Sáng hôm sau tại biệt thự nhà nó ở Nhật
- Hai ơi. Đói- nó mở mắt lơ mơ nói khi thấy có người con trai đứng ở kế giường
- Đói thì ngồi dậy anh đưa đi ăn
- Em buồn ngủ, mệt lắm- nó xua tay
- Vậy anh ngủ với em- tên con trai đó nói
- Hai bị thần kinh hả? Từ lúc có chị Nana có thèm ngủ với em đâu- nó nhắm mắt mà miệng vẫn luyến thoắn
- Ai nói là hai?
- Vậy là ai?- giờ nó mới mở mắt nhìn người lạ mặt đó- Aaa, anh làm gì ở đây hả?- nó hét lên khi chiêm ngưỡng cái thân hình của mình hiện giờ, một cái quần đùi sát cùng với một cái áo crop top cực ngắn, đầu tóc bù xù
- Haha. Nhìn em coi..y như từ trong VT mới ra- hắn cười lớm chọc quê nó
- Ứ thèm. Hông ăn nữa. Đi ra đi- nó hét lên rồi nằm xuống giừơng nhắm mắt ngủ tiếp
- Dậy...dậy mau- hắn bế xốc nó lên- Em dậy mau không thì anh tắm cho em nghe chưa?
- Aaaaá- nó vùng vẫy và "Rầm" nó rớt từ độ cao trên tay hắn xuống dưới đất- Trời ơi. Đau quá- nó lồm cồm bò dậy xoa xoa cái lưng
- Nhanh đi
- KHÔNG. TÔI KHÔNG ĐI. ANH RA NGOÀI ĐI- nó hét lên. Mới sáng sớm mà xui thấy sợ
- Ơ....
- SANEEE- nó hét lên
- Dạ....hộc...hộc- Sane phóng như bay, thở hồng hộc
- Tiễn khách đi. Buồn ngủ rồi
- Anh Ken ơi. Anh ra ngoài giùm em nha- Sane nhìn hắn với ánh mắt cầu xin
- Không....
- Tí em nói giúp anh. Không thì cả em với anh cùng chết luôn á- Sane xụ mặt nhìn như muốn khóc
- Chị ơi. Đi chơi với anh ấy đi- sau khi Sane đuổi được hắn ra ngoài thì quay lại nói chuyện với nó
- Chị không đi
- Thôi đi đi chị. Hôm qua chị cũng mệt rồi. Cái đó để em đưa thầy cho. Chị đi đi cho vui- Sane lay lay tay nó
- Thôi. Được rồi.
- Mà chị ơi, mấy anh chị kia cũng đánh lẻ hết rồi còn chị Jin là không chịu đi với anh Ben thôi. Anh ấy ở dưới đó sáng giờ òi- Sane kể lể với nó
- Rồi. Đi đi- nói rồi nó bước vào Woashingtơn City làm VSCN. Hôm nay nó diện cái quần đùi ôm và cái áo phông dài màu trắng có chữ Killer và cái đầu lâu. Tóc uốn được xõa dài, mái ngố đội một cái Snapback da màu đen, sợi dây chuyền bảng to màu vàng và một đôi giày Converse. Nó bước qua phòng Jin
- Mấy tiếng rồi?
- tiếng- Jin trả lời
- Sao?
- Chẳng sao
- Không thích à?
- Tất nhiên. Tao còn cái hôn ước ấy. Tao không muốn đau
- Tính sau. Đi đi
- Không
- Mày để thế luôn à? Như vậy mày bớt đau hơn hả?
- Không. Còn đau hơn
- Đừng buông tay. Đau một lần rồi thôi- nó vịn đôi vai đang run của nhỏ. Nhỏ cũng lấy tay nắm tay nó, đứng dậy, lau khô nước mắt, cười tươi
- Đau một lần rồi thôi- nhỏ nói lại với nó. Nó gật đầu bước ra ngoài. Nhỏ thì hí hoáy thay đồ để đi với Ben
- Đi thôi Ken- nó gọi hắn
- Đi thôi- hắn chạy lại
- Khoan đã, Jin...
- Xuống liền- nó cắt đứt câu nói của Ben
- Ben. Đi thôi. Hôm nay em muốn đi khu vui chơi- Jin từ trên chạy xuống với áo cộc tay suông dài và cái quần lửng ôm chân và đôi sandal kẹp màu trắng.. Tóc cột cao qua một bên cùng mũ len màu đỏ đội nghiêng
- Ơ....
- Đi thôi- Jin kéo tay Ben đi
- Mình cũng đi thôi- nó kéo hắn
Tại công viên Ashikaga nổi tiếng ở Tokyo với nhiều hoa Tử Đằng. Có một couple đang sánh bước bên nhau. Để lại gần nhìn xem là ai.... A, là Kin và Rin. Couple "in" của ta
- Sao lại tới đây?- Kin hỏi
- Vì ở đây có nhiều hoa Tử Đằng
- Tử Đằng?- Kin hỏi lại, có vẻ cái tên này khá xa lạ
- Là những bông hoa kia. Rất đẹp- Rin vừa nói vừa chỉ tay về phía hoa tử đằng
- Ừ, đẹp thật
- Màu hồng của hoa là sự hạnh phúc, ánh tím là sự chung thủy. Anh có biết hoa Tử Đằng tượng trưng cho điều gì không?- Rin vừa nói vừa nhìn lên những bông hoa trên à nói, ánh mắt thoáng buồn
- Một tình yêu vĩnh cửu? Đúng không Rin?- Kin trả lời, mãi ngắm nhìn những bông hoa kia mà cậu đã không thấy được những giọt nước mắt lăn dài trên má Rin.
- Ừ. Tình yêu vĩnh cửu- nhỏ nói một cách đau đớn. Một tình yêu vĩnh cửu? Điều đó là thật sao? Lâu rồi Rin không nghe lại điều hoang đường này. Năm ấy cậu ta cũng nói với Rin như thế này. Nhưng rồi sao? Tất cả đều là vĩnh cửu à. Câu trả lời sẽ là.......
Tình bạn là vĩnh cửu
Tình yêu là vĩnh hằng
Những điều đó không ai có thể thay đổi
Nhưng, con người sinh ra là để làm chủ nhân loại
Tình bạn, tình yêu là k thể phá vỡ
Ngược lại thứ thay đổi lại là lòng dạ con người