Minh dẫn Bỉ Mông quân đoàn cùng đám Lam Tinh linh mỹ nữ đi tới bên cạnh Diệp Âm Trúc. Nụ cười trên mặt hắn vẫn vô tư hiền hòa, phảng phất không hề chú ý đến địch nhân sắp phải đối phó trước mắt.
" Âm Trúc, ngày trước ngươi đứng trên vai Tử chiến đấu, hôm nay đứng trên vai ta đi. Mặc dù Sơn lĩnh cự nhân chúng ta không hiếu chiến. Nhưng bây giờ quả thật ta có chút kỳ vọng được sóng vai chiến đấu phối hợp cùng ngươi rồi. "
" Được vậy chính là vinh hạnh của ta, Minh. Trận đánh hôm nay trông cậy ở ngươi nhiều lắm. " Diệp Âm Trúc kiên định đưa mắt nhìn Minh. Cảm giác tất thắng lan qua tâm ý của hắn.
Một tiếng gầm trầm trầm hùng hậu vang lên. Thân hình cao 3 thước của Minh trong nháy mắt triển khai lớn lên, từ lúc đầu tiên gặp hắn ở Ải nhân tộc, đây là lần thú hai DIệp Âm Trúc tận mắt chứng kiến Minh hiện thành nguyên hình.
Tiếng gầm của Minh giống như tiếng đá đổ ào ào, tốc độ thạch hóa toàn thân kinh người nhanh chóng bành trướng. Thân hình vốn cao 3 thước nháy mắt vụt lớn thành hơn 50 thước, con mắt duy nhất khổng lồ từ độ cao 50 thước nhìn xuống như muốn quét ngang mặt đất. Bả vai lớn to như tường thành kiên cố. Tiếng gầm của hắn cũng theo sự biến hóa to lớn của thân thể mà to dần lên.
Tình hình giống như ngày trước Tử xuất hiện trên chiến trường lại một lần nữa tái hiện. Toàn bộ ma thú địch quân lui hết về phía sau, nhất là đám Tuần long của Long kỵ binh đứng gần nhất, lảo đảo suýt nữa ngã nhào trên đất. Uy lực cường đại từ người Minh tỏa ra khiến cho trong lòng bọn chúng dấy lên nỗi sợ hãi mãnh liệt.
" Này. Đây là thứ quái vật gì vậy? " Mã Nhĩ Đế Ni hoảng sợ gọi to. " Mã Đặc Lạp Kỳ. Nhanh. "
" Tinh thần ngưng đọng. " Mã Đặc Lạp Kỳ hét lớn một tiếng, 30 ma pháp sư tinh thần hệ trong 1000 quân nhất thời hành động. Theo chú ngữ trầm trầm của bọn họ, một vòng sáng nhiều màu sắc không đồng nhất của tinh thần ma pháp trong nháy mắt lan rộng ra. Bao phủ cả chiến đội ngàn người ở trong đó. Ngăn cách uy lực kinh khủng đến từ phía Minh. Bất quá, tinh thần ma pháp sư làm được cũng chỉ là ngăn cách khí thế của Minh mà thôi. Một khi Tuần long cùng Cự long mất đi sự trợ giúp từ ma pháp Tinh thần ngưng đọng, trước mặt Minh ngay cả khả năng phản kháng cũng không có.
" Hỡi các tiểu thư Tinh linh xinh đẹp. Mời lên. " Tiếng gầm thét của Minh đã ngừng lại nhưng uy áp phóng thích từ trên người hắn hoàn toàn không có gì thay đổi. Sơn Lĩnh cự nhân mặc dù là Thập cấp thần thú nhưng hắn không có khí thế bá đạo đặc hữu của Tử Tinh Bỉ Mông. Cũng không thể gây cho đối thủ áp lực lớn hơn so với Tử được. Lúc này thân thể khổng lồ của hắn đã ngồi xổm xuống. Bàn tay vĩ đại đã mở lớn ra, nâng đám Lam tinh linh mỹ nữ lên, chầm chậm đặt lên vai mình. Mặc dù Lam tinh linh mỹ nữ có tổng cộng 11 người, nhưng khi ngồi trên bờ vai vững chắc của Minh lại vô cùng rộng rãi như ngồi trên tường thành.
Làm cho các mỹ nữ Lam tinh linh kinh hãi nhất là khi các nàng đặt chân lên vai Minh thì nham thạch trên vai hắn cũng xuất hiện biến hóa kì dị. Trước mặt các nàng, nham thạch đều biến hóa thành mặt bàn, phía sau còn biến thành ghế ngồi, mà phía dưới ghế còn có bộ phận tựa cực kì vững chắc, bao phủ phần thân dưới của các nàng bên trong. Bất luận Minh di chuyển thế nào cũng không hề ảnh hưởng đến sự ổn định của các mỹ nữ Lam tinh linh ngồi trên vai.
Cách làm như vậy cũng là do Diệp Âm Trúc cùng Minh thương lượng mà thành, chỉ có ngồi trên vai Thập cấp thần thú này, các mỹ nữ Lam tinh linh mới thấy an toàn nhất. Lúc này Diệp Âm Trúc cũng đứng bên cạnh đám mỹ nữ Lam tinh linh, có điều trước mặt hắn không có bàn đá đợi sẵn, sau lưng cũng chẳng có ghế dựa tiện nghi. Thân là chủ soái, căn cứ chiến trường tùy thời điểm phát sinh biến hóa, phương pháp công kích của Diệp Âm Trúc cũng phải theo đó mà thay đổi, không thể bị bó buộc mà mất đi tính linh hoạt được.
Bên phía Cầm Thành, chỉ vừa nhìn thấy bản thể to lớn như ngọn núi của Minh hiện lên, lãnh đạo Đông Long Bát Tông ai nấy đều trầm tư. Bây giờ bọn họ mới hiểu thủ hạ dưới tay Diệp Âm Trúc thực lực cỡ nào. Đối thủ mặc dù cường đại nhưng chiến sĩ thủ hạ Diệp Âm Trúc cũng là do người chiến thắng Đông Long đệ nhất cao thủ Thái thượng trưởng lão là Minh dẫn dắt. Mặc dù bọn họ không biết Minh là Sơn lĩnh cự nhân nhưng cường giả Đông Long Btá Tông đối với khí tức cao thủ cảm nhận rất rõ ràng. Lúc này đây bọn họ cũng có phần tin tưởng vào khả năng chiến thắng Lục đạo chi quyết của Diệp Âm Trúc. Cũng chính lúc này, Diệp Âm Trúc đang dùng thực lực của chính bản thân mình cùng thuộc hạ Cầm Thành, từng bước chinh phục tâm tính của cường giả Đông Long Bát Tông.
Mã Nhĩ Đế Ni hít sâu một hơi, nhìn thân hình khổng lồ cao hơn 50 thước của Minh, tay giơ cao Tử long thương, ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, thúc Cự long bay thẳng lên trời, nhắm thẳng hướng Minh đánh tới. Thân là chủ soái, hắn đương nhiên hiểu được đạo lý chỉ có xông lên mới có thể kích phát đấu chí của binh sĩ. Ánh sáng màu tím trong nháy mắt khuếch trương thành một vòng bảo hộ xung quanh người Cự long, giống như một ngôi sao băng màu tím nhắm thẳng vị trí trước ngực Minh lao tới.
Thân thể to lớn như núi của Minh vững chãi bất động, Diệp Âm Trúc đứng vũng vàng trên đầu vai hắn vung tay. Ba Hoàng kim Bỉ Mông đồng thời gầm rống, nhảy vọt lên không, cũng không để ý gì đến bảo trì đội ngũ, Địch Tư dẫn đầu, lướt qua Minh, nhắm thẳng hướng trận doanh của địch quân phóng tới. Phía sau lưng bọn họ, 2 Băng cực ma viên cùng với Bạch ngân Bỉ Mông, Cuồng bạo Bỉ Mông cũng đồng thời phát thế xung phong.
Trận hình của bọn họ hoàn toàn không có quy tắc, chỉ là xung phong tán loạn về phía trước nhưng khí thế bá đạo cùng cảm giác khát máu của Bỉ Mông làm cho đối thủ chịu áp lực cực lớn.
Tủ uy long thương nhắm thẳng hướng ngực của Minh, mà lúc này Diệp Âm Trúc vốn đang đứng vững vàng trên vai Minh lại đột nhiên ngồi xuống, không hề có dấu hiệu trợ giúp Minh chống đỡ một kích toàn lực này của Mã Nhĩ Đế Ni. Minh dừng hẳn cước bộ lại, con mắt duy nhất nhìn đám Bỉ Mông cự thú từ dưới chân mình ào ào vọt lên, phảng phất không thèm quan tâm đến Cự long thân dài hơn 10 thước đang lao đến trước ngực mình
Ầm – Thủy hệ cự long nương theo Long thương dài 8 thước của Mã Nhĩ Đế Ni cơ hồ đập thẳng vào thân thể của Minh. Trong khi đó, đám Bỉ Mông cự thú còn chưa có trực tiếp giao chiến với hơn 1000 quân tinh nhuệ của Mễ Lan đế quốc. Mã Nhĩ Đế Ni phấn khởi tinh thần. Thân là thống soái nhiều năm, hắn có thể nhìn ra mặc dù Bỉ Mông cự thú cường đại nhưng tên khổng lồ thân hình to lớn này mới là trung tâm trận thế của Diệp Âm Trúc. Chỉ cần có thể đả thương hắn, thậm chí nhân cơ hội đả thương luôn Diệp Âm Trúc thì chiến đấu về sau sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng sự thật thường không giống như trong tưởng tượng. Tiếng va chạm kịch liệt vừa vang lên. Mã Nhĩ Đế Ni cảm giác nhưng Tử uy long thương của mình đâm phải một ngọn núi lớn. Cho dù là đâm phải núi đá thật, hắn cũng tự tin là long thương của mình đủ sức đâm xuyên qua. Nhưng ngọn núi lớn trước mắt hắn lại cứng rắn kiên cố như đúc bằng kim cương.
Thủy nguyên tố mênh mông từ thân của Thủy hệ cự long phát ra, ngưng tụ thành băng cứng đập thẳng vào thân Minh. Nhưng lúc băng va chạm với thân thể nham thạch màu vàng đó lập tức nát vụn. Một tiếng rên rỉ từ trong miệng Thủy hệ cự long phát ra, thân thể của nó mang theo Mã Nhĩ Đế Ni ngồi trên giống như đạn pháo, bắn ngược trở lại. Một lực phản chấn hùng hậu vô cùng làm cho hổ khẩu của Mã Nhĩ Đế Ni nháy mắt rách toạc. Phản chấn của một kích toàn lực này làm cho Tử uy long thương bắn ra ra khỏi tay hắn, hóa thành một đạo tử điện văng tuốt ra xa.
Minh nhếch miệng khinh thường, chân phải lui về sau nửa bước. Lúc này ánh mắt hắn mới nhìn xuống Thủy hệ cự long bị phản chấn bắn ngược ra đang nằm xoài: " Thì ra là Cửu cấp, bất quá cảm giác đấm bóp này kém xa lão võ sĩ hôm trước. " Nếu lúc này Vị Minh trưởng lão nghe Minh nói không biết sẽ có cảm giác thế nào.
Ngay lúc bọn họ giao chiến, đồng thời bên này chủ lực đại quân song phương trong nháy mắt cũng va chạm.
Ba tên Hoàng kim Bỉ Mông giống như ba tảng đá cực lớn, lao thẳng vào giữa trận địa của đối phương. Mà bên phía Mễ Lan, 16 Long kỵ tướng cũng đồng thời phát động, đón đầu công kích của Hoàng kim Bỉ Mông.
Long tộc cùng với Bỉ Mông cự thú có thể nói là thiên địch. Lúc này đối diện với Hoàng kim Bỉ Mông cường hãn, chân chính Cự long nhất thời bộc phát chiến ý chưa từng thấy. Dưới sự trợ giúp của ma pháp sư Tinh thần hệ, quên mất áp lực do đối thủ mang đến. Nháy mắt, 16 đạo quang mang năng lượng khổng lồ đồng thời bùng nổ.
