Ngoài giờ làm việc, Khương Chi Chu ở căn hộ dành cho nghệ sĩ, tìm kiếm rất nhiều thông tin liên quan đến đồng tính.
Căn hộ ở rất gần công ty, khi đứng ở ban công có thể nhìn thấy tòa nhà công ty, bên ngoài tòa nhà treo biển quảng cáo khổng lồ, là hình của các nghệ sĩ nổi tiếng.
Bảng quảng cáo tháng này có áp phích của Giang Thanh Mộng, tóc đen, môi đỏ, đôi mắt giống hệt hồ nước trong, vừa sạch sẽ vừa trong sáng.
Tuy ban ngày Khương Chi Chu tránh mặt cô, nhưng buổi tối trở về căn hộ, nàng thường đứng ngoài ban công, nhìn biển quảng cáo xa xa kia theo thói quen. Nàng dùng ánh mắt không chút kiềm chế phác họa khuôn mặt cô, hồi tưởng lại từng chi tiết trong bức ảnh chụp.
Cô nhóc này cười rất đẹp và cũng rất thích cười, nhưng đôi khi nụ cười không xuất phát từ sự chân thành, chỉ là xã giao nhưng vẫn đẹp.
Cô bé này rất chăm chú trong quá trình tập luyện, là một người rất nghiêm túc, khi tập trung vào làm việc, cô không muốn để ý đến những chuyện vặt vãnh khác nữa. Khi yêu một người nào đó, chắc hẳn cô sẽ yêu rất nghiêm túc.
Cô bé dường như nhận thức được sự xa lánh của nàng và không chủ động tiếp cận nàng nữa. Đôi khi các nàng gặp nhau trong sân tập, cả hai đều giả vờ như không nhìn thấy nhau, khi tầm mắt vô tình chạm vào nhau, cũng không còn mỉm cười với nhau mà chỉ trốn tránh.
Quan hệ giữa hai người ngày càng xa cách, thái độ lạnh nhạt của Khương Chi Chu đã đạt được hiệu quả nhất định.
Khương Chi Chu nghĩ, khi sợi dây tình yêu không thể giải thích này bị cắt đứt, nàng sẽ không còn những suy nghĩ quanh co đối với cô bé nữa. Khi đó, nàng sẽ nói lời xin lỗi và làm bạn với cô bé một lần nữa. Nàng sẽ dùng thân phận bạn bè để quan tâm, bảo vệ cô.
Khương Chi Chu nghĩ gì liền làm nấy.
Hậu quả của sự kiềm chế là nàng bắt đầu thường xuyên mơ thấy Giang Thanh Mộng vào ban đêm.
Đôi khi mơ thấy cô bé khóc, nàng đau lòng đến mức không chịu được, chỉ biết ôm em vào lòng, không ngừng vỗ về.
Đôi khi mơ thấy cô bé cười, nàng cũng sẽ cười theo, cảm giác ngọt ngào dâng tràn trong lòng.
Đôi khi mơ thấy cô bé nói rằng em cũng thích nàng, khiến nàng ngây ngất, trực tiếp ôm chầm lấy cô bé rồi hôn lên khóe môi em.
Đôi khi mơ thấy cô bé nhìn thấu được tâm tư mơ hồ của mình rồi tỏ ra chán ghét, khiến nàng buồn đến mức hốc mắt đỏ hoe.
Sau khi tỉnh lại từ trong mộng. Khương Chi Chu ôm gối ngồi bên giường, hồi tưởng lại dòng suy nghĩ trong mơ.
Ít ra nàng vẫn có thể làm càn trong giấc mộng, thoải mái nhìn cô, không cần trốn tránh, còn có thể nói nhiều hơn vài lời. Không giống như hiện thực, mối quan hệ giữa cả hai lạnh đến mức đóng băng, không nói với nhau câu nào suốt một ngày dài.....
Có lẽ, Giang Thanh Mộng thật sự không quan tâm việc này.......
Xa cũng được mà gần cũng tốt, lúc bình thường cô cũng không khác gì. Khi cô không nói chuyện với nàng nữa, cô vẫn còn có thể nói cười với người khác.....
Nàng là cái thá gì trong lòng cô đây?
