Triệu Lăng Vũ trở về xong có không ít việc phải xử lý, Nhậm Sinh thấy rất trống trải, cho nên suốt dọc đường trở về thủ đô tinh, cậu dùng phấn lớn thời gian để tu luyện, bốn hài tử bắt đầu lớn lên bằng tốc độ kinh người.
Đương nhiên, nói là tốc độ kinh người, cũng chẳng qua là so với lúc trước mà thôi. Trên thực tế, tới lúc gần về tới thủ đô tinh, bọn họ cũng chỉ lớn chừng quả trứng gà.
Thế nào… Lớn bằng quả trứng gà đó nha! Nhậm Sinh vẫn chưa từng thấy quả nhân sâm nào lớn như vậy! Được rồi, giờ căn bản không phải là quả nhân sâm, mà là con trai mình, con trai cậu lại như bốn quả trứng đỏ.
Có điều, trẻ sơ sinh của nhân loại đều rất chi là bự, lẽ nào về sau phải đội bốn quả dưa hấu trên đầu hay sao? Hay là đem bọn chúng xuống trồng cho lớn? Chẳng lẽ muốn trồng trong hỗn hợp tức nhưỡng và kết tinh kim sắc?
Khối kết tinh kim sắc nhỏ lúc trước bị Nhậm Sinh giấu ở trong mũ không hiểu sao nhỏ đi dần, lúc này đã hoàn toàn biến mất, ngược lại khối kết tinh lớn mấy ngày nay bị Nhậm Sinh đem ra “trải” giường vẫn như cũ khỏe mạnh, một điểm biến hóa cũng không thấy. Ngồi xuống tảng kết tinh lớn, Nhậm Sinh tỏ vẻ không được tự nhiên lắc lắc đầu mình, mấy
ngày nay gia hỏa trên đầu cậu lớn mau quá, làm cho cậu cảm thấy đầu nặng nặng rất không thoải mái.
Không biết mấy tiểu tử này đến lúc nào mới chín đây, cậu cũng đỡ khó chịu… Chắc không lâu nữa đâu. Vừa nãy tốc độ hấp thu năng lượng của bọn nhỏ hình như có yếu đi thì phải.
Mấy hôm trước Nhậm Sinh muốn ăn cơm đều có người máy đưa đến khoang riêng, nhưng hôm nay tâm tình tốt, cậu hẹn với Đằng lão, sau đó cùng tới phòng ăn. “Sư phụ, mấy ngày nay làm gì vậy?” Đằng lão ưu nhã từ đàng xa đi tới, tò mò hỏi.
Nhậm Sinh nhìn lại Đằng lão, trước đó vài ngày Đằng lão ăn nhiều dưỡng nhan đan quá, cả người thoạt nhìn trẻ hơn rất nhiều, bình thường không nhận ra có gì lạ, nhưng bây giờ… Đằng lão tóc một mảnh đen nhánh, phối hợp với gương mặt đã không còn bao nhiêu nếp nhăn, lại mặc đồ Tây, nói lão là mới trung niên chỉ sợ người ta cũng tin nữa.
“Tui vẫn ở trong phòng thôi… Lão thay đổi nhiều vậy?” Nhậm Sinh không nhịn được hỏi.
Đằng lão nghe được lời này của Nhậm Sinh, thầm cười trộm, lão đương nhiên biết Nhậm Sinh mấy ngày nay đều ở trong phòng, hỏi vậy chẳng qua là thấy người này mấy ngày không ra khỏi cửa sợ có chuyện gì không hay. Sư phụ bình thường không phải thích nhất quấn quýt lấy
Triệu Lăng Vũ sao? Mấy ngày nay lại hoàn toàn ngược lại, chắc không phải thân thể không thoải mái chứ? Nói thí dụ như, lần đầu tiên làm không cẩn thận bị thương không xuống giường được và vân vân… (lão nghĩ đi đâu thế)
Kéo đám tâm tư đang bay loạn của mình lại, Đằng lão vẫn quyết định tin tưởng nhân phẩm Triệu Lăng Vũ, dập tắt cái nghi vấn này trước đã: “Ta nhuộm tóc đen, sau đó lấy máy massage cơ mặt mỗi ngày dùng một lần, cuối cùng đặt làm riêng một bộ quần áo…”
“Lúc nào?” Nhậm Sinh tò mò hỏi.
“Mấy ngày trước phi thuyền dừng tại nhập cư tinh.” Đằng lão sửa sang lại trang phục, trong mắt đột nhiên lộ chút cay đắng: “Hơn năm trước, ta cũng đã từng là cậu ấm số một số hai thủ đô tinh, được một đám người yêu thích, theo đuổi, nhưng đáng tiếc hiện tại những người kia đều đã không còn nữa…”
“Tuổi thọ của con người thật sự rất ngắn.” Nhậm Sinh cảm khái gật gật đầu, cậu bây giờ còn đang rầu rĩ phải làm sao để Triệu Lăng Vũ sống lâu hơn một chút.
“Trước đây trong lòng ta luôn có khúc mắc, không muốn trở về thủ đô tinh, giờ ngẫm lại, đã nhiều năm như vậy, con người đến lúc thì cũng phải chết, tính toán nhiều cũng vô ích.” Đằng lão tỏ vẻ đã nghĩ thông suốt.
” Muốn tu hành phải nghĩ
thoáng ra, có một số việc đừng quá ghi nhớ, lão thế này mới tốt.” Nhậm Sinh tán thưởng, đồng thời nhớ đến những công pháp kia của mình.
Tuy rằng thế giới này không có linh lực, nhưng một chút thể thuật đơn giản vẫn có thể luyện, Đằng lão dù sao cũng là đồ đệ cậu, hiện tại không thể dạy luyện đan, không bằng dạy thể thuật? Đằng lão trẻ hơn một chút rồi hẳn là có thể luyện đi?
Nhậm Sinh còn đang suy nghĩ, Đằng lão lại hì hì cười vài tiếng: “Tu hành là cái gì? Bất quá ta bây giờ tâm thái xác thực rất tốt. Ta còn trẻ như vậy, người kia lại phải chết, ta ngăn nắp xinh đẹp trở lại có thể làm cho hắn đố kị chết đi! Tới đó không phải ta sẽ thống khoái lắm sao?”
“…” Nhậm Sinh trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, liền bắt gặp Đằng lão trong nháy mắt mờ mịt, lập tức nghi ngờ, liếc mắt nhìn Đằng lão một cái: “Lão có thật là nghĩ vậy không?”
Đằng lão không nói tiếp, trái lại Phương Thành Quân liền cười híp mắt tới đây, sau đó cười với Nhậm Sinh: “Nhậm Sinh, ngươi lại dám đối chiến với đám tinh đạo kia, thật dũng cảm.” Vừa khen, hắn vừa ngồi xuống rất tự nhiên.
“Ta không ngờ hắn lợi hại như vậy.” Nhậm Sinh thoáng có chút hối hận, cây đao kia của Kevin suýt khảm ở trên người cậu…
Tuy không chết được, nhưng nhất định sẽ bị thương cho coi.
Người bình thường lúc này có phải là nên khiêm tốn một chút không? Nhậm Sinh cũng thật là khác người… Phương Thành Quân lập tức đổi đề tài, không lại bị đánh đuổi: “Nhậm Sinh, mấy ngày nay Ethan cũng giống hệt cậu cả ngày trốn ở trong phòng, có muốn biết nguyên nhân vì sao không?”
“Vì sao?” Nhậm Sinh tò mò hỏi.
“Cái lúc tên tinh đạo lao ra đánh hắn một nhát, đem hắn đả thương không nói, hắn còn thất cấm…” Phương Thành Quân thấp giọng nói: “Hắn mặc đồ phòng hộ, không lộ ra miếng nào, chuyện này phỏng chừng cũng chỉ có ta biết…”
“Thật sự có việc này?” Đằng lão tò mò hỏi: “Lúc đó ta cũng ở đó, vậy mà căn bản không phát hiện ra, ngươi làm sao biết được?”
Phương Thành Quân hơi giật giật khóe miệng: “Lúc vứt băng đạn đột nhiên phát hiện xung quanh có nước, liền kết băng.” Dị năng giả khi dùng dị năng, có thể tự thân, cũng có thể tác động chung quanh, lúc đó hắn cũng cảm giác có nước, vốn định biến thành băng xong thì đem ra công kích, may mà đột nhiên cảm thấy được đây không phải là “nước” bình thường.
Chả trách Ethan mấy ngày nay cũng không dám ra khỏi cửa… Đằng lão suy nghĩ một chút, thử tượng tưởng xem khi Ethan tiểu trong quần xong liền
phát hiện đũng quần đã biến thành băng thì sẽ có phản ứng như thế nào, không nhịn được quái dị, ngay cả Phương Thành Quân, cũng có chút thưởng thức.
Hồi còn trẻ trâu, lão hình như cũng từng nghịch một lần, không giống như người kia, lúc nào cũng đàng hoàng trịnh trọng.
“Hắn… chỗ đó chắc không đến nỗi thành “hàng đông lạnh” rồi chứ?” Nhậm Sinh hỏi, băng của Phương Thành Quân nhiệt độ phi thường thấp, trước cậu dùng Tiểu Lục cuốn lấy Kevin có cảm thụ qua một chút, cứ phải gọi là rùng hết cả mình.
“Hẳn là không đi…” Phương Thành Quân chần chờ nói, hắn phát hiện không phải nước có thể dùng liền giúp người ta biến ngược lại thành nước rồi còn gì, hẳn là sẽ không đông lạnh nhanh thế đâu… Khụ khụ, nếu để người thừa kế Locke gia tộc thật sự bị đông cứng không thể sinh con, hắn nhất định sẽ gặp đại xui xẻo!
Ethan xác thực không có, dị năng phòng ngự Locke gia tộc ngoài việc có thể đẩy lên g phòng hộ to lớn bên ngoài, còn có thể bảo vệ thân thể của hắn, một bộ vị nào đó cũng đương nhiên không thể dễ dàng như vậy liền có chuyện được.
Nhưng hắn vẫn như cũ không còn mặt mũi đi gặp người, không chỉ có như vậy, lúc Kevin bỏ chạy còn đánh hắn, còn đánh gãy hẳn hai cái xương sườn, nội tạng cũng
lệch vị trí…
Nghỉ ngơi chừng mấy ngày, ngay cả lúc phi thuyền dừng sát ở nhập cư tinh cũng không xuống, Ethan cuối cùng cũng coi như chữa khỏi thương thế, thấy sắp về tới thủ đô tinh, khóe miệng của hắn giương lên một nụ cười lạnh lùng.
Triệu Lăng Vũ mang bình dân đi tham chiến, trong quân đội ngang nhiên nói chuyện yêu đương, để tinh đạo trà trộn lên chủ hạm trung ương, còn che giấu thực lực bản thân… Các loại các dạng tội danh hắn đếm ra cũng hết hai bàn tay, chờ khi nào về, nhất định phải làm cho Triệu Lăng Vũ bẽ mặt!
Lệnh một tên trợ thủ truyền tin tức cho cha mình xong, Ethan đã coi như đã chuẩn bị đủ phiền toái chờ đón Triệu Lăng Vũ.
Khi Ethan còn đang tức giận bất bình bên trong, phi thuyền quân đoàn số một rốt cục đã đến thủ đô tinh.
Bình dân nhanh chóng được chuyên gia đưa đi, Triệu Lăng Vũ tranh thủ lúc chờ đợi, tới trụ sở trung ương, báo cáo tình hình chiến đấu lần này.
“A Nhậm, em về nhà trước, tôi sẽ trở lại ngay.” Triệu Lăng Vũ hôn lên má Nhậm Sinh một cái.
“Ừm.” Nhậm Sinh gật gật đầu.
Triệu Lăng Vũ đối với Nhậm Sinh thì nhu hòa, mà vừa quay đầu, lại khôi phục vẻ lạnh nhạt thường thấy: “Đi thôi.”
Ethan đi theo phía sau Triệu Lăng Vũ, khẽ hừ một tiếng.
Triệu Lăng Vũ dọc
đường không chút nào trì hoãn, trực tiếp đến trung ương, báo cho Ngả Phất, Ngả Phất liền lập tức báo cáo tình hình trận chiến: “Lần này chúng ta cứu cư dân trên tinh cầu xong, liền thừa thắng xông lên đuổi tới thuyền hải tặc, trải qua chiến đấu, đoạt về lượng lớn quặng mỏ năng lượng…”
Ngả Phất trước tiên nói sơ lược qua một chút, sau đó liền lấy ra một ít tư liệu, trên đó ghi rõ công trạng rất nhiều người.
Trước hết đuổi bắt tinh đạo người đang trực là Hồng Chung thì không cần phải nói, dĩ nhiên liền ngay cả Phương Thành Quân cùng Ethan, cũng đều đang trên tàu!
Ethan thấy trên báo cáo còn có ghi cả mình tạo g phòng hộ bảo vệ chủ hạm trung ương, anh dũng không sợ địch, nhất thời ngây ngẩn cả người — Triệu Lăng Vũ vậy mà cho hắn một phần công lao?
Triệu Lăng Vũ có âm mưu gì đây? Ethan không nhịn được đang định lấy tư liệu bất lợi cho Triệu Lăng Vũ ra: “Triệu nguyên soái…”
“Ethan, không nghĩ tới ngươi cũng có thể làm tốt như vậy.” Tộc trưởng Locke gia tộc cười híp mắt ngắt lời trưởng tử: “Ngươi lớn rồi, sau này phải cố gắng theo nguyên soái mà học tập thêm”.
Cha mình đây là nhắc mình đừng tiếp tục nhằm vào Triệu Lăng Vũ? Ethan mặc dù biết lúc này thuận theo Triệu Lăng Vũ, lợi nhiều
hơn hại, nhưng nghĩ tới chính mình bị ủy khuất, lại có chút không cam lòng.
“Đúng vậy a, Locke tiên sinh làm rất tốt, lúc đó chúng ta một chiếc chủ hạm đối mặt một hạm đội tinh đạo, có mấy người còn bị dọa đến tè ra quần, Locke tiên sinh vẫn còn có thể giữ được g phòng hộ, phi thường lợi hại.” Triệu Lăng Vũ nói rằng.
Nhậm Sinh tối hôm qua “liên lạc tình cảm” cùng hắn, hỏi rằng nếu một cái bộ vị nào đó của hắn bị đông lại, liệu sau này có bị “yếu mềm” hay không, hắn hỏi rõ đầu đuôi xong mới biết Ethan hóa ra lại nhát gan đến thế là cùng!
Ethan lúc đầu vốn còn muốn vạch trần khuôn mặt tà ác Triệu Lăng Vũ, nhưng nghe đến câu nói này, lập tức từ bỏ ý định. Nếu là hắn đối nghịch với Triệu Lăng Vũ, đừng nói công lao, mặt mũi của chính mình chỉ sợ cũng giữ không nổi nữa!
Hắn, đường đường một dị năng giả cấp S, vậy mà, thế mà…
Triệu Lăng Vũ ở trụ sở trung ương đến là vui vẻ, không những giúp không ít người quân đoàn số một được thăng quân hàm, hắn còn được cấp một lượng lớn chi phí quân sự, thậm chí chính mình cũng cầm về mấy cái huân chương danh dự.
Lúc ra cửa, Triệu Lăng Vũ còn hữu hảo vỗ Dương Diệp, một người “vừa vặn” cũng tới bên này: “Dương tướng quân,
ta phải cám ơn ngươi, nếu không phải ngươi bận rộn kết hôn, ta thực sự đâu thể tự nhiên có cơ hội lập công lao như thế này.”
Dương Diệp trên bả vai từng trận đau nhức, nghĩ đến Triệu Lăng Vũ cư nhiên ở không có dị năng dung hợp, sau thức tỉnh rồi lại có thêm sức mạnh, cực kỳ khó chịu, khó chịu cực kỳ.
Không thể nghi ngờ, lúc trước tân sinh ngày lễ mừng kia, chính là Triệu Lăng Vũ làm hư… Chỉ cần dính đến Triệu Lăng Vũ thì không có chuyện gì là tốt đẹp cả!
Cực chẳng đã hắn lại hoàn toàn bất lực, muốn để Kevin gây phiền phức cho Triệu Lăng Vũ mà Triệu Lăng Vũ còn thoát được, thậm chí còn giành được một phần công lao lớn…
Không, hắn vẫn có chỗ so được với Triệu Lăng Vũ… Dương Diệp đột nhiên nở nụ cười: “Đành vậy thôi, kết hôn dù sao cũng là chuyện quan trọng cả đời, vị hôn thê của ta mấy ngày nay không thoải mái, còn khám thấy có thai nữa… Ta hiện tại chỉ muốn ở bên cạnh nàng, không muốn đi đâu hết… Triệu nguyên soái, nghe nói người ngươi muốn kết hôn không thể sinh con?”
Dương Diệp nói xong rất chi là đắc ý.
Năm gia tộc lớn đã bốn mươi mấy năm không sinh được hậu đại, Ethan, Phương Thành Quân, những người này, cũng không còn nhỏ nữa, chưa con, mà vị hôn thê của hắn thì
lại đang mang bầu rồi, hahaha!
Mặc dù bây giờ phôi thai còn có chút không ổn định, mà nữ nhân này chung sống với hắn không bao lâu là có thể mang thai, dù cái thai này không giữ được, tương lai cũng nhất định có thể có hài tử khác, còn Triệu Lăng Vũ… Triệu Lăng Vũ muốn cưới tiểu tình nhân kia, nhưng như vậy là đoạn tử tuyệt tôn! Dù sao người nhà họ Triệu, này là ưu điểm cũng là khuyết điểm, chính là đặc biệt chung tình.
Dương Diệp nói mình sắp có hài tử, Triệu Lăng Vũ trước kia, nhất định sẽ không ước ao gì, chỉ là gần đây bị Nhậm Sinh tiêm nhiễm một ít chuyện đứa nhỏ này kia, thậm chí hai người còn cùng xem dục thư tịch, làm cho hắn cũng muốn có hài tử.
Bất quá, hắn có thể nhận Nhậm Sinh làm con nuôi, sau này thêm vui cửa vui nhà…
Triệu Lăng Vũ sắc mặt không thèm thay đổi, lạnh nhạt nói: “Vậy thì chúc mừng Dương tướng quân, Dương tướng quân, ngày mai Triệu gia định tổ chức tiệc mừng chiến thắng, quân đoàn số một trở về, Dương tướng quân phải nể nang mặt mũi đó.”
Triệu Lăng Vũ vẻ mặt bình thản khiến Dương Diệp hoàn toàn không có cảm giác hả hê sau khi khoe khoang, nghe Triệu gia muốn làm tiệc mừng, liền không nhịn được nghiến răng, mãi đến khi nghĩ đến lão bà mình có đứa nhỏ trong bụng, hắn
mới đắc ý trở lại.
Hắn, Dương Diệp cuối cùng cũng coi như có hài tử! Người khác nhất định đố kị muốn chết!
Triệu Lăng Vũ cũng không để ý hắn, trực tiếp đi ra ngoài, sau đó lên máy bay chuẩn bị về nhà.
“Nguyên soái, nếu chúng ta có thể uy hiếp Ethan gì đó, tại sao còn phải cho hắn công lao làm gì?” Yêu Lệ có chút không vui.
Những người khác đang có mặt đại khái cũng đều tán đồng gật đầu.
“Dù chúng ta không cho, Locke gia tộc cũng có thể giúp hắn, còn đem đồ vật uy hiếp… Chúng ta dù sao cũng không có chứng cứ.” Triệu Lăng Vũ nói, hiện tại chuyện gặp được cao đẳng văn minh, hắn thực sự lười cãi cọ cùng Locke gia tộc, dứt khoát đưa chút công lao làm yên lòng thôi.
Ngả Phất vốn thông minh, rất nhanh liền nghĩ thông, chỉ là trong lòng vẫn có chút không vui, không nhịn được thầm thở dài một tiếng.
Đại khái đây chính là khác biệt giữa hắn và Triệu Lăng Vũ, Triệu Lăng Vũ mà cũng tính toán giống như hắn, e là sẽ không thể trở thành nguyên soái như bây giờ.
Vì có Ngả Phất là người thường, tốc độ phi hành khí của Triệu Lăng Vũ cũng không nhanh, mà gần về tới Triệu gia, hắn lại đột nhiên tăng nhanh tốc độ.
Có chuyện gì thế chứ? Ngả Phất trong lòng cả kinh.
Khi Ngả Phất còn không hiểu đầu đuôi ra
sao, Triệu Lăng Vũ đã thấy rõ tình hình Triệu gia lúc này.
Triệu gia phía trên xuất hiện một chiếc máy bay, còn có một tên gia hỏa cao to đứng ở ngay cửa nhà.
“Eleanor Wesley.” Máy bay dừng, Triệu Lăng Vũ cau mày nhìn nam nhân đứng ở cửa nhà mình.
Đi đối phó tinh đạo một chuyến, Triệu Lăng Vũ thiếu chút nữa đã quên luôn nam nhân này, bây giờ nhìn lại… Thê tử của hắn, Phùng Khả Hân còn ở nhà mình?
“Nguyên soái.” Eleanor nhìn thấy Triệu Lăng Vũ, mở lời chào hỏi.
Tuy rằng Triệu Lăng Vũ ngồi ở vị trí cao, nhưng vì thê tử của hắn là bạn tốt của Trầm Thu Thạch, hắn thậm chí còn tận mắt nhìn Triệu Lăng Vũ lớn lên, trước đây khi đối mặt với Triệu Lăng Vũ hắn vẫn luôn rất tự tại, giờ thì chẳng còn mặt mũi nào làm như vậy nữa.
Bất quá một tháng ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã trải qua rất nhiều chuyện trước đây chưa bao giờ từng nghĩ tới, cho nên rốt cuộc không còn duy trì được kiêu ngạo vốn có.
“Ngươi tới đây làm gì?” Triệu Lăng Vũ hỏi.
“Nguyên soái, ta muốn gặp thê tử.” Eleanor nói.
“Ngươi không giải quyết được chuyện trong nhà, gặp nàng để làm gì?” Triệu Lăng Vũ cũng có biết chuyện giữa Eleanor và Phùng Khả Hân, hai người kia sở dĩ tách ra cũng chủ yếu là vì bị gia tộc Wesley bức bách.
“Ta đã rời
khỏi gia tộc.” Eleanor nói, biểu tình phi thường phức tạp.
Hắn và Phùng Khả Hân tình cảm sâu đậm, bầu bạn đã hơn năm, tất nhiên không muốn chỉ vì chuyện đứa nhỏ mà ly hôn tái giá, lúc trước cha mẹ hắn quá gấp gáp, hắn cũng là bất đắc dĩ mà phải gặp vài người.
Hắn hi vọng nhờ vào đó làm yên lòng cha mẹ chính mình, để bọn họ không đi tìm Phùng Khả Hân gây phiền phức, lại không ngờ khi hắn gạt Phùng Khả Hân, cha mẹ hắn lại đưa bức ảnh hắn gặp mặt người khác cho Phùng Khả Hân, thậm chí phong thanh nói hắn muốn ly hôn…
Hắn nỗ lực thuyết phục cha mẹ, Phùng Khả Hân lại đột nhiên một mình ly khai, sau đó vẫn không có hài tử… Eleanor trái tim đau đớn.
“Rời khỏi gia tộc?”
“Đúng vậy a, gia tộc Wesley đuổi ta đi rồi.” Eleanor cười khổ nói. Cho tới tận bây giờ, hắn mới biết mình cha mẹ cũng không phải tùy tùy tiện tiện liền có thể thuyết phục, thậm chí, nếu hắn không có hài tử, vậy tất cả cơ hội đều không còn.
Triệu Lăng Vũ lúc trước cũng không ở thủ đô tinh, giờ mới biết chuyện này, dừng một chút, lại nói: “Ta sẽ cho người đưa ngươi một tấm thiệp mời tham gia yến hội ngày mai.”
Chuyện Phùng Khả Hân và Eleanor hắn không nhúng tay, để mai mẹ hắn đi giải quyết là được rồi.
Eleanor gần đây
vì bị trục xuất gia tộc, đã không còn chức vụ thủ đô bộ đội phòng thủ, mấy ngày nay vẫn luôn chờ trước cửa Triệu gia mong gặp thê tử mình, chỉ là Phùng Khả Hân vẫn chưa chịu ra gặp hắn, thậm chí còn không muốn nói chuyện với hắn.
Nếu như tham gia tiệc rượu ngày mai, nói không chừng có thể nhìn thấy Phùng Khả Hân…
“Cảm tạ, ” Eleanor nói, “Còn có, chuyện lúc trước xin lỗi.” Hắn khi đó bị váng đầu, không hiểu sao lại dùng dị năng với Trầm Thu Thạch và Nhậm Sinh…
“Lời này không nên nói với ta.” Triệu Lăng Vũ đáp, trực tiếp vào cửa, vừa mới tiến vào đã thấy tiểu nhân sâm đang bị mẹ mình kéo ra nói chuyện.
“Mẫu thân, A Nhậm phỏng chừng đã mệt rồi, chúng ta ăn cơm sớm đi.” Như vậy mới có thể đi nghỉ ngơi sớm.
“Ra vậy…” Trầm Thu Thạch có chút tiếc nuối dừng câu chuyện.
Nhậm Sinh rất muốn nói mình không có mệt, nào ngờ quay đầu liền thấy ánh mắt của Triệu Lăng Vũ, cho nên ngất ngất ngây ngây quên mất định nói cái gì.
“Chờ chút chúng ta trở về phòng thương lượng một chút, chuyện trồng hoa.” Triệu Lăng Vũ lại nói.
Trở về phòng trồng hoa, không phải là… Hôm nay đến ngày lấy tức nhưỡng từ nơi đó của Triệu Lăng Vũ rồi, Nhậm Sinh vội vã gật đầu.
“A Nhậm, tối hôm nay cũng đừng trồng hoa, nghỉ sớm một
chút, ngày mai trong nhà còn tổ chức tiệc mừng.” Trầm Thu Thạch nói.
Tiệc mừng Triệu gia cũng coi như là đặc sắc. Mở đầu, rất nhiều người ở trên chiến trường qua đời, nhân thân và nhân tâm bất an, tổ tiên Triệu gia mới có thể thừa dịp thắng trận trở về mà giao lưu tình cảm cùng binh lính.
Bất quá bây giờ, tới tham gia yến hội liền không chỉ có binh lính quân đoàn số một, về cơ bản thì người có tiếng tăm trên thủ đô tinh đều sẽ tới.
Nhậm Sinh không lên tiếng, tiệc mừng và vân vân, khẳng định không quan trọng bằng có tức nhưỡng!
Triệu Lăng Vũ ánh mắt lóe lóe, cũng không nói gì, tiệc mừng hắn đã tham gia không ít, hiện tại nếu có muốn tham gia, hẳn là lễ đính hôn kết hôn của mình mới đúng.
Triệu gia chuẩn bị cho tiệc rượu ngày mai, La Y cải trang giả dạng, tìm được trú điểm của Thương hội Kinh Chỉ tại thủ đô tinh, sau đó không lộ ra dấu vết bắt đầu hỏi dò tin tức.
Rất nhanh, hắn liền có được rất nhiều thông tin, ví dụ như, Triệu gia chưa từng làm khó dễ Thương hội Kinh Chỉ.
Nếu vậy Triệu gia chắc cũng không biết thân phận thực sự của Nhậm Sinh kia, có thể làm chút chuyện rồi đây!
Nhất thời, ý chí chiến đấu của La Y sục sôi, lại lên mạng điều tra một chút tư liệu, sau đó liền đi đến Dương gia.
Một mình hắn không có cách nào tới gần Triệu gia, cha ruột cách quá xa cũng không giải quyết được chuyện gì ngay lập tức, chi bằng đi tìm kẻ địch của Triệu Lăng Vũ.
Hắn không cầu gì khác, chỉ cầu có thể gặp Triệu Lăng Vũ một cách công khai.
Mặt khác, bởi vì cảm thấy đối với Thương hội thì mình và Nhậm Sinh cũng như nhau, sẽ không để ý việc Triệu gia không gây phiền toái cho Thương hội Kinh Chỉ.
Triệu Lăng Vũ lúc này nằm ở trên giường, híp mắt cảm thụ Nhậm Sinh đang “chăm sóc” cho “tiểu tử” của mình. Chờ Nhậm Sinh cắn một cái lên bụng hắn, liếm mấy lần xong càng không khống chế được “bạo phát”.
Nhưng Nhậm Sinh đã bắt đầu “trong lòng không tạp niệm”, tu luyện mất rồi, Triệu Lăng Vũ thở dài, lần thứ hai cô độc trông coi khoảng trống trên giường.
i
=================