Cô gái nhìn Ngọc Hoàng hồn nhiên nói, thật k thể chịu nổi nó nữa, phá quá thể lắm rồi, quả thật Ngọc Hoàng k thể kiềm chế nổi nữa, ngài hét vào mặt cô.
- TIỂU LONG NỮ, con quá lắm rồi, đại điện phía Tây, Nam, Bắc đều bị con làm nổ hết rồi, giờ lại đến đại điện phía Đông của Thái Thượng Lão Quân. Còn mỗi cái điện Linh Tiêu này nữa thôi sao con k dùng bom B cho nổ nốt đi ???
-Thật k chịu nổi cô nữa mà.
- Ồ, ý hay đấy đa tạ thúc đã gợi ý. - Cô hồn nhiên cười, nhìn Ngọc Hoàng với vẻ mặt cực dễ thương( nhưng thương k nổi). Thật k thể tin dc, một người có khuôn mặt thiên thần như cô lại là nguyên nhân gây ra vô số rắc rối. Thái Thượng bấy giờ im lặng mới chợt lên tiếng.
- Tiểu Long Nữ cháu ....nói gì? Đại ...điện phía Đ...ông.. của ta ??? Thái Thượng run run lắp bắp hỏi:
- Phải, nổ rồi.- Tiểu Long Nữ cười tươi vô tư trả lời.
- Thế thế còn đan dược của ta ??? Ông lo lắng hỏi
- Chuyện ấy thì ông khỏi lo.
- Sao? Cháu đã kịp cất giúp ta rồi à ?
- K cháu cho nổ hết rồi, mà công nhận đan dược của ông hay thật đấy, cho nổ cùng bom của cháu mà tạo ra pháo hoa đấy, bữa nào cháu phải xin thêm để nổ tan điện Linh Tiêu này mới đc.
Tiểu Long Nữ vẫn thản nhiên, tay k ngừng mân mê bộ râu của Ngọc Hoàng mà k hề biết rằng có người đang chết lâm sàn vì câu nói của cô.
- Trời ơi đan dược của tôi huhu.
- Thái Thựợng vội chạy về đại điện phía Đông của mình với hi vọng cứu với đc vài viên đan dược. Cô nhìn theo lắc đầu cười rồi hướng đôi mắt xanh thẳm của mình về phía Ngọc Hoàng hỏi
- Đúng là già rồi lẩm cẩm, đến nhà mình cháy mà còn k biết sao thúc k cho ông ta về hưu luôn đi ?
- Đâu thể nói như thế đc ?
- Ngọc Hoàng nhìn Tiểu Long Nữ lắc đầu cười.
- Hứ thật chán chết, con về Long Cung ngủ đây, bye thúc nhé.
- Nói xong cô bỏ đi, Ngọc Hoàng nhìn theo bóng dáng nhỏ bé ấy khuất dần thì thở dài. Có cô cháu hiếu động như thế thật k biết nên vui hay buồn đây. Nhưng cx k thể trách cô đc, ít nhất Tiểu Long Nữ của hiện tại cx tốt hơn cô bé ngày ấy trong quá khứ. Chỉ tội cho long vương đệ đệ kết nghĩa của ngài, có đứa con gái siêu quậy thôi.