Mã Đặc Lạp Kỳ lúc này trở nên cực kì tỉnh táo, hắn cùng huynh trưởng Mã Nhĩ Đế Ni tâm ý tương thông, trận chiến này là đoàn chiến nhưng mấu chốt thắng bại nằm trên người Diệp Âm Trúc. Chỉ cần làm cho Diệp Âm Trúc mất đi năng lực chiến đấu, sau đó đối phó với đám Bỉ Mông cự thú này cũng dễ dàng hơn nhiều. Dựa theo quy định của lục đạo chi quyết, người đưa ra lời khiêu chiến cũng là chủ tướng, một khi trong đoàn chiến mất đi năng lực chiến đấu thì lập tức đoàn chiến sẽ bị xử thua. Cho nên trong nháy mắt Mã Nhĩ Đế Ni lao ra, hắn cùng đám ma pháp sư thuộc hạ đã bắt đầu ngâm xướng chú ngữ. Tập trung vào một mục tiêu, đó là Diệp Âm Trúc đang đứng trên đầu vai Minh.
Trong phút chốc, ma pháp quang mang thấp nhất cũng là Lục cấp từ phía Mễ Lan nổi lên, ngoài 30 tên ma pháp sư Tinh thần hệ trợ giúp quân đội chống đỡ uy áp từ phía đối phương ra, 170 ma pháp sư còn lại đồng thời phát động chú ngữ, thanh âm vang vọng chiến trường. Mã Đặc Lạp Kỳ thân là Phong hệ Đại ma đạo sư. Để phát huy tối đa ma pháp sư thực lực, hắn lần này phái vào chiến đòan ngoại trừ 30 ma pháp sư Tinh thần hệ ra, toàn bộ còn lại đều là Phong hệ. Một khi phát động tấn công, Phong nguyên tố trong không khí dưới tốc độ liên hợp ngâm xướng chú ngữ của bọn họ ngưng tụ lại với tốc độ kinh người. Mưa tuyết trên bầu trời nhất thời bay múa hỗn loạn. Một dòng ma pháp mênh mông ngưng tụ tại không trung thành một cơn lốc khủng khiếp. Ngay lúc thân thể Mã Nhĩ Đế Ni văng ngược trở về. Lần công kích ma pháp thứ nhất cũng đã chính thức triển khai. Bạn đang đọc truyện tại -
Vô số phong nhận ( đao gió) to lớn, mắt thường có thể nhìn thấy được, nhắm thẳng hướng Diệp Âm Trúc vọt tới. Lục, thanh, lam, tử, phong nhận 4 màu mang theo cường độ khác nhau nhưng mục tiêu chính xác chỉ có một. Lúc này Diệp Âm Trúc dường như đã trở thành trung tâm của cả cơn lốc. Hơn trăm đạo phong nhận từ đủ mọi phương hướng khác nhau đồng loạt bổ thẳng vào người hắn.
Diệp Âm Trúc không hổ danh là ma pháp thiên tài. Nhưng nếu cho hắn đứng tại chiến trường đối diện với lực công kích của hơn trăm ma pháp sư đồng hệ. Lực lượng của hắn rõ ràng là không sao đủ khả năng ngăn cản. Nhưng lúc này, hắn lại hoàn toàn không vì phong nhận đang lao tới này mà tỏ ra lo lắng. Động tác ưu nhã lấy ra cổ cầm đặt trước mặt. Điềm nhiên chỉnh lại dây cùng điều tiết âm luật, tựa hồ trong lòng không hề cảm nhận được uy hiếp mà phong hệ ma pháp mang tới.
Phong hệ ma pháp, nếu xét về lực công kích thì thua Hỏa hệ ma pháp một chút nhưng có điểm mà Hỏa hệ ma pháp không có cách nào so sánh thì chính là tốc độ. Trong tất cả ma pháp thuộc tính, Phong hệ công kích tốc độ là nhanh nhất. Ma pháp sư bên kia chú ngữ vừa mới hoàn thành, chỉ một tích tắc sau, Phong nhận khổng lồ đã giăng kín đầy bầu trời trước mặt Diệp Âm Trúc.
Minh cử động. Động tác của hắn rất đơn giản, hai bàn tay to lớn đưa lên, chắn trước mặt Diệp Âm Trúc cùng đám mỹ nữ Lam tinh linh, cũng là ngăn trở tầm mắt bọn họ.
Tiếng va chạm của Phong nhận trong không gian vang lên không ngớt. Âm thanh ma sát chói tai làm cho kẻ khác hoảng sợ không thôi. Nhưng nếu đám ma pháp sư Mễ Lan có thể thấy được vẻ mặt của Minh lúc này, nhất định sẽ phát hiện, trong mắt Minh lúc này chỉ có 1 loại cảm giác, đó là cảm giác hưởng thụ sảng khoái.
Sơn Lĩnh Cự Nhân đương nhiên lực công kích kém xa Tử Tinh Bỉ Mông, thậm chí cũng không bằng Chiến Tranh Cự Thú. Nhưng nếu nói về phòng ngự thì hoàn toàn sánh ngang với Chiến Tranh Cự Thú. Ngay cả Tử cũng phải thừa nhận, cho dù là hắn tiến vào trạng thái hòan toàn trưởng thành, phòng ngự cũng không cách nào so sánh được với Chiến Tranh Cự Thú hay là Sơn Lĩnh Cự Nhân được.
Vòng công kích ma pháp đầu tiên kết thúc. Minh vẫn đứng ngay ngắn trên mặt đất. Diệp Âm Trúc vẫn ngồi vững vàng trên vai hắn chỉnh dây đàn. Phảng phất như là phong hệ ma pháp công kích chưa từng xuất hiện qua.
Mã Đặc Lạp Kỳ ngây người ra. Mã Nhĩ Đế Ni đầu tóc lấm lem đất cát cưỡi Cự long bị thương do lực phản chấn lê bước trở về trận địa. Trong ánh mắt huynh đệ hai người, thần sắc hoảng sợ hiện rõ.