Ngay cả khi cả hai là bạn bè, khi xảy ra xung đột cũng sẽ như thế này đúng không?
Hiện tại, có vẻ như nàng đang độc diễn một mình.......
Khương Chi Chu càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, nhưng nàng biết mình không có tư cách cảm thấy như vậy.
Con đường này là do nàng đi, lựa chọn cũng là do nàng chọn, vậy thì nàng ấm ức chuyện gì?
Nàng thực sự ghét loại tâm lý vụng về và đạo đức giả này.
Vào cuối tháng , Hứa Thịnh, người đóng vai nam chính, đã đến trường quay để đào tạo trong ba ngày cho có lệ.
Hứa Thịnh vừa tròn tuổi, cao gầy, trắng trẻo, thần thái rạng rỡ, vui vẻ, có thể nhảy và hát, chỉ là không biết đóng phim. Nhưng điều này không ngăn được hắn trở thành thần tượng được hàng nghìn cô gái yêu thích.
Ngay sau khi hắn đến phim trường, đoàn đội của hắn liền bận rộn với nhiều công việc khác nhau.
Hắn huấn luyện năm phút, chụp ảnh trong hai giờ.
Sau khi tạo dáng chụp ảnh, hắn chạy đến chỗ Giang Thanh Mộng để trò chuyện.
Hai người là người quen cũ, từng hợp tác trong một bộ phim truyền hình khi chưa nổi tiếng, lần lượt đóng vai nam thứ ba và nữ thứ ba, là một đôi tình lữ.
Nghe nói họ tạo phản ứng hóa học CP rất tốt, vẫn còn nhiều người hâm mộ CP tích cực đăng bài trên các trang mạng xã hội, còn chỉnh sửa rất nhiều video khác nhau.
Khi Khương Chi Chu đang thao thao bất tuyệt trên sân tập, nàng thoáng nhìn thấy bọn họ nói cười vui vẻ.
Nàng ngây người, ngừng luyện tập, trở về chỗ ngồi, uống nước ấm để bình tâm lại.
Sau khi uống nước ấm xong, Khương Chi Chu lấy điện thoại ra, lướt Weibo một lúc.
Nàng đăng nhập vào tài khoản phụ, trên bảng tin toàn là tin tức về Giang Thanh Mộng.
Mặc dù ở cùng một chỗ, nhưng nàng chỉ có thể nhìn vào điện thoại, âm thầm nhớ cô.
Nàng vẫn có thể lờ mờ nghe thấy tiếng cô cười với những người khác
Cô cười rất vui ......
Tại sao cô lại không vui vẻ tươi cười khi ở bên cạnh nàng.....
Lòng nàng chua xót khôn nguôi, cảm giác đau đớn dâng tràn trong lòng khiến Khương Chi Chu không thể xem được nửa chữ, đành cất di động vào.
Đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được cảm giác bất lực khi tâm tư của mình bị người khác nắm bắt.
Nàng đứng dậy, đi vào phòng vệ sinh, bước đến bồn rửa mặt, tự hất nước lạnh vào mặt mình.
Làn nước lạnh như băng, từng giọt từng giọt nhỏ xuống bồn rửa mặt. Khương Chi Chu cúi đầu, làm công tác tư tưởng cho bản thân.
Nàng bỏ cuộc.
Giai đoạn này, nàng nên tập trung vào sự nghiệp, không nên thích ai, huống hồ người đó còn là người cùng giới.
Trước mười tám tuổi, có rất nhiều người cùng giới tỏ tình với Khương Chi Chu. Lúc đấy, Khương Chi Chu cũng chẳng thấy ghê tởm cho lắm, nàng giải quyết bọn họ hệt như cách mà nàng làm với người khác giới, bày tỏ lòng biết ơn, sau đó trực tiếp từ chối.
Sự ghê tởm sau năm mười tám tuổi là do bị vị tiền bối kia cưỡng chế.....quấy rối....
Khương Chi Chu đã từng ngưỡng mộ vị tiền bối đó, ngưỡng mộ nhân cách, ngưỡng mộ trình độ nghệ thuật của bà ta, cho nên không hề đề phòng, hết lòng tin tưởng nhưng cuối cùng.....Chuyện này khiến Khương Chi Chu nổi da gà ngay khi được một người bạn đồng giới tỏ tình.
Thật ra, nếu để tay lên ngực rồi tự hỏi lòng, điều khiến nàng cảm thấy ghê tởm không phải là vì vị tiền bối kia thích mình, mà là sự lừa dối và toan tính.
Nàng không thích bị những người mà nàng tin tưởng tính kế.
Nàng cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thích một người cùng giới.
Nàng cầm lòng chẳng đặng muốn đối xử tốt với cô, cũng sẽ nhớ lại từng chi tiết khi nàng ở cạnh cô, không thể không tự hỏi liệu cô có đang có cùng suy nghĩ với mình không.....
Tại sao nàng lại thích Giang Thanh Mộng như vậy?
Nàng thật sự không biết.
Tình yêu này đến không đúng lúc, nó sẽ làm rối loạn nhịp độ của nàng.
Vả lại, con đường đồng tính cũng không dễ đi. Nếu nàng tự sa ngã thì cũng đành, tại sao lại nỡ hại đời cô nhóc này?
Cô có thể đi trên một con đường rộng lớn thay vì một khúc quanh ngoằn ngoèo.
Đừng liên lụy em ấy...
Đừng khiến em ấy đi sai đường...
Nàng tự an ủi bản thân hết lần này đến lần khác. Ánh mắt Khương Chi Chu dần dần bình tĩnh lại, tâm tình cũng hoàn toàn lấp kín.
Cứ như vậy đi.....buông bỏ thôi.....
Nàng vươn tay lau đi những giọt nước lạnh trên mặt, thở dài một hơi. Nàng ngẩng đầu lên, muốn tìm khăn giấy để lau mặt, nhưng vừa ngẩng lên liền sững người.
Giang Thanh Mộng ôm cánh tay, dựa vào cửa, dùng ánh mắt nhàn nhạt nhìn Khương Chi Chu trong gương.
Ánh mắt giao nhau, không hề né tránh.
Không cười, không chào hỏi. Giang Thanh Mộng chỉ nhìn nàng, không nói lời nào.
Khương Chi Chu cúi đầu, không nhìn cô nữa.
Một lúc lâu sau, trong không gian nhỏ bé vang lên tiếng thở dài rất khẽ.
Giang Thanh Mộng bước tới, đứng bên cạnh Khương Chi Chu.
Khương Chi Chu chờ cô nói, không biết cô sẽ nói gì.
Giang Thanh Mộng chỉ im lặng, đưa cho nàng một gói khăn giấy.
Khương Chi Chu do dự một chút, vươn tay nhận lấy, nói lời cảm ơn.
Giang Thanh Mộng không buông tay, vẫn nắm chặt gói khăn giấy. Khương Chi Chu kéo kéo, nhưng cô vẫn không nhúc nhích, lúc này, nàng mới ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn cô.
Giang Thanh Mộng cười lạnh: "Cuối cùng cũng không trốn nữa rồi?"
Khương Chi Chu hé môi, muốn giải thích điều gì đó, nhưng Giang Thanh Mộng lại hừ một tiếng, mặc kệ nàng, xoay người rời đi.
Khương Chi Chu nhìn theo bóng lưng cô, nhìn cô rời đi, sau đó lại nhìn xuống gói khăn giấy trên tay.
Trái tim lạnh tanh mềm đi từng chút một, đoạn tình cảm khó khăn lắm mới kiềm chế được lại nảy mầm.
Trong cơn tuyệt vọng, nàng lại nhìn thấy một tia hy vọng le lói.
Ngày cuối cùng, đợt huấn luyện kết thúc. Sau khi Khương Chi Chu kết thúc dày vò, nàng mang khẩu trang, chen chúc lên tàu điện ngầm để về nhà.
Lý do đeo khẩu trang là vì nàng phát hiện ra bản thân mình đột nhiên nổi tiếng hơn một chút.
Tuy ít, nhưng có còn hơn không.
Một ngày nọ, nàng đang ngồi trên tàu điện ngầm lướt điện thoại thì chàng trai trước mặt đột nhiên chỉ vào nàng rồi hét lên ——
"Chị, chị, chị ......là cô gái điếm Liễu Vận! Có đúng không?"
