Trạng thái của Hiên Tiêu Thiên và Thượng Quan Tình Nhu như vậy ngược lại giống như nam nữ ở hiện đại đang hẹn hò, nói trắng ra thì, bây giờ Hiên Tiêu Thiên đang theo đuổi Thượng Quan Tình Nhu.
Hiêu Tiêu Thiên đang dùng phương thức mà Thượng Quan Tình Nhu mong muốn để theo đuổi nàng, Thượng Quan Tình Nhu là một nữ tử hiện đại, không quan tâm đến tam tòng tứ đức, đi ra ngoài chơi cùng nam nhân không có một chút áp lực tâm lý nào cả.
Thượng Quan Tình Nhu ngay từ lúc bắt đầu đã đối với Hiên Tiêu Thiên luôn nhìn không vừa mắt, vẫn còn ghi hận việc hắn nói mình hát bài hát mang giá trị suy đồi đạo đức.
Nhưng khi được Hiên Tiêu Thiên dẫn ra ngoài chơi, có lúc còn khiến cho nàng vui vẻ, khiến Thượng Quan Tình Nhu cảm thấy người này không tệ lắm, tốt hơn rất nhiều so với cái tên lạnh lùng, thay đổi thất thường là Hiên Hồng Vũ.
So sánh với tên Hiên Hồng Vũ động một chút là muốn giết nàng kia thì cử chỉ của Hiêu Tiêu Thiên săn sóc hơn rất nhiều.
Khuyết điểm duy nhất của hắn là luôn vô tình hay cố ý sàm sỡ nàng một chút, luôn khiến cho người ta cảm thấy mặt đỏ tim đập.
Mỗi lần hai người này cùng ra ngoài, Ninh Thư đều mặt dày đi theo sau, đương nhiên sẽ không phá hư bầu không khí ở chung của hai người, mà đi theo ở đằng xa.
Ninh Thư cảm giác còn có những ám vệ khác đi theo Hiên Tiêu Thiên, chắc là đang bảo vệ Hiên Tiêu Thiên.
Không biết Hiên Hồng Vũ nói gì với Hiên Tiêu Thiên, khi Hiên Tiêu Thiên nhìn thấy Ninh Thư cũng không còn cho ám vệ tấn công cô nữa.
Nhưng những lúc Ninh Thư vốn mang theo tâm lý xem náo nhiệt nên không ngại làm to chuyện, mỗi lần Thượng Quan Tình Nhu ra ngoài cùng Hiên Tiêu Thiên, Ninh Thư chỉ ghi chép lại những ngọt ngào cho Hiên Hồng Vũ xem.
Mỗi lần Hiên Hồng Vũ nhìn thấy những dòng này, sắc mặt chỉ luôn bình tĩnh, vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh đến không bình thường.
Sau đó, ngày nào Hiên Hồng Vũ cũng chỉ ngồi trong quán trà gần phủ Thượng thư canh giữ, chỉ cần Thượng Quan Tình Nhu và Hiên Tiêu Thiên vừa ra khỏi cửa, hắn sẽ lập tức theo sau.
Vốn đang là hai người hẹn hò trong ngọt ngào, nháy mắt biến thành nhóm ba người, chẳng qua là trong toàn bộ hành trình gương mặt của Hiên Hồng Vũ lúc nào cũng chỉ có sự lạnh lùng, cả người bao trùm một luồng khí đen ngăn lại những trái bóng màu hồng bay bay.
Hiên Tiêu Thiên cầm quạt nhẹ nhàng phe phẩy, vẫn một dáng vẻ phóng khoáng tùy ý, nhưng trong cặp mắt hoa đào lại mang theo thâm trầm.
Mà ánh mắt Hiên Hồng Vũ luôn đặt trên người Thượng Quan Tình Nhu, hoàn toàn không để ý tới Hiên Tiêu Thiên xám xịt ở bên cạnh.
Ninh Thư ở cách đó không xa nhìn thấy, hai huynh đệ này lại vì một nữ nhân mà huynh đệ tương tàn.
