Nghe tiếng thở dốc càng lúc càng lớn bên tai, nhìn gương mặt say mê trước mắt, sờ thứ ngày càng phồng lên của đối phương, tượng trưng nam tính gân xanh trải rộng, Tạ Du chỉ cảm thấy cả người nóng lên.
Chính là một bước này thôi, nhưng luôn không vượt qua được.
Chỉ nhìn cũng có thể biết kích thước to lớn, sờ trong tay thì càng cảm thấy kinh người, Tạ Du chỉ cần vừa nghĩ đến thứ lớn như vậy nhét vào mông mình, liền thấy da đầu run lên. Mà nếu bảo mình vào Gaea… Tạ Du còn không muốn chết sớm như vậy.
Rốt cuộc, Gaea thở dốc biến thành tiếng chói tai.
“A ──” Âm thanh quyến rũ ngọt nị vang bên Tạ Du, trong tay Tạ Du ẩm ướt.
Thở dài nhẹ nhõm một hơi, xem ra hôm nay không cần lo lắng phía sau nữa, Tạ Du định rút tay thì bị tay Gaea đè lại.
Đôi mắt màu đỏ sậm càng thâm trầm, Gaea nhìn chằm chằm mắt Tạ Du, đôi môi diễm lệ tràn ra.
“Tiếp tục.”
Vừa định cự tuyệt, một bàn tay đột nhiên vói vào chăn, điểm yếu dưới người rơi vào bàn tay mềm mại của đối phương.
“Ha ──” Nheo lại mắt, đau đớn lại sung sướng cảm nhận ngón tay thon dài đang nhẹ nhàng an ủi nam tính của mình.
“Du…” Bên tai truyền đến giọng nói mị hoặc.
“Ưm…” Sâu sắc cảm giác được hạ thân ngày càng phồng to. Tạ Du không khỏi bật ra rên rỉ.
Nhất thời, trong phòng đầy mùi hương nam tính, tiếng thở dốc ái muội và tiếng ma sát.
“A ──” Rốt cuộc bắn trong tay Gaea, Tạ Du chỉ cảm thấy trước mắt tuôn ra sao, mà cái tay Gaea vẫn nắm chặt dưới thân cũng mềm mại buông lỏng ra.
Híp lại mắt đẹp vừa lòng nhìn thiếu niên thất thần, bàn tay tuyết trắng nhân cơ hội kéo chăn mỏng ra. bg-ssp-{height:px}
Hai chân trần truồng của thiếu niên cứ vậy lộ trong không khí.
Tính khí hồng nhạt vừa bắn xong nhăn lại, dưới lông nhạt màu, cúc huyệt chưa bao giờ có người đến thăm ngượng ngùng khép mở.
Môi cong lên, ngón giữa dính thể dịch thiếu niên nhẹ nhàng xoa cửa động đóng chặt, đối mặt khách nhân, phảng phất không thắng thẹn thùng, nếp uốn như cánh hoa cúc run nhè nhẹ.
Nuốt nước miếng, Gaea chuyên tâm khai phá kiều huyệt trước mắt. Đầu tiên là nhẹ nhàng vuốt ve cửa ngoài, sau khi sờ nó thấm ướt thì ngón dài gập lại, thử đâm vào một khớp ngón tay.
“Đau ──” Tạ Du bị đau đớn như xé rách phía sau bừng tỉnh, đột nhiên phát hiện ý đồ Gaea, chân dài khép chặt ngay lại.
“Gaea! Anh Làm cái gì!” Động tác quá mau làm địch nhân kẹp giữa hai chân, Tạ Du khẩn trương.
“Du…” Ngón tay không ngừng khiêu khích đóa cúc huyệt mê người, môi hồng để sát vào bên tai Tạ Du. “Thử một lần, em sẽ biết có thích hay không…”
“Không cần!” Kiên định cự tuyệt dụ hoặc trước mắt, Tạ Du tóm cái ngón tay đang tàn sát bừa bãi giữa đùi mình. “Anh để em làm thì em còn suy xét một chút.”
Nhíu mày, sắc mặt Gaea nghiêm lên.
Tạ Du thì vẫn nhướn mày nhìn hắn, một bộ anh có thể làm gì được em.
Một lúc lâu sau, Gaea bại trận.
“Đứng lên đi.” Khẽ thở dài một cái, đối với Tạ Du, hắn vĩnh viễn không thể quyết tâm được.“Hôm nay là giữa hè, đi chuẩn bị một chút đi.”
“Gaea…” Nhìn bóng người đẹp không quay đầu lại liền đi xa, Tạ Du đau nhói.
“Ai kêu anh cứ như vậy…” Cắn nhẹ môi, Tạ Du khẽ lẩm bẩm. “Vẫn cứ thế này không phải rất tốt sao?”