Theo bọn họ nhận thức. Hoàng kim Bỉ Mông không thể nghi ngờ chính là ma thú có năng lực phòng ngự cường đại nhất. Nhưng tên khổng lồ trước mặt, đầu tiên chịu một kích toàn lực của Mã Nhĩ Đế Ni, sau đó là hơn trăm ma pháp sư cao cấp liên hợp công kích vẫn thấy bình an vô sự. Lực phòng ngự này tuyệt đối không phải Hoàng kim Bỉ Mông có thể đạt tới. Rốt cục là loại quái vật gì? Diệp Âm Trúc đã có đệ nhất Thần thú là Tử Tinh Bỉ Mông, tên khổng lồ trước mắt thực lực chẳng lẽ còn mạnh hơn cả Tử Tinh Bỉ Mông hay sao? Bọn họ đương nhiên không thể biết, lúc này Minh mới chính là đệ nhất cao thủ của Cầm Thành, thực lực của hắn lúc này ngay cả Tử cũng không thể so bì. Chân chính là Thần thú.
Ngay khi Mã Nhĩ Đế Ni trong lòng đang mờ mịt hỗn loạn, một thanh âm rất nhỏ nhưng rõ ràng truyền vào tai y.
" Không nên công kích Diệp Âm Trúc nữa. Đó là Sơn Lĩnh Cự Nhân, trong truyền thuyết của Thú nhân là Thần thú có lực phòng ngự siêu cường. cũng là tổ vật ( totem) của Lôi thần bộ lạc. Mặc dù ta không rõ Diệp Âm Trúc làm cách nào nhận được sự hỗ trợ từ hắn nhưng ta có thể chắc chắn, cho dù các ngươi sử dụng mười cấm chú cũng không có khả năng gây thương tổn cho Diệp Âm Trúc đang đứng trên vai hắn được. Sơn Lĩnh Cự Nhân này chính thức là Thần thú đã trưởng thành. Tuy nhiên nhược điểm của hắn chính là lực công kích không quá mạnh mẽ, không nên tiếp tục chọc giận hắn, trước tiên tập trung đối phó với đám Bỉ Mông cự thú này. Sau đó mới nghĩ cách thu thập Diệp Âm Trúc cùng tên Sơn Lĩnh Cự Nhân. "
Nghe được thanh âm thần bí này chỉ dẫn, tâm trạng Mã Nhĩ Đế Ni đang hỗn loạn cũng bình tĩnh lại đôi chút. Long thương đã mất, y rút trường kiếm bên hông ra, chỉ thẳng vào đám Bỉ Mông cự thú đang điên cuồng xung kích vào trận địa phòng ngự phe mình. Lớn tiếng hô: " Toàn bộ ma pháp sư. Tất cả tập trung ma pháp công kích Hoàng Kim Bỉ Mông cùng Bạch Ngân Bỉ Mông. " Lời nói vừa dứt, y lại một lần nữa xông thẳng ra ngoài, lần này mục tiêu là Địch Tư.
Phong hệ ma pháp lại phát, nhưng lần này mục tiêu thay đổi, ngay khi đám Bỉ Mông cự thú tràn vào trận địa đối phương, mặc dù có đến 16 tên Long kỵ tướng chắn ở trước mặt nhưng bọn Long kỵ tướng này chỉ tập trung ngăn trở Địch Tư, Mạt Kim Tư cùng Áo Lợi Phật, 3 tên Hoàng kim Bỉ Mông mà thôi. Hoàng Kim Bỉ Mông lập tức muốn cho Long kỵ tướng này biết chính thức cái gì gọi là lục chiến vô địch. Chân chính cự long có khả năng bay lượn trên không, 16 Long kỵ tướng không ngừng từ trên không bay vòng quanh 3 tên Bỉ Mông công kích không ngừng nghỉ. Thân hình mặc dù to lớn nặng nề nhưng Hoàng Kim Bỉ Mông không hề rơi vào thế hạ phong. Một Cự long thất cấp động tác chỉ hơi chậm lại một chút suýt chút nữa đã bị Địch Tư tóm được xé thành hai nửa. Nếu không nhờ Long kỵ tướng ở trên lưng phản ứng cấp kì hẳn đã phải biến thành một đống thịt trong tay Địch Tư. 3 tên Hoàng Kim Bỉ Mông dưới áp lực vây công mãnh liệt của Long kỵ tướng đông đảo cũng chưa phải chịu chút thương tổn nào. Trong nháy mắt ánh mắt biến hóa huyết quang cuồng bạo.
Đám Bỉ Mông cự thú chiến đấu so với lúc trước tại Thú nhân yếu tắc còn mãnh liệt hơn rất nhiều, bởi vì trong lòng bọn chúng đều rõ, chính thức Tử Tinh Bỉ Mông vương giả đang quan sát bọn chúng. Ai trong số này không hy vọng được Tử Tinh Bỉ Mông xem trọng? Địch Tư cùng Mạt KimTư thực lực tiến bộ với tốc độ phi thường làm cho Áo Lợi Phật ganh tị không thôi. Trận chiến này, chính là cơ hội tốt nhất để hắn biểu hiện thực lực với đám Bỉ Mông thuộc hạ này.
Đột nhiên phát hiện phong hệ ma pháp chuyển hướng, Diệp Âm Trúc không khỏi sững sờ đôi chút. Hắn không ngờ tới đối phương có thể phản ứng nhanh chóng như vậy. Mã Nhĩ Đế Ni huynh đệ biết trận Đoàn chiến này của Lục đạo chi quyết thắng bại hoàn toàn do Diệp Âm Trúc quyết định, Diệp Âm Trúc đương nhiên cũng hiểu rõ điều này. Kế hoạch của Diệp Âm Trúc chính là muốn dùng lực phòng ngự cường đại của minh dẫn dụ đám ma pháp sư của đối phương công kích. Bằng vào sức của hơn 1000 Long kỵ binh còn lại không thể có khả năng ngăn trở đám Bỉ Mông cự thú xung phong. Nhưng lúc này, ma pháp sư đã chuyển đổi đối tượng công kích, nhất thời làm kế hoạch của Diệp Âm Trúc phá sản.
" Bồi nguyên tĩnh tâm khúc! Bắt đầu! " Diệp Âm Trúc bình tĩnh hạ lệnh.
