Phong Thanh Ngân cảm thấy tiểu tử trước mặt quả thực ngông cuồng vô cùng.
Hắn đường đường là Vương của Yêu giới, một tên Yêu tộc tạp chủng lại dám chắn trước mặt hắn?
Mặc Phàm lại nghĩ, tên chó lông đen này, chắc chắn đối với vợ hắn có ý đồ! Đang yên đang lành, cười ngọt như vậy, đây là muốn quyến rũ vợ hắn?
"Khụ..."
Sơ Nghiên ho nhẹ một tiếng, ngăn ánh mắt đầy yêu thương hai người dành cho nhau.
Cô đứng lên, đưa tay kéo vai Mặc Phàm, nhìn Phong Thanh Ngân, nói:
"Anh tìm được chưa?"
Mặc Phàm nhíu mày, bạn học nhỏ lại nhờ vả con chó lông đen này mà không nhờ hắn? Hơn nữa còn giấu hắn!
Phong Thanh Ngân khẽ gật đầu, sau đó đưa một tập tài liệu cho Sơ Nghiên.
"Tất cả thông tin tiểu thư cần đều có trong đây hết."
Sơ Nghiên đưa tay tiếp tập tài liệu, khẽ gật đầu:
"Cảm ơn."
"Không có gì, được phục vụ cho Nhan tiểu thư, là vinh hạnh của tại hạ."
Phong Thanh Ngân mỉm cười.
Từ lúc nhìn thấy mảnh ngọc bội, hắn đã biết nguồn gốc của mảnh ngọc này.
Điều hắn không ngờ, chính là một thời gian ngắn không gặp, cô ấy lại từ một Nhân loại biến thành Yêu tộc.
Nhưng hắn lại không thể nhìn ra được bản thể của cô ấy là gì.
Đúng là hiếm có, rõ ràng Yêu vương có năng lực nhìn thấu tất cả bản thể của Yêu tộc, thế nhưng lại không thể nhìn được bản thể của cô ấy là gì.
Phong Thanh Ngân hơi dừng một chút, lại mở miệng:
"Thật không ngờ cô lại là Yêu tộc.
Cô là bán yêu sao?"
Sơ Nghiên vừa định gật đầu, Mặc Nhiên đã đem cô che lại, ý cười như có như không hướng về Phong Thanh Ngân.
"Yêu vương đại nhân, cái này không liên quan gì đến ngài đi? Ngài hỏi vợ ta kỹ như vậy làm gì?"
"Vợ?"
Phong Thanh Ngân sửng sốt, sau đó bật cười nói:
"Anh bạn này, theo như bổn tọa được biết, Nhan tiểu thư chưa từng kết hôn, cũng chưa từng có bạn trai, xin hỏi ngươi từ khi nào lại thành chồng của cô ấy?"
Mặc Phàm tức, trán cũng nổi gân xanh.
Hắn thu lại ý cười như có như không kia, uy áp cường đại phóng ra.
Linh lực mạnh mẽ, cộng với tinh thần lực cường đại tản ra, nhường Phong Thanh Ngân khiếp sợ.
Đại Thừa cường giả!!!
Thế nhưng lại là một con Yêu sắp đạt đến cấp bậc Đại Thừa!
Mặc dù ban đầu hắn không nhìn thấu tu vi của Mặc Phàm, nhưng ít nhất không hề cảm nhận được chút nguy hiểm nào từ kẻ này.
Nhưng hiện tại, hắn cảm nhận cực kỳ rõ ràng sát ý của Mặc Phàm đối với hắn.
Là vì Nhan Hi?
Nhan Hi là Bán yêu, yêu lực lại cực kỳ thuần túy.
Hơn nữa cô còn điều ra về mảnh ngọc của Linh hồ nhất tộc, chắc chắn có quan hệ với Linh hồ nhất tộc.
Nếu hắn đoán không sai, có lẽ bản thể của cô chính là Cửu vỹ hồ.
Linh hồ trước đây vốn thuộc Tiên tộc, nhưng từ khi bị Tiên tộc khai trừ, mới gián xuống làm Yêu.
Chẳng qua Linh hồ nhất tộc có Hồ vương, thực lực cường đại, hồ tộc lại tâm cao khí ngạo, xưa nay chưa từng chịu sự quản lý của Yêu vương là hắn.
Trước đây hắn có ơn với Hồ vương, nên từng cùng Hồ tộc có một hôn ước.
Nhưng thế hệ này của Hồ tộc lại không có nữ tử, nên hôn ước cũng dần bị lãng quên.
Nếu Nhan Hi là hậu duệ của Linh Hồ nhất tộc, nói cách khác cô ấy không phải là vị hôn thê của hắn sao?
"Ha, phải không?"
Mặc Phàm lạnh lùng cười nhạt một tiếng, quay lại nhìn Sơ Nghiên, biểu cảm đã hoàn toàn thay đổi, tựa hồ chịu ủy khuất, đáng thương mà vòng tay ôm lấy eo cô, vùi đầu vào cổ cô.
"Bạn học nhỏ, hắn nói anh nói dối kìa,em xem?"
Cả người Sơ Nghiên cứng ngắt, mặc dù Mặc Phàm từng hôn cô, cũng ôm cô, nhưng thân mật như vậy, còn làm nũng, đúng là lần đầu tiên.
Cô...!có chút không quen.
[Ký chủ, chị không nên đẩy nam chủ ra a, độ hảo cảm của anh ấy đối với chị đang tăng.]
Thiên Hoa hí hửng lên tiếng, ngăn lại suy nghĩ đẩy Mặc Phàm ra của cô.
Sơ Nghiên trầm mặc chốc lát.
Hảo cảm hiện tại là bao nhiêu?
[ Nha, vừa tăng % a! Hiện tại Hảo cảm là %]
%? Thấp như vậy?
Nhìn bộ dạng này của hắn, cô còn nghĩ Hảo cảm sớm đã trên %.
Sơ Nghiên không chút do dự đẩy Mặc Phàm ra, nhìn Phong Thanh Ngân, mở miệng:
"Hắn là bạn trai của tôi."
Cô dừng một chút, lại nói.
"...!thời gian này tôi sẽ ở lại Yêu giới."
Sơ Nghiên nói xong, liền bước qua Phong Thanh Ngân rời đi.
"Ân tình của ta, ngươi đã trả hết rồi.
Chúng ta không ai nợ ai nữa."
Mặc Phàm vốn bất mãn Sơ Nghiên lại đẩy hắn ra, nhưng nghe mấy lời cô nói, khóe môi lại bất giác cong lên.
Hắn thấy Sơ Nghiên rời đi, lập tức đuổi theo.
Khi đi qua Phong Thanh Ngân còn bỏ lại một câu.
"Bớt có ý tưởng với thứ không thuộc về mình đi."
Nếu không, hắn sợ hắn nhịn không được thổi bay cái Yêu giới này a.
Phong Thanh Ngân không nói gì, chỉ cười nhẹ một tiếng.
Ngày tháng còn dài, Nhan Hi, chúng ta còn nhiều thời gian.
Bổn tọa không tin, trái tim của nàng làm bằng sắt đá, có thể không rung động trước ta.
Còn về lời đe dọa của tên tiểu Yêu kia sao? Ha, nếu khong phải nể mặt Nhan Hi, hắn sớm đem tên đó xé thành trăm mảnh rồi!
__________
"Bạn học nhỏ, em nhờ con chó lông đen đó làm gì? Vì sao không nhờ anh?"
Mặc Phàm đem Sơ Nghiên kéo vào lòng, không vui nói.
Sơ Nghiên bị ép buộc dừng bước, cũng không nổi giận.
Chỉ là xưng hô của Mặc Phàm đối với Phong Thanh Ngân...
Sơ Nghiên suy tư một chút, nâng mắt nhìn hắn:
"Chó lông đen?"
Bản thể của Yêu vương, hình như là một con Huyền Sát Dạ Lang.
"Không phải sao?"
Mặc Phàm nhướng mi, không ngờ câu hỏi của hắn, cô lại chú ý đến cái khác.
Đây là muốn chọc tức hắn sao?
Mặc Phàm ôm Sơ Nghiên thậy chặt, hắn nâng cằm cô lên, sau đó cúi đầu hôn thật sâu.
Sơ Nghiên bị hắn hôn, cũng không phản ứng gì đặc biệt lắm, chỉ đứng im lặng cho hắn hôn.
Mặc Phàm không vui, cắn một cái thật mạnh vào môi cô, mùi máu tươi sọc vào mũi nhường Sơ Nghiên nhíu mày.
Lần này trực tiếp đẩy Mặc Phàm ra.
"Anh làm gì."
Sơ Nghiên đưa tay sờ khóe môi bị cắn rách, khẽ nhíu mày.
Cô khẽ liếm môi một cái, vết máu đang chảy biến mất, vết thương cũng khép lại.
Mặc Phàm hừ một tiếng, thanh âm nồng nặc mùi giấm chua.
"Bạn học nhỏ, em quan tâm hắn như vậy, là động tâm rồi sao?"
Đến anh ký chủ còn chưa động tâm đâu, nói gì đến tên kia?
Thiên Hoa âm thầm bĩu môi, nó chắc chắn tên nam chủ này đối với ký chủ có ý đồ, chỉ là nó không có chứng cứ a! Dù sao độ hảo cảm chỉ có %, là độ hảo cảm với bạn bè bình thường thôi a!!!
Nó nghi ngờ hệ thống gặp trục trặc!!!
Sơ Nghiên dùng ánh mắt kì lạ nhìn hắn, nhịn không được hỏi:
"Hôm nay anh làm sao vậy?"
Thiên Hoa, ta cảm thấy nam chủ này có chút không bình thường.
Vị diện có trục trặc gì à?
[ Không có a ký chủ, mọi thứ đều bình thường nha.]
Thật ra...!nó cũng có chút nghi ngờ.
Mặc Phàm đen mặt không nói gì, Sơ Nghiên cũng không giỏi trong chuyện tình cảm, đơn giản chuyển sang chuyện khác.
"Tôi đến Yêu giới là muốn điều tra thân phận của mình mà thôi, đợi xong việc chúng ta trở lại Trái đất."
Gương mặt của Mặc Phàm dịu đi một chút, nếu là vì chuyện điều tra thân phận gì đó ở Yêu giới, hắn quả thực không rõ lắm.
Cô ấy nhờ Yêu vương cũng không phải không có lý.
Chỉ là nhìn ánh mắt tên kia nhìn cô, hắn lại cảm thấy khó chịu.
Chẳng lẽ...!hắn thực sự đối với bạn học nhỏ có ý tứ?
Động lòng rồi sao? Hắn, hắn đây là ghen rồi!!?
[Ting, độ hảo cảm của nam chủ Mặc Phàm tăng %]
[Ting, độ hảo cảm của nam chủ Mặc Phàm tăng %]
[Ting, độ hảo cảm của nam chủ Mặc Phàm tăng %]
[...]
Sơ Nghiên đột ngột nhận được thông báo của hệ thống, có chút ngây ra.
Độ hảo cảm vừa rồi chỉ % thế nhưng đột nhiên tăng vọt lên đến % mới dừng lại.
Cô nhìn sang Mặc Phàm có vẻ đang rối rắm, không khỏi có chút hoài nghi.
Thiên Hoa, tên nam chủ này không phải bị ngốc chứ?
Cô nhớ cốt truyện miêu tả hắn ngọc thụ lâm phong, lạnh nhạt vô tình, một khi đi đến đâu đều nhấc lên sóng to gió lớn.
Tên ngốc ngồi trước mặt cô rối rắm là ai?
Nam chủ bị đánh tráo rồi à?
Thiên Hoa cuối cùng cũng rõ, không phải hệ thống nó có vấn đề, mà nam chủ có vấn đề!!!
_________
Sáng hôm sau, Sơ Nghiên dựa theo tư liệu của Phong Thanh Ngân đưa, đi đến nơi phồn hoa nhất Yêu giới.
Bách Yêu Quán.
Nơi này chuyên mua bán tin tức, cập nhật gần như mọi ngóc ngách của Yêu giới.
Phong Thanh Ngân gần như đã đưa toàn bộ tư liệu về mảnh ngọc, đó là vật tượng trưng cho Linh hồ nhất tộc, một tộc đọa tiên ở Thanh Khâu.
Vốn là Tiên tộc, lại bị đọa thành Yêu.
Thân thế của nguyên chủ cũng không tầm thường.
Nếu huyết mạch không thức tỉnh, quả thực chuyện Nhan Hi là hậu duệ Linh hồ nhất tộc chắc hẳn đã vĩnh viễn là bí mật.
Bách Yêu Quán tụ tập bách yêu, nơi này vô cùng phức tạp, Phương Tĩnh tu vi chưa cao, Sơ Nghiên cũng không để cô ấy đi, Phong Dụ ở lại bảo vệ cô ấy, đến Bách Yêu Quán cũng chỉ có cô và Mặc Phàm.
Tên này từ hôm qua trở đi cũng học được làm bộ nghiêm túc, đã có được chút bộ dạng của nam chủ trong cốt truyện miêu tả.
Hai người đeo mặt nạ vào.
Sơ Nghiên là một cái mặt nạ hồ ly, Mặc Phàm lại là một cái mặt nạ quỷ, trông có chút dữ tợn.
Linh hồ nhất tộc năm nay chưa có hồ nữ, toàn bộ hậu duệ trở lại đây đều là nam.
Chuyện này đúng là kỳ lạ, nhưng cái cô quan tâm là vì sao Yêu giới tách biệt với Trái đất, mà trái đất chỉ vừa phục hồi linh khí năm, nhưng Nhan Hi, một bán yêu lại có thể xuất hiện ở đây.
Chắc hẳn Nhan Hi đã được đưa đến Trái Đất trước cả lúc Linh khí phục hồi.
Cái cô cần biết là toàn bộ lịch sử Hồ tộc có liên quan đến chuyện sinh ra Bán yêu.
Bởi vì không gian vừa nối liền hai giới, nên bản thân Nhan Hi cũng không biết được mình sinh ra ở thời kỳ nào của Linh hồ nhất tộc nữa.
Hai người bước vào Bách Yêu Quán, trực tiếp đi đến quầy lễ tân:
Mặc Phàm ném một túi linh thạch xuống quầy lễ tân, Sơ Nghiên chậm rãi mở miệng:
"Ta muốn mua tin tức."
_______
Vị diện hiện đại nên có là Yêu giới thì vẫn hiện đại nha mn
Có ai quên mất đây là vị diện hiện đại không chứ Tâm viết là xém nhầm rùi đó.