Một tuần sau, Lạc Ninh Hinh được ra viện, Âu Dương Tư Thần đến đón cô, đưa cô trở về dinh thự.
Emma cũng đi cùng họ, vì nhiệm vụ của cô ta là bảo vệ Lạc Ninh Hinh mà.
Trái với gương mặt lạnh lùng khi ở một mình, thì trước mặt Lạc Ninh Hinh cô ta luôn tỏ ra thân thiện hòa đồng.
Mỗi ngày phải nhìn Âu Dương Tư Thần chiều chuộng, sủng nịch Lạc Ninh Hinh, cô ta rất ghen ghét, nhưng vẫn cố giả tạo trước mặt Lạc Ninh Hinh và Âu Dương Tư Thần.
Trong phòng Âu Dương Tư Thần, Lạc Ninh Hinh đang nằm dài trên người anh.
" Bảo bối, em cảm thấy Emma là người như thế nào?" Âu Dương Tư Thần lên tiêng hỏi cô.
" Em thấy cô ấy cũng dễ thương, khá là hòa đồng, lúc nào cũng vui vẻ hay cười.
Em nghĩ cô ấy là người tốt." Lạc Ninh Hinh miệng nhỏ trả lời anh, mắt thì nhìn quyển tạp chí đang cầm trên tay.
" Có phải em quá tin người rồi không? Mới tiếp xúc có một tuần, em lại nghĩ cô ta là người tốt.
Ninh Hinh, những người đi theo anh, chẳng có ai là người tốt cả, họ đối xử tốt với em chẳng qua do em là người của anh mà thôi.
Đừng nên quá tin vào người khác, cũng đừng vội đánh giá họ." Âu Dương Tư Thần ngồi giảng giải cho cô.
" Thật sao? Trông cô ấy không giống người xấu!" Lạc Ninh Hinh buông tạp chí xuống, cô nhìn anh nói.
" Anh muốn em phải cẩn thận hơn.
Ngoài anh ra, đừng tin tưởng ai quá nhiều."
" Em biết rồi!" Lạc Ninh Hinh gật đầu đáp lời.
" Tối nay có một bữa tiệc do Bạch Lệ Sa tổ chức, để gặp gỡ doanh nhân và những nhà thiết kế.
Em có muốn đi không?" Âu Dương Tư Thần vuốt tóc cô hỏi.
" Tất nhiên là muốn rồi, em rất muốn đi!" Lạc Ninh Hinh ngồi bật dậy, hào hứng trả lời.
" Anh có chuẩn bị trang phục cho em rồi, buổi chiều nhà thiết kế sẽ mang đến đây!"
" Cảm ơn anh!" Lạc Ninh Hinh ôm lấy cổ Âu Dương Tư Thần, hôn lên má anh một cái.
Chập tối, Lạc Ninh Hinh đã chuẩn bị xong.
Tối nay cô mặc chiếc đầm dạ hội màu vàng ánh kim lấp lánh, kiểu dáng cúp ngực đầy quyến rũ , phần đuôi váy dài.
Điểm nhấn chính là một bông hoa hồng ở trên vai, được cắt may tinh tế.
Cô trang điểm nhẹ nhàng, nhưng vẫn rất cuốn hút, mái tóc dài được vén qua một bên, lộ ra xương quai xanh gợi cảm.
Âu Dương Tư Thần mở cửa bước vào, trên tay là một hộp trang sức đắt tiền, anh dịu dàng đeo lên cho cô.
Sợi dây chuyền đính kim cương xanh, càng làm Lạc Ninh Hinh thêm phần quý phái sang trọng.
" Thật là đẹp!" Lạc Ninh Hinh nhìn trong gương, lên tiếng cảm thán
" Đúng là rất hợp với em!" Âu Dương Tư Thần ghé sát tai cô nói.
" Chúng ta đi thôi! Đến giờ rồi."
Âu Dương Tư Thần nắm lấy tay cô, cả hai đi ra ngoài.
Buổi tiệc được tổ chức ở một nơi sang trọng, nằm ngay trung tâm thành phố.
Đúng bảy giờ, chiếc Rolls Royce của Âu Dương Tư Thần dừng trước cửa khách sạn Royal.
Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh vừa bước xuống đã khiến không ít người trầm trồ, thật đúng là một đôi hoàn hảo.
Cả hai chiếm hết hào quang của những người khác, Lạc Ninh Hinh khoác tay Âu Dương Tư Thần, hai người song song tiến vào đại sảnh.
Hai người vừa bước vào, thì một chiếc xe Maybach cũng vừa tới.
Trên xe là Lâm Như Tuyết và Lâm Văn Thành, cả hai người cũng đến đây hôm nay.
Lâm Như Tuyết mặc chiếc đầm màu đỏ có đường cut out táo bạo, với nhan sắc và vóc dáng thon gọn, thì Lâm Như Tuyết cũng rất nổi bật khi mặc chiếc váy này.
Cô ta trang điểm đậm, tóc búi cao, trên cổ cũng là một sợi dây chuyền kim cương, nhưng để so với Lạc Ninh Hinh thì thua xa.
Trong bữa tiệc, hội tụ đầy đủ những gương mặt nổi tiếng trong giới thời trang, người nào cũng tài năng.
Lạc Ninh Hinh nhìn bọn họ mà lòng đầy ngưỡng mộ, dù cô cũng khá nổi tiếng.
" Chào tổng giám đốc Âu Dương, thật vinh hạnh khi hôm nay anh đến đây.
Cô gái bên cạnh ngài là ai đây?" Bạch Lệ Sa, người tổ chức bữa tiệc, cũng là một nhà thiết kế nổi tiếng khi còn trẻ.
Bà ta rất quý Âu Dương Tư Thần.
" Chào Bạch phu nhân, đã lâu không gặp! Cô ấy là Lạc Ninh Hinh, nhà thiết kế mới của A.D, cũng là bạn gái của tôi." Đối với Bạch Lệ Sa, Âu Dương Tư Thần cũng rất kính trọng bà ấy.
" Vậy sao? Ôi, đứa trẻ này cuối cùng cũng chịu tìm bạn gái." Bạch Lệ Sa phấn khích nói.
" Lạc tiểu thư thật là xinh đẹp, hai người rất xứng đôi!"
" Bạch phu nhân, cảm ơn bà!" Lạc Ninh Hinh ngại ngùng nói.
" Bạch phu nhân, Ninh Hinh rất thích tay nghề và những tác phẩm của bà.
Tài năng của cô ấy cũng rất tốt, cô ấy rất muốn học hỏi thêm từ Bạch phu nhân." Âu Dương Tư Thần biết cô thích Bạch Lệ Sa, nên mới đưa cô đến đây.
" Thật vậy sao? Đã vậy thì khi nào rảnh, hãy đến nhà của tôi." Bạch Lệ Sa rất tin tưởng mắt nhìn người của Âu Dương Tư Thần, nếu anh nói tốt, thì chắc chắn không sai.
" Cảm ơn Bạch phu nhân rất nhiều!" Lạc Ninh Hinh mừng rỡ nói, Bạch Lệ Sa chính là thần tượng của cô.
Đi một vòng bữa tiệc, cũng không biết là tiếp chuyện bao nhiêu người nữa.
Ai nhìn thấy Âu Dương Tư Thần thì cũng đến bắt chuyện, Lạc Ninh Hinh đứng bên cạnh chân cũng mỏi nhừ.