Chàng trai có chút kích động nên âm lượng hơi cao, toàn bộ người trên tàu đều nhìn về phía nàng, ánh mắt quét qua quét lại giữa nàng và chàng trai kia.
Hầu hết các bạn trẻ đều nhìn nàng với ánh mắt ái muội, trong khi các ông bà, cô chú lớn tuổi bộc lộ sự khinh bỉ từ trong ra ngoài. Có lẽ họ ghét bỏ vì nàng xúc phạm thuần phong mỹ tục, làm nhục danh dự của một nền đô thị văn minh.
Liễu Vận là vai diễn của nàng trong《 Trầm oan giải tội 》, là kỹ nữ sa vào cát bụi, là đóa sen trắng rũ bùn nhưng không vấy bẩn.
Triết Đằng đã đoán đúng. Dưới những hạn chế về cổ trang và chính sách điện cao của đài phát thanh và truyền hình, những bộ phim truyền hình mang thiên hướng trinh thám không vượt qua vòng sơ thẩm. Nhưng việc xét duyệt web drama không nghiêm khắc như vậy, hắn ta chủ yếu quay chụp《 Trầm oan giải tội 》để bù đắp khoản lỗ trên thị trường.《 Trầm oan giải tội 》chỉ có tập, sẽ kết thúc vào cuối tháng, danh tiếng càng ngày càng tăng khiến độ nổi tiếng của Khương Chi Chu tăng lên như diều gặp gió.
Còn những tâm huyết cho bộ phim này đã đổ sông đổ bể từ rất lâu sau đêm phát sóng đầu tiên.
Cư dân mạng vĩnh viễn luôn hứng thú trong ba phút.
Sau khi đeo khẩu trang, thật sự không có ai nhận ra Khương Chi Chu.
Khi ngồi trên tàu điện ngầm, nàng mới dám tự tin mở tài khoản Weibo ảo của mình và tìm kiếm thông tin về Giang Thanh Mộng.
Nàng chú ý đến tài khoản Bàn Tay Cầm Kéo. Bàn Tay Cầm Kéo này thường chỉnh sửa video của Giang Thanh Mộng hàng tháng, bao gồm cả trang điểm đậm, trang điểm nhẹ, trang phục cổ trang và hiện đại. Phần nhạc nền cũng phù hợp với tiết tấu, khiến cho người phụ nữ trong video thực sự có sức quyến rũ.
Hôm nay, Bàn Tay Cầm Kéo đã cập nhật một video khác. Khương Chi Chu đeo tai nghe rồi click vào đấy——
Video gán ghép CP, vai chính là Giang Thanh Mộng và Hứa Thịnh.
Ôi, một chút cũng không xứng.
Khương Chi Chu liếc nhìn hai lần, khi đang chuẩn bị đóng app thì cô gái nhỏ phía bên trái bước đến, dùng ánh mắt lấp lánh hỏi: "Chị cũng là fan hâm mộ của CP 'Tịch Nhật' à?" Cô ấy dùng vẻ mặt nhận người quen nhìn nàng.
'Tịch Nhật' là tên CP của Giang Thanh Mộng và Hứa Thịnh, tên CP bao gồm một nửa chữ "Mộng" và "Thịnh" tạo thành. (梦 x 晟 = 夕日)
Khương Chi Chu liếc nhìn cô gái nhỏ rồi lạnh lùng nói: "Không phải, tôi là người hâm mộ của cô ấy". Người hâm mộ cao quý nhất.
Cuối tháng , công tác chuẩn bị cho 《 Cửu khúc 》hoàn tất, chuẩn bị khởi động máy.
Trước khi khởi động máy, mọi người tập trung lại theo thông lệ, cùng ăn bữa cơm, giới thiệu, làm quen, tạo điều kiện cho lần hợp tác tiếp theo.
Ngày khởi động máy tương đối đặc biệt, là vào ngày đầu tiên của năm mới. Đoàn đã tổ chức một bữa tiệc Giao thừa, mong rằng mọi người sẽ cùng nhau chào đón ngày đầu năm mới và tạo nên một sự kiện sôi động và vui nhộn.
Bữa tiệc giao thừa được tổ chức tại một khách sạn do đoàn làm phim đặt trước. Các lãnh đạo cấp cao của Tinh Nguyên và Hoa Mỹ cũng đến với tư cách khách mời đặc biệt.
Trước đó, nhân viên đoàn phim đã hỏi Khương Chi Chu có muốn biểu diễn tài năng hay không, đồng thời đặc biệt nhấn mạnh với nàng rằng đây là cơ hội tốt để nàng ra mắt.
Khương Chi Chu từ chối.
Kiếp trước, giám đốc điều hành Chu Tài Mậu của Tinh Nguyên đã từng nói chuyện với nàng trong tiệc rượu. Ông ấy đã yêu cầu nàng giúp một nghệ sĩ đi đường tắt vào đoàn làm phim. Nàng đã thẳng thừng từ chối ngay lập tức với lý do nghệ sĩ kia từng quay phim nóng, đạo diễn từng tuyên bố không tuyển những diễn viên như thế.
Trước đây, các lãnh đạo cấp cao của Tinh Nguyên phải nể ba phần khi gặp nàng, cho nên hiện tại nàng không có lý do gì để làm họ hài lòng.
Tất nhiên, lý do thực tế nhất là Tinh Nguyên thiếu tài nguyên điện ảnh, có danh tiếng yếu kém trong giới điện ảnh. Khương Chi Chu không nhất thiết phải tìm kiếm cơ hội từ họ.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, người dẫn chương trình kết thúc bài phát biểu của mình, bữa tiệc chính thức bắt đầu.
Giang Thanh Mộng là hoa đán lưu lượng cao của Tinh Nguyên, cũng là nữ chính của đoàn làm phim 《 Cửu khúc 》,tất nhiên cần phải biểu diễn trên sân khấu.
Sở trường của cô là dương cầm, từng đạt được giải thưởng chuyên nghiệp quốc tế.
Đây là một trong những lý do khiến cô nhanh chóng trở nên nổi tiếng, người hâm mộ cũng thường trêu chọc cô là thần tượng chơi đàn dương cầm giỏi nhất, nghệ sĩ piano có kỹ thuật diễn xuất tốt nhất.
Khương Chi Chu chưa nghe cô biểu diễn trực tiếp, nàng chỉ xem video đạt giải của cô.
Nàng muốn nghe tiếng đàn của cô, vì vậy nàng kiên nhẫn chờ đợi đến phần cuối để xem tiết mục của cô.
"Tiếp theo, chúng tôi xin mời Thanh Mộng tiến lên, mang đến cho mọi người một bữa tiệc thính giác tuyệt vời nhất!"
Khi người dẫn chương trình giới thiệu tiết mục xong, khán giả im lặng, nhịp trống dồn dập vang lên, bắt đầu màn diễn tấu.
《 The Phantom of the Opera 》
Ngay khi nghe thấy nhịp trống của phần dạo đầu, Khương Chi Chu đã đoán được tên bài biểu diễn.
Một vở nhạc kịch kinh điển, cũng đã được chuyển thể thành phim điện ảnh cùng tên.
Giang Thanh Mộng mặc một chiếc váy dạ hội màu đen trang nhã, ngồi bên đàn dương cầm, chiếc cổ thanh mảnh, đầu hơi cúi xuống, sống lưng thẳng tắp. Ánh sáng chuyển động theo từng nhịp đàn của cô, phản chiếu khuôn mặt thanh tú, mười ngón tay nhẹ nhàng chuyển động trên phím đàn.
Màn dạo đầu có nhịp điệu cao, rồi trầm lắng, những nốt nhạc trập trùng giống như nét vẽ của người họa sĩ, sử dụng những gam màu mạnh để tạo nên một bức tranh lãng mạn đầy ma mị.
Sự chuyển giao lên cao trào, giống như thác nước Hồng Khê, sóng ngầm cuồn cuộn. Lúc này, đám đông xung quanh gần như biến mất, chỉ còn lại đôi bàn tay mảnh khảnh trên sân khấu và những phím đàn piano đen trắng dưới ngón tay cô.
Âm điệu của bài hát trang trọng và buồn bã, đầy rẫy u ám, bệnh hoạn chiếm hữu xen lẫn sự nhẫn nhịn của tình yêu nồng cháy. Tuy có phần cực đoan, méo mó, nhưng lại hợp nhất với sự lãng mạn mơ hồ.
Khi bản nhạc kết thúc, Giang Thanh Mộng đứng dậy, cúi đầu cảm ơn những tràng pháo tay như sấm của khán giả.
Dư âm lưu luyến bên tai. Một lúc lâu sau, Khương Chi Chu vẫn chưa hoàn hồn.
Người cuối cùng là Hứa Thịnh. Khương Chi Chu không muốn xem màn biểu diễn của hắn, nàng nhanh chóng rời bàn tiệc, bước ra hành lang để hóng gió lạnh.
Nàng nhớ trong góc hành lang cuối tầng có ban công, nằm ở góc khuất nên có rất ít người đến.
Nàng muốn đến đó hóng gió lạnh nhằm xoa dịu cảm xúc.
Gió đêm khẽ thổi, mang theo tiếng nói chuyện vọng về từ nơi xa, như thể có người đang thì thầm điều gì đó.
Nàng chậm rãi bước đến, có vẻ là giọng của một nam một nữ.
Có chút quen tai, nhưng khoảng cách quá xa nên không thể nghe rõ được.
Khương Chi Chu nhướng mày, trai đơn gái chiếc, chẳng lẽ bọn họ tìm đến nơi ít người qua lại để yêu đương vụиɠ ŧяộʍ?
Giới giải trí luôn sôi động, có rất nhiều mỹ nam, mỹ nữ, nội tiết tố rất mạnh. Sau một hồi tụ tập, có rất nhiều người để ý đến nhau.
Nam nữ đều ăn được, ham muốn thể xác vô tội vạ.
Khương Chi Chu không có thói quen nghe lén ở góc tường. Nàng dừng lại, đang định xoay người trở về thì gió đã mang đến bên tai nàng cái tên quen thuộc, cuốn chặt bước chân nàng.
"Thanh Mộng...."
Nàng nghe thấy tiếng kêu của người đàn ông trẻ tuổi.
Tiếng gọi triền miên, sinh ra vài phần nhàm chán.
Khương Chi Chu sững người tại chỗ, bất động.
Sau khoảng thời gian dài chờ đợi, nàng không nghe được lời phản hồi của Giang Thanh Mộng, cảm giác ớn lạnh ùa vào tim nàng từng chút một.
"Thanh Mộng, em mặc bộ váy này rất đẹp, nhưng nhìn có chút lạnh. Em có lạnh không, để anh dùng thân mình sưởi ấm cho em nhé......"
Lời trêu đùa quá mức kinh tởm. Khương Chi Chu vừa nghe liền thấy phản cảm, bước đến gần hơn.
"Thanh Mộng, sao em lại không để ý đến anh? Em đã quên rồi sao, năm đó chính em là người tìm mọi cách tiếp cận anh, muốn anh tạo scandal với em...."
Trong bóng đêm, rốt cuộc Khương Chi Chu cũng nghe Giang Thanh Mộng nhỏ giọng lên tiếng.
"Lâm Mặc, anh say rồi, trở về đi."
Người thanh niên hiển nhiên bị lời này chọc tức, trầm giọng hỏi:"Trở về là có ý gì? Em muốn đuổi anh đi à? Sao nào, hiện tại em cảm thấy anh không còn nổi tiếng nữa nên muốn qua cầu rút ván đúng không? Em bò lên trên giường của người khác rồi thì tỏ ra đắc ý phải không? Hả? Là tên Hứa Thịnh kia à? Hắn có thể hầu hạ em thoải mái đúng không? Vậy thì anh cũng có thể, em có muốn thử một lần không? Có muốn 'làm' ngay tại đây không?"
Đồng tử đột nhiên co rút lại, Khương Chi Chu nắm chặt tay.
--------
Lời editor: Các bạn đọc xong vui lòng ủng hộ mình bằng nút VOTE, xin chân thành cảm ơn các bạn rất nhiều.