Nhậm Sinh theo Triệu Lăng Vũ trở lại chủ hạm xong, lập tức cầm khối năng lượng quặng mỏ trở về phòng.
Trên đầu cậu bốn tên kia vẫn đang không ngừng rung động, sắp lắc đầu cậu đến hôn mê luôn, muốn dỗ chúng nó, tốt hơn hết là đưa vật này cho rồi.
“Thật là, sao đột nhiên lại muốn thứ này?” Nhậm Sinh vừa vào phòng, liền biến ra nguyên dạng bốn cái hoa hòe đã biến đổi trên đầu.
Đưa cục đá đặt trên bốn viên nhân sâm, thuận tiện dùng linh lực bảo đảm tảng đá kia sẽ không đè bẹp con trai mình, bọn nhỏ rốt cục an tĩnh, cậu còn mơ hồ cảm giác được tảng đá kia tràn ra một ít năng lượng, sau đó bị bốn hài tử hấp thu.
Chuyện gì thế này? Mấy tiểu tử này đang hấp thu năng lượng bên trong khối đá? Nhậm Sinh cả kinh, vội vàng dùng linh lực thăm dò tảng đá kia, phát hiện bên trong năng lượng phi thường ôn hòa mới thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là, năng lượng này đến cậu cũng không cảm nhận được, con cậu thế nào mà lại hấp thu được?
Lẽ nào là vì hài tử còn lợi hại hơn cả cậu nữa sao?
Nhậm Sinh càng nghĩ càng thấy tự hào, quyết định đi tìm Triệu Lăng Vũ hỏi chút chuyện, để coi rốt cục tảng đá kia là có gì đặc biệt. Bất quá Triệu Lăng Vũ không có ở đây, trên đầu cậu
đội một tảng đá, muốn ra ngoài thì phải làm sao? Người khác thấy thì kỳ lắm.
Nhậm Sinh lục một vòng quanh phòng, cuối cùng tìm được một cái mũ bảo hiểm, móc hết thiết bị bên trong ra, nhét viên đá này vào, phát hiện năng lượng bên trong tảng đá mà bọn nhỏ hấp thu chưa hết bắt đầu chậm rãi tiêu tán, liền bỏ thêm một trận pháp ngăn cách năng lượng, sau đó chụp mũ, ra cửa.
Đường đi quá quen thuộc, đi một hai lần cậu đã nhớ được rồi, nhưng mà đến cửa vẫn là dừng lại.
Triệu Lăng Vũ mở hội nghị bên trong, mình không nên đi quấy rối… Nhậm Sinh ngồi xuống miếng đất bên cạnh, chậm rãi tu luyện.
Trên đầu cậu, mấy đứa trẻ đang cố gắng hấp thu năng lượng từ tảng đá kia, từ lúc cậu bắt đầu tu luyện, chúng lại bắt đầu nỗ lực hấp thu linh lực của cậu, còn hấp thu đặc biệt nhiều.
May là gần đây Triệu Lăng Vũ cung cấp nhiều tức nhưỡng… Nhậm Sinh nhắm hai mắt lại, nỗ lực cho hài tử nhiều nhất có thể.
Triệu Lăng Vũ cùng người khác xong việc đi ra, phát hiện tiểu nhân sâm nhà mình dựa tường lặng yên ngồi cạnh cửa, đội một cái mũ bảo hiểm phi thường lớn, cơ hồ che khuất đôi mắt, cả người thoạt nhìn đáng thương cực kỳ.
“A Nhậm?” Triệu Lăng Vũ kêu một tiếng.
“Lăng Vũ, anh dự họp xong
rồi à?” Nhậm Sinh mở mắt, vui vẻ đứng lên, nhìn về phía Triệu Lăng Vũ.
“Đã ổn thỏa rồi, sao em lại ngồi ở đây?” Triệu Lăng Vũ hỏi.
“Anh nói lúc họp không thể quấy nhiễu.” Nhậm Sinh nói, sau đó ôm lấy Triệu Lăng Vũ: “Giờ xong rồi, có thể quấy rầy đi.”
“Đương nhiên…” Triệu Lăng Vũ gật đầu, ánh mắt ôn hòa bế Nhậm Sinh lên. Lần sau có nên mang theo Nhậm Sinh khi họp không nhỉ? Không, vẫn là thôi đi, có Nhậm Sinh ở bên, hắn sợ không tập trung nổi mất.
“Lăng Vũ, tui có việc muốn nói với anh.” Nhậm Sinh sờ sờ mũ giáp của chính mình.
“Ngả Phất, thông báo các phi thuyền khác, bảo bọn họ chạy tới phụ cận nhập cư tinh, chiếc chủ hạm này thì hết tốc lực truy kích đám tinh đạo kia, ta trước tiên đi ăn cơm, sẽ quay lại ngay.” Triệu Lăng Vũ nói. Bọn họ bây giờ cách tinh đạo hạm đội hơi xa, muốn đuổi theo đến có lẽ phải mất một ngày, rời đi một chút hẳn không vấn đề gì.
“Rõ, thưa Nguyên soái.” Ngả Phất đáp một tiếng.
Triệu Lăng Vũ đặt Nhậm Sinh xuống giường, liền gọi ngườ mang món ăn đến, lúc này mới hỏi: “Em có chuyện gì muốn nói?”
“Lăng Vũ, tui tìm được năng lượng trong tảng đá kia!” Nhậm Sinh hưng phấn, lại chỉ chỉ mũ bảo hiểm trên đầu, thuận tiện giải khai trận pháp.
Triệu Lăng Vũ đưa tay đặt ở bên
trên, quả nhiên cũng cảm nhận được sóng năng lượng: “Bên trong quả thật có năng lượng, hơn nữa rất ôn hòa, hoàn toàn có thể hấp thu.” Nếu là dị năng của hắn vẫn còn, dung hợp loại năng lượng này chắc cũng sẽ không có phản ứng bài xích… Hắn còn tưởng rằng Nhậm Sinh chỉ có thể hấp thu tức nhưỡng, không ngờ còn có thể hấp thu loại năng lượng này.
“Thật sao? Vậy tui an tâm rồi.” Nhậm Sinh càng làm cho trận pháp trên mũ bảo hiểm bố trí kỹ càng, sau đó đội mũ giáp lên đầu.
Quả thực giống như là chôn tiểu nhân sâm dưới cục đá ấy, tức nhưỡng của hắn không biết có phải bị Nhậm Sinh phóng ngược lên đầu không… Triệu Lăng Vũ thu hồi trong nháy mắt tâm tư đang tung bay phấp phới: “A Nhậm, tôi hoài nghi đám tinh đạo kia trên tay còn có nguồn năng lượng quặng mỏ khác thường tương tự vậy nữa.” Triệu Lăng Vũ nói.
Vừa nãy trở lại chủ hạm xong, hắn ngay lập tức liền hỏi Triệu Na xem có cảm giác gì với đám người mới lên không, kết quả Triệu Na nói chủ hạm trên có làm cho nàng cảm thấy vô cùng nguy hiểm, đồng thời đối với bọn họ có địch ý, tuy rằng nàng không thể xác định người kia là ai.
Sau đó, hắn liền lại hỏi Triệu Na đuổi bắt tinh đạo có thể bị nguy hiểm hay không.
Triệu Na dị năng dự cảm chỉ có thể
dự cảm đại thể phương hướng, lại phi thường chuẩn xác, mà lần này, Triệu Na nói sẽ gặp nguy hiểm, mà độ nguy hiểm không lớn.
Người của liên bang không thể đối với hắn có cường đại địch ý, nói cách khác trên chiếc phi thuyền này có tinh đạo xâm nhập.
Hồng Chung truyền đến tin tức nói đám tinh đạo kia trên tay có kiểu vũ khí mới, hơn nữa tinh cầu bị đào một cái động, lấy đi một miếng nguồn năng lượng quặng mỏ lớn…
Triệu Lăng Vũ không thể lấy ba triệu bình dân tính mạng ra đùa giỡn, nhưng hắn cũng không muốn từ bỏ cơ hội lần này, liền dứt khoát đưa ra một quyết định kinh người — để những chiến hạm khác đi tới nhập cư tinh, chủ hạm trung ươngthì lại mở hết tốc lực truy kích tinh đạo.