Nhưng cũng đủ Mary Sue rồi, nếu như Thượng Quan Tình Nhu là một nữ nhân có bản lĩnh, phong lưu vô cùng, hấp dẫn được ánh mắt của nam nhân cũng rất bình thường, nhưng Thượng Quan Tình Nhu lại chẳng có bản lĩnh gì, nếu như nhảy Gangnam’s style và hát bài “Quả táo nhỏ” là bản lĩnh, Ninh Thư cũng không còn lời nào để nói.
So sánh với những danh môn quý nữ khác đoan trang quý phái có thừa thì nàng lại thiếu sự quý phái của một nữ tử danh môn, hoạt bát đến không bình thường, nhiều khi còn có chút điên điên.
Cũng may sau khi Hiên Tiêu Thiên lên ngôi, hậu cung không nạp thêm một phi tử nào, khiến cho Thượng Quan Tình Nhu sống rất thoải mái, nếu không dựa trên tính tình này của Thượng Quan Tình Nhu, tuyệt đối không thể hiểu được quy tắc sinh tồn của nữ nhân trong thời cổ đại này.
Gả cho nam nhân tốt là chuyện quan trọng nhường nào.
Ngoài miệng Thượng Quan Tình Nhu lúc nào cũng nói gì mà tự tôn tự ái, ta chỉ thuộc về ta, không phải của bất kỳ người nào.
Tự nhận là có tư tưởng của thời hiện đại, nhưng trên thực tế lại giống với nữ nhân ở thời đại này, chồng giàu có thì vợ sung sướng, dựa vào nam nhân để đi lên địa vị cao hơn, trải qua cuộc sống hạnh phúc.
Thượng Quan Tình Nhu vẫn phải dựa vào Hiên Tiêu Thiên để sinh tồn, tất cả đều dựa vào việc Hiên Tiêu Thiên yêu nàng.
Giống như những nữ nhân chờ nam nhân sủng ái.
Thượng Quan Tình Nhu thấy sự xuất hiện của Hiên Hồng Vũ thì rất không vui, nhất là thấy Hiên Hồng Vũ dùng ánh mắt khiến người ta mất hồn mất vía để nhìn mình, càng làm cho Thượng Quan Tình Nhu nổi da gà.
Nói ngắn gọn, bầu không khí của ba người vô cùng quái dị và cứng ngắc, một bầu không khí không thể hoàn hảo nổi.
Thượng Quan Tình Nhu tức đến mức xoay người rời đi, hai nam nhân đều theo phía sau, nàng đi tới đâu hai nam nhân theo tới đó.
Hiên Hồng Vũ và Hiên Tiêu Thiên ngoài mặt luôn một bộ huynh đệ tốt, mở miệng một tiếng Tam ca, mở miệng một tiếng Ngũ đệ, nhưng trong lòng lại là sóng ngầm cuộn trào.
Đi chơi trong bầu không khí không tốt, đương nhiên không thể tiếp tục chơi nữa, Thượng Quan Tình Nhu chỉ có thể trở về phủ.
Hai huynh đệ nhìn theo Thượng Quan Tình Nhu đi vào phủ, sau đó bầu không khí giữa hai người nháy mắt thay đổi.
“Thượng Quan Tình Nhu là nữ nhân của ta, mặc kệ ý nàng thế nào, nàng chỉ có thể là của ta, ta thà giết chết nàng cũng sẽ không nhường cho người khác.” Hiên Hồng Vũ lạnh lùng nhìn Hiên Tiêu Thiên nói.
Hiên Tiêu Thiên phe phẩy quạt: “Bằng bản lĩnh của huynh, vết bầm trên cổ Thượng Quan Tình Nhu là do huynh làm, huynh thương tổn nàng như vậy, nàng làm sao có thể thích huynh.”
Trên mặt Hiên Hồng Vũ hiện lên vẻ tăm tối, hừ lạnh một tiếng xoay người lên kiệu, Ninh Thư ở cánh đó không xa nhìn thấy cảnh này, liếc mắt.
Mẹ nó, lại là cái loại ánh mắt khó hiểu này, Ninh Thư rất muốn làm bộ không thấy, cô giao tiếp với Hiên Hồng Vũ căn bản đều bằng mắt.
