Chương
Đưa nó lên phòng thì Minh cũng trở về phòng mình. Hiện tại Minh không muốn xuống dưới đối mặt với mọi người. Không muốn mọi người hỏi bất cứ điều gì về nó hết. Lo một mình chuyện của Jin là mọi người đã đủ rối rồi. Minh không muốn để ọi người phải rối thêm. Mà không chỉ Minh, cả nó cũng có cùng ý nghĩ. Cả hai người còn có rất nhiều rất nhiều bí mật không ai biết. Nghe thì có vẻ Minh làm anh của nó sẽ tốt hơn Khang nhỉ? Nhưng cũng không thể trách Khang được. Khi còn nhỏ anh chỉ sống cạnh nó có một năm. Sau đó lại phải đi Nhật, mãi đến tận khi cả hai vào tổ chức năm nó - tuổi thì mới bắt đầu ở gần nhau hơn trong khoảng thời gian bốn năm. Còn Minh, từ nhỏ đã là bạn thân của anh nó, Thiên Khải (anh trai nuôi của nó). Ở gần nó hơn cả hai người anh trai. Phải nói là nếu không có sự sắp đặt trước...có lẽ, cái chức vụ con rể nhà họ Trịnh thì Minh sẽ là sự lựa chọn đầu tiên của pama nó. Hiện tại, chuyện đó của nó chỉ có mỗi Minh biết, ngoài Minh...người thứ hai cũng không có. Chuẩn bị trước cũng tốt.
- Alo. Tìm được chưa?
- Được rồi. Giữ cho tốt. Tuyệt đối không được có sơ suất nào. Hiểu không?
- Tiếp tục tìm. Nhớ...không được hại bất cứ ai.
"Cốc....cốc"
- Cậu Minh
- Bác Kim
- Cô chủ nói cậu ăn cái này và đừng suy nghĩ nhiều quá- Bác Kim cười hiền với Minh.
- Dạ. Con cám ơn. Con sẽ đem qua ăn cùng em ấy- Minh nhận lấy khay thức ăn và đi ra ngoài. Bác Kim chỉ đứng nhìn từ phía sau, mỉm cười rồi cũng bước ra ngoài.
- Ăn nè- Minh đặt khay thức ăn lên trước mặt nó.
- Cho anh
- Cái này....anh chưa ăn một mình bao giờ.
- Còn nhớ à?
- Sao quên được. Toàn em giành ăn với anh- Minh xoa đầu nó nhưng ngay lập tức bị nó đánh ột phát.
- Hứ. Anh đã có lòng. Em không từ chối- Nó nói rồi với tay bẻ một cái đùi gà và đưa vào miệng. (Có cái món gà ướp ớt quay với lá chanh thôi mà.... -_-)
- Nè nè....cái đó là của anh.
- Còn kìa- nó chỉ tay về cái khay còn một cái đùi trên người con gà- Chừa em miếng bánh chanh. Anh ăn thì xuống dưới mà lấy. Hồi nãy em bảo bác Kim làm nhiều lắm.
- Ok. Đợi lát- Minh nói rồi phóng xuống nhà.
- Anh Minh,ăn bánh chanh không?- Rin vừa nhăm nhi miếng bánh hỏi Minh.
- Em ăn đi. Bác Kim...cho con một đĩa với....
- Gì vậy chài? Mời hông ăn rồi đi hỏi bác Kim.
- Mày thừa hơi. Ăn thì lo ăn đi- Jin cốc đầu Rin.
- Ờ. Ổng có bao giờ ăn cái này với bọn mình không?- Sam cũng đưa trọn một miếng bánh chanh vào miệng.
- Quên....con quỷ, đánh đau thấy mẹ- Rin xoa đầu rồi quất phát vào lưng Jin.
- A....
- Ấy chết...sorry, lỡ tay- Rin lỡ tay quất trúng ngay chỗ Jin hay bị đau mới khổ. Ăn xong thì ai về phòng nấy ngủ. Mai phải đi học nữa.
(Không biết là tụi nó có làm gì tụi kia hông nữa? Hại bọn nó quá trời đi. Hổng câu ment đâu. Nhưng mờ vẫn mong có ý kiến. Vì đó là động lực của Zin í ^.^)