Chủ hạm trung ươnglà chiến hạm lớn nhất quân đoàn số một, sức chiến đấu kinh người, có Hồng Chung mang theo tàu hộ tống thám báo hạm giúp đỡ, giả sử không thể đánh thắng tinh đạo, vậy rút lui cũng không thành vấn đề — tinh đạo trên thuyền trang bị đầy đủ nguồn năng lượng quặng mỏ sẽ ảnh hưởng đến tốc độ, mà trên chủ hạm trung ươngcũng chỉ có vạn bình dân.
Chút người này không có ảnh hưởng chút nào, chớ nói chi là hiện đang phi thuyền trên trừ hắn ra còn có hai dị năng giả cấp S, cùng
với Đằng lão.
Dị năng giả cấp S, đây chính là có thể lấy sức một người đối kháng một chiếc tàu chiến.
“Còn có cục đá giống vậy sao? Chúng ta có thể đoạt lại không?” Nhậm Sinh tò mò hỏi, có chút nóng lòng muốn thử, thứ mà hài tử mong muốn, làm cha phải nghĩ biện pháp kiếm về.
“Tôi không biết, chúng ta trước tiên đuổi tới rồi bàn tiếp.” Khoang trên cửa xuất hiện một cái miệng nhỏ, đưa cơm nước vào, Triệu Lăng Vũ cười cười, miệng đã bắt đầu ăn.
Nhậm Sinh nuốt ngụm nước miếng, mặc dù không có đoạt đồ ăn của Triệu Lăng Vũ, cũng không thể không liên tưởng đến tức nhưỡng a.
Ngày hôm nay theo lý là Triệu Lăng Vũ phải cho cậu tức nhưỡng rồi, nhưng bây giờ muốn đi truy bắt tinh đạo, cũng không biết có còn thời gian cho cậu hay không… Nếu Triệu Lăng Vũ đã không rảnh cho cậu tức nhưỡng, hôn nhẹ hẳn là có thời gian đi? Triệu Lăng Vũ nói chờ chút muốn hôn muốn sờ…
Nghĩ đến lúc trước cùng Trầm Thu Thạch xem ti vi thấy cảnh hôn môi, Nhậm Sinh càng mong đợi.
Triệu Lăng Vũ ăn xong, liền phát hiện Nhậm Sinh lấy tay vuốt miệng mình, thoạt nhìn có chút hoảng hốt.
“Em đang suy nghĩ gì?” Triệu Lăng Vũ tò mò hỏi.
“Anh chừng nào thì hôn tui.” Nhậm Sinh nói, liếm môi một cái.
Triệu Lăng Vũ ánh mắt đột nhiên
trở nên phi thường sâu thẳm.
Hắn đối với chuyện “ăn” Nhậm Sinh có chướng ngại tâm lý, mà hôn nhẹ… Nhậm Sinh đều mỗi ngày nhận “hạt giống” của hắn để tu luyện, hôn một cái vậy cũng không có gì…
Triệu Lăng Vũ từ từ tới gần Nhậm Sinh, sau đó liền phát hiện đôi mắt Nhậm Sinh càng mở càng lớn, bên trong phản chiếu rõ rang dáng dấp của chính mình.
Trên ti vi không phải bị đối phương hôn sẽ cảm thấy phi thường thẹn thùng sao? Nhậm Sinh bộ dáng này cũng thật là khác với tất cả mọi người! Triệu Lăng Vũ hơi xúc động, sau đó lại đột nhiên bị Nhậm Sinh cưỡng hôn.
Hôn thôi vẫn chưa là gì, Nhậm Sinh còn đưa đầu lưỡi nho nhỏ vào trong miệng hắn…
Nhậm Sinh nhiệt tình như vậy lại khiến Triệu Lăng Vũ có chút kích động, mà rất nhanh, hắn liền phát hiện có chút vấn đề.
Bị Nhậm Sinh như thế một thân, hắn lại thấy miệng khô lưỡi khô, hơn nữa còn là ý tứ trên mặt chữ “miệng khô lưỡi khô”!
Triệu Lăng Vũ đột nhiên nghĩ ngay đến lúc trước Nhậm Sinh cùng hắn muốn ngụm nước, khi đó Nhậm Sinh luồn ngón tay vào trong miệng hắn, nước miếng trong miệng hắn liền mất ráo…
“Trong nước miếng của anh chỉ có mùi vị tức nhưỡng nhàn nhạt, mà nếm thử đến là ngọt ngào, ” Nhậm Sinh buông miệng Triệu Lăng Vũ ra,
liếm liếm môi mình, “Thảo nào trong phim mấy người kia đều thích hôn môi.”
Bọn họ hôn môi cũng sẽ không hút khô… Triệu Lăng Vũ cầm lấy ly nước bên cạnh uống một hớp, đột nhiên nghĩ đến nụ hôn vừa mới kia, tựa hồ là nụ hôn đầu của hắn.
Hắn và Nhậm Sinh đều từng trải qua, Nhậm Sinh còn lấy tay giúp hắn giải quyết dục vọng mấy lần, ấy vậy mà hiện tại mới có nụ hôn đầu… Này trình tự phát triển làm sao cứ thấy quái quái?
“Hôn môi là vì biểu đạt yêu thương, khi người ta hôn môi, không thể hút hết nước miếng trong miệng đối phương như vậy được.” Triệu Lăng Vũ giáo dục trẻ vị thành niên, đồng thời định lại thực tiễn một lần.
Nhưng mà vào lúc này, máy truyền tin trên tay hắn đột nhiên vang lên, sau đó, hình ảnh Ngả Phất.
“Có chuyện gì?” Triệu Lăng Vũ lập tức hỏi.
“Nguyên soái, Locke tiên sinh tức giận.” Ngả Phất nói.
Ngả Phất tìm mình, rõ ràng cho thấy Ethan tức giận không hề nhẹ… Triệu Lăng Vũ đứng lên: “Ta lập tức tới ngay.”
“Tui cũng đi.” Nhậm Sinh chạy theo.
Triệu Lăng Vũ đoán quả không sai, cây dâu phát hỏa phát quả thật có chút lợi hại.
Ethan tuy rằng vẫn luôn bị người Triệu Lăng Vũ phái đi giám sát, nhưng này chủ yếu cũng là bởi vì hắn không thật sự đắc tội Triệu Lăng
Vũ, thực ra, thực lực của hắn rất mạnh.
Kể cả hắn không có dị năng phát lực công kích phòng hộ đi chăng nữa, hay bình thường rất ít chiến đấu, dùng dị năng cũng không thuần thục, nhưng dù sao cũng là dị năng giả cấp S.
Lúc Triệu Lăng Vũ đi qua, Ethan sẽ dùng dị năng của mình, dị năng phòng hộ cấp S tạo thành một cái g lớn quanh người hắn, người bình thường muốn tới gần cũng không được, mà bây giờ hắn đang dùng chính cái g bảo hộ này đập cửa chủ khống phòng: “Triệu Lăng Vũ, ngươi ra đây cho ta!”
Lồng phòng hộ của Ethan thực sự quá lợi hại, cứ như một cái mai rùa bự, cánh cửa chủ khống phòng bị hắn đập cơ hồ đã lảo đà lảo đảo.
“Ethan, ta ở đây.” Triệu Lăng Vũ nói.
“Triệu Lăng Vũ!” Ethan tức giận nhìn Triệu Lăng Vũ: “Ngươi đây là có chuyện gì? Hiện tại tinh đạo đã chạy, trên phi thuyền còn có bình dân, ngươi còn muốn truy bắt tinh đạo?”
Trước khi lên đường Ethan đã đi gặp Dương Diệp, Dương Diệp nói chuyến này sẽ rất an toàn, hắn mới tới đây, mà lúc trước thì mọi chuyện có vẻ đúng là như thế.
Cứu xong người trên tinh cầu thì có thể về thủ đô tinh, tự nhiên lập được công lao lớn…Ethan hài lòng trong khoang của mình vừa ngủ vừa cảm khái, không ngờ vừa tỉnh dậy lại nghe
được cái tin tức có thể nói sấm sét giữa trời quang — Triệu Lăng Vũ cầm lái cô linh linh một chiếc chủ hạm trung ương đuổi bắt tinh đạo rồi!
Đám tinh đạo kia đầy một đội tàu, bọn họ thì chỉ có một chiếc chủ hạm… Cứ cho là chiếc chủ hạm này của quân đoàn số một rất lợi hại đi, ai dám chắc không xảy ra chuyện ngoài ý muốn chứ.
“Chúng ta lần này tới đây chính là để chiến đấu với tinh đạo, đây là chuyện ta đương nhiên phải làm.” Triệu Lăng Vũ không chút do dự nói.
“Triệu Lăng Vũ, trên thuyền này còn có thường dân! Lẽ nào ngươi muốn chúng ta cùng đi chịu chết?” Ethan cũng không dám nói là mình sợ phải chiến đấu, cho nên lấy dân chúng làm bình phong.
“Ta biết.” Triệu Lăng Vũ nói.
“Ngươi biết mà còn dám như vậy? Triệu Lăng Vũ! Nếu ngươi không quay lại, ta sẽ lập tức phá hủy chủ hạm trung ương này!” Ethan một quyền hướng về cánh cửa chủ khống phòng đánh tới.
Triệu Lăng Vũ đã mất dị năng, Phương Thành Quân yếu hơn hắn, trên chiến hạm này kiếm không ra đối thủ cho hắn chơi cùng, hắn tự nhiên cũng có thể muốn làm gì thì làm.
Lần đầu sử dụng bạo lực ép người khác làm theo mình, Ethan thực hưng phấn, tự thấy mình quá đỗi uy phong lẫm liệt, đúng lúc ấy, một cỗ lực lượng cường đại đột
nhiên đánh lên g phòng hộ của hắn, sau đó, “Răng rắc” một tiếng nát vụn.
Ethan khiếp sợ quay đầu, liền thấy Triệu Lăng Vũ đang từ từ thu hồi nắm tay.
Triệu Lăng Vũ dám đuổi bắt tinh đạo, còn vì một nguyên nhân, sức mạnh của hắn đã lớn hơn, thậm chí vượt qua nhiều dị năng giả cấp S trong lịch sử liên bang nữa, sức chiến đấu không hề thua kém so với trước.
Sức mạnh của hắn được tới mức đó, làm sao có chuyện đập không lại Ethan trong g phòng hộ cơ chứ?
“Ta chưa nói cho ngươi biết, dị năng dung hợp của ta biến mất, nhưng nhờ có nữ vương trùng tộc, giờ khí lực đã tăng nhiều rồi sao?” Triệu Lăng Vũ nhìn về phía Ethan.
Rõ rang tuổi tác của Ethan và Triệu Bằng không chênh nhau là mấy, còn hơn Triệu Lăng Vũ rất nhiều, nhưng giờ thấy bộ dáng Triệu Lăng Vũ, hắn lại không nhịn được run lên trong lòng, thậm chí theo bản năng, hắn còn trả lời Triệu Lăng Vũ: “Không…”
“Vậy bây giờ ngươi đã biết rồi đó.” Triệu Lăng Vũ đến gần Ethan, vỗ vỗ lên bả vai y: “Ta biết ngươi lo lắng cho an nguy của vạn bình dân, nhưng ngươi yên tâm, ta chắc chắn sẽ không để bọn họ xảy ra chuyện gì đâu.”
“Ngươi…” Ngươi dựa vào cái gì mà bảo đảm? Ethan căm tức nhìn Triệu Lăng Vũ.
“Locke gia tộc hệ dị năng phòng ngự
mạnh mẽ phi thường, lúc trước tổ tiên Locke gia tộc đã từng có một người che chở cho cả một hạm đội, nói vậy hiện tại ngươi cũng nhất định có thể bảo vệ một chiếc tàu chiến.” Triệu Lăng Vũ nói: “Tới lúc đó ta sẽ để ngươi mang người trên tàu chiến ra ngoài, để ngươi có cơ hội bảo vệ tàu chiến, bảo vệ bình dân trên chiến hạm này.”
