Chương
- Bảo bối (ghê quá đi).....Anh có cái này cho em- Minh mở cửa phòng nó bước vô, chìa tay cho nó.
- Là hương mới....- nó cầm lên rồi ngước mặt nói với Minh...
- Ừ. Hương mới là anh cố...
- Anh xin của con Yu à?- nó cười gian nhìn Minh.
- À....hì, tại anh chưa kiếm được mà- Minh gãi đầu cười trừ rồi ngồi xuống cái gối lười (đâu có dám ngồi lên cái độm lười Totoro yêu quý của nó, nó đập cho dở lắm....)
- Kiếm? Kiếm ở đâu mà ra. Cái này là hương liệu do con quỷ kia đưa người đi làm đấy. Anh tưởng có được hương kiwi đào dễ lắm à?- nó bóc vỏ rồi bỏ vào miệng.
- Hì. Nữa anh sẽ làm cho em một cái khác còn ngon hơn- Minh bĩu môi.
- Nhớ đó. Mà anh Minh...mọi thông tin về người Ngủ Quỷ đảm nhận bảo vệ đều bị bịt kín à?
- Ừ. Không điều tra được gì cả.
- Thầy....không nói cho em biết sự hiện diện của người này. Em cũng không nghe chị Ariel nói gì.
- Chắc là có quan hệ gì đó với thầy. Nên mới được bảo vệ như thế, em nên cẩn thận. Đây có thể là một con người không đơn giản. Đừng làm gì gây chú ý, kẻo cái Đại tướng mà em cố gắng bấy lâu nay sẽ lại bị thù riêng của người ta mà mất đó.
- Chuyện gì tới sẽ tới thôi. Có cố giữ cũng không được. Nhưng em hi vọng, trước khi mọi chuyện xảy ra, trước khi đến ngày đó...con Jin phải được đưa đi.
- Yên tâm. Em biết tin gì chưa? Anh nghe nói...."Ổ khóa đồng" đã được tìm thấy rồi. Manh mối về "Chìa khóa bạc" cũng dầm xuất hiện. Chỉ cần kiếm được mảnh ghép với bảy màu thì sẽ giành được nó. Chuyện của "Ổ khóa đồng" và "Chìa khóa bạc" sẽ được kết thúc ngay sau khi tìm được mảnh ghép. Đã có được mảnh. Chỉ còn ba mảnh nữa.
- mảnh???
- Ừ, anh cũng không ngờ lão ta đã kiếm được mảnh. Mảnh mà em gửi qua đó đã được đính kèm theo ba mảnh nữa. Quỷ quyệt thật.
- Haha. Một lần mà may mắn thế sao. Phải chi thêm lần nữa có luôn ba cái- nó bật cười lớn. Nhưng mà phi lí lắm. Làm sao mà nó không biết chuyện đó chứ. Nó đã biết trước ông ta đã có được mảnh rồi. Nếu không thì chỉ cần mạng một người là đủ rồi.
- Mơ ước cao xa- Minh tặc lưỡi lắc đầu.
- Ai biết được
[Trong lúc đó, ở dưới sảnh......]
- Sao tôi lại không thể làm gì được?- hắn nhìn Rin
- Cậu định làm gì? An ủi nó sao? Hay làm gì?- Sam cũng đưa mắt qua nhìn hắn.
- Tôi....
- Rõ ràng là cậu không thể làm gì ngoài việc làm tổn thương nó. Mọi việc của nó cậu đều không hiểu. Cậu hoàn toàn không hiểu gì về nó. Nếu không phải tại cậu mọi chuyện đã không như ngày hôm nay. Tất cả là tại cậu- Yu đập bàn đứng lên. Nhìn chằm chằm vào hắn rồi bỏ lên phòng, Berlin cũng chạy theo sau nhỏ.
- Đi mau- tiếng vọng từ phía cầu thang. Thì ra nó đang đẩy Minh đi.
- Từ từ....
- Trời ơi mau lên. Trễ là mất đó. Mau mau- nó càng đẩy mạnh hơn....kết quả là "Rầm" nó bị trượt chân té xuống. Minh không kịp chụp nó...thế là nằm dưới đất.
- Trời đất. Có sao không?- Minh kéo nó đứng lên.
- Không không sao. Đi mau- nó kéo Minh chạy ù đi
- Êêê, đi đâu?- Rin hỏi với theo nó.
- Tao quên mất. Hôm nay có tập mới...- nó quay đầu lại nói rồi leo lên xe Minh phóng đi.
- Hả???- cả đám trong nhà đồng thanh trừ hắn. Hắn đang cảm thấy buồn vì tại sao người mang danh là người yêu nó lại không thể có những hành động như vậy với nó chứ. Cứ cảm thấy rất thân quen....nhưng tại sao khoảng cách lại lớn vậy?
- Aaaa, chết mất. Alo, nhớ phần tao- Rin hét lên rồi lật đật mở điện thoại gọi cho nó.
- Là sao?- nguyên cái dấu chấm hỏi chà bá lửa trên đầu Jin.
- Truyện chứ gì- Sam bĩu môi.
- Ờ. Thì sao?
- Đâu có sao.