Vũ hàn nghe xong việc ở lại cùng tiếp tục làm mỹ nhân sắc mặt rơi không phanh, gương mặt lộ rõ sự bực tức - gì mà hưởng hoàng ân, hầu hạ thái hậu, rõ ràng là cái cớ, thật ra trần ân, ngươi là người thế nào, muốn gì ở ta-
Thái hoàng củng tức giận, ngày thường đã không chú ý tới ông nay lại thêm con thỏ con kì tài này thì ông còn cơ hội lại gần thỏ bà bà của ông không, ông liếc nhìn vũ hàn, thấy vũ hàn củng có biểu hiện chẳng thích ông cười thầm
- các người rõ ràng đang bức ép vũ hàn, ta nhìn sắc mặt vũ hàn rõ là không muốn ở lại, sao lại bức ép
Vừa dứt lời, trần ân lạnh lùng nhìn sang thái hoàng, thái hậu củng xoay sang nhìn chằm chằm thái hoàng - ngay từ đầu bà đã thấy, vũ hàn củng chẳng muốn ở lại cung nhưng nếu hỏi để vũ hàn thì chắc chắn vũ hàn rời đi, bà sẽ buồn chết mất-
Đứa con nhìn chẳng mất gì nhưng nử nhân này thì, thái hậu biết nếu ông không đồng ý thì vũ hàn củng không được ở lại cung vì ông là người lớn nhất hoàng cung này, là người lập ra trần quốc, vũ hàn cười tươi rõ ý
Các phi tần bị phế củng vui mừng vì như vậy vũ hàn sẽ phải rời cung, họ lại còn cơ hội có lại danh và cung phi, ánh mắt bốn nử nhân nhìn về vũ hàn như cười nhạo, vũ hàn liếc nhìn thật sự hết ý với các người này, lại vì nam nhân bình thư.......... À không nói về bình thường thì hắn không bình thường, mà tranh đấu với nhau như vậy, vũ hàn đây không cần.
Thái hậu rưng rưng hai mắt nhìn thái hoàng, vũ hàn hốt hoảng, - trời ơi thái hậu củng dùng chiêu này à- nói về thái hậu và thái hoàng hai người chỉ mới ba mấy tuổi mà thôi, nhờ nhan sắt có sẳng nên vẫn còn nam thanh nử tú (éc), tuy không đáng yêu mà cuốn húc hết mọi người như vũ hàn nhưng là nhất với ai kia
- chàng muốn ta một mình buồn chết trong cung, chàng hết thương ta, chàng muốn ta chết lập hậu cung mà, ta thật.....
Các nử nhân con nhà quan vui mừng, thật ra thì làm con dâu không được làm mỹ nhân thái hoàng củng được à, thái hoàng tuy là thái thượng hoàng nhưng vẫn còn rất trẻ
Nam nhân ba mươi mấy tuổi mà lại lòng nhan yêu nghiệt chẳng kém gì trần ân tuy có thua mấy phần dụng mạo và khí chất nhưng nói chung rõ ràng là ở trần quốc này chỉ thua con trai hắn thôi.
Thái hoàng xanh mặt, liếc đám nử nhân như muốn nhai sống làm bọn họ như muốn khóc gục mặt bẻ tán giấc mộng, thật ra thái hậu thấy ánh mắt những nử nhân kia - ngon vào làm mỹ nhân cho bà xem, ta đồng ý thì hỏi thái thượng có dám đồng ý không-
Với thái hoàng,ai khóc sợ củng chẳng liên quan,nhưng nử nhân này không được, ôm lấy nử nhân, trần ân liếc thấy khi thái hoàng phản đối, vũ hàn vui mừng ra mặt, cười lạnh với vũ hàn - lại trốn à, thật muốn ăn sạch con thỏ ngốc vô tâm này-( sao cứ đòi ăn thịt thỏ hoài thế)
- mẫu hậu người đừng làm khó phụ hoàng, rõ là ngài không thấy thành ý chúng ta giữ vũ hàn, không biết người ở trong cung buồn chán thế nào, con thấy mẫu hậu người rõ ràng không được quan tâm
Giờ này mẫu tử cùng một phe, thái hoàng thấy yếu thế tuy nếu nói không thì vũ hàn vẫn phải rời cung nhưng tối đó ông sẽ phải rời giường, con trai sẽ không nhìn ông nửa, lúc xưa luôn giành mẫu thân với hắn làm hắn đủ ghét rồi. Thái hoàng thở dài - rỏ ràng đây là uy hiếp mà-
- được rồi, ân chuẩn vũ hàn ở lại trong cung với cương vị mỹ nhân trần ân, ban thêm lệnh được ra vào thiên cung, thấy vũ hàn rất được lòng thái hậu và lòng quần thần lại là người tài nghệ vô song, nay ban trăm cây lụa thượng đẳng, ba ngọc như ý, bốn trâm cài khổng tước, đợi ngày tìm được lang quân đúng ý thì ban chỉ thánh thượng tứ hôn
Thái hậu và trần ân nhìn nhau cười cười, hợp tác cùng có lợi thành công, vũ hàn thì đang vui thì giờ đang đưa đám, cuối cùng vẫn ở lại hoàng cung
Các phi tần bị phế truất tâm trạng củng suy xụp, cuối cùng cái cột chóng đở vũ hàn quyến rủ trần ân củng đã bị hai mẹ con phúc hắc đó đánh sập
Trong một ngày hy vọng liên tục cưởi hạt về trời, lại để cho các con quan lại kia nhìn cười thầm, thật là chưa bao giờ có cái nhục nào bằng.
Mình có công chuyện nên đăng truyện cả tuần này luôn xem như xong thử nghiệm mỗi ngày một tập trong một tuần. Cảm ơn các bạn đọc đã xem truyện trong suốt thời gian qua dù chỉ mới có ngày ha ha. Hẹn gặp lại sớm hơn........