Cạm Bẫy Hôn Nhân

chương 84: một cuộc đối đầu dai dẳng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Đừng làm vậy!" Cố Thịnh từ phía sau kéo Tả Tình Duyệt vào trong lòng, trong mắt hốt hoảng, anh thật sợ hãi, sợ cảm giác đó của anh trở thành sự thật!

Đột nhiên bị ôm từ phía sau khiến Tả Tình Duyệt giật mình, cảm nhận được lồng ngực vững chắc của người đàn ông từ phia sau, cô đột nhiên cảm thấy hoảng hốt, hơi thở của anh phả vào cổ của cô, cảm giác tê dại khiến cơ thể run rẩy, bọn họ đều quen thuộc với cơ thể của đối phương, nhưng lòng cô lại rung động.

Anh chỉ cần mỉm cười, cũng khiến cô bại trận.

Cô phát hiện mình sai rồi, cô cho là trong lòng chống cự anh, cô thật sự có thể buông bỏ anh, ai ngờ cô sai rồi, ngay cả thân thể của cô cũng bắt đầu không theo sự điều khiển của lí trí nữa!

Cố Thịnh, người đàn ông này rốt cuộc đã ếm lên cô thứ bùa gì chứ?

Tả Tình Duyệt trầm mặc khiến Cố Thịnh không vui, ôm cô càng chặt hơn như muốn cô hòa tan vào cơ thể anh, trong bóng tối, ánh mắt anh hiện ra tia sáng "Cô vĩnh viễn là của tôi! Vĩnh viễn!"

Trong lòng khổ sở, Tả Tình Duyệt ngước nhìn trăng sáng, cô vĩnh viễn là của anh sao? Nhưng anh lại vĩnh viễn không thuộc về cô!

"Em muốn ngủ!" Tả Tình Duyệt thản nhiên nói, nhẹ thoát khỏi hai cánh tay của anh, hờ hững đi vào phòng, nằm xuống quay lưng về phía Cố Thịnh.

Lông mày Cố Thịnh nhíu chặt, căn phòng yên tĩnh làm lòng anh có chút hốt hoảng, cho dù lạnh lùng như anh, vô tình như anh, giờ phút này cũng chỉ là một người đàn ông giống như bao người đàn ông khác!

"Tiểu Ngữ... Muốn đính hôn!" Cố Thịnh đột nhiên nói, vén chăn lên, nằm bên cạnh cô, trong không khí truyền đến mùi thơm trên người cô, nghĩ đến vừa rồi hai người triền miên, anh không khỏi nhộn nhạo, anh điên cuồng say mê cơ thể của cô, không cách nào kiềm chế.

Tả Tình Duyệt giật mình, nhớ tới cô gái rất ít gặp mặt và vô cùng trong sáng ấy, cô bé ấy vẫn còn rất nhỏ, sẽ đính hôn sao?

Cô gái như vậy, nên ở trong vòng tay che chở của mọi người, Cố Thịnh thương Cố Tâm Ngữ như vậy, nói vậy người cùng Tiểu Ngữ đính hôn phải là người được Cố Thịnh hết sức tin tưởng!

Cô rất ngưỡng mộ Tiểu Ngữ, có một người chồng luôn thương yêu, che chở mình, là hết sức quan trọng, điều này, cô là người hiểu rõ nhất và cũng có những trải nghiệm đau đớn.

"Cô có muốn biết người cùng Tiểu Ngữ đính hôn là ai không?" Cố Thịnh đưa tay ôm cô vào lòng, bàn tay không an phận bắt đầu di chuyển trên người cô, không khí trong phòng nóng dần.

"Là ai?" Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, động tác của anh làm cô sợ hãi, anh không phải lại muốn...

"Cô sẽ sớm gặp mặt người ấy thôi! Ngày kia là tiệc đính hôn của Tiểu Ngữ, cô có thể nhìn thấy anh ta rồi." Lời Cố Thịnh thâm thúy, anh phải nói Cận Hạo Nhiên cao thượng sao? Vì để cho anh buông tha Duyệt Duyệt, cam nguyện dùng hôn nhân của mình để trao đổi!

Chỉ là, Cố Thịnh anh chưa bao giờ biến mình thành kẻ thua cuộc!

Cơ thể Tả Tình Duyệt đột nhiên cứng đờ, anh muốn để cho cô tham gia tiệc đính hôn của Tiểu Ngữ? Bọn họ lại đi diễn kịch sao?

Không biết vì sao, trong lòng cô cực kỳ ghét chuyện này.

"Trong người em không khỏe, em không muốn đi, anh bảo chị họ thay mặt đi đi!"

Tả Tình Duyệt không biết mình lấy đâu ra dũng khí để nói câu này, nhưng cô cảm thấy trong lòng đau nhói, không lâu nữa, cuộc hôn nhân này sẽ không còn nữa, không phải sao?

Nghĩ đến Tôn Tuệ San cũng giống mình đang mang thai, Tả Tình Duyệt khóe miệng nâng lên khổ sở, không muốn suy nghĩ những chuyện khiến cô đau đớn nữa.

Cô không muốn đi?

Đôi mắt sắc bén của Cố Thịnh bỗng chốc đen tối, đáng lý ra cô nên cùng anh tham dự bữa tiệc này, cô có ý gì đây?

Ngày đó cô chủ động yêu cầu ly hôn, lại một lần nữa hiện lên trong đầu anh, tay đang ở trước ngực chợt dùng lực với Tả Tình Duyệt, liền nghe được tiếng kêu đau của cô.

Người đàn bà đáng chết! Cô ta muốn ly hôn, nên không thích đi cùng anh sao?

"Đừng quên, cô là vợ của Cố Thịnh tôi đây!" Gọng nói trở nên lạnh như băng, cô không đi, anh lại càng làm cho cô phải đi, anh không cho phép cô từ từ xa cách anh! Anh muốn toàn thế giới biết, cô Tả Tình Duyệt vẫn là người phụ nữ của Cố Thịnh, hơn nữa vĩnh viễn là người phụ nữ của anh!

"Em thật sự là không thoải mái!" Tả Tình Duyệt cảm nhận bàn tay trước ngực đang không ngừng gia tăng lực, trong lòng bỗng trở nên quật cường, quả nhiên là bởi vì cô ở trên danh nghĩa vẫn là vợ của anh, anh mới muốn cho cô tham gia! Anh đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Cố thị, chẳng phải hai người vẫn luôn diễn kịch là đôi vợ chồng hạnh phúc sao?

Nhưng hiện tại cô ghét diễn kịch, cô muốn đối mặt thực tế, càng diễn thì cô lại càng bị lạc giữa hư hư thực thực mà không tự kiềm chế nổi bản thân!

"Không thoải mái? Cô có chỗ nào không thoải mái?" Trong mắt Cố Thịnh lửa giận bùng cháy, bàn tay di chuyển trên người cô, dần dần đi xuống, cởi quần lót của cô, "là nơi này? Hay nơi này?"

"A... Cố Thịnh... Không... Đừng!" Tả Tình Duyệt bắt lấy tay anh, anh vừa rồi đã muốn cô, cô vẫn còn nhớ được cảm giác bị anh chế nhạo đó.

"Cô chẳng phải cũng muốn còn gì!" Cố Thịnh không chút nào để ý sự cự tuyệt của cô.

Tả Tình Duyệt ơi Tả Tình Duyệt! Nhìn bề ngoài giống một người vợ nhu nhược, yếu mềm, không biết cô lấy sự kiên cường, mạnh mẽ từ đâu mà có thể phá hủy một người đàn ông kiên nghị như anh!

Ánh đèn yếu ớt, Cố Thịnh gương mặt nghiêm trọng vào cơ thể của cô, tùy ý ra vào, cuồng loạn chiếm giữ. Tả Tình Duyệt không dám chống cự, cô biết, mình trốn không thoát! Cô chỉ có thể yên lặng chấp nhận, mới khiến đứa con trong bụng cô được an toàn!

Mồ hôi chảy xuống trên người cô, người đàn ông phía trên mỗi một lần ra vào đều muốn chạm tới linh hồn của cô, gương mặt Tả Tình Duyệt hồng nhuận. Nhưng vẫn kiên quyết cắn chặt môi, không để một lời nào thoát ra ngoài.

Nhưng, Cố Thịnh không để cho cô được như ý, trong chuyện vợ chồng, Cố Thịnh so với Tả Tình Duyệt có kinh nghiệm hơn nhiều, anh quen thuộc từng nơi mẫn cảm của Tả Tình Duyệt. Anh biết phải làm gì để cô giơ tay đầu hàng.

Anh muốn cho cô trầm luân, anh nghĩ, nếu Duyệt Duyệt có thể trầm mê với cơ thể của mình, cũng là một điều tốt. Anh muốn cơ thể của cô không thể rời bỏ anh! Như vậy, cô cả đời sẽ bên cạnh anh, anh cảm thấy thật châm chọc, từ lúc nào Cố Thịnh cần dùng cơ thể của bản thân để níu giữ một người đàn bà.

Đây là một cuộc đối đầu, ai thua ai thắng, không thể biết trước...

Cuối cùng, Tả Tình Duyệt vẫn không cản được quyết định của Cố Thịnh, tối hôm qua, sau một trận triền miên cuồng loạn, cô hoàn toàn thỏa hiệp, ở trước mặt anh, cô không tìm được chính mình.

Nếu cho cô trở lại thời điểm trước, lúc mới quen biết Cố Thịnh, cô nhất định sẽ hung hăng khi dễ anh!

Bây giờ, điều duy nhất cô có thể làm là càng thêm an tĩnh, không có ai chủ động nói chuyện với cô, cô lại ít khi mở miệng, đặc biệt là những nơi có Cố Thịnh cô càng thêm trầm mặc, thường xuyên để cho mình lâm vào trong một thế giới nhỏ bé chỉ có mình cô, không muốn ra ngoài.

Trong tim mỗi người đều có một thế giới, mà cô cũng vậy, trong thế giới của cô đã từng có sự tồn tại của Cố Thịnh, nhưng không biết vào thời điểm nào, theo bản năng, cô chống cự sự tiến vào của anh, đây là địa phương duy nhất cô có thể làm chủ, cô không muốn một chút lãnh thổ cuối cùng cũng bị chiếm lĩnh!

"Cô đang nghĩ gì vậy?". Đột nhiên, thanh âm của Cố Thịnh vang lên trên đỉnh đầu cô, trong lòng Tả Tình Duyệt cả kinh, thoát khỏi mạch suy nghĩ của mình đã thấy Cố Thịnh không ngồi ở vị trí của tài xế nữa mà đang bên cạnh cô, thay cô mở cửa xe.

"Đã tới chưa?". Tả Tình Duyệt tránh né ánh mắt anh, không muốn nhìn vào ánh mắt chất vấn của Cố Thịnh, cô biết, hôm nay anh mang cô tới chọn quần áo, ngày mai, cô phải diễn đúng chức vị "Cố phu nhân", đây là "công việc" của cô!

"Tôi hỏi cô, vừa rồi, cô suy nghĩ gì?". Cố Thịnh lại hỏi một lần nữa, chận lại cửa xe, cũng không để cho cô xuống. Bắt đầu từ tối hôm qua, cô vẫn luôn nhàn nhạt như vậy, thái độ đó làm anh có cảm giác không biết phải làm sao, dọc theo đường đi, anh nói chuyện với cô không chỉ một lần, thế nhưng cô không đáp lại tiếng nào, cô đang làm gì vậy? Đang bất mãn với anh sao?

Anh thừa nhận, tối hôm qua anh không tiết chế, nhưng ở trước mặt cô, anh càng ngày càng không cách nào khống chế lý trí của mình, thân thể của anh cần sự an ủi của cô, khát vọng cô mang lại khoái cảm cho anh!

Nhưng cô không cần coi anh như người vô hình vậy chứ!

Trong lòng tức giận muốn phát tiết ra ngoài, nhưng anh lại sợ mình làm cô bị thương lần nữa!

Tả Tình Duyệt hạ mi mắt, cô chỉ mất hồn thôi, có thể nghĩ cái gì?

"Chúng ta mau vào đi! Chọn xong lễ phục, anh mới tới công ty sớm được". Tả Tình Duyệt thản nhiên nói, giọng hời hợt khiến Cố Thịnh phát điên.

Cô nói cái gì? Cô muốn tách khỏi anh càng sớm càng tốt sao?

"Không cần cô quan tâm nhiều như vậy, hôm nay, tôi chỉ có một chuyện cần làm, chính là cùng cô chọn lễ phục!". Ánh mắt Cố Thịnh căng thẳng, nhìn cô hơi nhíu lông mày, trong lòng càng không vui, kéo cô từ trên xe xuống, nhẹ nhàng ôm thân thể cô, để cho cô rúc vào trong ngực mình, "Cô có cả một ngày để trả lời vấn đề của tôi, tôi muốn biết, vừa rồi, cô suy nghĩ điều gì?"

Cô đang nghĩ về Kiều Nam sao?

Nghĩ tới khả năng này, tay của anh tăng thêm lực đạo, ôm cô càng chặt! Nguồn truyện: Truyện FULL

Tả Tình Duyệt hít sâu một cái, rốt cuộc, người đàn ông này muốn làm gì? Vấn đề nhàm chán như vậy, anh cũng muốn biết?

Tả Tình Duyệt không nói gì, mặc cho anh ôm cô đi vào một tiệm quần áo.

Thấy Cố Thịnh đi vào, cửa hàng trưởng liền tiến lên chào đón, thuận tiện phân phó nhân viên đóng cửa lại, đây là cửa hàng bán hàng độc quyền của tập đoàn Cố thị, trong quá khứ, nhiều lễ phục của Tả Tình Duyệt đều được chọn ở chỗ này, tiệm này có các loại quần áo dành riêng cho Tả Tình Duyệt.

Thay vì nói đây là một cửa hàng bán đồ tinh phẩm (sản phẩm được chọn lọc kỹ càng, gồm những sản phẩm tốt nhất, có giới hạn số lượng), không bằng nói đây là tủ quần áo Cố Thịnh chế tạo riêng cho Tả Tình Duyệt cũng không sai.

Kể từ khi anh phát hiện mình động lòng với cô, anh đã cho người chú ý đến các trào lưu thời trang đang thịnh hành, chỉ cần là đồ tốt, anh sẽ sai người đem tới chỗ này, thế nhưng, anh chưa từng nói điều này với Tả Tình Duyệt.

Anh biết, cô không thích dùng đồ quá mức xa hoa, nhưng luôn cố gắng trang điểm để không ảnh hưởng tới tâm trạng của anh!

"Tổng giám đốc, quần áo của cô chủ đều ở trong này, tổng giám đốc cảm thấy cô chủ nên mặc như thế nào mới thích hợp?". Sáng sớm, cửa hàng trưởng đã nhận được tin tức tổng giám đốc muốn tới nơi này, liền đem toàn bộ y phục phù hợp với Tổng giám đốc phu nhân ra ngoài, mặc cho bọn họ chọn lựa.

"Ừ". Cố Thịnh kéo Tả Tình Duyệt đến, chỉ vào đống y phục, "Em thích bộ nào?"

Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, nhìn những bộ đồ ấy khiến cô hoa cả mắt, không khỏi kinh ngạc, không những kinh ngạc về những bộ quần áo đó mà còn ngạc nhiên về thái độ của Cố Thịnh nữa.

Anh cư nhiên hỏi ý kiến của cô? Thật không thể tưởng tượng nổi!

Không phải anh thích phát hiệu lệnh sao? Lẽ ra, anh nên tiện tay chọn một bộ rồi ném cho cô đi thử mới phù hợp với tính cách của anh.

"Không biết nên chọn bộ nào sao? Hay là thích nhiều bộ? Vậy thì chọn mấy bộ đi!". Dù sao những bộ đồ này đều là của cô, cô có thể mặc bất cứ lúc nào, chỉ cần cô thích!

Tả Tình Duyệt nhìn Cố Thịnh, ngay sau đó nhìn sang những bộ y phục cao quý trang nhã, ánh mắt dừng lại trên một bộ váy dài màu lam đậm đơn giản, đó là màu của biển khiến cô nhớ lại những kí ức vui vẻ thời thơ ấu.

Khóe miệng dần dần hiện lên một nụ cười, cô nghĩ, nếu mặc bộ y phục này sẽ có cảm giác giống như được nước biển bao quanh, thân thiết, nhu hòa...

"Thích bộ này sao?" Cố Thịnh nhíu mày, nhìn nét mặt của cô là biết, đây là bộ đồ cô thích! Anh có thể tưởng tượng được, nếu cô mặc bộ y phục này sẽ thanh tân thoát tục (không vướng bụi trần) biết bao!

Tả Tình Duyệt thoát khỏi ảo tưởng của chính mình, nghe được thanh âm của Cố Thịnh liền giật mình, theo bản năng lắc đầu, "Không, em không thích!"

Bộ này quá đơn giản, Cố Thịnh sẽ không cho phép!

Dù sao đó cũng là bữa tiệc đính hôn của Tiểu Ngữ, cô là "Cố phu nhân", phải trang điểm lộng lẫy một chút! Không phải sao?

Ánh mắt lướt qua những bộ đồ kia lần nữa, thấy một bộ lễ phục dạ hội duyên dáng sang trọng, Tả Tình Duyệt chỉ vào nó, "Bộ đó đi!"

Bộ này sẽ không khiến Cố Thịnh mất mặt!

"Được, cô chủ, mời cô theo tôi vào phòng thay quần áo!". Cửa hàng trưởng lấy bộ dạ phục đó xuống, gọi nhân viên dẫn Tả Tình Duyệt vào phòng thay quần áo, đợi đến lúc Tả Tình Duyệt thay xong quần áo ra ngoài, ngay cả một phụ nữ như cô cũng phải sinh lòng ca ngợi.

Tổng giám đốc phu nhân thật đẹp! Khó trách tổng giám đốc thương yêu như vậy!

"Bộ này... Được không?". Một bộ dạ phục đắt tiền. Tả Tình Duyệt đứng trước mặt Cố Thịnh, hỏi ý kiến của anh, trên thực tế, đối với cô mà nói, bộ nào cũng không bằng bộ y phục màu lam kia, cô hi vọng Cố Thịnh hài lòng với bộ này, bởi vì cô không muốn giống như một rôbôt tiếp tục đi thử y phục!

Cố Thịnh nhìn Tả Tình Duyệt trước mắt, trong mắt anh hiện lên sự kinh ngạc, anh biết cô xinh đẹp, nhưng giờ phút này, cô có một loại khí chất không nói ra được, khiến anh trầm mê!

Chậm rãi đi tới bên người Tả Tình Duyệt, Cố Thịnh kéo tay cô, không kìm hãm được cúi người hôn môi của cô, "Em thật đẹp!", đẹp đến dụ người.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio