Cá Của Tôi Trải Rộng Toàn Tinh Tế

chương 2: 2: chỗ này của tôi không phải tiệm ve chai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tay Lục Tước ràng buộc eo Đường Ẩn, hắn ôm rất chặt, cho dù có kiên nhẫn như Lục Tước thì đối với hắn đau đớn trên người một ngày như bằng một năm.

Người thẩm vấn hắn đã tiêm cho hắn một lọ thuốc cải thiện độ nhạy cảm với cơn đau, hiệu lực của lọ thuốc này vẫn chưa kết thúc, nâng nỗi đau vốn dĩ không thuộc về con người lên địa ngục, chỉ khi bị Đường Ẩn hút máu, tất cả đau đớn mới rời hắn mà đi.

Người ôm lấy hắn thật mềm mại, làn da vô cùng tinh tế, người được hắn ôm có mái tóc đen dài, đôi môi đỏ như máu, nước da trắng như băng, sự tương phản màu sắc mãnh liệt tụ lại trên khuôn mặt làm cho người ta say mê này, giống như một bông hoa bất tử được tưới bằng máu, sự thối rữa trong xương tạm thời được bao phủ bởi sức sống nóng hổi sinh động ——

Cho dù là ác ma, cũng làm cho hắn quyến luyến loại ôm ấp này.

Đôi mắt màu xanh thẳm cuối cùng cũng nhắm lại, đầu của Lục Tước rơi vào trên vai Đường Ẩn, mà hai tay kia vẫn còn ôm chặt Đường Ẩn.

Đường Ẩn để cho Lục Tước ôm mình, cậu chỉ mới nếm thử còn chưa được uống đã nghiền thì lúc này mùi hương vương vấn bên chóp mũi, Đường Ẩn hơi cúi đầu, răng nanh rơi vào vết thương trên cổ Lục Tước.

Đường Ẩn hé môi, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm đi giọt máu đỏ sẫm tràn ra vết thương, liếm sạch giọt máu vừa mới chảy ra, Đường Ẩn liền gỡ tay Lục Tước ra.

"Đưa hắn đi chữa trị." Đường Ẩn đứng dậy, dặn dò nói.

"Vâng!"

Ngay lập tức một huyết bộc mang theo Lục Tước rời đi.

Không bị máu của Lục Tước quấy nhiễu, não của Đường Ẩn đã hoàn toàn tỉnh táo, cậu nhìn lướt qua mọi thứ trước mắt và phát hiện ra mình thật sự đã trở về năm năm trước, trở lại khi vừa gặp Lục Tước, theo đuổi Yuanna năm năm, theo đuổi Cleckelste mười năm.

Thật không thể tin được, đơn giản tựa như một giấc mơ, nhưng trong giấc mơ không thể nào có được dòng máu ngọt ngào và thơm ngon, tràn đầy năng lượng như vậy.

Huyết bộc quỳ xuống trên mặt đất, bọn họ không thể nhìn thẳng vào thân vương, Đường Ẩn đi tới trước mặt huyết bộc đã dâng Lục Tước lên, lạnh giọng hỏi: "Làm sao ngươi có thể phát hiện ra hắn?"

Kiếp trước Đường Ẩn cũng không hỏi nhiều chỉ tùy tiện ban thưởng cho huyết bộc này.

"Tôi, tôi, tôi, thưa ngài, tôi tìm thấy một chiếc máy bay bị hỏng trong khu rừng thứ mười, lúc đầu tôi định đưa chiếc máy bay này đến trạm thu mua phế liệu nhưng khi tôi mở nó ra, có một con người trong đó và mùi máu của hắn rất thơm ——"

Huyết bộc này là một nửa huyết tộc, không phải là người thuần chủng, cũng không phải là huyết tộc thuần chủng, độ nhạy cảm đối với máu của cậu ta không cao bằng huyết tộc thuần huyết và cậu ta cũng không quá khát vọng như vậy, thêm nữa máu người rất đắt đỏ, cho tới nay cậu ta thường uống nhất là máu động vật.

Nhưng khi nhìn thấy nhân loại bị thương nặng này, cậu ta dấy lên bản năng khát vọng sâu thẳm nhất trong lòng, gần như ngay lập tức lộ ra răng nanh, lao lên như một con chó hung dữ rồi sau đó cậu ta bị người đàn ông sắp chết này bóp nghẹt cổ.

Rõ ràng trông có vẻ như sắp chết bất cứ lúc nào, rõ ràng toàn bộ cánh tay đều bị quấn băng, nhưng bàn tay bóp lấy lại rắn chắc và mạnh mẽ như vậy.

"Muốn hút máu của tao." Đôi mắt xanh biếc kia lộ ra vẻ hung tợn như sói, lúc này đã nỏ mạnh hết đà, máu trào ra khóe môi khi nói, ngay cả giọng nói khàn khàn nhẹ nhàng đến mức khó nghe, nhưng những sát khí nhuộm máu trong từng lời khiến cậu ta không thể nào quên được: "Mày không xứng."

Cậu đối mặt với ánh mắt tàn nhẫn rét lạnh kia, trong phút chốc sống lưng trở nên lạnh lẽo, mọi thứ từ suy nghĩ đến xương tủy đều như đông cứng lại, như thể có một thanh kiếm băng tùy ý khuấy động đại não của cậu ta, đọc được trí nhớ của cậu ta, những ngón tay bóp cổ cậu ta lần lượt được nới lỏng, nhưng cậu ta không thể cử động được, trở thành một con rối, ngơ ngác cõng quỷ dữ trên lưng.

"—— Tôi nghĩ đến trong khoảng thời gian này ngài không có khẩu vị, cho nên tôi dâng hắn cho ngài."

Đường Ẩn cúi người, tóc đen xõa xuống, dùng đầu ngón tay nâng lên cằm của bán huyết tộc này, đôi mắt đỏ như rượu yên tĩnh chăm chú nhìn cậu ta.

Ồ, bị thôi miên rồi.

Một trong những khả năng của Lục Tước, thôi miên.

Đường Ẩn búng tay một cái với bán huyết tộc này, đối phương kinh ngạc nhìn cậu, sau đó giống như chợt tỉnh táo lại hoảng hốt sợ hãi quỳ xuống mặt đất.

"Lan Y, thưởng cho cậu ta đi." Đường Ẩn nói với quản gia ở bên cạnh.

Quản gia khéo léo đuổi huyết bộc đi, sau đó từ trong túi lấy ra một chiếc khăn lụa sạch, cẩn thận lau đầu ngón tay Đường Ẩn đã chạm vào tên bán huyết tộc kia, sau đó lấy ra một đôi dép lê mềm mại, nửa quỳ trên mặt đất thay đổi cho Đường Ẩn.

"Thưa ngài, quần áo của ngài bị bẩn, lát nữa có cần giặt không?" Quản gia nhìn bộ đồ ngủ của Đường Ẩn, trên người đã dính đầy máu của Lục Tước.

"Ừ."

Quản gia lại nói: "Vậy thì trong lúc ngài ngâm bồn tắm, tôi sẽ đi chuẩn bị đồ uống là máu nhân ngư thượng hạng được ướp lạnh."

Đường Ẩn nhớ lại mùi vị máu của nhân ngư trên thị trường, lại nhớ tới mùi vị vừa rồi của Lục Tước, đột nhiên cảm giác trong miệng không còn khẩu vị: "Không cần chuẩn bị đồ uống."

Quản gia nghe vậy ngạc nhiên, ông nhìn vết máu trên môi Đường Ẩn còn chưa phai nhạt, thấp giọng nói: "Vâng."

...!

Đường Ẩn đang ngâm mình trong bồn tắm, tiếng trong phòng tắm vọng lại, khi bản nhạc do quản gia đặc biệt chọn vang lên, giọng nam thanh tao như xuyên qua từng tầng mây núi biển, như cột sáng từ nơi rất cao rơi xuống.

Không cần lời ca nào, giọng ca ngân dài miên man tuyệt diệu át cả tiếng sóng vạn dặm, để người nghe không khỏi liên tưởng đến hình ảnh một chiếc đuôi cá đánh tung mặt nước, những chiếc vảy được sắp xếp gọn gàng lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời, nước bắn tung tóe và những hạt châu như pha lê lấp lánh.

