Ca Ca, Đừng Rời Xa Em Nhé!

chương 13: melissa ashley

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tập đoàn Lăng thị...

Một chiếc limo sang trọng xa hoa dừng trước tập đoàn. Cửa xe mở ra, Lăng Triết Hàn nhẹ nhàng dắt tay Lăng Lạc Tuyết xuống.

Lạc Tuyết ngước lên nhìn toà nhà cao chót vót trước mặt. Đây là tập đoàn Lăng thị sao? Lần đầu tiên cô nhìn thấy một toà nhà cao đến như vậy, thật không thể tin nổi. Cô hỏi:

"Ca ca, công ty có bao nhiêu tầng vậy ạ?"

Anh hờ hững trả lời:

" tầng"

Cô xuýt xoa khen ngợi:

"Oa, tận tầng cơ à! Tuyệt thật đấy"

Cô theo anh đi vào trong đại sảnh. Đại sảnh thật rộng lớn. Sàn nhà được lát đá cẩm thạch tuyệt đẹp, cô thậm chí có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của chính mình. Ở giữa chính là một đài phun nước, nước phun ra như những chùm cây pha lê. Cô vốn nghĩ công ty chỉ là những toà nhà buồn tẻ chán ngắt, nhưng khi bước chân vào Lăng thị mới được mở rộng tầm mắt. Không gian rất khoáng đạt mát mẻ, thảo nào nhiều người muốn vào Lăng thị đến thế.

Các nhân viên có mặt ở đại sảnh thấy anh đại giá quang lâm đã đủ cuống cuồng bật chế độ làm việc. Khí thế ngút trời của anh khiến những tiếng nói chuyện im bặt. Nhưng hôm nay... anh lại mang theo một bé gái là sao?! Từ trước đến nay có thấy anh mang người đến làm việc đâu. Do đó, họ đồng loạt đưa ánh nhìn về phía cô. Cô hơi hoảng hốt vì bị mọi người nhìn chằm chằm, cố gắng nép sát vào người anh. Còn anh, lại cực kì khó chịu khi cô bị người khác ngắm nhìn, lậo tức nhíu mày bất mãn. Mọi người phát giác được điều đó liền nhanh chóng quay mặt đi nơi khác.

Anh và cô cùng bước vào thang máy chuyên dụng cho tổng giám đốc, mọi người nhìn cửa thang máy đóng lại, lập tức bàn ra tán vào về cô.

Anh đưa cô lên tầng cao nhất. Thật ra căn phòng này vốn là của ba anh, nhưng từ một năm trước khi anh bắt đầu tiếp quản việc của công ty thì hầu như ba làm việc ở nhà và chỉ dành thời gian cho mẹ là chính, nghiễm nhiên tự bao giờ căn phòng này đã trở thành của anh.

Lạc Tuyết thích thú ngắm nhìn dòng xe cộ nườm nượp dưới kia qua lớp cửa kính cường lực. Từ trên cao, mọi thứ trở nên thật nhỏ bé. Triết Hàn yêu chiều nhìn cô, nói:

"Tuyết Tuyết, em có muốn ăn bánh không?", anh biết từ sáng đến giờ cô chưa hề bỏ gì vào bụng nên trước khi đến đã dai người chuẩn bị thật nhiều đồ ngọt.

Cô quay mặt lại, thấy trên tay ca ca là một đĩa bánh kem dâu, nghĩ đến cái bụng trống rỗng của mình, gật gật đầu.

Anh cười dịu, ôm cô đặt lên đùi mình. Anh ngồi trên ghế bọc nhung tự tay cho cô ăn từng muỗng bánh ngọt. Cô ngoan ngoãn ăn hết.

Anh nhìn đồng hồ, phút nữa là đối tác đến rồi, liền nói:

" Tuyết Tuyết ngoan, vào phòng nghỉ của anh xem ti vi tạm nha, anh có việc bận lắm"

Cô nghe vậy, liền ủ rũ nhưng thoáng chốc lấy lại tinh thần, đáp:

"Vậy ca ca làm việc nhanh nhanh nha, em chờ!"

"Ừ"

Vậy là cô vào phòng nghỉ vừa ăn bánh vừa xem hoạt hình. Phòng nghỉ hoàn toàn cách âm nên ngoài tiếng nhai bánh nhóp nhép và tiếng từ ti vi phát ra thì chẳng còn gì khác

Triết Hàn đã cho người canh ở phòng làm việc của tổng giám đốc, nhưng thâm tâm vẫn không yên tâm. Chỉ mong cuộc đàm phán kết thúc sớm để về với em gái mau mau

Nhà hàng Thiên Đình...

Khi anh đến thì đối tác cũng tới cùng lúc. Anh biết, bình thường thì đối phương sẽ đến trước ngồi đợi nhân vật lớn đến, nhưng người này đến cùng thời điểm như anh. Anh hiểu người đó không muốn tỏ ra thấp kém, là người anh không thể dễ dàng khống chế như mấy tổng giám đốc của công ty khác. Người đó là Peter Ashley, tổng tài tập đoàn Pearson, một trong những tỉ phú giàu có nhất thế giới, thao túng cả thị trường châu Mĩ và châu Âu, hiện cánh tay của Pearson đang lan ra khắp các châu lục khác, đặc biệt là châu Á. Anh không lạ lẫm gì với nhân vật tai to mặt lớn này, nhưng... bên cạnh ông ta sao lại có một cô gái?!

Cô gái đó có một mái tóc nâu sẫm uốn quăn bồng bềnh như sóng lượn, làn da trắng muốt như tuyết, đôi mắt xanh màu ngọc bích, trông vừa dịu dàng vừa huyền bí. Anh nghi hoặc nhìn cô ta, Peter giải đáp ngay bằng tiếng Anh Mĩ:

"Đây là con gái tôi, Melissa Ashley. Lăng thiếu, cậu chẳng phải từng gặp con bé trong bữa tiệc sinh nhật của Lăng phu nhân hay sao?"

Hèn chi anh thấy quen quen, hoá ra đã từng gặp. Vì khí chất của cô ta khá đặc biệt nên anh vẫn nhớ, chỉ là không nhớ kĩ đến mức vừa gặp đã nhận ra ngay.

Melissa nghiêng đầu chào, anh cũng theo phép tắc chào lại.

...

Cuộc đàm phán diễn ra khoảng hai tiếng, lâu hơn anh nghĩ rất nhiều. Peter quả là một con cáo già, vốn định ăn chút lợi tức của ông ta, vậy mà ông ta chẳng chịu cắn câu, còn nhiều lần định dụ anh vào bẫy. Kết quả thương lượng là... (tự động lược bỏ chữ) ( Lili không giỏi về kinh tế, chính xác hơn là mù tịt nên dell biết nói thế nào, chung quy là no cmt, nếu nghĩ ra được cái gì để viết thì sẽ viết sau nha:)))

Sau khi kết thúc thương lượng, ông ta rời đi với lí do có việc đột xuất ở công ty, để lại cô con gái và... bàn thức ăn đầy oặp.

Trong phòng chỉ còn Melissa và anh.

, Anh tất nhiên biết mục đích thự sự của ông ta, muốn anh và ông ta kết thân chứ gì, nhưng anh không hề có ý định đó nên định cáo biệt rời đi thì Melissa hỏi:

"Có vẻ như Lăng thiếu rất vội?"

Anh sửng sốt một hồi, cô ta nhìn ra ư?

"Hôm nay Lăng thiếu thật không bình thường", cô ta tiếp tục nói

"Chỗ nào?", không bình thường chỗ nào

Cô ta hiểu liền trả lời

"Chắc đây là lần đầu trong đời Lăng thiếu đi thương lượng mà để bánh kem dính vào cổ áo chăng?"

Anh ngạc nhiên nhìn xuống cổ áo mình, quả nhiên có vệt kem dâu. Chắc chắn là lúc cho Lạc Tuyết ăn bị dây ra rồi.

Cô ta đưa cho anh một chiếc khăn hồng nhạt thoang thoảng hương thơm, nói:

"Lăng thiếu tạm lau bằng cái này đi"

Anh cầm lầy chiếc khăn và lau lấy vệt kem, đối phương đã có lòng thì anh xin nhận, làm tiểu thư Ashley mất mặt thù không hay lắm

Anh nói:

"Lần sau gặp sẽ trả cho cô"

"Không cần, chỉ là một chiếc khăn, anh cứ giữ lấy", cô ta dịu dàng cười

Anh trầm ngâm giây lát lại nói tiếp:

"Xin lỗi, tôi thật sự phải đi, hôm khác sẽ đón tiếp Ashley tiểu thư"

"Anh thật sự vội như vậy sao? Không thể ở lại ăn bữa cơm ư?", cô ta nhíu mi hỏi

Anh gật đầu

Cô ta cũng không ép:

"Vậy... Lăng thiếu có thể đưa tôi về khách sạn được không? Đỡ mắc công tôi chờ tài xế đến đón"

Anh thật sự rất vội, nhưng cuối cùng cũng gật đầu đồng ý:

"Được"

-----------------------

Lời tác giả:

Các bạn có thể đón đọc những bộ truyện có liên quan của Lili nha:

-Căn bệnh của trái tim

-Mãi mãi bên nhau

Đọc truyện vui vẻ và góp ý nha!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio