Là cái dạng này, Yuu, em có nhận thức một người tên ······" Bá Nạp Đức vừa muốn mở miệng, Yuuya liền đánh gãy hắn, nói "Điện thoại vẫn luôn vang, anh không nhận có ổn không?"
Bá Nạp Đức nhìn di động không ngừng lập loè nhắc nhở, đưa điện thoại di động đến trước mặt Yuuya "Yuu, em nhận thức một người tên Long Cảnh không? Lần này tôi tới đây, kỳ thật cũng là vì muốn hỏi em chuyện này."
Màn hình di động không ngừng lập loè, mặt trên chỉ có hai chữ đơn giản —— Long Cảnh.
Nhưng chính hai chữ này lại làm Yuuya ngơ ngẩn trong nháy mắt, máu toàn thân nảy lên, tụ tập ở trái tim, cậu chỉ cảm thấy, tim mình đập dị thường kịch liệt.
Long Cảnh.