Ta căn bản không hề muốn bảo vệ chiếc chiến hạm này! Ethan không nhịn được muốn gào thét, thế nhưng đối chọi với ánh mắt Triệu Lăng Vũ, đột nhiên lại run lên, sau đó không còn gì để nói.
Hắn đánh không lại Triệu Lăng Vũ…
Triệu Lăng Vũ hài lòng nhìn biểu tình của Ethan, vỗ vỗ bên vai kia của y, sau đó mới đi vào chủ khống phòng, đồng thời nói: “Cho người sửa lại cửa chủ khống phòng cho tốt, phí dụng tính cho Locke tiên sinh.”
“Dạ!” Ngô Suất tràn đầy phấn khởi đáp lại.
Ethan chao đảo, suýt chút nữa ngã xuống đất, hai bên vai đều đau nhức cực kỳ, làm cho hắn liên thủ cũng không ngẩng lên được.
“Lăng Vũ, anh làm tổn thương bờ vai của hắn không sao chứ?” Nhậm Sinh nhỏ giọng hỏi, vấn đề là dù cậu có vặn nhỏ âm lượng nữa, thì những người chung quanh đều bị thực lực Triệu Lăng Vũ dọa cho khiếp sợ rồi, yên lặng như tờ, câu nói của cậu, những người khác cũng
nghe rất rõ ràng.
“Chỉ là thương tổn nhẹ, không ảnh hưởng gì, hơn nữa dùng dị năng không cần dùng đến tay.” Triệu Lăng Vũ lạnh nhạt nói.
Ethan nghe nói như thế run lên, nuốt hết tất cả bất mãn xuống bụng — hắn mà khiêu khích nữa, liệu Triệu Lăng Vũ có đánh gãy tay chân của hắn không? Phải biết, tay chân đứt đoạn vẫn có thể dùng dị năng được, nằm khoang chữa bệnh mấy ngày là khôi phục lại a…
“A…” Quan sát tất cả nãy giờ, Phương Thành Quân cười khẽ một tiếng, sau đó liền dùng ánh mắt phức tạp liếc nhìn chủ khống phòng.
Tất cả mọi người đều tưởng Triệu Lăng Vũ không còn dị năng, chỉ còn dư lại uy vọng, thật không ngờ Triệu Lăng Vũ vẫn mạnh như vậy!
Phá được g phòng hộ của Ethan, dù thế nào cũng phải là dị năng giả cấp S, may là xưa nay hắn vẫn chưa hề trêu vào Triệu Lăng Vũ.
Việc Triệu Lăng Vũ làm lan truyền khắp phi thuyền rất nhanh, binh lính quân đoàn số một nghe xong tin tức này, tất cả đều vạn phần hưng phấn.
Nguyên soái đại nhân của bọn họ không tàn phế, không những thế còn có được một loại dị năng cấp S khác… Quả nhiên là người tốt được báo đáp tốt!
Trên chiến hạm, binh lính có thể biết được tin tức này, nhưng không một ai tiết lộ cho đám người bị hạn chế trong
phòng bình dân biết. Dù vậy, người ta vẫn có thể dùng nhiều cách để biết được.
Kevin lấy tay ấn ấn hạt châu trên tai mình, thần sắc phức tạp.
Hắn cho là cứu người trên tinh cầu xong, Triệu Lăng Vũ sẽ đi phụ cận nhập cư tinh, sau đó trở về trở về thủ đô tinh, ai ngờ ngoài dự liệu, hắn còn định tiếp tục đi tập kích tinh đạo.
Cái này cũng chưa tính, Triệu Lăng Vũ còn có thể một quyền đập nát g phòng hộ Locke gia tộc…
Nhất thời, Kevin càng hiếu kỳ hơn, cũng bắt đầu thay đổi kế hoạch của mình.
