Ngày vẫn trôi trôi, tai ương của Tô Bạch còn vẫn tiếp diễn.
Nhưng mà
Đào tư vẫn sẽ dụ dỗ chơi cờ sau đó lột sạch tiền tiêu vặt hàng tháng của y, chỉ có điều sau khi thu hết tiền hắn sẽ dẫn y đi ăn một bữa no nê.
Nguyệt Huy vẫn hàng ngày trực chiến tại liên hoàn trận động chân động tay gì đó, chỉ bất quá sỏi bay cát chạy lại hóa thành rợp trời mưa hoa chào đón Tô Bạch.
Doanh Tụ lại bắt đầu quay lại nấu canh bổ cho y, vẫn là bỏ thêm cái này cái kia nhưng tác dụng chuyển qua dưỡng da, kéo dài thanh xuân ( =))).
Hải Vị vẫn sẽ phối phương bổ dược, bất quá dược tính thay đổi, có lần hắn ta thậm thụt thương lượng với Tô Bạch, tìm cách giúp y ‘phản thủ vi công’, có một điều không khéo lại vừa lúc Tần Hiên Dật đi qua nghe được. Kết quả một kẻ nào đó bị giáo vụ đè như Tôn Hành Giả dưới núi đá mà kẻ khác gào khóc thảm thiết suốt một đêm…bg-ssp-{height:px}
Hẳn là một kết thúc hạnh phúc phải không?
—————————————————————
Đọc xong mà cứ cười tủm tỉm suốt, dễ thương vô cùng, yêu quá!
Yêu thật tốt đúng không?