Chiều đó con nhỏ theo chung lên sân bóng rổ thì thấy Tuấn Lâm và Nam đang cùng Vy bàn số việc của clb thấy con nhỏ tới họ chạy lại
- đến rồi sao
- ừ mà mấy người chạy lại làm gì cứ làm việc đi
-không sao tí nữa nói tiếp cũng được
Con nhỏ nhìn qua thấy mặt Vy có nét thoáng buồn
- thôi mấy người làm gì thì cứ làm tôi đi mua nước
- em ở đây đi anh đi mua cho
- không cần tôi tự đi được tôi muốn ra ngoài ở đây cũng có làm được gì đâu
Mọi người hiểu ý nó đang thấy khó chịu vì không thể ra sân bóng chơi
- ừ vậy em đi đi
Con nhỏ gọi với lên
- ê Vy đi chung với tôi cho nó vui
Nghe thấy con nhỏ gọi Vy cũng chạy xuống theo. Sau khi mua nước trở về nó với Vy mang nước vô phòng chờ
- đi vô đây làm gì thế Vinh
- tôi có chuyện muốn nói với cậu
- chuyện gì vậy
- chuyện ban nãy tôi xin lỗi nha tôi không nghĩ là họ lại chạy tới
- đừng nói như thế nữa
Con nhỏ yên tâm khi nghe Vy nói thế nhưng rồi lại bất ngờ hơn khi giọng Vy bắt đầu thay đổi
- vì đó chỉ là những lời nói giả tạo
- cậu nói gì vậy tôi đâu có ý đó
- không sao miệng thì nói xin lỗi nhưng lại cố lấy hết sự chú ý của họ, trong thời gian cậu ở viện tôi đã bắt đầu quen thân với họ nhưng khi cậu vừa về họ lại quan tâm cậu rồi bỏ mặc tôi
- tôi không hề mà rõ ràng tôi là người giúp cậu quen với họ kia mà
-phải là cậu giúp tôi chính vì thế nên họ mới tỏ ra khinh thường tôi họ nói nhờ cậu tôi mới được ở lại đây nhờ cậu tôi mới quen với họ nhưng vì thế mà Lâm tỏ ta thờ ơ với tôi vì thế mà bọn họ đều không vừa mắt với tôi nghĩ tôi là kẻ dựa dẫm vào người khác tôi ghét cậu ghét cả những việc cậu đã làm với tôi
- từ trước đến nay tôi rất khó để kết bạn nhưng khi cậu đến tôi đã nghĩ cậu sẽ là người bạn tốt với tôi nhưng nếu những việc mà tôi làm bị cậu nghĩ ra như thế tôi cũng không còn gì để mà nói đã thế kết thúc luôn ở đây đi sau này tôi với cậu không còn là bạn
Con nhỏ sách túi nước lên và đi về phía cửa đang đi nó bỗng đứng sững lại vì câu nói của Vy
- chỉ thế thôi sao khi tất cả mọi việc xảy ra đối với cậu đều do tôi làm
Con nhỏ quay người lại
- cậu nói thế là có ý gì
- tôi nói tất cả mọi việc từ việc đổ nước rửa tay xuống sàn nhà đảo lộn tủ đồ của cậu và đương nhiên là cả việc bỏ đinh xuống sàn phòng tập nữa
Nó nghe được vậy bất giác túi nước trên tay rơi xuống sàn
- cậu
- ban đầu tôi đã định giấu kín chuyện này nhưng không ngờ thầy Bạch lại mau chóng tìm ra mấu chốt của vấn đề sớm muộn thì cậu cũng biết chi bằng nói ra thế này để cậu biết trước chút cũng thú vị
Nó vì quá tức giận khi nghe được những lời nói đó đã tiến lại gần Vy thẳng tay tát mạnh cái vào mặt cô ta tiếp “ chat” vang lên nghe trong đó chứa đầy nỗi bực tức
- cái tát này coi như là sự trả giá của cậu đối với những chuyện cậu gây ra cho tôi nhưng cũng là lời cảnh cáo cho cậu tôi không phải là người chịu đứng yên để người khác hại mình ,lần này tôi sẽ im lặng coi như chưa có gì xảy ra nhưng nếu chuyện này còn tiếp diễn tôi không chắc mọi chuyện sẽ dừng lại ở cái tát.
Nói xong nó ôm cục tức mà đi ra ngoài nó không trở lại sân bóng mà đi về kí túc xá còn Vy thì ở lại đó nhưng lạ thay sau khi nhận lấy cái tát Vy không những không khóc mặt khác lại cười liệu có phải vì nói ra hết nên thấy nhẹ nhõm hơn. Khi buổi họp kết thúc tứ hoàng tử đi tìm con nhỏ khi đến phòng chờ họ chỉ thấy Vy ở đó
- cô đây vậy Vinh đâu
- cô ấy nói có việc bận nên đi trước rồi
Nam lên tiếng
- chắc cô ấy sợ ra sân rồi lại buồn nên đi trước đấy mà
- có lẽ thế
Nghĩ vậy nên họ không đi tìm con nhỏ