Mở đầu: Hoàng hôn
vị khách của cổng Đêm vĩnh hằng đã biến mất vào nơi vô định.
Vườn Địa đàng vẫn nhộn nhịp như ngày đầu tôi đến, rất nhiều người đến rồi lại đi, hằng hà người đi rồi lại đến.
Vô vàn người giống như tôi, đã xem chốn tạm bợ này như thể cố hương.
Trong thế giới vô tận này, có vô hạn thời gian để tìm một chốn về, đáng tiếc chẳng mấy ai tìm được.
Claros,
Buổi hoàng hôn tại tháp Sáng thế.
.