Thấy bóng dáng ba chiếc moto chạy xa, nó cũng leo lên con "hắc mã" mà phóng đi với tốc độ xé gió, có lẽ chạy moto là thói quen của nó, lạnh lách trên con đường vắng vẻ, chìm trong bóng tối có lẽ là sở thích của nó.------
Tiếng nhạc sập sình
- Sao hôm nay mày lại thua- Chí Hào nhếch môi nói ánh mắt nâu hút hồn nhìn ly rượu trên tay, tay còn lại choàng qua ôm một người con gái ăn mặc sexy
- Thích- Hắn đáp gọn, ta xoay ly rượu
-Có vẻ mày thích cô em đó rồi-Chí Hào cười nói
- Có lẽ vậy - Hắn hững hờ đáp
------------------
Nó chạy xe nhanh, cua vào một con đường nhỏ đầy sỏi đá, gạt chân chống xe, tay ôm bó hoa oải hương, nhẹ tay đẩy cánh cổng đen lớn am thanh rùng rợn phát lên làm người ta sởn gai ốc. Nghĩa trang giờ này vắng vẻ không một bóng người vì ai mà đi thăm mộ vào cái giờ gần đêm này chứ,không khí im ắng đến đáng sợ, vài con quạ kêu "quác quác" rợn người.
Khe đặt bó hoa xuống, đưa tay chạm nhẹ vào gương mặt người phụ nữ chừng ngoài ba mươi nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp hiền hậu, ánh trăng nhẹ nhàng nâng niu gương mặt ấy, hai gương mặt có nét giống nhau, vâng người mẹ quá cố của Ngọc Châu, bà ấy nằm đây dưới nắm mộ này. Một giọt pha lê trong suốt rơi xuống rồi hai giọt long lanh nó đang khóc, nó đang khóc nó nhớ mẹ dù sao đi chăng nữa nó vẫn là đứa con gái tuổi nó vẫn cần mẹ, đôi lúc nó nhìn thấy những đứa bạn cùng trang lứa đi chơi, đi chợ mua sắm cùng mẹ mà lòng nó đau lắm, nó ao ức lắm cũng muốn lắm chứ bộ
Gạt giọt nước mắt nói thầm nghĩ " con lớn rồi mẹ ơi, con không khóc nữa, con sắp lấy chồng rồi nè, Ngọc Châu sắp lấy chồng đó mẹ"
Đứng dậy, đi thẳng ra cổng leo lên moto phóng đi không gian lại chìm vào yên tĩnh lại u ám như lúc ban đầu
Một nơi khác, một người phụ nữ trung niên ăn mặc nhìn khá sang trọng nhưng quần áo có vẻ sộc sệc, đầu tóc rối bù xù, trên khuôn mặt phúc hậu có nét sợ sệt:
- Cac người tính làm gì tôi- bà ấy lên tiếng
- Bà chị, tụi này muốn gì à?- tên mặt sẹo hỏi
- Tụi này muốn tiền rồi- tên đứng bên cạnh nói
- Các người tha cho tôi đi- bà lên tiếng cầu xin
- Bà chị là dạng khá giả sao tụi này bỏ con mồi béo bở thế- Tên đầu đàn cười đểu nói
- Xin tha cho tôi- bà yếu đuối cầu xin, đường đường là phu nhân Trần Gia mà lại bị bọn xấu ức hiếp
" CHÁT" một cái tát đau điếng giáng xuống khuôn mặt phúc hậu ấy:
- Tụi mày còn đứng đó, xông lên lấy thứ gì có gia trị rồi dọn dẹp sạch sẽ- Tên đầu đàn hất hàm bảo
Thế là cả bọn gần tên đầu gấu xông đến, cướp giật, tiếng la hét vọng khắp
"Brừm Brừm" tiếng moto dừng lại gần tiếng la hét, ánh đèn chiếu sáng vào cảnh tượng phía trước, người phụ nữ quần áo lấm lem gương mặt xinh đẹp đầm đìa nước mắt:
- Các người làm gì vậy?- giọng lạnh lùng vang lên từ đôi môi căng đỏ
- Á À, cô em đến đây làm gì? tụi anh đang "chơi" em có muốn "chơi" không- tên đó cười man rợ
- Cô em biến đi trước khi đại ca nóng- tên đàn em cười đểu cáng
- Buông bà ấy ra - Cô gái ấy gằng từng tiếng, lạnh lẽo
- Cô em đừng nhiều chuyện- Tên đàn em nói đưa tay vuốt mặt nó thì
"Rắc" hắn nằm xuống la hét chói tai
- Được tụi mày xông lên đánh con nhỏ này cho tao- Hắn quát lớn
Chưa đầy năm phút tất cả nằm bẹt xuống đất, gương mặt thê thảm,ns rút súng ra chỉa thẳng đầu tên cầm đầu:
- Chết mẹ mày đi
- Dạ chị tha cho em- tên đó cầu xin
- Tha cho mày để mày làm chuyện xấu à!- nói rồi nó bắn vào chân tên đó, tên đó rên đau đớn
-Cút- nó gằn giọng
Cả bọn lê lết giờ đây chỉ còn bà ấy và nó. Nhẹ nhàng đến bên bà ấy, đỡ bà ấy dậy, thoáng nhìn khuôn mặt nó bà đã cảm thấy rất quen thuộc và quả thực rất xinh đẹp như một người bạn của bà
- Cảm ơn cháu, thực sự cảm ơn cháu
- Nhà cô ở đâu?
- Cảm ơn cháu, cháu đến nhà ta đi,ta muốn cảm ơn cháu- bà nắm tay nó nói
Không nói không rằng nó, dìu bà đến cạnh moto, ngồi vào trước, lúc đầu bà cũng ái ngại vì trước giờ chưa đi moto nhưng bà cảm thấy ở cô bé này có gì đó rất đáng tin thế là bà leo lên ngồi phía sau, giữ nó. Nó vì chỡ người lớn tuổi nên cũng chạy chậm. Không bao lâu chiếc moto đen dừng trước căn biệt thự xa hoa. Bà nghĩ nó cũng thuộc loại thích tiền trong lòng có chút khinh thường vì khi bà nói là nó dìu bà ra xe ngay mà không nói gì. Bà bảo nhẹ:
- Con vào nhà đi
Không nói không rằng nó kéo ga chạy thẳng vì nó nghĩ" mình đâu có phải dạng hám tiền". Bà đứng khựng lại " cô gái này không như bà nghĩ rất thẳng thắng bà rất thích"
Người hầu vội vả chạy ra:
- Trần phu nhân bà sao vậy?
- Vòa nhà đã
Ông Trần hốt hoảng khi thấy bà như vậy:
- Bà sao vậy? Ai làm bà thế này
- Mẹ có làm sao không?- giọng nam tính của một cậu thah niên tuổi
- Là như thế này...........- bà kể lại mọi chuyện
- Tôi đã bảo là bà đi đâu phải cẩn thận có vệ sĩ theo mà- Ông trân giọng trách móc
- Tôi nghĩ đi ra đây một chút hông sao may mà có cô bé đó- Bà nói
- Tại sao cô bé ấy không vào đây-Ông Trần hỏi
- Tôi cũng mời vào nhưng cô ấy chạy đi rồi- bà nói giọng có vẻ tiếc nuối
- Tiếc thật, ta chưa kịp trả ơn cô gái ấy
- Đúng vậy- bà nói
Hắn nãy giờ im lặng , cô gái ấy là ai, sao hôm nay toàn chuyện đặc biệt như thế đang chìm trong suy nghĩ hắn bừng tỉnh:
- Thôi nghĩ sớm đi, à, Nhật Duy mai con phải đi xem mặt đó ngủ đi- ông Trần nói
- Được rồi- Bà nói