Về đến nhà tôi toát hết cả mồ hôi, nóng quá, giữa mùa thu mà trời vẫn như đổ lửa, đây là hậu quả của việc biến đổi khí hậu mà. Trái đất càng ngày càng nóng lên, nước bốc hơi khỏi bề mặt Trái đất ngày càng nhiều. Có khi nào chục năm nữa tôi chết khô vì nóng và thiếu nước sạch ko nhỉ. Huhu. Nghĩ thôi đã thấy hãi rồi!
- Ăn xong thì lên nhà cô Phượng trả cho bố tiền mì tôm nhớ.
- Vâng. Bố mua chịu à.
- Ừ. Đi làm về tiện đường mua luôn.
Tôi cầm k đi lên nhà cô Phượng trả nợ.
- Chị trả tiền mì tôm. -tôi bảo với thằng Quang, con trai cô Phượng, nó kém tôi tuổi.
- Vâng, đây. - nó ngoan ngoãn trả lại tiền thừa cho tôi.
Về đến nhà tôi mới bỏ tiền ra đếm, thế quái nào thằng nhóc trả thiếu k, chẳng nhẽ lên đòi, eo ôi, nghĩ thế nào tôi lại dắt xe đi đòi thật, thấy nó ngồi trễm trệ trước cửa nhà nghịch máy tính.
- Mày trả thiếu chị k rồi em ơi.
- Cái gì cơ chị? -nó hỏi lại, khổ quá, đẹp trai thế kia mà điếc.
- Mày trả thiếu nghìn rồi, phải là nghìn chứ sao mày trả chị có nghìn.
Nó nghếch cái mắt lên tính, tính đi tính lại hồi mới nhe răng cười:
- Ừ nhỉ, sao lúc ý ko nói.
- Ai để ý.
Đến chịu cái thanh niên này, lạm dụng máy tính quá nhiều nên bây giờ tính nhẩm cũng sai, mất công tôi đạp xe lượt lên nhà nó.
Đi vào trường, đâu đâu cũng thấy tiếng kêu trời kêu đất của bọn học sinh, chủ đề xoay quanh thời tiết.
- Nắng vỡ cả đầu. - thằng nhóc khối vừa lấy cặp che đầu vừa phàn nàn với thằng bạn bên cạnh.
- Thì đấy, bây giờ tao mấy biết vì sao nhà nước mình cho nghỉ hè mà ko phải nghỉ đông. -thằng nhóc bên cạnh trả lời.
- Chắc ngày mai tao mang cả cái tủ lạnh lên lớp mất.
- Tao chắc mang viên đá bọc vào người, có khi lúc ý đông máu mà chết.
Tôi nghe câu chuyện của mấy thằng mà phì cười, tôi đây chịu nắng năm rồi còn chưa kêu ca gì, tụi nó phải chịu có năm, há há.
Vào đến lớp, con gái lớp tôi thì nằm dài ra bàn, có đứa kiếm được cái khăn mặt ở đâu thì dấp nước úp lên mặt, nấy thằng con trai thì cởi trần ra như ở nhà.
- Khiếp ko. -tôi quay lại nhìn chúng nó lè lưỡi.
- Nóng quá lớp phó ạ, tôi cởi trần thế này mấy ko chảy mất vài cân mỡ đấy.-thằng Nguyên vỗ ngực.
- Chảy mất nhiều mỡ quá về mẹ lại thương.
- Body đã ko múi rồi còn khoe. -con Mai bĩu môi.
- Nói thật chứ tôi chẳng thích con trai có múi hay cơ bắp cuồn cuộn gì cả. Thật đấy! -tôi bày tỏ suy nghĩ của mình.
- Trời ơi, yêu cậu thế, tớ cứ tưởng cậu thích con trai múi nên đăng kí khóa tập gym rồi, về nghỉ vậy. -Phong cười sung sướng.
- Gớm quá, có cần đến mức vì tớ ko?
- Thật mà, ko có múi cho nó thư sinh Giao nhề.
- Nóng ko? -cô hỏi.
- Nóng chảy cả mỡ cô ạ.
- Thiên nhiên ngày càng khắc nghiệt cô nhề.
- Trường mình mà lắp điều hoà thì phê nhờ. -con Linh nói.
- Haha. Kinh phí ở đâu mà lắp hả em. -cô cười lắc đầu.
- Điều quan trọng là các em phải cố gắng học hành, bây giờ thì lấy giấy ra viết bài văn phút, nghiêm cấm sử dụng tài liệu. -cô nói tiếp.
- Lại viết bài. -bọn nó bắt đầu kêu ca.
- Viết nhiều thì mới giỏi được, thôi đừng phàn nàn nữa, chấp nhận số phận đi. -cô cười.
- Cô đọc đề bài đi cô.
- Hãy viết về thần tượng của em.
- Khó thế cô ơi, em biết viết kiểu gì bây giờ?
- Khó gì, dễ mà.
- Đề cô cho ko khó, nó vừa sức các bạn và quá sức em. Huhu. -con Hà mếu.
- Cô cho đề khác đi cô.
- Cho đề này để các anh ko lên mạng chép được.
- Cô ác quá. Em có biết dùng điện thoại đâu.
- Ông ko phải chém, nhắn tin cho em Trúc Lan suốt ngày. -con Hải bĩu môi.
- Em chỉ thần tượng em thôi. - thằng khác nói.
- Em ko có thần tượng.
- Sao lại ko có được, em chưa nghe câu ai sống trên đời cũng nên có cho mình thần tượng à. Để làm gì? Có để các em noi theo những mặt tốt của người ta mà cố gắng phấn đấu.
- Ko có thật hả? -tôi hỏi thằng Thiện.
- Thật luôn.
- Thế thần tượng tôi này, há há.-tôi nói xong cười như nắc nẻ.
Một vài tiếng hỏi rồi lại vài tiếng trả lời, tôi nghe loáng thoáng có thằng hỏi:
- Thần tượng của ông là động vật à, bó tay.
- Thôi, làm bài đi các em ko hết giờ.
Thoáng cái đã hết phút, đưa nào đứa nấy mặt dài như cái bơm mang bài lên nộp.
- Đói quá, có thằng nào có gì ăn ko? -thằng Hoàng mặt nhăn nhó.
- Có bánh mì đây này. -Phong hào phóng lôi cái bánh mì dưới gầm bàn lên.
- Đâu?
- Lại lấy tiền chơi điện tử hết rồi chứ gì? -tôi hỏi.
- Ừ. Huhu. -nó vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói.
- Mà sao tao ăn cứ thấy sạn sạn là thế nào nhề? -nó quay ra hỏi Phong.
- Ừ. Cũng phải, tao vừa làm rơi xuống đất mà.
- Thằng chó.
- Ê, biết tin gì chưa? -con Hạnh lao như bay về phía bàn tôi.
- Chưa biết gì hết. -tôi vừa soạn những tờ nháp viết rồi ra bên rồi chuẩn bị đi vứt vừa nói.
- Tôi vừa nghe lỏm được tin cực hay.-nó cười hi hí.
- Trời ơi, bà làm tôi sốt ruột quá. Là gì thì nói đi chứ.
Thằng Tuấn vừa nói dứt câu, nó bỗng quay ra hét to cho cả lớp cùng nghe thấy.
- Nghe nói trường mình với mấy trường khác sẽ tổ chức cuộc thi thể thao và giao lưu văn nghệ nhằm để học sinh làm quen với nhau, cũng như để học sinh ý thức được tầm quan trọng của thể dục thể thao.
- Ồ. -cả lớp nghe xong thì trầm trồ.
- Thế bao giờ tổ chức?
- Cái này thì chưa biết. Hehe, chắc phải đến lúc thi học kì xong, mà bây giờ cũng sắp Trung thu rồi mà, hết Trung thu là đến thi học kì ngay ý mà.
- Tào lao. Thi học kì là trùng với noel.
- Mà thế cũng được, càng có nhiều thời gian tập luyện.
- Dù sao tôi cũng mong chờ đến ngày này. -Phong cười toe toét.
- Thầy ơi, có phải thi học kì xong là trường mình có cuộc thi thể giao và giao lưu văn nghệ với trường bạn ko ạ? -thằng Duy Anh ở dưới bô bô.
- Lớp này biết tin nhanh gớm nhỉ.
- Lớp em toàn paparazzi mà thầy.
- Phải rồi. Nhưng thời gian thì chưa quyết định, chắc nhà trường sẽ tổ chức vào sau khi thi học kì tuần.
- Đấy thấy chưa, tôi nói ko sai mà. -con Hạnh tự hào.
- Thế thi những môn gì vậy thầy?
- Thầy ko rõ lắm, hình như là bóng rổ, bóng đá với chạy m thì phải.
- Oà, năm nay khủng nhờ.
- Cậu đăng kí thi gì ko Phong? -tôi quay ra hỏi cậu ấy nãy giờ vẫn chăm chú nghe thầy nói.
- Tớ thi bóng đá, thấy được ko? -Phong cười cười, đưa tay vuốt tóc làm dáng.
- Hay đấy, thế khối em xin chết rồi. -tôi cười tít mắt.
- Haha, hôm đó Giao đừng kích động quá nhớ.
- Đừng tự đa tình nữa. -vừa nghe Phong nói xong tôi cáu lấy quyển sách đập cho cậu ta trận, cái tội dám trêu tôi.
- Giao, Phong sao thế? Vào học thôi các em. -thầy nói.
- Vâng.
Thầy giáo vừa lau bảng vừa quay xuống lắc đầu:
- Cái lớp này lười nhờ, chẳng chịu giặt giẻ lau gì cả.
- Rẻ lau làm sao hả thầy? Em thấy nó có sao đâu mà phải giặt ạ. -con Linh nói tỉnh queo.
- Khăn khô thế này bụi phấn giáo viên mấy mà ung thư phổi chết.
- Ấy chết, phỉ phui, trực nhật đâu, lên giặt rẻ lau cho thầy nhanh. -thằng Tài nhanh nhảu.
- Để em. -tôi đi lên bảng.
- Để tớ đi cùng cậu, thầy để em đi hộ tống bạn ý tầm này nguy hiểm.
Thầy giáo chưa kịp gật đầu đồng ý Phong đã nhảy cẫng lên chạy theo tôi.
- Gớm quá, có cái giẻ lau đứa khiêng. -thầy Quý lắc đầu.
Phong đi qua lớp nào cũng trêu giáo viên:
- Cô cho em vào lớp.
Cậu ta đứng giữa cửa lớp A nói to, mấy em gái trong lớp cứ nhìn Phong cười tủm tỉm cười.
- Ko học mà chạy đi đâu đấy Phong? -cô Cúc đẩy gọng kính nói.
- Bạn ý đi giặt rẻ lau với em cô ạ. -tôi ló đầu cười cười rồi kéo cậu ta ra ngoài bể nước, nghịch ngợm.
- Đợi tớ rửa chân xong rồi vào nhé. -Phong ngồi bên cạnh nói với tôi.
- Rồi, ai bỏ ở đây mà lo.
Tôi đang giặt thì cậu ta bịt cái miệng vòi nước vào làm nước bắn tung toé, ướt hết cả mặt tôi.
- Đồ điên này nữa. -tôi lấy nước té lại vào người Phong, áo trắng cậu ấy ướt hết.
- Haha. -những tiếng cười vui vẻ rộ lên, ầm ĩ cả góc sân trường, trận chiến té nước diễn ra làm ướt hết sàn của bể nước.
- Nghịch chán chưa thì vào lớp đi còn gì nữa. -cô chủ nhiệm lớp tôi đứng ngay đằng sau làm tôi giật bắn mình.
- A, chào cô, xong rồi ạ.-Phong nhe răng cười rồi nhanh tay kéo tôi vào lớp.
- Chúng mày chết ở ngoài đấy à mà lâu thế.
- Haha.
- Mà sao mặt mũi tóc tai đứa nào cũng ướt sũng thế kia? -con Dung hỏi.
- Tên dở hơi này bịt miệng vòi nước vào thế là nước bắn tung toé ướt hết cả đầu tao. -tôi giơ giơ nắm đấm về phía Phong.
- Ngu người. -thằng Minh bình luận,
bọn tôi cười nhăn nhó.
Sau khi giao bài cho bọn tôi xong, thầy giáo ngồi xem xem tập giáo án. Tôi vừa giải quyết xong đống bài tập, ngẩng mặt lên nhìn mà ko nhịn nổi cười, tôi lấy tay khều vai Phong trong khi cậu ta vẫn ngồi ngẫm bút suy nghĩ cách giải.
- Để tớ chụp lại.
Phong tay bịt miệng cười, tay còn lại lôi điện thoại trong túi ra chụp lại kiểu ảnh có của thầy Quý, trong ảnh, thầy giáo tôi đang say sưa ngoáy mũi, trời ơi, kinh dị.
- Xem gì đấy, mang điện thoại lên đây.
Thầy giáo ngoắc tay, trong khi chúng tôi đang há hốc mồm, bọn lớp tôi quay xuống nhìn với cái vẻ mặt có dính dấu "?" to đùng.
- Làm sao giờ, để thầy biết thì chết. -tôi nhăn nhó.
- Thôi kệ, thầy ko nói gì đâu. -vừa dứt câu, cậu ấy đứng dậy đi lên bục giảng đưa cái điện thoại có cái ảnh vừa tôi cho thầy giáo.
- Anh tính dìm hàng tôi à? -thầy cười cười.
- Thầy ko cần dìm cũng tự chìm thầy ạ. -Phong nhe răng cười.
- Gì đấy? Gì đấy mày? -thằng Huy khều khều tay Phong.
- À thầy đang... -Phong vừa nói vừa làm động tác ngoáy mũi, cả bọn lớp tôi ở dưới ôm bụng cười chảy cả nước mắt.
- Thôi được rồi, về chỗ đi, cái ảnh xoá đi nhớ, máy của anh tôi ko biết dùng chứ ko tôi xoá lâu rồi.
- Thôi, xoá làm gì thầy. -con Tâm vẫn cười ko ngớt.
- Phải đấy thầy ơi, để làm kỉ niệm, cuối năm làm video cho cái ảnh bá đạo này vào.
Cuối giờ học, cả lớp ở lại bàn chuyện thể thao, hào hứng ghê lắm.
- Lớp mình đăng kí thi đấu bóng đá đi, tranh cúp Thế Giới, haha. - Phong khởi xướng lại cái vụ vừa nãy trong lớp.
- Hay đấy, Giao ơi, bà đi đăng kí đi. Bọn tôi sẽ cho trường mình nở mày nở mặt.
- Bọn tôi mang huy chương vàng về cho các bà xem.- thằng Hướng nhanh nhảu.
- Chỉ sợ loại ngay từ vòng gửi xe. -Mây cười khinh bỉ.
Sau đấy là trận cãi nhau to, chẳng hiểu sao đứa này cứ gần nhau là như chó với mèo. Nói thì nói thế thôi, chứ lớp này ai chả biết thằng Hướng thích Mây, Mây có khuôn mặt tròn, má phúng phính nhìn rất đáng yêu, mấy thằng ở lớp mê nó lắm, nó nói chuyện khá là thú vị.
- Hôm đấy thi cả văn nghệ nữa nhở.
- Ừ thì sao? -con Hải hỏi.
- Haha. Thế thì hôm đấy cho mấy bà mặc váy ngắn đến đây, đi giầy cao gót bằng tần này múa trên sân khấu, đảm bảo mấy anh trường khác chết mê chết mệt.- thằng Phúc vừa nói vừa khua tay múa chân tả.
- Tao đến ạ mày.- Phong vừa lấy khăn lau mồ hôi trên mặt vừa nói.
- Tao thấy hay mà.
- Chỉ có ông thấy hay thôi, hôm đấy cho ông mặc như thế đến trường, ko tồi. - con Trang bĩu môi.
- Thôi cứ quyết định là đăng kí đá bóng nhé, đá cho vui thôi, giải gì.
Mặt trời cũng bắt đầu lặn rồi, từng cơn gió mát lạnh phả vào mặt thích thế.
- Thôi về đi, bố mẹ mong rồi.