Để lại dấu ấn xác nhận mình đã tới đây, hai người đứng trên bục để cánh nhà báo chụp mấy tấm, lúc xuống bục lại bị vây lại phỏng vấn.
Chu Sinh giữ vững lập trường của Hoắc Thâm, ít nói ít sai.
Lặng yên đứng bên cạnh nghe Tần Hà Vũ trả lời phỏng vấn.
"Tần ảnh đế, ban nãy tôi có thấy hai người nắm tay.
Chẳng lẽ hai người có tình cảm với nhau?"
"Tần ảnh đế, năm nay cậu Sinh ra mắt, công ty có dự kiến gì không?"
"Cậu Sinh, trên mạng đều được nói cậu dựa hơi Tần ảnh đế, với vấn đề này, cậu thấy thế nào?"
"Các vị phóng viên, mong mọi người hỏi những câu liên quan đến sự nghiệp giúp." Tần Hà Vũ đẩy chiếc mic ra khỏi mặt mình, điềm đạm nói.
"Chúng tôi từ chối mọi câu hỏi liên quan đến vấn đề cá nhân."
"Tần ảnh đế, tại sao anh lại không muốn trả lời? Có phải có mờ ám gì không?"
"Hôm trước cậu Sinh có được lên hot search với tiêu đề phản đối quy tắc ngầm.
Liệu có phải Tần ảnh đế quy tắc ngầm cậu ấy không?"
"Cậu Sinh, bản thân cậu cũng bị quy tắc ngầm, cậu cảm thấy thế nào?"
"Khiếm nhã thật đấy."
Tần Hà Vũ phóng thích phormone Alpha, giống như phun thuốc xịt công trùng vậy, đem đám người nhốn nháo trấn nhiếp bên dưới, cũng không dám nhao nhao nữa.
Biểu cảm anh chẳng tốt đẹp gì, lạnh lùng lướt qua một lượt, sau đó nắm tay Chu Sinh rời đi, còn không quên bỏ lại một câu.
"Tôi đã bảo là không phỏng vấn riêng tư.
Mấy người cũng chỉ có cơ hội đến đây thôi."
Nói xong liền mang người tiến vào bên trong đại sảnh chính để dự tiệc.
Đại sảnh chính của sự kiện tuần lễ thời trang hiển nhiên sẽ nổi bật hơn bên ngoài nhiều.
Và phóng viên bên trong đều được yêu cầu giữ trật tự và văn minh.
Nếu có bất kì hành động quá khích sẽ bị đưa ra ngoài và nghiêm cấm toàn soạn đó trong năm tới.
Tần Hà Vũ nhìn quanh, đưa người tới một góc của đại sảnh lớn, kiếm một cốc nước cam cùng ít đồ ngọt đưa vào tay cậu.
"Mọi chuyện sẽ ổn thôi." Tần Hà Vũ mỉm cười, đưa tay ra hiệu từ chối người đang muốn tiến lại gần nói chuyện.
Việc bọn họ đã kết hôn, Tần Hà Vũ đã quyết định nhân sáng mai thông tin bùng nổ sẽ công bố luôn.
Anh mới không thèm vì đám fan nữ của Chu Sinh gào thét trên mạng muốn sinh khỉ con cho cậu mà tức giận đâu.
Trong lúc đó, Hoắc Thâm đang ở nhà đột nhiên nhận được thông báo acc của Chu Sinh đang nhảy liên tục.
Nhưng mà quản lý đại nhân muốn hét cũng phải sáng mai mới hét được với hai thủ phạm.
Bữa tiệc tổ chức tuần lễ thời trang trải qua nhiều thời kì cũng đã thay đổi khác so với tuần lễ thời trang bản gốc.
Không có so sánh đâu là trang phục đẹp nhất, không có phô bày sử dụng các trang phục mang tính tệ nạn hay quá khích.
Nhưng mà không phải bất kì minh tinh nào cũng tuân thủ, và cũng không phải không có người lách luật.
"Anh Vũ!"
Có người tiến lại, dường như đám đông vây quanh không hề cản trở bước chân của cô ấy vậy.
Một chiếc váy lụa đính đá quý lấp lánh xẻ tà, đôi giày trong suốt như thuỷ tinh tôn lên nước da hồng hào quyến rũ.
Nhi Sương cầm một bên tà váy để tiện di chuyển, rời khỏi đám đông để di chuyển tới chỗ Tần Hà Vũ.
Chiếc vòng đá quý lấp lánh ánh sáng xanh từ những viên kim cương và ngọc trai trễ đến tận khe ngực, tựa như cổ áo từ đá quý khiến người ta si mê.
"Sao anh không ra giữa cho sáng? Mọi người đều đợi anh." Nhi Sương mỉm cười vui vẻ.
"Không cần.
Chỗ đó quá ồn, tôi ở đây được rồi." Tần Hà Vũ đưa tay ngăn lại bàn tay vươn tới muốn khoác tay mình của Nhi Sương.
"Chúng ta hiện tại không phù hợp làm ra các động tác thân mật.
Nhi Sương có hôn phu rồi phải không? Gia đình cô chắc cũng không muốn việc này ảnh hưởng đâu."
"Anh Vũ nói gì vậy chứ? Cái hôn ước đó là cha mẹ em tự ý quyết thôi.
Em mới không quan tâm hôn ước đó đâu." Nụ cười của mĩ nhân thoáng cứng đờ, cũng ngắc ngứ đáp lại lời Tần Hà Vũ.
"Dù phải hay không, chúng ta cũng không tiện làm ra mấy động tác đó." Tần Hà Vũ nở nụ cười xã giao.
"Tôi là người đã có gia đình, phiền cô chú ý cho."
Ba người đều ở một góc của phòng tiệc, đằng sau cũng có người, nhưng mà đều là người trong giới, nghe xong giật mình.
Tần ảnh đế kết hôn? Lúc nào cơ? Nếu như vậy, những hành động của Nhi Sương kia khác nào làm tiểu tam.
"Anh Vũ đã kết hôn sao?" Nhi Sương như không tin, hỏi lại lần nữa.
"Phải." Tần Hà Vũ vui vẻ nắm lấy tay Chu Sinh.
"Chu Sinh là người tôi kết hôn cùng."
Khán phòng lại càng thêm bùng nổ, cánh nhà báo đã bắt được hơi, liên tục gọi điện về toà soạn để cung cấp tin tức mới nhất.
Mà lúc này quản lý của Nhi Sương mời tiến lên, đỡ lấy bả vai cô, nhìn thẳng vào Tần Hà Vũ.
"Nếu vậy thì làm phiền Tần ảnh đế quá rồi.
Giá như Nhi Sương biết được Tần ảnh đế đã kết hôn, có lẽ cũng không làm ra những động tác như thế.
Mong rằng không làm phật lòng vị phu nhân đây."
Lời cuối này hiển nhiên là nói với Chu Sinh.
Cậu đưa mắt nhìn người phụ nữ kia, biểu hiện không có gì cả, cũng không quan tâm.
"Anh Vũ vậy mà chẳng nói trước đi, nếu như anh nói trước, có lẽ chúng ta đã không ngượng ngùng như này." Nhi Sương gượng gạo cười, thốt ra lời.
Tần Hà Vũ nhíu mày, nhưng chỉ là thoáng qua, rất nhanh liền trở lại bình thường.
"Có vẻ như bác trai vẫn chưa nói với cô sao? Thôi vậy, không biết không có tội.
Tôi không trách.
Chỉ cần sau này không lặp lại là được."
Nghe xong lời này, Nhi Sương nhíu mày, quản lý của cô ta cũng nhíu mày.
Bọn họ vốn tưởng có thể phủi sạch lỗi lầm cho Tần Hà Vũ, lại không nghĩ tới, cuối cùng đầu mâu vẫn hướng về họ.
......
Tiểu kịch trường:
Tần Hà Vũ: Vợ đẹp quá, muốn giấu vợ.
A, trước khi giấu, phải công khai cái đã.
Chu Sinh: Bánh ngọt nơi nào? Lấy cho bé một bình nước ép.