Cách Sơn Hải

chương 29: 29: tặng anh một món quà

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

So sánh với phòng ngủ quạnh quẽ trống trải trên lầu, phòng cho khách dưới lầu thật đúng là có mùi người mười phần mười.

Lúc trưa đi vào cả đầu óc cậu chỉ là chuyện của Giang Yến, căn bản không rảnh lo quan sát cẩn thận gian phòng cho khách mình đã từng ngủ qua không ít lần.

Từ Minh dừng bước ở trước cửa phòng cho khách, cậu thấy Giang Yến kéo vali, bên trong chỉ đặt một đôi dép lê cậu vừa mua buổi chiều.

“Có dép lê không?” Từ Minh hỏi người trong phòng.

Giang Yến gật đầu, buông vali đến trước tủ quần áo dựng ở góc phòng, kéo cửa tủ lấy ra cho cậu một đôi dép lê màu xám nhạt.

Là Từ Minh đã từng dùng.

Cậu nhận lấy xem một chút, chà đến còn rất sạch sẽ.

/

Cậu lê dép đi vào phòng cho khách, kéo vali dưới đất lên, mục tiêu thẳng đến tủ quần áo.

Giang Yến há to miệng, làm như muốn ngăn cậu, lại biết mình không ngăn được, lại ngậm miệng.

Từ Minh đẩy cửa tủ đồ, đưa mắt nhìn vào, giá bên trái treo mấy bộ tây trang, quần áo thoải mái cùng quần áo ở nhà của Giang Yến, bên phải thì treo đầy một vùng xanh lá.

Từ Minh đã nhìn ra vùng xanh lá này là của mình, lại vẫn tùy tiện kéo một bộ tới trong tay ——

Được lắm, xem ra áo ngủ cậu chuẩn bị trong vali cũng không dùng được rồi.

/

Cậu nhịn không được quay đầu nhìn phản ứng của Giang Yến, ánh mắt đối phương đụng phải tầm mắt cậu thì lập tức dời đi, vành tai đỏ bừng liền hoàn toàn lộ ra trước mắt Từ Minh.

Trong chớp nhoáng, Từ Minh nhớ ra ý tưởng chợt lóe mà qua không kịp bắt lấy của mình vừa rồi.

Cậu đột nhiên quay đầu xem cái giường đôi ở một góc khác trong phòng, ga giường đệm chăn phía trên cũng được xếp đến chỉnh chỉnh tề tề.

Khác biệt chính là lúc Từ Minh ngủ ở đây chỉ có một cái gối, mà hiện tại còn thêm một cái của Giang Yến.

“….

.

” Cho nên, chẳng lẽ, từ mấy năm trước, Giang Yến đặt một cái giường đôi lớn như vậy ở trong phòng cho khách, chính là tính toán vào lúc Giang Yến tới gõ cửa cầu hòa, cậu có thể cho hắn đi vào ngủ chung??

Từ Minh cảm thấy dường như mình đã nhận ra chân tướng.

/

Từ Minh cảm thấy thật nghẹn khuất, bạn trai cậu là một cái hũ nút siêu cấp, cậu đoán không ra nhìn không thấu, cũng dường như càng ngày càng không hiểu.

Lúc trước cậu cũng không để mấy loại hành vi này ở trong lòng, có khi nào cũng có những chi tiết cất giấu tâm tư nho nhỏ của Giang Yến giống như cái giường đôi này hay không?

Từ Minh buồn bực mở vali của mình ra, móc một hộp quà từ bên trong, đặt trong tay ước lượng.

Cậu vốn sợ kích thích đến Giang Yến, đã không có ý định tặng thứ này ra.

Nhưng hiện tại, Từ Minh cảm thấy thứ này vẫn là phải tặng.

Cậu đứng dậy đi về phía Giang Yến, mặt đầy tươi cười kéo người ta đến mép giường ngồi xuống, lại đặt mông ngồi ở bên cạnh:

“A Yến, hôm nay là kỷ niệm ngày quen nhau của chúng ta, em muốn tặng anh một món quà.

/

Giang Yến ban đầu là cảm thấy tươi cười này của cậu có chút cổ quái, biểu tình mang theo chút cảnh giác, vừa nghe cậu nói ra lời này liền theo bản năng nhìn xuống hộp quà hình chữ nhật cậu nâng trong tay.

Dài khoảng cẳng tay người lớn, rộng chừng ba mươi centimet, buộc bằng dây ruy băng màu xanh đen, đóng gói đơn giản tao nhã, còn có thể ngửi được mùi thơm thoang thoảng.

Nước hoa? Đồng hồ? Thắt lưng?

Giang Yến siết chặt tay, dời mắt ra khỏi hộp quà, rũ mắt nói: “Anh không chuẩn bị quà.

Từ Minh cười đến càng ôn nhu: “A Yến, anh lại đưa mình đến bên cạnh em, với em mà nói chính là món quà tốt nhất.

/

Mỗi lần bác sĩ Từ nói lời âu yếm, luôn có thể khiến người nổi da gà khắp người, tâm can đều rung rinh theo.

Giang Yến không chống đỡ được, đành phải dời mắt lên hộp quà cậu đang nâng lên lần nữa, không nhìn vào đôi mắt sáng quắc, chiếu ra hình bóng mình của cậu kia.

Từ Minh thấy thế nhướng mày, ý cười trong mắt sâu hơn một chút, động tác mềm nhẹ đẩy cái hộp vào ngực hắn, nhẹ giọng dỗ dành: “Mau mở ra nhìn xem.

Cái hộp còn rất nặng.

Giang Yến vừa chạm tay liền biết thứ bên trong không hề giống với bất kỳ thứ gì hắn suy đoán, thế là thật nghe lời gỡ ruy băng trên hộp, mở hộp quà ra một cách trân trọng…

Trong hộp quà tản ra mùi thơm ngát là một quyển sách nằm ngay ngắn, trên bìa là hoa văn kỳ lạ, mấy chữ to được in đậm ở dưới góc bên trái ——

《 Nghệ thuật giao tiếp 》

Giang Yến: “……”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio