Chương : Hú hồn. Xí là lộ rồi
Nó và hắn thì cùng nhau đi dạo xung quanh công viên YoYoKi
- Anh có biết sao sáng nay con Jin cư xử lạ vậy không?- nó cười buồn hỏi hắn
- Không. Có chuyện gì với bọn em à?
- Tại vì tụi em đã có hôn ước ấy
- Nhưng sao anh thấy Sam vẫn vui vẻ mà?
- Nó là người lo nhất đó. Nó yêu Karl nên chỉ muốn ở cạnh cậu ta mặc dù biết có hôn ước. Nó nói rằng nếu không phải Karl thì tuyệt nhiên nó không lấy chồng.
- Còn Yu thì sao?
- Yu là vị hôn thê của Berlin. Điều đó đã được sắp đặt từ trước mà nhỏ không biết. Lần gặp nhau tại Anh là do pama sắp xếp thôi. Chuyện đó chỉ có em biết
- Còn...em? Anh Trọng hả?
- À...ừ
- Em chỉ coi anh ấy là anh trai thôi. Người em yêu không phải là anh ấy. Em sẽ không chấp nhận cái hôn ước đó đâu
- Vậy Trọng là ai?
- Anh ấy lớn hơn anh một tuổi và là người của tổ chức. Lúc trước là hộ vệ của Jin nhưng giờ lại cùng anh em, anh Minh và Kiệt học quản lí các trụ sợ chính tai Hàn, Nhật, Anh và Pháp- nó giải thích cho hắn
- Kiệt là ai?
- Là anh Ngọc Trâm
- Có quan hệ gì với em?
- Bạn trai cũ- nó nhún vai
- Vậy còn Minh? Tại sao đàn em của Kiệt và Minh đều gọi em là chị hai?
- Đàn em của Kiệt gọi thế là do quen miệng thôi. Lúc trước bọn họ cũng hay gọi thế trong lúc em quen Kiệt trong thời gian về lần đầu sau lần đi Pháp. Còn anh Minh là bạn từ nhỏ của em- nó nói một cách từ tốn nhẹ nhàng
- Sao em lại quen Kiệt?- hắn hỏi nó
- Vì bang Killer và vì chuyện buồn. Sau khi chia tay Kiệt em mới vào tổ chức lúc đó em...
- Như thế nào?- thấy nó ngập ngừng hắn hỏi tiếp
- Không có gì!!!- nó cười với hắn- Thôi, tụi mình đi qua Shibuya đi. Em muốn mua sắm. Vài bữa nữa phải về rồi
- Đi thôi- hắn nắm tay nó
Tại Shibuya
- Đi qua đây đi- nó chỉ vào một chỗ bán phụ kiện
- Làm gì?- hắn nhăn mặt. Ai đời con trai vào đó làm gì?
- Em mua đồ. Có đi không?- nó nhăn mặt
- Thì đi
Trong cửa hàng (tiếng Nhật nha m.n)
- Woa, anh kia đẹp trai quá đi- kh
- Ôi! Bạch mã hoàng tử của tui- kh
- Sao lại đi chung với con nhỏ xấu xí đó chứ. Mình còn đẹp hơn- kh (con người ta đẹp thế mà còn nhìu lời)
- Cô em kia xinh qá- kh
- Cua nó mới được- kh, tên đó định tiến lại nó gặp ngay cái ánh mắt giết người của hắn hoảng hồn cong đít chạy mất dép
- Thấy chưa? Vào đây làm gì?- hắn cằn nhằn
- Mua quà cho bạn- nó trả lời, mắt dáo dác nhìn xung quanh kiếm đồ
- Ai? Con trai?
- Ừ. Con trai- nó phì cười
- Thằng nào?
- Thằng Rin
- Hả???
- Ừ thì sắp tới sinh nhật Rin rồi. Định mua quà cho nó- nó nhún vai
- Cứ tưởng mua cho thằng nào.
- Mua cho thằng thì mua cái gì? Nhẫn đôi à. Nhìn đi em có hôn ước rồi- nó giơ bàn tay đeo nhẫn đôi của mình lên mà quên mất hắn là Tiểu Thiên
- Chiếc nhẫn này.... Ở đâu em có?- hắn cầm tay nó
- Quên rồi. Chỉ biết từ nhỏ đã được đeo- nó nhún vai
- À...ừm. Nó là nhẫn đôi phải không?
- Ừ. Nhẫn đôi
- Nó là....một cặp- hắn cũng đưa tay mình lên, đưa chiếc nhẫn mà Ken bang chủ Devil quí như bảo bối cho nó xem
- Chắc trùng hợp- nó nhìn hắn. Cũng có chút ngạc nhiên, nó nghĩ hắn đã vứt nó rồi
- Ừ. Chắc thế
- Đi mua đồ thôi
Nó và hắn dạo quanh mấy vòng Shibuya mà vẫn chưa mua được thứ gì ưng ý
- Thôi. Về- nó bực mình
- Ừ. Về đi. Mệt quá
- Về nhà tự làm quà cho nó luôn- nó nói chắc nịch
- Em....có chắc là sử dụng được không?- Hắn nhìn nó nghi nghi ngờ ngờ
- Hứ. Đi về- nó lôi hắn đi
- Khoan đã. Đi đây cái đã
- Đi đâu?
- Đi ăn. Không đói à?
- Quên mất. Nãy giờ đói quá trời- nó nói "Hú hồn. Xí nữa là lộ rồi. Chưa đến lúc anh phải biết sự thật đâu"- suy nghĩ của nó
- Đi
Cũng nhờ nó thông minh. Không thôi là lộ hết với hắn rồi. Hổng biết sau này còn gì nữa ta? Mọi người nhớ ủng hộ tác giả nhoa