- Như vầy là ok rồi. Một lát chỉ trông cậy vào anh ta- Sam hí hửng nói, nhìn nhỏ vui phải biết
- Này, làm gì mà cả bọn họ đều kéo nhau đi thế. Lựa quà thôi mà, chỉ cần hai người là được. Đi hết cứ để bọn mình lo- Yu cằn nhằn
- Ừ. Cả đám nhóc nữa. Mất tăm từ sáng tới giờ. Đàn ông đàn ang gì mà...- Jin nhăn mặt
- Hai ơi. Bọn em đây này. Đừng có mừ trách bọn em nhé- Suzu từ ngoài chạy vào, ôm trên tay một đống hoa hồng...nhưng mà...sao lại là...
- Vàng???- cả ba cô nương nhà ta đồng thanh
- Dạ vâng.
- Nhưng đây....
- Tình yêu là bất diệt trừ khi chính bản thân con người thay đổi- Sin từ tốn với cái lý thuyết vớ vẩn của mình. Đã là bất diệt thì con người đã không thay đổi rồi. Thật là....
- Thôi đi. Cậu chỉ giỏi vớ va vớ vẩn- Sane đi vào đúng lúc nghe được lí luận cùn của Sin thì tịê, tay bếp ột phát vào đầu
- Này...có cần đánh tớ thế không hả?- Sin ôm đầu quát vào mặt Sane
- Hai cái đứa này...thôi đi nghe không... Đi đâu mà mất tăm cả ngày vậy hả?- Yu đi lại chỗ hai thằng nhóc đang chí chóe, xách lỗ tai lên mà nói
- Đây này...mấy chị xem- giờ mới thấy được gương mặt điển trai sáng sủa của Zin
- Oaaa, ai bảo mấy đứa đi làm thế?- Jin nhìn mà xuýt xoa cậu em trai quý hóa quá của mình
- Không ai hết. Thế này thì bù lỗ cho cái lần hai anh chị ấy mẻ một góc nhỏ do chị Yu gây ra cũng được mà- tới sau mà nhanh miệng là chỉ có anh Zam đáng kính
- Ờ. Thôi...tụi mình về đi rồi gọi con Rin ra...phần Kin thì mấy cha kia tự lo liệu lấy thân- Sam kéo tụi nhoi nhoi này về. Nó thì đang ngồi nhà xem tivi cùng Rin
- Alo- Rin nghe máy
- Ờ. Biết rồi
- Ai gọi???- nó hỏi Rin
- Ờ. Kin ấy mà
- Đi đâu à?
- Ờ. Tao đi chút nha- Rin nói với nó
- Đi đâu đi đi. Tụi tao về rồi nè- Jin từ ngoài chạy vô
- Tụi em cũng về rồi- lũ nhóc chạy vô nhảy tưng tưng
- Ờ. Vậy tao đi chút- nói rồi nhỏ lên thay đồ, phóng xe đi. Mãi đến tận tối h mới về, cái vẻ mặt của hai ông bà Kin-Rin nhà ta hí hửng không chịu nổi. Chẳng biết có chuyện gì???
Quay lại thời gian trước...
Khi Rin đi thì bọn hắn cũng trở về nhà. Cả bọn lao đầu vào cái tivi siêu phẳng phía trước, mắt không rời dây phút nào. Vì bọn nó có cái bệnh tò mò nặng nên đã lén lít cài camera ở góc khuất xem phim tình củm của hai đứa bạn yêu vấu. Hai người đó đang thưởng thức bữa tối ngon lành trong không khí lãng mạn hết biết. Một hồi cả hai người cùng hướng mắt ra vườn phía sau chỗ ngồi nãy giờ. Rin cảm động cười tươi còn hơn hoa nữa. Cả một bầu trời toàn là hoa. Hoa hồng vàng được rải dưới thảm cỏ xanh mướt, mập mờ dưới ánh đèn ảo, không biết là vô tình hay cố ý, những bông hoa đó đã tạo nên một hình trái tim tuyệt đẹp. Kin nắm tay Rin bước vào trong vòng hoa đó. Chẳng biết họ nói gì nhưng chắc là mấy câu kiểu như..."Chính thức trở thành bạn gái anh nhé" hay đại loại thế. Rồi một lát sau Rin ôm chặt lấy Kin, cũng được thế...Kin ôm chặt lấy nhỏ quay vòng vòng. Rồi cả bọn ở nhà cũng mỉm cười...nhưng.....hết biết gì nữa rồi. Hai đứa đó đi mất rồi. Hết phim