Lúc Hình Thượng Thiên đến Hà Hoa viện, ngoài cửa đốt hai ngọn đèn cung đình, làm nổi bật bên cạnh gậy trúc có mấy đóa hoa hải đường, một bên Chiêu Trữ nói, "Lục gia, ngài đợi chút, ta đi thông báo."
Hình Thượng Thiên lại không kiên nhẫn xua tay, "Cũng không phải trong phủ, quy củ như vậy làm gì." Nói xong liền cất bước về phía trước, vốn Hình Thượng Thiên cũng được xem như tuân thủ quy củ, nhưng từ lúc thành thân với Uông thị liền không khỏi có chút quá độ, Uông thị ỷ vào mình lớn tuổi hơn Hình Thượng Thiên, lại là thân phận con vợ cả, luôn này không cho, cái kia không được, lúc đầu Hình Thượng Thiên còn có thể thôi miên mình, đây là nàng quan tâm ta, đây là nàng đau lòng ta..., vẫn tốt hơn so với ta trong phủ không có người đau không có người yêu phải không? Nhưng là thời gian lâu hắn liền chịu không nổi, đang tuổi trẻ, cho dù quy củ, cũng là muốn lâu lâu nháo chút, thiếu niên hăng hái, ai có thể muốn dáng vẻ già nua nặng nề như lão nhân chứ?
Chiêu Trữ tự biết lại chọc Lục gia không vui, vội bước lên phía trước đẩy cửa phòng ra, kết quả vừa mới tiến trong viện chợt nghe đến tiếng vang hồng hộc, thanh âm còn rất lớn hắn buồn bực, đây là muốn hủy phòng ở sao? Quay đầu nhìn Hình Thượng Thiên, thấy hắn cũng cau mày.
Trong lòng hắn đã nghĩ, ta nói tân di nương, cho dù Lục gia chúng ta đã nửa tháng không có tới nhìn ngươi, ngươi cũng không thể phá phòng đi, đây là tạo phản! Đây là không đúng!
Bất quá rất nhanh bên trong lại truyền đến tiếng nữ tử thanh thúy cười.
Hình Thượng Thiên cau mày, cất bước đi vào, Chiêu Trữ gắt gao đi theo, trong lòng mang theo vài phần tức giận, đợi vào cửa liền trừng mắt gọi lớn, "Còn có người không? Lục gia đến đây." Tiếng gọi này tương đối uy nghiêm, nghĩ rằng, các ngươi bỏ rơi nhiệm vụ, cho dù thế nào, cũng không thể không lưu lại một người trông sân chứ!
Bất quá Chiêu Trữ vừa hùng hổ như vậy liền ngây ngẩn cả người, các nàng đang làm gì?
Chỉ thấy trong nhà chính rộng mở để một quạt cơ gỗ, tổng cộng tám mặt, chỉ dùng lá chuối tây làm, được khảm tại trục bánh đà, bên cạnh trục bánh là một cái con quay, chuyển động con quay là có thể sinh ra dòng khí, này không phải quạt cơ sao? Không phải đều ghét bỏ nó khó khăn nặng nề, tiếng vang lại lớn, không dùng sao?
Sao hôm nay nhớ tới chuyển ra dùng? Không đúng, rất mát mẻ! Chiêu Trữ hậu tri hậu giác phát hiện được biến hóa.
So với Chiêu Trữ trì độn, Hình Thượng Thiên vừa vào cửa liền cảm giác được gió mát mẻ đập vào mặt, hắn có chút không dám tin, bởi vì cảm giác mát khó được này làm cho thân nhiệt cả người hắn giảm xuống thật nhiều.
Cố Tương thấy lãnh đạo mình đến đây, vội bước lên phía trước cười khanh khách nói, "Lục gia, ngài đã tới."
Hình Thượng Thiên hỏi, "Đây là có chuyện gì?"
Cố Tương biết hắn là đang hỏi quạt cơ, chỉ vào này nọ nói, "Thời tiết thật sự là quá nóng, ta nghĩ có biện pháp nào không..., vừa vặn nghĩ ra được để bồn nước phía dưới quạt cơ, lúc quạt có thể mang theo hơi nước mát, thật không ngờ có chút hiệu quả, thật sự là mèo mù gặp phải chuột chết, vừa vặn." Cố Tương nói lời này có chút chột dạ, kỳ thật lúc nàng biết có quạt cơ từng định từ bỏ, nhưng sau lại bỗng nhiên nhớ tới, mấy năm gần đây bắt đầu lưu hành loại quạt lạnh tỏa hơi nước, không phải là bên trong quạt chứa nước sao? Đương nhiên cái đó cao minh hơn, trong nước có bông tuyết có thể tạo được cả gió lạnh, nhưng không có việc gì, ta không yêu cầu nhiều như vậy, thật sự không được, cũng chỉ để nước, ít nhất thổi ra không phải gió nóng là được.
Nghĩ như vậy, Cố Tương liền phi thường kích động, nàng gọi Phương Viên đến bảo nàng ấy vào khố phòng tìm quạt cơ, vì việc này còn cố ý đi tìm Uông thị xin phép qua, vốn Phương Viên, thân phận Cố Tương tuy rằng không cao, nhưng tốt xấu cũng là chủ tử, dùng quạt cơ còn không phải việc nhỏ? Làm gì đi phiền nhiễu Uông thị bận rộn.
Nhưng Cố Tương cũng không nghĩ như vậy, nàng bây giờ còn muốn gia tăng hảo cảm trước mặt Uông thị, một điểm sai cũng không thể phạm, không phải có câu, lễ nhiều người không trách? Cho nên Cố Tương mang da mặt dầy đi phiền nhiễu Uông thị một lần, nhưng Uông thị có việc, căn bản là không gặp nàng, mà là phái Thẩm ma ma, Thẩm ma ma hỏi chuyện gì sau thống khoái cho người đi mở khố phòng.
Cố Tương vốn có chút lo sợ bất an, nghĩ mình có phải nhiều chuyện hay không? Kết quả thấy Thẩm ma ma cười tủm tỉm, nàng biết, "Phiền nhiễu" này khẳng định đúng rồi, an tâm làm.
Tuy rằng quá trình khúc chiết, thành quả vẫn là thật lớn, Cố Tương bảo nha hoàn múc mấy bồn nước giếng lạnh lẽo đến, lại thả phần băng ít đến đáng thương của mình vào, phần lệ mỗi ngày nàng có thể có chút dưa hấu cùng khối băng giải nhiệt, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng so với người khác Cố Tương tương đối thấy đủ, phải biết rằng lúc này giá một khối băng có thể so với hoàng kim.
Chờ quạt vừa động, liền mang theo hơi nước, phi thường mát mẻ, bất quá nghe bọn nha hoàn khích lệ, lại thấy ánh mắt đám người Hình Thượng Thiên ngạc nhiên, nàng có chút chột dạ, cảm thấy bất quá là mượn trí tuệ tiền nhân mà thôi, phi thường ngượng ngùng.
Biểu tình chột dạ của Cố Tương trong mắt Hình Thượng Thiên thì lại là thực khiêm tốn, trong lòng cảm thấy tân di nương này vẫn là không sai, không kiêu không nóng nảy, hắn nhìn Cố Tương gật gật đầu cổ vũ liền đi tới bên cạnh quạt cơ cẩn thận quan sát, phát hiện có một chậu thả không phải nước mà là băng, một khối rất nhỏ, hiển nhiên là Cố Tương luyến tiếc dùng tiết kiệm.
Hắn ngồi ở bên cạnh quạt cơ phân phó Xuân Nha, "Quạt đi."
Từ lúc Hình Thượng Thiên vào nhà, Xuân Nha liền ngừng động tác, lần đầu tiên nàng gần đại lãnh đạo Hình Thượng Thiên như vậy, thật là có chút kích động, lúc này nghe hắn vừa nói như vậy, liền phi thường ra sức quạt.
Xuân Nha xuất thân là nha hoàn thô sử, khác không có, lực tay rất lớn, phần phật phần phật, gió hơi nước mang theo lạnh như băng liền vù vù thổi đến trên mặt Hình Thượng Thiên.
Lần này, Hình Thượng Thiên cảm thấy, toàn thân thoải mái, khiến hắn thật kích động.
Có thần khí như vậy, buổi tối tự nhiên Hình Thượng Thiên ngủ ở Hà Hoa viện, nếu là ngủ lại cũng liền không thể thiếu việc kiều diễm.
Cố Tương bị nuôi thả nửa tháng rốt cục cũng bị làm thịt.
Tới tới lui lui ép buộc thật lâu, khiến nàng chỉ muốn ngất đi, chờ ngày hôm sau lúc nàng trợn mắt nhìn ánh nắng tươi sáng bỗng cảm thấy, còn sống cũng đã vạn hạnh, a a a.
Bất quá quạt của Cố Tương đến sau nửa đêm liền không có tác dụng, nước giếng cũng chỉ lạnh được một lát, lập tức bị trời nóng nhiễm, cho nên kiên trì không được bao lâu, trọng yếu nhất là băng dùng xong rồi thì một điểm tác dụng cũng không có.
Cố Tương hậu tri hậu giác phát hiện, mình đắc ý tiểu phát minh này quá sớm!
Cũng may hành động này của nàng lại cho đại lão bản Hình Thượng Thiên dẫn dắt rất lớn, Cố Tương băng ít, của hắn nhưng không tệ.., so sánh với lúc trước đặt băng trong mấy góc phòng, dùng quạt thổi như vậy, còn mát mẻ hơn nhiều, cứ như vậy, vốn cảm thấy băng không quá đủ liền dư dả, từ nay về sau Hình Thượng Thiên yêu chết quạt cơ này.
Vì vậy nhưng thật ra lần đầu tiên khích lệ nàng, "Vất vả ngươi suy nghĩ cho ta." Hình Thượng Thiên nói như vậy là vì sóng não hai người khác biệt, trong mắt Hình Thượng Thiên, Cố Tương xuất thân thôn cô tự nhiên không sợ ngày hè nóng bức, sở dĩ ép buộc như vậy chủ yếu là vì cho hắn đỡ nóng, nghĩ mình nửa tháng không có tới, phỏng chừng vắng vẻ vị di nương đáng thương này.
Cố Tương trợn tròn mắt, nàng nhìn bộ dáng Hình Thượng Thiên như thể ta biết thâm tình của ngươi, gia gia sẽ không bạc đãi ngươi, thật lâu vẫn chưa hoàn hồn, khi nào thì nàng suy nghĩ cho Hình Thượng Thiên, nàng chỉ là cảm thấy trời nóng, chịu không nổi đành phải tự nghĩ biện pháp giải cứu chính mình, sao lại thành vì hắn?
Hình Thượng Thiên nhìn biểu tình Cố Tương ngốc manh, ánh mắt trừng lớn, sắc môi phấn hồng hơi hơi mở ra, nhịn không được cười cười, cảm thấy đây là một tiểu cô nương thực dễ thẹn thùng, nhịn không được an ủi sờ sờ sợi tóc của nàng, lập tức lại bảo Chiêu Trữ đi lấy bút than đến vẽ mi cho Cố Tương.
Chiêu Trữ sửng sốt, nhưng vẫn co chân chạy đi, trong lòng lại cân nhắc, chủ tử ta khi nào thì sẽ vẽ mi cho cô nương?
Sáng tinh mơ một ngày này, lần đầu tiên Cố Tương hưởng thụ cổ nhân vẽ mi, trong tay Hình Thượng Thiên nắm bút, khớp xương mười ngón tay thon dài trắng nõn rõ ràng, trong ánh nắng sáng sớm, nổi bật khuôn mặt hắn tuấn tú giống như tranh vẽ, nàng nhìn ngây người, sớm biết dung mạo đại lão bản không tầm thường, nhưng là thật không ngờ gần gũi như vậy nhìn vẫn là rất cảnh đẹp ý vui.
Thái độ Hình Thượng Thiên còn thật sự như đang làm chính sự, một bút một bút, tuy rằng Cố Tương cảm thấy mày ngứa ngứa, nhưng là nhìn mỹ nam nhiệt tình như vậy, ta nhịn!
Qua một hồi lâu, Hình Thượng Thiên buông bút xuống, dời mắt khỏi mặt Cố Tương nói, "Được rồi, đi rửa đi."
Cố Tương, "..." Xong rồi không phải hẳn là lấy gương đồng đến khoe sao? Sao trình tự không đúng?
Một hồi lâu, Cố Tương trộm ngắm gương đồng trước khi rửa mặt, vừa nhìn liền đứng hình, cái này mà gọi là vẽ mi sao, quả thực chính là loạn đồ, thế nhưng biến tiểu mỹ nhân thành Trương Phi!!!
Cố Tương liếc mắt nhìn Hình Thượng Thiên ngồi nghiêm chỉnh, thấy vẻ mặt của hắn tuy rằng thực nghiêm trang thản nhiên..., nhưng sao nàng lại cứ có cảm giác hắn không dám nhìn nàng?
Sau Hình Thượng Thiên thay đổi sự vắng vẻ lúc trước, một hơi nghỉ ngơi Hà Hoa viện của nàng nửa tháng.
Tinh thần Hình Thượng Thiên mỗi ngày chấn hưng, chỉ khổ Cố Tương, đừng nhìn người này ban ngày hào hoa phong nhã, đến buổi tối chính là sói đói!
Ta có thể đừng ăn no một lần, từ từ tiến hành được không?
Bị Hình Thượng Thiên nuông chiều, vài ngày sau Cố Tương đi đường có chút bay bay, chủ yếu là nàng đuối, ngủ không đủ làm cho tinh thần nàng luôn uể oải, ánh mắt không mở ra được, nhưng những thứ này trong mắt Hình Thượng Thiên, lại là ý nhị nói không nên lời, bỗng nhiên khiến hắn cảm thấy rất tự hào, một nữ nhân từ thiếu nữ lột xác thành thiếu phụ, đây đều là công lao của hắn!
Bởi vì Hình Thượng Thiên liên tục nửa tháng nghỉ ở Hà Hoa viện của Cố Tương, buổi sáng Cố Tương đi thỉnh an mang theo chột dạ, trừ bỏ chột dạ còn mang theo vài phần khủng hoảng nói không nên lời, nàng không phải cô gái thiên chân thật sự, nàng biết trong hậu viện này, chỉ cần Uông thị muốn..., ngày của nàng tuyệt đối sẽ kinh khủng, mà Hình Thượng Thiên? Thôi đi, trông cậy vào nam nhân còn không bằng trông cậy vào chính mình.
Cho nên buổi tối trở về phòng, Cố Tương liền hỏi Phương Viên nơi này ai thêu tốt nhất, Phương Viên có chút khó xử nhìn Cố Tương, cuối cùng chỉ chỉ dãy nhà sau.
Dãy nhà sau là chỗ ở của vài nha hoàn, nhưng có thể khiến Phương Viên khó mở miệng như vậy cũng chỉ có Liễu Chi từng luôn "Vô lễ".
Phương Viên nói, "Liễu Chi thêu rất khéo, ngày thường thêu hoa áo lót, thường phục đều là chính nàng làm, nàng từng đưa nô tỳ một cái hà bao, phong lan trên đó rất sống động, nô tỳ mang về trong nhà, có tú nương biết hàng nói đây là cách thêu Việt - Quảng Đông nổi danh, rất là khó được."
Hai người trầm mặc một lúc lâu, Phương Viên nhìn sắc mặt Cố Tương, thật cẩn thận nói, "Nô tỳ nhìn mấy ngày nay Liễu Chi cũng rất quy củ, hay là..., nô tỳ gọi nàng lại đây?"
Cố Tương nghĩ, thông qua phong cảnh mấy ngày nay, khụ khụ, hiện tại nàng cũng được cho là sủng thiếp danh xứng với thực, hơn nữa mình cố ý vắng vẻ, Liễu Chi cũng có thể chuyển tính đi? Lại nói ở biệt viện chỉ là tạm thời, ngày sau luôn có lúc phải về vương phủ, đến lúc đó có nha hoàn hiểu biết cũng là chuyện tốt, nghĩ như vậy nên cho Phương Viên đi gọi Liễu Chi lại đây.
Vài ngày không thấy, Liễu Chi tựa hồ gầy đi một chút, lần này đã không có kiêu ngạo lúc trước, cung kính cúi đầu, trả lời cũng là ôn thanh nhỏ nhẹ.
Cố Tương vừa lòng gật gật đầu, nói ý định của mình, muốn làm giầy linh tinh gì đó cho Uông thị, này nọ không quý trọng không sao, dù sao nàng không có vốn liếng, trọng yếu nhất là tâm ý.