Đường Ẩn cau mày tắt nhạc.

Đây là bài hát của siêu sao vũ trụ Yuanna an Anhial.

Nhân ngư là một chủng tộc rất giỏi ca hát, trong truyền thuyết phương Tây cổ đại, những hải yêu dựa trên tộc nhân ngư sử dụng giọng hát êm tai của mình để hấp dẫn các thủy thủ, mê hoặc nhân tâm.

Hoàng tử của tộc nhân ngư, Yuanna an Anhial là người nổi bật nhất trong chủng tộc này, với âm thanh của tự nhiên và gương mặt đẹp đẽ, những bài hát của hắn không có lời, chỉ riêng giọng hát không chê vào đâu được và giai điệu đẹp đẽ đã có thể chinh phục vô số người mê âm nhạc, trở thành siêu sao lừng lẫy khắp vũ trụ.

Kiếp trước Đường Ẩn là người hâm mộ số một của hắn, sau khi theo đuổi Yuanna suốt năm năm, tiền bạc chỉ là thứ yếu, cậu mua một hành tinh để xây dựng thủy quốc cho Yuanna, công dụng duy nhất của hành tinh là để cho Yuanna tổ chức một buổi hòa nhạc trên đó.

Lý do khiến Đường Ẩn mê mẩn Yuanna cũng không phải cậu thích âm nhạc của Yuanna đến mức nào, trước khi Yuanna chính thức ra mắt, tuyên bố ca khúc dưới hình thức ẩn danh thì Đường Ẩn còn dùng một tài khoản trêu trọc Yuanna rất nhiều lần.

Trong cuộc đời vĩnh hằng buồn chán của huyết tộc, bọn họ có rất nhiều thời gian và sức lực vùi đầu vào sở thích của mình, Đường Ẩn thích ẩm thực, âm nhạc và sưu tập.

Cậu lớn tuổi hơn so với Yuanna rất nhiều, trên đời này ít có người nào sống lâu hơn thân vương huyết tộc.

Đường Ẩn đã nghe qua tiếng hát của ca sĩ nhân ngư giỏi nhất, may mắn được nếm máu của ca sĩ nhân ngư đó, mùi vị thơm ngon vô cùng, thậm chí nếu so với máu của Lục Tước thì hai mùi vị này hoàn toàn khác nhau.

Sau khi ca sĩ nhân ngư qua đời, Đường Ẩn không bao giờ được nếm lại mùi máu đó nữa mà cậu cũng không bao giờ quên được.

Yuanna rất giống ca sĩ nhân ngư kia, không phải giống giọng hát mà là khuôn mặt.

Khi Yuanna lần đầu tiên lộ diện mạo trước công chúng, lộ ra khuôn mặt giống hệt ca sĩ nhân ngư kia, đầu lưỡi Đường Ẩn không khỏi nhớ lại hương vị ngọt ngào tao nhã kia, cá nhân cậu cảm thấy dòng máu của hai người chắc hẳn giống nhau.

Làm một huyết tộc luôn theo đuổi thức ăn ngon, Đường Ẩn luôn tiếc nuối vị máu của vị ca sĩ nhân ngư giỏi nhất đó, tuy rằng đã nếm qua máu của nhân ngư, nhưng cách nếm lại là cách bình thường nhất.

Máu ngon thật sự thì phải được hấp thụ trong lúc cả hai đều cao trào về tinh thần lẫn cơ thể, chỉ có thông qua cách này mới có thể kích thích ra mùi thơm của máu triệt để.

Để nếm được món ngon như vậy, Đường Ẩn đã dụ dỗ ca sĩ nhân ngư giỏi nhất kia, đến hôm nay cậu vẫn nhớ câu trả lời của người kia: "Đường Ẩn, nhân ngư là một chủng tộc rất trung trinh, loại chuyện này chúng ta chỉ có thể làm với người mình yêu."

Nhân ngư đó dùng một loại ánh mắt mà Đường Ẩn nhìn không hiểu nhìn cậu, khẽ nói: "Nhưng người đó không yêu tôi."

Lo sợ sẽ lặp lại những sai lầm tương tự với Yuanna, Đường Ẩn đã theo đuổi Yuanna một cách nghiêm túc suốt năm năm ở kiếp trước nhưng hình như không có tác dụng lớn, Yuanna có vẻ như không quan tâm đến tiền bạc, còn không hề rung động trước cách thể hiện tình yêu quá phô trương của Đường Ẩn.

Bây giờ tắt bài hát của Yuanna, không phải là Đường Ẩn đã chán sự theo đuổi năm năm qua không được đáp lại, vì muốn nếm thử món ngon cao cấp thì bỏ ra chút thời gian chuẩn bị bữa ăn này là điều hoàn toàn xứng đáng.

Cậu chỉ đang bực bội Yuanna có một phần ba khả năng phong ấn cậu.

Không giống như hầu hết các nhân ngư yếu đuối khác, tài năng thức tỉnh tốt nhất của Yuanna không phải là ca hát, mà là tài năng chiến đấu, mặc dù giọng hát của Yuanna không phải hay nhất trong những ca sĩ mà Đường Ẩn biết đến, nhưng sức chiến đấu dũng mãnh của nhân ngư Yuanna chắc chắn là ghê gớm nhất, một nhân ngư có sức chiến đấu hung hãn, quả thật có khả năng làm ra hành động phong ấn cậu.

Đường Ẩn cau mày.

Đến cùng có phải Yuanna không?

Có lẽ cậu nên bắt đầu thăm dò thái độ thật sự của Yuanna đối với cậu, đến cùng là phớt lờ, hay chỉ đơn giản là căm ghét, hay là căm ghét đến mức nổi lên sát tâm.

Đã có dòng suy nghĩ này, Đường Ẩn mở quang não ra, mở tài khoản đánh giá âm nhạc của mình.

Cậu có rất nhiều tài khoản trên mạng, hai tài khoản có liên quan mật thiết nhất với Yuanna, một tài khoản theo đuổi ngôi sao cậu dùng để điên cuồng đập tiền và thổ lộ đã thăng cấp thành fan hâm mộ số một của Yuanna, còn có một tài khoản trước khi biết đến tướng mạo của Yuanna là tài khoản chuyên gia đánh giá âm nhạc thường xuyên đánh giá nghề nghiệp ca hát của Yuanna.

Nói đến cũng kỳ diệu, cậu đã thêm thông tin liên hệ cá nhân của Yuanna cho cả hai tài khoản, tài khoản theo đuổi ngôi sao là do cậu dùng tiền đập vào quá nhiều mà có, đập đến mức khiến người đại diện của Yuanna chủ động đưa tài khoản riêng tư của Yuanna cho cậu.

Tài khoản đánh giá âm nhạc thì do lúc trước cậu làm qua mấy lời đánh giá nhận xét ca hát cho Yuanna, tài khoản riêng tư của Yuanna cho cậu là lúc đang nhắn tin, ngay sau khi hai người kết bạn với nhau, Yuanna đã chuyển cho cậu một khoản tiền lớn, đồng thời nói cảm ơn vì những lời đánh giá phê bình của cậu, Đường Ẩn đoán Yuanna bị cậu mắng đến đau đầu nên sẵn sàng chi tiền để trừ tiêu tai.

Từ khi Đường Ẩn thấy được khuôn mặt của Yuanna, cậu đã từ bỏ tài khoản đánh giá âm nhạc rồi một lần nữa mở một tài khoản mới theo đuổi ngôi sao, rầm rộ sôi nổi theo đuổi Yuanna, toàn bộ quá trình theo đuổi đều xì hơi cầu vòng (), chưa từng mắng Yuanna một câu, bởi vậy từ lâu đã không dùng tài khoản đánh giá âm nhạc.

() 彩虹屁: ngôn ngữ mạng, dịch thô là "cái rắm cầu vồng, dụng ý chỉ fan khen idol, dù có thả rắm cũng như cầu vồng

Cậu đã lâu không vào tài khoản này, cộng thêm việc bị phong ấn quá lâu khiến Đường Ẩn khi mở lại tài khoản này, cậu cảm giác như mình đã cách mấy đời.