Việc cấp bách lúc này chính là hắn muốn rời khỏi địa phương bị giám thị này.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, dần dần, khoảng cách giữa chủ hạm và tinh đạo càng gần, thậm chí có một chiếc thuộc loại thám báo trong quân đoàn số một đã tiếp cận được nhóm của hắn trở về kết nối chủ hạm, bắt đầu bổ sung năng lượng.
Cũng chính vào lúc này, binh lính lúc trước cùng Kevin vào nhà vệ sinh trở ra, trên tay còn lôi một thân thể “Kevin” mềm nhũn, tựa hồ không quá thoải mái.
Đặt “Kevin” giữa đám bình dân kia xong, người binh sĩ này đi ra ngoài.
Kevin dị năng không mạnh, nhưng phi thường đặc thù, hắn có thể tùy ý thay đổi ngoại hình của mình, khi chiếm được người khác gien sau, thậm chí
có thể thay đổi tầng ngoài gen bản thân.
Đương nhiên, dị năng như vậy cũng không phải là không có hạn chế, tỷ như hắn không thể bắt chước dị năng người khác, gặp gỡ hay xét nghiệm cũng nhất định sẽ bị phát hiện.
Bất quá, chẳng qua còn tồn tại một vài vấn đề nhỏ, đa số thời điểm tốt cũng đủ rồi!
Kevin quét võng mạc, đẩy cửa, đi đến chủ khống phòng.
Đúng lúc đó, chủ hạm trung ương đuổi kịp đám tinh đạo kia, đồng thời nổ súng tầm xa trước.
“Quân đoàn số điên rồi sao? Có mỗi chiếc chủ hạm cũng đòi truy bắt chúng ta!”
“Lúc trước mấy con bọ xít chết dẫm kia đủ phiền chết rồi, ta nhất định phải nghiền chiến hạm này ra sắt vụn!”
“Cho nổ quân đoàn số một chủ hạm, để xem bọn chúng còn dám hung hăng không!”
“Đúng, chúng ta dừng lại, nghênh đón!”
…
Tinh đạo trên thuyền tinh đạo đều phi thường phẫn nộ, thủ hạ số bị Kevin lưu lại chăm nom đội tàu sắc mặt biến đổi liên tục, chậm chạp không hạ lệnh.
“Nhị đương gia, quân đoàn số một gửi tin thỉnh cầu!” Một người đột nhiên nói.
“Truyền tin thỉnh cầu? Bọn chúng điên rồi chắc? Tạc đạn rồi còn thỉnh cầu?” Có người phi thường rối rắm.
Nhị đương gia chỉ hơi trầm ngâm, lại nói: “Nối máy.”
Đường truyền ngay lập tức được khai thông, Ngả Phất liền xuất hiện ở đầu kia: “Các ngươi vẫn ổn chứ, lâu rồi không gặp.”
“Đã lâu không gặp, có chuyện gì sao?” Nhị đương gia kéo kéo khóe miệng.
“Cũng không có gì, chính là muốn nói với các ngươi một tiếng, tốt nhất đừng ném bom loạn lên, lần này trên phi thuyền đang có một nhóm bình dân cuối cùng của , nếu như các ngươi ném bom, bọn họ sẽ chết không có chỗ chôn… Bên trong hình như còn có người của các ngươi thì phải?” Ngả Phất tùy ý đề ra một câu, có thể khiến cho Triệu Na cảm thấy rất bất an, trong tinh đạo có lẽ có chút địa vị?
Mặc kệ có hữu dụng hay không, nhiều lời vài câu cũng sẽ không hỏng chuyện, còn có thể kéo dài thời gian để vị kia, Locke tiên sinh bố trí g phòng hộ –Ethan. Locke bỗng dưng chống đỡ không nổi g phòng hộ khá lớn, đây tuyệt đối là chuyện bọn họ không lường trước được từ đầu.
Nhị đương gia ngay lập tức biến sắc.
Kevin hẳn là đang trên chiếc chủ hạm, nếu hắn phát động công kích, liệu có đả thương y không…?
Lão đại còn đang trên chiến hạm của kẻ địch, thế này thì biết đánh thế nào? Hắn có thể hi vọng Kevin một thân một mình đánh ngã quân đoàn số một chạy về sao?
=’y
=================