Ai biết hắn muốn nói cái gì?
Hiên Tiêu Thiên thấy Hiên Hồng Vũ rời đi, cũng lên kiệu của mình, nhưng cũng nhìn thoáng qua Ninh Thư một cái, trong cặp mắt hoa đào lóe lên một tia ánh sáng âm u.
Ninh Thư:...
Nhìn ám vệ là cô đây làm cái gì?
Buổi tối, Ninh Thư trốn trên tàng cây rậm rạp luyện công, bên tai nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ, lập tức dừng luyện công.
Đẩy lá cây ra thì nhìn thấy Hiên Tiêu Thiên mặc áo gấm đang đứng trước cửa phòng Thương Quan Tình Nhu.
Hiên Tiêu Thiên chỉnh lại y phục của mình một chút, sau đó đẩy cửa sổ nhảy vào.
Ninh Thư:...
Ninh Thư nghĩ một chút rồi dồn khí đan điền hô một tiếng, có hái hoa tặc.
Vểnh lỗ tai lên nghe động tĩnh trong phòng, bên trong truyền đến âm thanh nói chuyện, tiếp theo chỉ nghe thấy âm thanh của Thượng Quan Tình Nhu: “Thập Nhất, Thập Nhất.”
Giọng của Thượng Quan Tình Nhu cũng không lớn, nhưng Ninh Thư ở bên ngoài có thể nghe được.
Ninh Thư do dự một chút, nhẹ nhàng nhảy xuống cây, từ cửa sổ nhảy vào trong phòng, lại nhìn thấy Thượng Quan Tình Nhu ngồi ngoan ngoãn trên giường, mà Hiên Tiêu Thiên thì thoải mái ngồi xếp bằng trên ghế, trong tay cầm chén sứ tao nhã vuốt ve.
Hiên Tiêu Thiên gọi một tiếng “Tiến vào”, ngay lập tức bốn ám vệ tiến vào, vây Ninh Thư lại, vốn dĩ phòng khá lớn, hiện tại thì thành chật chội.
Như vậy là đang chờ cô tới à.
Ninh Thư nắm thật chặt chuôi kiếm, nhìn Thượng Quan Tình Nhu ngồi ở trên giường hỏi: “Thượng Quan tiểu thư có ý gì vậy?”
Khuôn mặt Thượng Quan Tình Nhu dưới ánh sáng của ngọn đèn trông có vẻ mỹ lệ, dưới ánh đèn mỹ nhân đã đẹp lại càng đẹp hơn, da như bạch ngọc, vừa mới tỉnh dậy nên trông có vẻ ngây thơ và quyến rũ.
Ninh Thư tự nhiên là không thèm để ý vẻ đẹp của Thượng Quan Tình Nhu, thầm nghĩ làm thế nào đột phá vòng vây, hơn nữa những người này đều che mặt rồi, còn là cái loại vải rất dầy, hiển nhiên là đang phòng trường hợp cô hạ độc như lần trước.
“Ngươi là ám vệ của Hiên Hồng Vũ, thời gian gần đây người đều mang tin tức của ta truyền cho hắn, nếu không sao mỗi lần ra ngoài Hiên Hồng Vũ đều biết, ngươi đi đi, ám vệ như ngươi ta không cần.” Thượng Quan Tình Nhu tức giận nói.
“Ngươi trung thành với Hiên Hồng Vũ, sự an toàn của ta không cần ngươi bảo vệ.” Thượng Quan Tình Nhu đối với việc gần đây chính mình đi tới chỗ nào, Hiên Hồng Vũ đều theo tới chỗ đó, khiến cho nàng thấy rất phiền.
Thượng Quan Tình Nhu cảm thấy Hiên Hồng Vũ rất phiền chán, từ khi Hiên Hồng Vũ ra tay với nàng, khi bóp cổ nàng, Thượng Quan Tình Nhu đã triệt để không đặt Hiên Hồng Vũ ở trong lòng nữa.
Nhìn thì cao quý không ai bằng, một nam nhân phóng khoáng lại ra tay với một nữ nhân, loại nam nhan cặn bã này nàng không thể tiếp thu được.