[Tích —— bạn nhận tin nhắn đến từ Yuanna]

[Tích —— bạn nhận được tin nhắn đến từ Yuanna]

[Tích —— bạn nhận được tin nhắn đến từ Yuanna]

...!

[Tích —— bạn nhận được tin nhắn đến từ Yuanna]

Những lời nhắc nhở liên tục về tin nhắn chưa đọc khiến Đường Ẩn có hơi bối rối, thậm chí còn thắc mắc không biết có phải mình bị mất tài khoản rồi hay không, bấm vào xem thì phát hiện tất cả đều là đường link do Yuanna đặc biệt gửi đến mỗi khi có bài hát mới.

Đường Ẩn: "?"

Đường Ẩn nhìn vào đường link bài hát mới mà Yuanna gửi cho cậu gần nhất, tên bài hát là "Sea", tình cờ là bản nhạc mà quản gia vừa chọn trong phòng tắm.

Trong trí nhớ của Đường Ẩn, bài hát "Sea" là bước ngoặt cho sự nghiệp âm nhạc của Yuanna, sau khi sáng tác ra "Sea", Yuanna cuối cùng cũng chán ghét phong cách âm nhạc không thay đổi của mình, hắn mong muốn được tiến thêm một bước đột phá, thay vì đi tới đi lui trong vùng thoải mái.

Hắn đã mất một thời gian rất dài để quyết tâm thử sức với những nghề nghiệp và cuộc sống khác nhau, đồng thời tìm ra bước đột phá cho những ca khúc của mình.

Thật đáng tiếc là trước khi cuộc sống cuối cùng của Đường Ẩn bị phong ấn, Yuanna vẫn không tìm thấy được bước đột phá mà mình thực sự mong muốn.

Lúc này nhìn hàng loạt tin nhắn chưa đọc của Yuanna rồi hồi tưởng lại quá trình âm nhạc của Yuanna ở kiếp trước, Đường Ẩn đột nhiên hiểu tại sao Yuanna làm vậy là vì cái gì ——

Tìm chửi.

Ai cũng khen ngợi âm nhạc của hắn, không ai biết hắn đang đi vào ngõ cụt, không ai đọc được nỗi đau và vùng vẫy đằng sau những bài hát của hắn, đối với những người sáng tác như Yuanna mà nói thì không tạo ra được những tác phẩm khiến hắn hài lòng là điều làm hắn đau khổ nhất.

Đường Ẩn một lần nữa ấn mở "Sea" để phát nó ra, phát hiện ra một trong những bình luận hot nhất dưới bài hát vẫn do tài khoản theo đuổi ngôi sao của cậu để lại: [Ôi ~ Thật là một bản nhạc cảm động hoàn hảo, chỉ có một giọng ca thanh tao và thuần khiết của điện hạ Yuanna mới có thể hát một bản "Sea" hoàn hảo thế này, đây là bài hát thích hợp nghe với mọi tâm trạng của chúng ta, khi tinh thần sa sút hãy lắng nghe bài hát này đi, nó nói cho bạn biết sự bao la của biển, khi vui hãy nghe bài hát này vì nó khiến bạn vui vẻ như đang tắm nắng...]

Toàn bộ bình luận đều xì hơi cầu vòng không có đầu óc và nội hàm, nhưng bởi vì chi tiền nhiều nên mọi người đều quen thuộc với tên thổ hào này, liền vui vẻ nâng bình luận của Đường Ẩn thành hot cmt.

Sau khi nghe xong bài hát "Sea", Đường Ẩn suy nghĩ một lát, liền gửi một tin nhắn bằng tài khoản đánh giá âm nhạc của mình: [Anh gửi cho tôi nhiều bài hát như vậy làm gì?]

[Chỗ này của tôi không phải tiệm ve chai]

[Con kiến còn đi bộ được năm năm mà anh vẫn còn dậm chân tại chỗ]

[Im lặng.jpg]

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio