Cách Chính Xác Đánh Mặt Nhân Vật Chính

chương 3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giải quyết xong công việc ở trường học, Cố Vân Khê trở lại phòng trọ nhỏ, khí định thần nhàn chờ người tới giết hắn. Vào lúc ban đêm, người Tô Trạm an bài quả nhiên đã đến, vẫn là gấp như vậy không chờ nổi muốn giải quyết hắn a.

Nhìn đám người xông tới, Cố Vân Khê ánh mắt hơi lóe, nhạ nhạ hỏi, “Các người là ai? Vì cái gì xông vào nhà tôi?” Có bốn người tới, thân thể cường tráng, trên mặt tràn đầy dữ tợn, vừa thấy liền không phải thứ tốt lành gì, Cố Vân Khê cũng đúng lúc giả bộ làm bộ dáng sợ hãi lùi sâu ở góc tường.

Kinh Thiên lười biếng ghé vào trên bàn nằm xuống, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn chủ nhân nhà nó. Cố Vân Khê có cái yêu thích đặc thù, thích giả heo ăn thịt hổ, rõ ràng là đóa hoa ăn thịt người thế mà lúc nào cũng giả dạng làm con thỏ nhỏ. Thỏa mãn một chút thú vui của hắn, sau đó lại dùng hàm răng sắc bén hung hăng xé nát địch nhân, nhưng trong dĩ vãng lúc Thiên Đạo can thiệp hắn cuối cùng đều sẽ thất bại, nhưng thật ra hắn làm không biết mệt càng thua càng đánh.

heo ăn thịt hổ:Giả làm “con mồi” để dụ con mồi của mình đến “ăn”, ngờ đâu mình không phải là “con mồi” mà chính kẻ đi săn. Trong kinh doanh ta có thể hiểu như trên! Với tư thế là một kẻ yếu làm ra vẻ như ta có đủ khả năng hạ gục kẻ bề trên. Để khiến họ rối loạn và lúc đó tình hình có lợi cho ta.

Dẫn đầu chính là một gã mặt thẹo, đời trước cũng là gã tiêm thuốc phiện vào Đỗ Khê, thậm chí trước khi Đỗ Khê chết, thiếu chút nữa vũ nhục cậu. Những người này Cố Vân Khê đều sẽ không bỏ qua, hắn sẽ không giết bọn gã, hắn sẽ làm bọn gã sống không bằng chết.

Bốn gã nhìn bộ dáng Cố Vân Khê tinh tế nhỏ xinh, vài tiếng cười dữ tợn vang lên, cố chủ ra tiền rất cao, bọn họ vừa mới bắt đầu còn tưởng rằng là người khó đối phó gì đó, không nghĩ tới lại là con nhược kê (gà bệnh). Bọn gã giết hắn quả thực dễ như trở bàn tay, mua bán này cũng quá lời đi. Bọn gã cũng không nói nhiều lời, trực tiếp lấy thuốc phiện đã chuẩn bị tốt ra, gã mặt thẹo sai hai người đi qua đè tay chân Cố Vân Khê lại, một người đi trông cửa.

Cố Vân Khê không ngừng giãy giụa nhìn chằm chằm thứ đang tới gần, trực giác nói cho hắn biết cái thứ trước mặt không phải là thứ tốt lành gì. Loại phản ứng kịch liệt này hiển nhiên chỉ là giải trí cho bốn người bọn gã, đối với cái loại người cặn bã xã hội này, làm nhục người khác luôn có khoái cảm không nói nên lời.

Cố Vân Khê trên mặt biểu hiện thực hoảng sợ, nhưng nếu nhìn kỹ, trong mắt hắn lại không hề có bất cứ dao động nào, phảng phất những việc xảy ra trước mắt hết thảy đều bé nhỏ không đáng kể, nhìn bốn người này cứ giống như nhìn người chết.

Tên mặt thẹo càng dựa càng gần, mắt thấy trong tay thuốc phiện liền phải tiêm vào đến Cố Vân Khê trong cơ thể, Cố Vân Khê đột nhiên ngẩng đầu, quỷ dị cười một chút, hai kẻ cường tráng đang giữ chặt hắn trước mặt gã mặt thẹo nháy mắt tinh thần trở nên hoảng hốt lên.

Gã mặt thẹo quay đầu đem thuốc phiện theo thứ tự tiêm vào trong cơ thể ba người bọn họ. Nhóm người này tuy rằng có buôn bán thuốc phiện, nhưng cũng không dám sử dụng, bởi vì bọn họ biết thuốc phiện này không phải thứ tốt gì. Dính vào rồi về sau thì chỉ có con đường táng gia bại sản sản. Chuyện này bất quá về sau sợ là bọn gã cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của thuốc phiện.

Tên canh giữ ở cửa dần dần nghe không thấy âm thanh trong phòng trong, sau khi hô lên hai tiếng rồi đi mở cửa tiến vào thì đối diện với đôi mắt đen nhánh giống như hồ sâu lốc xoáy của Cố Vân Khê, cả người cũng hoảng hốt lên, thất tha thất thểu chạy đến bên cạnh ba người đang nằm trên sàn nhà rồi cầm lấy ống chích vào cánh tay chính mình.

Cố Vân Khê ngồi ở một bên nâng mặt nhìn bộ dáng người dục tiên dục tử, cảm thấy như vậy cũng là quá tiện nghi bọn gã, không bằng làm cho gã này cùng nhau làm một chút chuyện ghê tởm nhỉ?

Sau khi một lần nửa sử dụng thôi miên, Cố Vân Khê không hề xem người bên kia lăn thành một đống. Sau khi bọn gã tỉnh lại sau sẽ đối thân thể lẫn nhau muốn ngừng mà không được, hoặc là về sau chịu đựng ghê tởm mà “An ủi” cho nhau, hay là cho bọn gã thành thái giám đi.

Cố Vân Khê thôi miên trong trí nhớ bọn gã Đỗ Khê đã bị bọn gã trói chặt cục đá trên người rồi ném vào trong sông chết đuối, thuốc phiện tất nhiên là bị bọn gã hưởng dụng, sử dụng bất quá là nhất thời tò mò, muốn nếm thử hương vị thuốc phiện, đến nỗi đã xảy ra chuyện đó, là di chứng của việc sử dụng thuốc phiện. Tóm lại mọi chuyện hết thảy đều thực hợp tình hợp lý, bọn gã cũng hoàn thành việc cố chủ yêu cầu, thành công từ chỗ Tô Trạm lấy một số tiền lớn. Bất quá tiền này còn xa xa không đủ tiền cho bọn gã chơi thuốc, Cố Vân Khê còn ở trong tiềm thức bọn gã để lại một cái ám chỉ —— không có tiền liền tìm Tô Trạm thì sẽ có, bọn gã có chứng cứ Tô Trạm có giao dịch giết người. Nếu Tô Trạm tiếp nhận Tô gia, loại uy hiếp này bé nhỏ này không đáng kể, hắn ta có thể dễ dàng giết vài người vĩnh viễn cắt đứt mọi tai họa về sau. Nhưng hiện tại Tô Trạm chỉ là thành niên mới vừa tuổi, trên tay dù có thế lực bất quá là một kẻ mới vừa tiếp nhận công ty con. Thân là người thừa kế Tô gia, trên tay hắn ta đích xác có chút tiền, nhưng lại không có nhân mạch gì, nếu tìm người giết gã này, sẽ bị bắt được nhược điểm thực dễ dàng dàng. Tô thị trước mắt tuy rằng là cha Tô cầm quyền, nhưng trong công ty cũng không phải chỉ hắn ta có quyền thừa kế, mặt khác đổng sự cũng có quyền lựa chọn, từ lúc hắn ta bị cha Tô tuyển vì người thừa kế, những kẻ đó một chút cũng chưa bao giờ từ bỏ ý định người còn đang chờ nắm nhược điểm hắn ta. Thuê giết người, giết một lần người, loại sự tình này hoàn toàn dấu diếm quá khó khăn, nếu hắn ta bị đẩy ngã khỏi cái quyền thừa kế, những việc làm trước kia hết thảy còn có cái gì ý nghĩa gì? Cho nên hắn ta không dám động vào bốn gã này, thế cho nên ba năm sau, Tô Trạm thuận lý thành chương thành ATM miễn phí của người bọn gã, công ty kinh doanh kiếm tiền cũng không sai biệt lắm bị này mấy người cấp uy hiếp đào không, thẳng đến khi hắc đạo đại lão giúp hắn ta hoàn toàn xử lý bọn gã.

thuận lý thành chương : cứ như vậy mà thành.

Sau khi thoát khỏi người của Tô Trạm, Cố Vân Khê bước lên máy bay đi đến D Quốc. Hắn đem số tiền còn thừa lại của nguyên chủ quăng vào thị trường chứng khoán, mấy ngày nay kiếm lời một ít, vừa vặn đủ tiền hắn đi D Quốc. Hắn tuy rằng có Kinh Thiên trợ giúp, nhưng việc vi phạm quá mức pháp tắc cũng không thể làm, tỷ như tự nhiên nhiều ra một số tiền. Đương nhiên, hắn cũng khinh thường cùng Kinh Thiên đi làm cho pháp tắc bị lỗ hổng, bằng học vấn luân hồi qua ngàn thế giới, chỉ cần một giây là hắn có thể thành lập một xí nghiệp so với Tô gia còn cường đại hơn gấp trăm lần.

Cố Vân Khê vừa tới đến thế giới này không bao lâu liền làm đơn xin nhập học Goechillins đại học ở D Quốc, hắn chuyên nghiệp giải thích lĩnh vực, còn cố ý đưa ra mấy luận văn xuất sắc. Goechillins đại học trường học tốt nhất trong thế giới này, yêu cầu nhập học tương đương nghiêm khắc, nhưng phương diện quốc tịch học sinh lại không có bất luận hạn chế gì, được xưng là đại học công bằng trên thế giới nhất, mỗi năm đều có rất nhiều người nộp đơn xin nhập học, nhưng người thông qua thì quá ít ỏi.

Cố Vân Khê xin kỳ thật còn phải có cấp trên xét duyệt, nhưng hắn tự tin Goechillins nhất định sẽ cho hắn thông qua, rốt cuộc hắn nắm giữ tri thức có thể so thế giới này tiên tiến hơn nhiều.

Lấy điều kiện Cố Vân Khê, có rất nhiều trường đại học đều sẽ thu nhận. Nhưng sở dĩ hắn lựa chọn D Quốc, là bởi vì nơi đó hắc bang thực phát triển, có thể được quốc gia thừa nhận. Hắn thực hưởng thụ cái loại cảm giác sinh hoạt trong bóng đêm này, thành một lão đại hắc đạo sẽ rất kích thích a. ~(°°)~

Chờ hắn trở về, hắn nhất định sẽ cho Tô Trạm "hưởng thụ" những gì mà Đỗ Khê đã gánh chịu.

…………

Bốn năm sau, tổ chức hắc đạo ở D Quốc đã trải qua một lần thanh tẩy, Vân Thiên vừa mới thành lập là thế lực mạnh nhất, nghe đồn lão đại là một người Châu Á. Đồng thời một công ty tên là Vân Thiên cũng vừa mới xuất hiện, trong thế giới lĩnh vực y dược đứng hàng đầu, chỉ trong khoảng thời gian ngắn dựa vào nghiên cứu đã cho ra dược phẩm cùng với phương thức nhanh chóng tích lũy tài phú kếch xù, trở thành công ty cường đại nhất, ẩn ẩn còn cố sứ có tiến vào mười công ty cường đại. Tình thế Vân Thiên phát triển một mảnh rất tốt, lại chậm chạp không chịu đưa ra thị trường, lão bản công ty quyền to toàn nắm giữ trong tay ở phía sau màn, có thể nói toàn bộ Vân Thiên là người nọ không bán hai giá. Không biết bao nhiêu người đều muốn biết người đứng sau lưng là ai, lại hao hết tâm tư cũng không thể hiểu hết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio