“Về phần vị Phó phu nhân vợ của Phó Thành này...” Phó Kiến Văn không đợi quản gia Diệp nói xong liền nhìn về hướng Diệp Tử Kỳ, “Không phải là gia chủ của Phủ Thiên Loan, ngoại trừ thăm bạn thăm người thân được bảo an hỏi gia chủ và được gia chủ cho phép tiến vào, những người khác bảo an có quyền từ chối tiến vào! Lần này bảo vệ cửa thất trách thả cô đi vào, cô thật sự cảm thấy cô có thể ở ỳ ở chỗ này!”
Người khác không biết Phó Kiến Văn là ai, nhưng trong lòng bảo an biết rất rõ!
Bọn họ nhanh chóng nói với Diệp Tử Kỳ: “Vị tiểu thư này, nếu như ngài tiếp tục không rời đi, chúng ta chỉ có thể báo cảnh sát cưỡng chế ngài rời khỏi!”
“Các người dám!” Diệp Tử Kỳ chỉ vào bảo an.
“Báo cảnh sát!” đội trưởng đội bảo an nghiêng đầu nói với đồng nghiệp của mình.
Diệp Tử Kỳ thấy bảo an thật sự báo cảnh sát, nghiêng đầu trừng mắt nhìn về phía Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn...
Phó Kiến Văn liếc nhìn đồng hồ: “Thời gian này, ADN của cha cô cùng Diệp lão gia cũng đã đi ra, Phó phu nhân không trở về ở bên cạnh cha của cô, cũng không sợ hù đến hai đứa bé sao!”
Diệp Tử Kỳ bị lời nói của Phó Kiến Văn làm cho sợ hãi, lời nói này thật giống như báo cáo kết quả ADN đã định xuống từ lâu!
“Cha tôi nhất định là con trai của ông nội tôi, tôi có cái gì phải sợ!”
Tiếng nói của Diệp Tử Kỳ vừa dứt, điện thoại của cô ta liền đổ chuông
Diệp Tử Kỳ nhẫn nhịn tim đập nhận điện thoại.
“Mẹ! Mẹ ở chỗ nào! Thái gia gia muốn đuổi con, đuổi Minh Minh còn có ông ngoại đi! Nói ngoại là con hoang...”
Tiếng khóc lóc của Phó Tâm Tâm truyền đến, trong nháy mắt đó, hai gò má của Diệp Tử Kỳ nóng muốn nổ tung: “Mẹ biết rồi! Mẹ lập tức trở về!”
Cúp điện thoại, Diệp Tử Kỳ còn chưa kịp nói một câu, điện thoại lại vang lên, là mẹ của Diệp Tử Kỳ gọi điện thoại đến, giục Diệp Tử Kỳ trở về Diệp gia.
Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nha
.....