Tố Tâm nhìn ra được Phó Kiến Văn đây là không muốn để cho Lương Mộ Lan làm không công, vì những chuyện nhỏ nhặt như chọn điểm tâm tiểu Lục đã sớm đặt xong rồi.
Tố Tâm gật đầu: “Một lúc nữa em gọi điện thoại cho tiểu Lục nói một tiếng...”
Khoé môi Lương Mộ Lan cười sâu hơn, đối với người con rể Phó Kiến Văn này càng xem càng yêu thích.
Năng lực tài năng xuất chúng không nói, cách đối xử với Tố Tâm cũng là tràn ngập yêu thương.
“Xế chiều hôm nay nếu như hai vợ chồng son các con không có chuyện gì, mẹ đi siêu thị, buổi chiều làm đồ ăn ngon cho hai đứa!” Lương Mộ Lan một chuyện không có hoàn thành, muốn dùng những phương diện khác đến bồi thường cho Tố Tâm.
“Hôm nay ngược lại chính là không có chuyện gì...” Phó Kiến Văn nhìn qua Tố Tâm, “Nếu như đi siêu thị mua sắm, con lái xe.”
“Không cần, mẹ tự gọi xe đi siêu thị là được rồi, một lúc trở về để lão Chu đưa mẹ trở về, hai người các con bận chuyện của mình! Không cần đi cùng mẹ!”
Thời gian đến hôn lễ rất gấp gáp, Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn nhất định có rất nhiều chuyện phải bận rộn, loại chuyện mua thức ăn loại này Lương Mộ Lan mình có thể làm được, cho nên không muốn kéo theo hai đứa bé.
Buổi chiều Lương Mộ Lan trở về, Phó Kiến Văn cùng Lương Mộ Lan ở nhà bếp một bên tán gẫu một bên chuẩn bị bữa tối, Tố Tâm không xen tay vào được, người ở trong phòng khách, lỗ tai nghe Lương Mộ Lan cùng Phó Kiến Văn nói chuyện trên trời dưới đất, trên tay cô là quà lễ Giáng sinh cho Phó Kiến Văn.
Phó Kiến Văn luôn luôn ít nói, cùng Lương Mộ Lan ở trong phòng bếp nói chuyện phiếm, cũng đều là Lương Mộ Lan nói Phó Kiến Văn nghe, đúng lúc mà đón ý nói hùa một câu, tuy rằng lời nói mỗi một lần đều có thể nói đến điểm quan trọng, Lương Mộ Lan càng yêu thích Phó Kiến Văn hơn, bà nghĩ đến Tố Nhiên, cảm thấy về sau Tố Nhiên cũng tìm được người chồng tốt như Phó Kiến Văn, bà cũng yên lòng.
Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nha