Cấm Huyết Hồng Liên

chương 107: phương châm khác biệt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trải qua một đêm nghỉ ngơi, Dịch Vân lập tức ra khỏi thành, hướng Thiên Phong học viện mà đi.

Sáng sớm tinh mơ, sương mù lãng đãng, thềm đá trước Thiên Phong học viện dần dần hiện lên rõ ràng hơn.

Cũng giống như Thiên Phong thành, Thiên Phong học viện cũng ở trong Kỳ Võ đế quốc, ma khí học viện lịch sử lâu đời nhất, tục truyền đầu tiên bởi có học viện, sau này Thiên Phong thành mới được xây.

Nghìn năm thời gian dằng dặc, từ nơi này cường giả đi ra vô số kể.

Thiên Phong học viện ở cách ngoài Thiên Phong thành ba mươi dặm, chiếm gần vạn mẫu, dựa lưng vào một tòa núi lớn mà xây lên, mây mù quanh quẩn suốt năm ko tan, xa xa nhìn lại có vài phần không khí thần bí.

"Vì sao học viện không xây trong thành hoặc gần đó mà phải ly khai xa hơn mười lý?"

Dịch Vân tìm hiểu tin tức Thiên Phong học viện, cũng biết trong đế quốc không có một tòa học viện nào được xây dựng trong thành, điều này làm cho hắn không giải thích được.

"Bởi vì học viện là để học viên học tập, chứ không phải hưởng thụ. Ở thành phố lớn mê hoặc nhiều lắm, lại tạp nham, còn vài phương diện chính trị, đối với người chuyên tâm tu luyện hoàn toàn không có lợi." Môn La nói.

Dịch Vân nghe xong, nhất thời nghĩ đến sự nhàn nhã vui chơi trong thành, hoàn cảnh rực rỡ như vậy xác thực sẽ làm người sinh trể nãi.

Môn La dừng một chút, giải thích nói: "Nguyên nhân hoàn hảo nhất, học viện thông thường đều là độc lập ngoài vòng tròn chính trị, chỉ chuyên trách vì đế quốc cung cấp nhân tài, không được can thiệp chính trị, địa vị tương đối cao thượng, hơn nữa mỗi khu học viện viện trưởng, cũng đều là cường giả đứng đầu đế quốc, không phải một chủ thành có thể quản, cho nên học viện không có khả năng tồn tại trong thành."

Bước lên bậc thang đá, Dịch Vân vừa đi vừa đếm, đang đếm đến sáu trăm thì đại môn học viên cũng xuất hiện trước mắt.

"Dựa vào núi, kiến trúc thật đặc biệt, thềm đá sáu trăm bậc, vừa đúng từ chân núi đi qua ba sườn núi, cũng chỉ vừa tới cửa vào học viện." Dịch Vân ca thán.

Bỗng nhiên người gác cửa học viện, hộ vệ đi tới.

Dịch Vân tiện tay móc ra năm mai kim tệ, đồng thời lý do đến, liền sau đó một gã hộ vệ hướng dẫn hướng vào Thiên Phong học viện.

Quy củ Thiên Phong học viện khác với học viện khác, không cần nhiều quy củ, đó là thư viện có thể cho mọi người tiến nhập, không phải học viên cũng có thể, chỉ cần ngươi đưa ra được năm mai kim tệ.

Ngưỡng năm mai kim tệ, dùng giá đó tiến vào thư quán một ngày đêm, căn bản không phải bách tính tầm thường có khả năng chịu nổi.

Dịch Vân đương nhiên cũng biết giá này có chút thái quá, có thể nói căn bản là đoạt tiền, thế nhưng hắn hiện tại cái gì cũng thiếu, chỉ là không thiếu kim tệ, cỡ đó đại giới, đến để xem Thiên Pong học viện tàng thư quán có hay xứng danh, đối với hắn cũng coi như đáng giá.

"Tiến nhập tàng thư quán với chi phí cao ngất này, bình thường làm sao có người đến nhỉ?" Dịch Vân hướng hộ vệ dẫn đường hỏi.

"Đến tàng thư quán, trả được giá đó thông thường đều là giáo sư viện trưởng các học viện khác, còn có cường giả các đế quốc, hoặc sứ giả đế quốc khác!"

Hộ vệ đi đầu quay lại đáp.

"Đến xem tàng thư viện ở đây, đại đa số là người lớn tuổi, hiếm thấy trẻ tuổi như ngươi, ngươi là học sinh học viện khác?"

Tên hộ vệ này xem ra tuổi rất trẻ, khoảng chừng vừa hai mươi.

Dịch Vân cười nói: "Từng là học sinh Đa Ni Tư học viện, tốt nghiệp hơn một năm trước."

"Đa Ni Tư học viện?" Hắn hiển nhiên chưa từng nghe qua học viện này.

"Là sơ đẳng học viện." Dịch Vân bổ sung nói.

"Thì ra là thế." Hộ vệ gật đầu cười nói.

Kỳ Võ đế quốc nhân số hơn hai mươi triệu, sơ đẳng học viện trong nước cũng có mấy nghìn, sở dĩ người bình thường cũng chỉ biết mỗi học viện của bản thân, còn sơ đẳng học viện khác chẳng thể nào biết hết.

Chỉ có cao đẳng học viện mới có khả năng người người biết, như là Kỳ Võ Vương Gia truyền thống học giỏi, hoặc là như Thiên Phong học viện đều là cao đẳng học viện.

"Nếu như vậy, ngươi nếu là đạt bốn sao võ sư hoặc pháp sư cũng nên báo danh khảo chứng ở học viện chúng ta, chỉ cần ngươi trở thành học sinh, tàng thư quán đối với học viên miễn phí, không cần phải tốn hao lớn để tiến vào thư quán."

Hắn hiển nhiên vì Dịch Vân xuất ra năm mai kim tệ mà thấy không đáng.

"Cảm tạ ngươi nhắc nhở, nhưng ta đã nghĩ ghi danh vào Kỳ Võ Vương Gia học viện." Dịch Vân cười nói.

"Kỳ Võ học viện? Rất khó tiến vào a! Hơn nữa học viện phong cách học tập nghiêm ngặt, quy tắc mẫu mực, nghe nói chỉ cần hai năm khảo hạch không qua sẽ lập tức khai trừ học tịch, muốn vào học viện này rất khó, nhưng để tốt nghiệp càng khó hơn."

Khai trừ học tịch? Dịch Vân chưa nghĩ tới còn có loại sự tình này.

"Như vậy, Thiên Phong học viện thì sao?"

"Học viện chúng ta phong cách học tập tương đối tự do, rất ít cưỡng bức học sinh hạn định thời gian đạt mục tiêu chỉ định. Tôn chỉ học viện: Thuận theo tự nhiên, yêu cầu chính, là nắm chắc hạn định, nếu tròn ba năm thực lực không có chút nào tiến triển, chính sẽ bị đuổi ra khỏi học viện, chỉ là loại tình huống này rất ít xảy ra."

Dịch Vân trong lòng âm thầm đánh giá sự khác biệt của hai học viện, nghĩ Thiên Phong học viện cách làm tuy rằng rời rạc nhưng cũng cấp học sinh không gian thoải mái, còn hơn Kỳ Võ học viện giáo điều nội quy, thành tích quyết định tất cả, Thiên Phong học viện phương châm dạy học tương đối hợp với tính tình của hắn hơn.

Môn La lúc này cũng đột nhiên mở miệng nói: "Hai cách làm không cái nào sai, lấy phương châm Kỳ Võ học viện làm học sinh dưới áp lực lớn, không được thì khai trừ, để tạo ra tối đa cường giả có thể, mà Thiên Phong học viện là cho học sinh mình không gian riêng mình tự thăm dò, cho bọn họ nhận rõ ưu khuyết điểm công pháp đang tu tập, học sinh sẽ có cơ hội hoàn thiện, cải tiến tự thân công pháp cao hơn, thậm chí chế ra công pháp hoặc hệ thống tu luyện mới."

Môn La mắt sáng như đuốc, thật là một lời trúng đích.

Kỳ Võ Vương Gia có tiếng là học giỏi viện sở dĩ trở thành đệ nhất học viện là bởi vì có thể nuôi dưỡng ra tối đa ngoài lục tinh cường giả.

Mà trong vòng một ngàn năm, tại đế quốc nguồn cải tiến công pháp tuyệt học, hoặc là đưa ra nhân kiệtcó lý luận phươnp pháp tu luyện mới, gần như là từ Thiên Phong học viện, những người từ nơi này chiếm tới 6 phần trong đó.

Thiên Phong học viện có thành tựu phi phàm như thế, cùng với không có thiết luật và phong cách tự do học tập là có quan hệ rất lớn.

"Sở dĩ ngươi đối với tàng thư ở đây có hứng thú, thì chậm rãi thi rồi học ở đây mà xem. Tàng thư viện, thư tịch có hơn trăm vạn, nhiều năm xem còn chưa xong nổi nữa là …" Hắn còn cổ xúy Dịch Vân thi vào Thiên Phong học viện.

"Trăm vạn bản?" Dịch Vân cả kinh, có chút vô pháp tin tưởng.

Khi Dịch Vân còn đang ở Đa Ni Tư học viện thì thư viện bất quá mấy nghìn cuốn, hơn trăm vạn đầu sách, vượt xa nghìn lần a.

"Không sai! Coi như là học sinh Thiên Phong học viện cũng không có người đủ năng lực xem hết toàn bộ thư tịch trong tàng thư quán đâu!"

Dịch Vân bỗng nhiên nhớ tới tin tức ngày hôm qua nghe được, Thiên Phong học viện nhiều đời viện trưởng mỗi người đều là yêu sách thành si, một đời lại một đời, quy mô tàng thư quán cũng càng lúc càng lớn, hiện tại đã trở thành học viện tiêu chí tối hấp dẫn. Truyện được copy tại Truyện FULL

"Cuối cùng cũng minh bạch vì sao ngươi vẫn khuyến khích ta thi vào Thiên Phong học viên nha. Nếu mỗi ngày đều cầm kim tệ quăng ra, trăm vạn thư tịch, ta đến thuở nào lấy lại được? cho dù ta có tiền, cũng không chịu nổi tiêu hao như vậy a!" Dịch Vân cười khổ nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio