-Ý của cậu là cậu là người thi vòng chung kết lần đó với tôi
- phải để rồi ai đó khiến tôi phải bị đuổi học chứ
Nghe cậu ta nói đến đây trong đầu con nhỏ từ đâu đó lại xuất hiện những hình ảnh của thanh niên Việt nam đang hét vào mặt những người trong hội đồng chấm thi “ thật không công bằng tại sao bài của tôi lại bị đánh trượt chứ cho tôi lời giải thích đi”
- vậy thì sao chuyện cậu về nước lần đó là do cậu bị thua nhưng lại làm loạn cả hội đồng chấm thi lên nên mới bị sét hình thức kỉ luật là nghỉ học kia mà lẽ nào cậu thua lại muốn đổ lỗi cho tôi sao có vẻ như tôi đã nhân nhượng quá rồi cũng đã sai lầm khi đứng đây nghe hết câu chuyện này của cậu
- tôi thua là vì cô còn gì, lần đó điểm của tôi và cô là bằng nhau lí do gì tôi bị đánh trượt
- thì tại vì chương trình của tôi tối tối ưu hơn hơn có thể quét dữ liệu trên cả điện thoại và máy tính
- không đâu đó chỉ là cái cớ mà họ đưa ra để che đậy sự thiên vị của bạn thân họ đối với cô, ai trả biết cậu là học trò cưng của tiến sĩ Krinton nên cô được cả hội đồng đánh giá cao hơn tôi
- cậu nói láo không thể có chuyện đó được
- vậy tôi hỏi cô tại sao trong khi tôi và cô thực hiện chương trình với những chủ đề khác xa nhau tôi là sao chép dữ liệu còn cô là dịch thuật dữ liệu lại có thể đánh đồng nói câu rằng của cô tối ưu hơn được
Nói đến đây con nhỏ mới vỡ lẽ ra mọi chuyện rằng lần đó nó thắng không hoàn toàn dựa vào năng lực của nó
- cứ cho là tôi đã thắng cách không minh bạch vậy điều đó có liên quan gì đến mẹ và ông của cậu chứ
-vì tôi bị đuổi học cách bất ngờ khiến ông nội tôi nổi giận rồi đột quỵ mất sau đó không lâu còn mẹ tôi trên đường đến đón tôi ở sân bay thì gặp tai nạn bây giờ vẫn còn đang bất tỉnh trong viện hơn năm nay rồi cô thử nói xem nếu tôi không bị đuổi học chỉ vì sự thiên vị cho cô liệu ông tôi có mất không mẹ tôi không đi đón thì có nằm ở đó hay không
Nghe đến đây tất cả họ đều như đông cứng lại chôn chân ở nơi đó giờ thì con nhỏ đã hiểu ra mọi chuyện vì sao Trung lại ở lại trường cả ngày chủ nhật là vì nó vì nó đã gián tiếp hại chết mạng người vì nó vô tình cướp đi những ngày tháng tươi đẹp phía trước của con người và cũng vì nó đã phá hủy hạnh phúc của gia đình. Nó như đang tự vấn bản thân hối lỗi cho chính mình nếu lần đó nó tinh ý hơn chuyện này đã không xảy ra nếu nó không hiếu thắng bỏ qua mọi lời phản biện của Trung lúc đó những chuyện này cũng sẽ không như vậy. Đúng như Trung đã từng nói với con nhỏ khi nó quyết định ở lại trường đêm đó rằng nó sẽ phải hối hận về chuyện này. Giờ đây mọi thứ như đổ sụp xuống dưới chân của nó vậy cảm giác thật nặng nề cũng phải thôi đâu ai nghe được chuyện mình vừa gián tiếp hại chết người lại có thể vui vẻ được. Nó bất giác bỏ lại mọi thứ nơi đó mà đi trong khi đang suy nghĩ, nó rời khỏi trường lúc nào không hay khi đang băng qua đường nó mải suy nghĩ nên không biết rằng có một chiếc xe đang đi về phía nó, lúc nó nhận ra thì chiếc xe cũng đã tiến sát tới nơi con nhỏ hoảng loạn mà ngất luôn ở đó may mà chiếc xe phanh kịp lúc. Nghe thấy tiếng phanh gấp mọi người đổ xô ra xem vừa nhìn thấy con nhỏ ngất dưới đường người họ vội vã đưa con nhỏ đi viện có vẻ như nó có duyên với bệnh viện thì phải cứ ra khỏi không bao lâu thì lại vô. Trong lúc con nhỏ đang bất tỉnh trên giường thì Diland vừa xuống sân bay về thăm con nhỏ điện thoại cho nó thì Nam nghe máy Nam nói hết mọi chuyện cho Diland nghe. Không lâu sau người kia phải quay lại trường họ rời đi vì nghĩ Diland cũng sắp đến. Khi con nhỏ tỉnh dậy thấy mình đang trong viện trong suy nghĩ của nó lúc này toàn là mấy câu nói của Trung lúc ở trường nó không thể nào thoát ra khỏi cái suy nghĩ ấy lại thêm ở trong phòng bệnh nó cảm thấy ngột ngạt nên đã rất dây chuyền ra rồi rời khỏi bệnh viện. Nó tìm đến cầu sông Hàn mong đầu óc có thể thoải mái hơn. Lúc Diland tìm đến viện không thấy con nhỏ nên vội vã đi tìm nhớ lần trước con nhỏ nói nó đến cầu sông Hàn nhìn xuống lòng sông sẽ cảm thấy thoải mái dễ chịu vậy nên cậu tìm tới đó