Nó vừa bước vào đến nhà vệ sinh thì bị trượt chân ngã ngay xuống sàn đang loay hoay đứng dậy thì có cánh tay đưa ra trước mặt nó ngửng lên thì thấy đó là Vy
- cảm ơn
Sau khi kéo nó đứng dậy Vy giúp nó phủi đồ
- không sao chứ
- ừ nhưng sao trên sàn nhà lại có nước rửa tay nhỉ
- chắc là họ bắt đầu rồi nhanh thật đấy
- hả ai chứ mà bắt đầu cái gì
- thì đám con gái trong trường đó
- nhưng tại sao
-cậu chưa biết gì sao chuyện Lâm tỏ tình với cậu đã lan ra khắp trường rồi
- gì chứ điên thật Vy à chuyện này chỉ là trò đùa thôi không phải thật đâu
- tôi từ bỏ rồi cũng không sao đâu cậu không cần lo cho tôi
- vậy thì may quá tôi đang sợ cậu hiểu lầm mà sao cậu biết chuyện này là do đám nữ sinh trong trường
- cậu tự lên trang cá nhân mà xem bọn họ đang bàn tán đầy trên đó đấy
Con nhỏ nghe vậy liền lên mạng xem ngay
- con nhỏ được Lâm tỏ tình là con nhỏ nào thế
- nó ăn gan hùm hay sao mà dám cướp mất Lâm của tao chứ
- con nhỏ đó đúng là hồ ly tinh mà đến trường chưa bao lâu đã tỏ ra thân thiết với cả tứ hoàng tử đó
- hình như nó còn ở chung phòng với Trung thiếu gia nữa kìa
.......
- nhất định phải cho con nhỏ đó trận mới được không thể để yên như thế này
- chuyện này sẽ không kết thúc dễ dàng đâu
Nó đọc xong thì như muốn kiếm cãi lỗ mà chuồn nếu không sẽ bị đám con gái đó xé xác ra luôn
- trời ơi chắc tôi chết luôn quá
Con nhỏ cùng Vy đi từ nhà vệ sinh ra thấy ai cũng nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống ai cũng mắt sắc lạnh nhìn nó rồi chỉ trỏ bàn tán. Về đến tủ thay đồ trước cửa lớp, vừa mới mở ra nó bất ngờ vì trong tủ đồ của nó chứa toàn đồ ăn thừa, đồ đạc trong đó cũng bị xáo trộn cả lên dầy với áo nó cũng toàn mùi nước tương nhìn là muốn độn thổ. Đúng lúc đó người trong nhóm tứ hoàng tử bước ra
- có chuyện gì vậy
- cái đó tôi phải hỏi mấy người mới đúng
- nè cái này không có liên quan đến chúng tôi nha dù có thủ đoạn thế nào chúng tôi cũng không làm thế với đồ ăn đâu
- vậy cái này là do ai
Vy đưa ra trước mặt nó cái điện thoại
- là do đám nữ sinh đó đó họ tuyên chiến với cậu ngay trên bloc kìa
- sao tôi đến phát khùng mất
Nam nghe vậy cũng bức xúc
- anh đi kiếm họ trả thù cho em
Vy kéo tay cậu ta lại
- cậu định đi đâu cậu mà tới đó làm loạn thì chỉ cho họ thêm cái cớ để tiếp tục làm mấy chuyện này
Tuấn cũng đồng ý với điều đó
- cũng phải cậu là mỹ nam giờ mà tới đó thì chắc Vinh không có chỗ mà về luôn
- vậy chẳng nhẽ cứ cho qua mọi chuyện thế này
Con nhỏ xoa trán kéo tóc về phía sau
- thôi mặc kệ họ đi trán rồi cũng sẽ dừng lại thôi mà có trách thì trách tôi ngay từ đầu lại dây dưa tới mấy người
Lâm tiến lại chỗ tủ đồ
- để tôi dọn giúp cậu
Nó đẩy Lâm ra
- thôi đi chuyện này cũng do cậu mà nên giờ thì làm ơn tránh xa tôi ra chút có vậy tôi mới có thể sống yên
Nói xong nó đập mạnh tủ đồ rồi đi luôn. Nó ghét cái cảm giác bị người khác soi mói nên từ trước đến nay không giám để lộ chuyện gì nay thì chẳng còn gì mà bí mật nữa lại bị mọi người nhìn vào như thể là kẻ tội đồ của toàn nhân loại vậy. Trong trường này chẳng còn chỗ nào để nó trốn nữa nó lấy xe đi ra công viên, dựng xe vào góc nó đi bộ rồi dừng lại ở chiếc ghế đá, đang mải suy nghĩ về chuyện ngày hôm nay thì bỗng nhiên có cảm giác lạnh ở bên gò má
- á
Nó né người sang bên thì thấy đó là Tiểu Bạch
- sao mà ngồi thừ người ra thế cô bé
- em gặp chút rắc rối ở trường
- liên quan đến cậu bạn hôm trước hả
- sao anh biết à cũng phải thôi nó lan đi cả trường rồi mà
- anh không biết em đang nói đến chuyện gì nhưng nếu đó là chuyện không mấy vui vẻ thì gạt nó qua bên đi uống cái này vào sẽ cảm thấy phấn chấn hơn
Tiểu Bạch vừa nói vừa mở lon nước cho con nhỏ
- cảm ơn anh nhưng em không biết em có thể chống chọi được bao lâu đây
- nếu không thể thì cứ trốn tránh cũng đừng nên trốn quá lâu vì cái con người ta cần là cảm giác an toàn ban đầu nhưng em cũng đừng nên trốn quá lâu vì như thế thì khó khăn cũng không bớt đi nếu có thể đối diện thì cứ đối diện sau những chuyện như thế biết đâu em lại rút ra được vài có ích
- sao chứ
- những gì em vừa nghe là lý thuyết thôi
- vậy còn thực tế thì sao
- thực tế thì em nên tìm cho mình người có thể cùng em vượt qua chuyện này ví dụ như anh
Con nhỏ bất giác cười
- cảm ơn anh nha em thấy thoải mái hơn rồi giờ thì em hiểu cuộc sống luôn có sự khác biệt giữa lý thuyết và thực tế