Mười một Lam tinh linh mỹ nữ hành động hầu như đồng thời. Mười một món nhạc khí khác nhau đồng loạt cất tiếng. Yên La đứng đầu sử dụng nhạc khí kì lạ nhất, đó là một cái trống vĩ đại, thân trống so với người nàng ta còn to lớn hơn rất nhiều. Hai bàn tay nhỏ bé cầm 2 cây dùi trống khổng lồ nhìn rất tương phản. Nghe Diệp Âm Trúc ra lệnh, hai dùi trống khổng lồ trong tay này đầu tiên lướt nhẹ trên mặt trống một cái, sau đó một chuỗi âm thanh trống trận hùng dũng vang lên.
Mười một Lam tinh linh mỹ nữ đồng thời diễn tấu Bồi nguyên tĩnh tâm khúc. Lấy làm lạ rằng, sự phối hợp của các nàng nhịp nhàng làm cho người ta không phát hiện được sự xung đột của các món nhạc khí. Trong số đó có vài món thậm chí không thể nào diễn tấu chung nhưng vẫn có thể phối hợp cực kì hoàn mỹ. Âm luật kì diệu dưới một tầng quang mang vàng nhạt vang lên thánh thót. Mười một vầng sáng vàng tại không trung từ từ ngưng tụ lại rồi biến hóa màu sắc.
Đúng như lời An Nhã nói lúc trước, Lam tinh linh đối với sự vật ngoại giới mẫn cảm không có sinh vật nào có thể so sánh được. Ngay khi các nàng nghe Diệp Âm Trúc diễn tấu cầm khúc, đã đem lòng yêu thích môn nghệ thuật âm nhạc mới mẻ này, dốc hết toàn tâm toàn ý tu luyện. Lam tinh linh bản thân có tâm linh rất thuần khiết rất nhanh lĩnh hội thế giới kì diệu của âm nhạc. Tốc độ tiến bộ của các nàng thần tốc kinh người. Chỉ trong vòng thời gian ngắn ngủi mấy tháng. Yên La đứng đầu đã đạt đến trình độ Hoàng cấp cao giai. Còn các mỹ nữ Lam tinh linh khác cũng đều tiến vào Hoàng cấp. Mặc dù Thần Âm ma pháp của các nàng cũng khác nhiều so với Thần Âm sư chính gốc, không mang tính công kích cường đại nhưng với tốc độ tiến bộ nhanh chóng như vậy làm cho ngay cả Diệp Âm Trúc cũng phải giật mình.
Càng làm cho người khác kinh ngạc chính là đám Lam tinh linh mỹ nữ này tâm ý tương thông. Các nàng diễn tấu cơ bản không hề gặp phải tình huống âm vận mâu thuẫn với nhau. Mặc dù các món nhạc cụ mà các nàng lựa chọn đều là tùy theo sở thích nhưng một khi diễn tấu chung, lập tức sẽ đạt đến sự ăn ý kết hợp phi thường. Cho dù không có Diệp Âm Trúc chỉ huy, cũng có thể phát huy hiệu quả của hợp tấu. Ngay khi Diệp Âm Trúc phát hiện điều này cũng rất kinh hãi, hắn lờ mờ cảm giác được rằng, mười một mỹ nữ Lam tinh linh này sau này có thể trở thành một đoàn Ma pháp sư tối cường đại của Cầm Thành. Đáng tiếc Hải Dương là một thành viên trực thuộc Đông Long Bát Tông, không có khả năng tham dự đoàn chiến lần này. Nếu không Diệp Âm Trúc tin rằng, chỉ cần với thực lực hiện tại của Hải Dương thay hắn chỉ huy mười một Lam tinh linh mỹ nữ diễn tấu, Diệp Âm Trúc hoàn toàn có thể rảnh tay tham gia trợ giúp Bỉ Mông cự thú chiến thắng đối thủ.
Mười một dải quang mang màu vàng ngưng tụ trong không trung, lập tức chuyển hóa thành màu lục nhạt. Ngay sau đó theo biến hóa của nhạc khúc, màu lục nhạt từ từ biến hóa đậm dần, biến thành màu lục thẫm, xanh nhạt, xanh, xanh đậm, rồi biến hóa cho tới màu lam nhạt mới dừng lại. Chỉ bằng hợp tấu cầm khúc, Bồi nguyên tĩnh tâm khúc cũng đạt tới Lam cấp sơ giai. Mà lúc này mười một mỹ nữ Lam tinh linh tâm hồn đã hoàn toàn dung nhập vào cầm khúc. Đối với các nàng, Diệp Âm Trúc cũng chỉ có thể dùng chữ thiên tài âm nhạc để hình dung mà thôi.
Diệp Âm Trúc ra tay, lúc này trước mặt hắn chính là Hải Nguyệt Thanh Huy cầm. Dây đàn khẽ động, nốt nhạc thứ nhất vang lên cấp bách. Vừa gia nhập tầng quang mang màu lam nhạt kia lập tức lại xảy ra biến hóa, hơn nữa lại trực tiếp tiến hoá thành màu tím. Thân là Thần Âm hệ Đại ma đạo sư, Diệp Âm Trúc kiến thức đối với ma pháp âm nhạc cực kì uyên bác, trình độ của hắn chăm chỉ tiềm tu gần hai mươi năm không phải các mỹ nữ Lam tinh linh mới rèn luyện vài tháng có thể so sánh được. Chỉ cần có âm nhạc của Diệp Âm Trúc gia nhập, Bồi Nguyên tĩnh tâm khúc lập tức tiến hóa ngay sang một giai đoạn mới.
Tiếng đàn trong trẻo vang vang, Diệp Âm Trúc như cảm nhận toàn bộ không khí khốc liệt của chiến trường. Toàn bộ giai điệu của khúc nhạc, dưới sự chỉ huy của hắn, nhất thời tiến hóa vào một tầng khác. Âm vận nhu hoà làm cho tử quang ngày càng sẫm lại. Tử quang một lần nữa lóe ra, đường kính vòng sáng hơn mười thước, tụ tập lơ lửng ngay trên đỉnh đầu Minh mà không hề tiêu tán.
Màu tím nhạt từ từ sẫm lại, đến khi biến thành màu tím thuần sắc mới thôi. Diệp Âm Trúc trong lòng thầm than, thực lực ma pháp của Lam tinh linh mỹ nữ dù sao cũng còn kém quá xa, bọn họ đều là Hoàng cấp, cùng phối hợp cũng chỉ có thể làm cho Cầm ma pháp của hắn tăng lên 2 giai nữa mà thôi, nhưng chính 2 giai ma pháp phụ trợ này cũng đã làm cho ma pháp thực lực của hắn biến hóa tăng vọt rồi.
Ngay khi ma pháp tử quang của Diệp Âm Trúc ngưng tụ, chiến trường cũng xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Hơn 80 tên Bỉ Mông cự thú xông vào trận. 3 tên Hoàng Kim Bỉ Mông chiến đấu lực quá sức cường hãn, đã thu hút 16 Long kỵ tướng vây công bọn chúng. Hai Băng cực ma viên cùng với đám Bạch Ngân Bỉ Mông đồng thời dẫn đầu đám Bỉ Mông cự thú xung kích vào trận địa phòng ngự của đối phương.
Tuần long của Long kỵ binh không cách nào phi hành được. Dưới sự giúp đỡ của tinh thần lực Ma pháp sư, bọn chúng đồng loạt xung phong phản kích lại hướng về đám Bỉ Mông cự thú. Nhưng Bỉ Mông cự thú thực lực ghê gớm thế nào, mặc dù số lượng ít ỏi nhưng thực lực yếu nhất cũng đạt đến thất cấp thật sự đám Tuần long này không có khả năng đối kháng lại được.
Hơn tám mươi đầu Bỉ Mông cự thú. Mỗi một tên đều là 1 đơn vị chiến đấu độc lập. Cho dù hơn mười Long kỵ binh vây công cũng không cách nào chiếm được thượng phong. Tiếng xương Tuần long gãy răng rắc thỉnh thoảng lại vọng đến. Toàn bộ chiến trường đều lâm vào tình trạng hỗn loạn.
Có thể được Mã Nhĩ Đế Ni chọn lựa tham gia vào trận đoàn chiến lần này không còn nghi ngờ gì nữa đều là tinh anh xuất sắc của Long kỵ binh. Trong đó đại bộ phận xuất phát từ thân vệ đội của nguyên soái Mã Nhĩ Đế Ni. Đám Long kỵ binh tinh nhuệ này trước kia đã từng kinh qua vô số lần va chạm cùng Bỉ Mông cự thú tại Lôi Thần bộ lạc. Bọn họ hoàn toàn hiểu rõ hậu quả nếu như dùng cứng chọi cứng với Bỉ Mông cự thú. Cho nên ngay từ lúc đầu chiến đấu, căn bản không cần sĩ quan chỉ huy, bọn họ toàn bộ đều áp dụng sách lược du đấu. Từ tám đến mười Long kỵ binh vây lấy 1 tên Bỉ Mông cự thú, trong đó 3 tên kỵ binh cười Mã Kỳ Nặc Thiết Long làm chủ, dùng chính thân thể to lớn cùng lực phòng ngự mạnh mẽ cố gắng ngăn cản công kích của Bỉ Mông, đám Ai Lý Khắc Mẫn Long kỵ binh còn lại thì tìm kiếm nhược điểm của Bỉ Mông cự thú mà phát động công kích nhắm vào. Lập tức khuyết điểm trận hình chiến đấu của đám Bỉ Mông cự thú hiển hiện ra ngay. Mặc dù mỗi cá thể đều có chiến đấu lực siêu cường nhưng do không có năng lực phối hợp chiến thuật nên bọn Bỉ Mông ngay tức khắc lâm vào cảnh cô độc tác chiến. Mặc dù nhất thời đám Long kỵ binh này còn chưa cách nào mang tới thương tổn chính thức cho bọn chúng nhưng Bỉ Mông cự thú muốn phá vòng vây để thoát ra ngoài cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Long kỵ binh cùng với Bỉ Mông cự thú phải nói là lão oan gia, lại một lần nữa va chạm với nhau tại Lục đạo chi quyết, Đoàn chiến. Chiến đấu càng kéo dài, Bỉ Mông cự thú đã dần dần rơi xuống thế hạ phong.
Diệp Âm Trúc tự nhiên thấy rõ cục diện biến đổi. Nhưng lúc nay hắn đã đem toàn bộ tâm tình dung nhập vào cầm khúc, cũng không thể phân tâm chú ý quá nhiều.
Kì thật, khuyết điểm này của Bỉ Mông cự thú cũng không phải là quá nghiêm trọng, dù sao, đơn thân chiến đấu năng lực của bọn chúng thật sự quá cường hãn. 3 Hoàng kim Bỉ Mông, 6 Bạch ngân Bỉ Mông dẫn dắt gần trăm Bỉ Mông cự thú. Lực lượng này thậm chí có thể so bì với một Long thành yếu nhất trong số Thất đại Long thành. Bỉ Mông cự thú kiêu ngạo, quyết định phương thức chiến đấu căn bản không cần tới chiến thuật, đồng thời việc các cá thể chiến đấu riêng biệt cách xa nhau thật ra còn có một mục đích khác.
Như ta đã biết, Bỉ Mông cự thú sau khi tiến vào cuồng bạo trạng thái, cũng chính là sau khi cuồng hóa, chiến đấu lực tăng lên gấp bội phần, chính thức trở thành cỗ máy giết chóc trên chiến trường. Tuy nhiên cuồng hóa quá trình này có một khuyết điểm rất lớn, một khi đã cuồng hóa, ngoại trừ Hoàng kim Bỉ Mông ra, cho dù ngay cả Bạch ngân Bỉ Mông cũng không phân biệt địch ta. Nếu trận hình quá tập trung, sợ rằng Bỉ Mông cự thú sẽ ngay lập tức tàn sát đồng bọn của mình trước tiên. Chỉ có cách phân tán bớt trận hình mới có thể chính thức phát huy hết thực lực của đám Bỉ Mông cự thú. Cho nên 3 đại bộ lạc của Thú nhân tộc trước nay sử dụng Bỉ Mông cự thú chiến thuật vẫn luôn luôn là phân tán. Dù sao Bỉ Mông cự thú lực phòng ngự thân thể hết sức kiên cố. Cho dù gặp phải chân chính cự long cũng có thể tự bảo vệ toàn thân tương đối dễ dàng.
Đám Long kỵ binh kinh nghiệm thực chiến phong phú, vây khốn Bỉ Mông cự thú lập tức phát huy ưu thế về số lượng cùng quá trình phối hợp ăn ý. Long thương dài 7 thước từ rất nhiều góc đâm tới người Bỉ Mông cự thú, lưu lại từng đạo vết thương nhỏ. Cứ như vậy tiếp diễn, Bỉ Mông cự thú ngày càng trở nên cuồng nộ, tâm tình từ từ tiến tới giai đoạn gần sắp cuồng hóa.
Ngay lúc đám Bỉ Mông cự thú bị Long kỵ binh tinh nhuệ vây công rơi vào thế hạ phong. Đồng thời, Mã Nhĩ Đế Ni huynh đệ cũng đã chỉ huy hương mũi chủ công về phía bọn chúng. Phong hệ ma pháp đang quần đảo giữa không trung lập tức giáng xuống trên người đám Bỉ Mông cự thú tới tấp. Bình quân cứ 2 đến 3 Phong hệ ma pháp sư " chiếu cố " một đầu Bỉ Mông cự thú. Phong hệ ma pháp có năng lực cắt xé cường hãn, nhất thời mang đến áp lực cực lớn cho Bỉ Mông cự thú quân đoàn.
Bất quá lúc này trong quân đoàn Bỉ Mông cự thú vẫn còn có 2 đầu Băng cực ma viên, thực lực của 2 tên này tiệm cận với Hoàng kim Bỉ Mông. Khí hậu mưa gió bão tuyết đầy trời thế này không nghi ngờ gì là hoàn cảnh chiến đấu thích hợp nhất cho họ.
Từng chùm băng vụ cực lớn trên người A Nhị, A Tam tỏa ra, bao phủ toàn bộ đám Long kỵ binh đang đứng xung quanh. Ít nhất đã có hơn mươi Tuần long táng mạng dưới tay hai huynh đệ Băng cực ma viên này. Phải thừa nhận Long kỵ binh tinh nhuệ này hết sức giảo hoạt. Mỗi lần vào thời khắc sinh tử đe dọa tính mạng, bọn họ đều để cho Tuần long hy sinh bảo trụ tính mạng bản thân rồi dùng đấu khí xuất sắc của mình thoát ly nguy hiểm.
Mã Nhĩ Đế Ni lúc chọn thân vệ binh cho mình tiêu chuẩn cực kì nghiêm khắc. Không chỉ đấu khí phải đạt tới Hoàng cấp cao giai, tuổi phải từ 35 trở xuống, còn phải trải qua ít nhất mười trận chiến lớn nhỏ, giết phải trên 100 quân địch. Chỉ có thiết huyết tôi luyện chiến sĩ như vậy mới có thể làm vừa mắt y. Loại phương pháp chọn lựa này cũng giống như cách rèn luyện Tử thần chiến sĩ của Tây Đa Phu, mặc dù mục đích giống nhau nhưng lợi ích thu được thì rất lớn. Chọn lựa chiến sĩ thì 30 tuổi chính là độ tuổi thích hợp nhất, chính là độ tuổi mà nhân loại chiến sĩ phát triển đỉnh điểm, bất luận là kinh nghiệm, ý thức hay chiến đấu lực đều đạt tới trạng thái tốt nhất. Cho dù trước đây tham chiến tại pháo đài Lôi thần chi chùy, Mã Nhĩ Đế Ni cũng không hề tùy tiện sử dụng đội quân tinh nhuệ của tinh nhuệ này, dù sao đây cũng là vương bài bí mật của lão. Nhưng dưới ước thúc của Lục đạo chi quyết, lão chẳng đặng đừng phải bắt buộc đưa thân vệ đội cực mạnh của mình vào tham chiến.
Hai Băng cực ma viên được đích thân huynh đệ Mã Nhĩ Đế Ni chiếu cố đặc biệt. Mã Đặc Lạp Kì bởi vì thân là ma pháp sư, không thể sử dụng ma thú chính mình làm tọa kỵ, ngồi chung với huynh trưởng trên mình Thủy hệ cự long bị thương nọ. Hai Tử cấp cường giả, hơn nữa còn thêm một Cửu cấp Thủy hệ cự long. Chẳng những có thể kiềm chế 2 Băng cực ma viên mà còn có thể mở rộng vòng khống chế sang 2 tên Bạch ngân Bỉ Mông bên cạnh. Chỉ cần 2 người mạnh nhất của Tử La Lan gia tộc này đã trực tiếp hạn chế 4 tên có thực lực tương đối mạnh mẽ của Bỉ Mông quân đoàn.
Bỉ Mông quân đoàn chiến đấu phương thức hoàn toàn khác với các binh chủng khác. Đối với các binh chủng khác, bắt giặc trước hết bắt tướng là lựa chọn tối hợp lý nhưng phương pháp này áp dụng với Bỉ Mông cự thú hoàn toàn không thích hợp. Hoàng kim Bỉ Mông lực phòng ngự quá sức mạnh mẽ, cho dù là nhiều đầu Cửu cấp cự long liên tục công kích cũng chưa chắc có thể hủy diệt được bọn chúng. Cho nên cách tốt nhất để đối phó với Bỉ Mông quân đoàn là trước tiên phải tiêu trừ vây cánh, cuối cùng mới hợp lực tiêu diệt thủ lãnh. Mã Nhĩ Đế Ni huynh đệ cùng đám thủ hạ Long kỵ tướng dốc toàn lực ngăn cản đám lãnh đạo của Bỉ Mông quân đoàn gồm mười mấy tên này. Tranh thủ cho thuộc hạ Long kỵ binh tinh nhuệ cùng ma pháp sư có thêm thời gian hành động.
Bỉ Mông cự thú mặc dù mạnh mẽ nhưng dù sao cũng là ma thú. Nhất là đám Cuồng bạo Bỉ Mông chỉ là Thất cấp ma thú. Chỉ cần có đủ thời gian thì càng mang lại cho bọn chúng càng nhiều thương tổn. Lượng biến cuối cùng cũng có thể đạt tới hiệu quả chất biến.
Đúng như chiến thuật mà Mã Nhĩ Đế Ni huynh đệ đã an bài. Ma pháp sư gia nhập nhất thời làm cho số lượng vết thương trên người Bỉ Mông cự thú tăng vọt, đám thú nhân đang ở thế hạ phong lập tức rơi vào khốn cảnh. Ngay lúc này, tiếng gầm rống đặc hữu của Bỉ Mông cự thú rốt cục vang lên.
Khởi đầu cho tiếng gầm này chính là 3 Hoàng kim Bỉ Mông thủ lãnh của quân đoàn. Mắt nhìn thấy sau khi ma pháp sư của đối phương gia nhập vòng chiến đã đẩy nhiều Cuồng bạo Bỉ Mông vào thế nguy hiểm. Đánh mãi mà vẫn không phá được vòng vậy, Địch Tư trong lòng đã cực kì phẫn nộ. Bỉ Mông cự thú tuy mạnh nhưng cũng giống như Long tộc, khả năng sinh sản rất giới hạn. Chính khả năng sinh sản này đã hạn chế sự phát triển của cả chủng tộc. Mỗi một tên Bỉ Mông trong cả chủng tộc đều vô cùng quan trọng. Trước khi tham chiến Tử đã nói qua với bọn chúng, chiến thắng vẫn là điều kiện tiên quyết nhưng nếu có thể vẫn cố gắng bảo toàn sinh mạng của toàn bộ Bỉ Mông, còn sống quay về. Sự nghiệp thống nhất Thú nhân tộc của Tử còn chưa triển khai. Không thể tiêu hao quá nhiều lực lượng vào lúc này.
Theo tiếng gào rú của 3 đầu Hoàng kim Bỉ Mông, thân thể của đám Bỉ Mông cự thú nhất thời xảy ra biến hóa kịch liệt. Thân hình vốn đã hết sức cao lớn lại một lần nữa bành trướng. Chiều cao mặc dù không hề thay đổi nhưng cơ bắp trên người như được dồn lại cứng rắn hơn trước nhiều lần. Miệng các vết thương nhỏ nhanh chóng khép lại với tốc độ kinh người. Bàn tay to khổng lồ mọc ra trăm tấc lợi trảo sắc bén, lực lượng cùng độ cuồng bạo trong nháy mắt đã đạt tới đỉnh.
Dưới tình huống bị vây ráp kịch liệt, Địch Tư rốt cục cũng phải hạ lệnh cuồng hóa. Ngoại trừ 2 tên Băng cực ma viên, toàn bộ Bỉ Mông cự thú trong nháy mắt lâm vào trạng thái cuồng hóa. Phong hệ ma pháp oanh kích lên người bọn chúng lập tức bị đánh bật ngược trở ra.
Đối mặt với tình cảnh như vậy, Mã Nhĩ Đế Ni không những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng rỡ. Phải biết rằng, Bỉ Mông cự thú trước mắt cuồng hóa không phải là chủ động cuồng hóa mà là bắt buộc phải cuồng hóa sau khi rơi vào thế bị động. Mặt ngoài nhìn qua thì 2 tình thế này không có gì khác biệt nhưng trong mắt của bậc thống soái như Mã Nhĩ Đế Ni thì bất đồng là rất lớn.
Một đạo quang mang đấu khí màu tím từ trên thân trường kiếm của Mã Nhĩ Đế Ni phát ra, hình thành một vệt dài trên không trung. Chiến trận của Long kỵ binh tinh nhuệ lập tức xảy ra biến hóa. Vòng vây đang xiết chặt xung quanh mỗi tên Bỉ Mông cự thú trong nháy mắt giãn rộng. Mở đường công kích cho Bỉ Mông cự thú sau khi đã cuồng hóa. Đám Long kỵ binh, dẫn đầu là Mã Kỳ Nặc Thiết Long bắt đầu dẫn dụ đám Bỉ Mông cự thú đã mất đi lý trí di chuyển trên chiến trường với tốc độ rất nhanh. Mặc dù làm như vậy khiến cho quân đội tổn thất không ít nhưng ai tinh mắt đứng ngoài cũng có thể nhìn ra mục đích di chuyển của đoàn quân này. Long kỵ binh tinh nhuệ đang dẫn đám Bỉ Mông cự thú sau khi cuồng hóa tụ tập lại cùng một chỗ.
Chiến đấu đã đến cục diện như vậy, song phương khan giả đang quan sát cũng đều đã nhận ra mục đích của Mã Nhĩ Đế Ni. Bỉ Mông cự thú sau khi cuồng hóa đã trở thành cỗ máy giết chóc, năng lực phá hoại cường đại nhưng nhược điểm lớn nhất là mất đi lý trí. Một khi để cho cả đám Bỉ Mông cự thú đang điên cuồng này tụ tập cùng ở một chỗ, chỉ một khắc sau bọn chúng sẽ tự cắn xé lẫn nhau, dẫn đến kết cục là toàn quân hủy diệt.
Từ xưa đến nay, Mã Nhĩ Đế Ni đã phải đối diện với công kích của Bỉ Mông cự thú không biết bao nhiêu lần. Phương pháp này rất cổ xưa nhưng mỗi lần đối đầu với quân đoàn Bỉ Mông cự thú công kích, mỗi lần sử dụng đều có hiệu quả kì lạ. Mã Nhĩ Đế Ni không biết bao lần đã dùng cách này bức lui công kích từ phía pháo đài Lôi thần chi chuy nhằm hướng Mễ Lan đế quốc.
Nhưng có điều, Mã Nhĩ Đế Ni huynh đệ không thể tưởng tượng ra được. Ngay sau khi bọn họ hy sinh mười mấy tên Mã Kỳ Nặc Thiết Long kỵ binh, gom toàn bộ đám Bỉ Mông cự thú đã cuồng hóa dẫn đến trung tâm chiến trường thì một vầng sáng tím chói lọi phóng thẳng lên trời, giống như có 2 mặt trời song song đang mọc.