Lúc này đúng lúc nửa đêm, thời khắc ánh bình minh đã tới phủ lên bóng tối, trên đỉnh một mảng mây đen bỗng thổi qua, che ánh trăng bạc, đầm lầy nhất thời rơi vào một mảnh hắc ám.
Cuồng phong thổi rát mặt, khuôn mặt tươi cười của Ba Khắc đột nhiên cứng đờ lại.
Một đạo hồng mang mang theo uy áp cường đại đột nhiên xuất hiện, hướng hắn xông đến. Dịch Vân dường như đã quên mất Ba Khắc là một lục tinh cường giả, không hề xoay người chạy trốn mà lại hướng hắn công tới, cái hành vi không khác nào chịu chết này khiến Ba Khắc không thể nào giải thích được, nhưng đồng thời cũng khiến hắn không yên lòng.
Điều hắn sợ nhất không phải là giết không được Dịch Vân, mà chính là sợ hắn nhân loạn mà đột phá vòng vây đào tẩu, một khi để hắn tiến vào phạm vi rừng rậm thì với diện tích của ma thú đầm lầy là rất khó để truy kích. Lục Tinh Võ Cuồng đã có thể xem như là một cường giả trong nhân loại, thế nhưng đứng trước một đàn ma thú thì cũng chỉ là con gà mà thôi, tại ma thú đầm lầy này, số ma thú có thể khiến hắn kiêng kỵ cũng không phải là ít.
Lại nói tiếp, cường đại uy năng từ thanh Nhị phẩm đỉnh giai ma binh trong tay Dịch Vân cũng khiến cho hắn rất kiêng kỵ!
Nghĩ đến tràng chiến đấu lúc trước, lực phòng ngự của Ám Dực Ngột Ưng hầu như có thể sánh ngang với Ngũ cấp ma thú, Lục Tinh Võ Cuồng như hắn cũng bó tay. Thế nhưng Dịch Vân so với hắn yếu hơn rất nhiều lại có thể dựa vào thanh ma binh xông vào chém giết như chốn không người. Với uy lực của Nhị phẩm ma binh như vậy, muốn dùng võ lực bắt Dịch Vân cũng không phải là chuyện dễ dàng, mà để cho Dịch Vân đột phá vòng vây cũng là chuyện có thể xảy ra, thế nên hắn phải phòng ngự trước.
Thế nên hắn mới dùng tới thủ pháp bỉ ổi như vậy, để cho Khiết Tây Tạp dùng mĩ nhân kế ám sát Dịch Vân. Chỉ cần hắn trúng kế thì đây quả là cơ hội nghìn năm khó gặp, Nhị phẩm đỉnh giai ma binh có thể nắm trong tay, mà Dịch Vân thì nhất định sẽ chết!
Đối với căn nguyên nội tình của Dịch Vân, hắn hoàn toàn chẳng biết gì. Thế nhưng có thể sở hữu một thanh cực phẩm ma binh như vậy thì gia tộc đằng sau nhất định rất khổng lồ, cũng không phải là cái loại dong binh đoàn như bọn họ có thể đụng tới, thế nên Dịch Vân nhất định phải chết, người chết thì không có chứng cứ!
Ba Khắc thấy Dịch Vân huy kiếm vọt tới, chẳng khác hình ảnh giãy chết là mấy, tâm trạng vui vẻ lập tức giơ kiếm đón nhận.
"Đương!". Theo một tiếng vang lớn, hai thanh ma binh giao kích trong nháy mắt, hoa lửa bắn ra dữ dội. Dịch Vân bị chấn bay ra ngoài, Ba Khắc chỉ bị chấn động một chút, vẫn đứng yên bất động, chỉ một lần giao kích đã biết song phương chênh lệch như thế nào.
Ba Khắc cũng không để cho Dịch Vân có thời gian hồi khí, cười lạnh một tiếng lập tức đuổi theo.
Dịch Vân trong khoảnh khắc song phương giao kích đã sử dụng thủ pháp chuyển bớt lực, nương theo lực đạo cuồng mãnh của Ba Khắc, giúp hắn phóng về hướng ngược lại như một mũi tên, rất nhanh đã tiếp cận vòng vây sau lưng do các thành viên Ba Bố Á dong binh đoàn tạo thành.
"Sát sát sát!". Dong binh từ bốn phía xung quanh lập tức lao vào chỗ Dịch Vân đáp xuống, bọn họ tuy chỉ là ba, bốn giai tu vị nhưng cũng đã trải qua sự huấn luyện khắc nghiệt của Lam Duy Nhĩ gia tộc, hoàn toàn bất đồng với những dong binh đoàn bình thường, tất cả đều am hiểu một loại phương pháp liên kích vây sát. Dựa vào sự liên thủ của hơn trăm người bọn họ, hoàn toàn có thể vây sát một gã Ngũ Tinh Võ Đồ.
Vừa đáp xuống đất, Dịch Vân phun ra một ngụm tiên huyết, bỗng nhiên xoay mạnh thân thể tạo thành một vòng hỏa hồng sắc kiếm quang, ngay lập tức phá vỡ vô số binh khí từ bốn phương tám hướng chém tới. Dư lực tiếp tục chém năm tên dong binh trước mặt thành hai đoạn, giữa không trung liền xuất hiện năm cái vòi máu phun như suối.
Máu phun như suối, một màu đỏ mĩ lệ, kiều diễm biểu hiện một đêm không hề yên ả.
Thân kiếm lại xoay thêm nửa vòng, lại thêm ba cái đầu lâu bay lên. Dịch Vân nhân cơ hội xoay người, lao vào một nhóm dong binh gần đó, đấu khí mãnh liệt quán thâu vào ma binh, hai tay song song giơ lên cao.
"Chết hết đi!". Quát lên một tiếng lớn, đem toàn bộ lực lượng ra sức chém về phía trước, một đạo tia sáng đỏ rực hình bán nguyệt phóng ra từ thân kiếm, phóng thẳng tắp kéo dài hơn 10 thước,hễ là dong binh nào tiếp xúc với đoàn kiếm quang này lập tức bị phân thành hai nửa, ngay cả một tiếng "hừ" cũng không kịp phát ra, mười hai cỗ thi thể không toàn vẹn thê thảm đổ xuống, nội tạng cùng tiên huyết tràn đầy trên mặt đất.
Bỗng nhiên từ sau lưng có một cỗ uy áp cường đại kéo tới, Dịch Vân hơi chững lại một chút, vận khởi ma binh xoay người chém lại một phát. "Đương!". Chỉ một tiếng vang, hoa lửa vừa hiện ra là lại biến mất, Dịch Vân lần thứ hai bị đánh bay đi, lao thẳng vào đám người đang bao vây phía sau hắn.
"Mau ngăn hắn lại, chỉ cần kiềm giữ hắn một chút là ta có thể lập tức đánh chết hắn!". Ba Khắc hét lớn.
Các thành viên dong binh đoàn đều lên tiếng xác nhận, mỗi người đều trừng lớn con ngươi đỏ hồng, toàn bộ nhấc lên binh khí lao về phía Dịch Vân. Những người này đều đã kinh qua khoảng thời gian lưỡi đao nhiễm huyết, số người giết qua so với bọn hắn nhận biết còn muốn nhiều hơn, sớm đã trải qua máu tanh. Vừa nãy chứng kiến hơn hai mươi danh đồng bạn chết thảm, mà Dịch Vân lại không mảy may tổn hao gì, cái sự tình thái quá thế này trước giờ chưa từng phát sinh qua, lập tức đã kích khởi hung tính trong bọn họ, thề nhất định phải đem Dịch Vân băm thành thịt vụn!
Trong khi bay ngược trở lại, miệng mũi Dịch Vân đều phin ra tiên huyết, lực đạo trên thân kiếm của Ba Khắc cũng phải hơn nghìn cân, chỉ một kích đơn giản đó thôi cũng đã khiến cho kinh mạch của hắn bị thương tổn. Hít sâu một hơi áp chế thương thế, hai tay Dịch Vân cũng không hề nhàn rỗi, liên tục chém ra tám kiếm như thiểm điện. Lại có thêm tám cái đầu lâu bay lên, sau đó, tám cỗ thi thể không đầu máu phun xối xả như huyết tuyền chậm rãi đổ xuống.
Lúc này, hơn mười thanh binh khí từ bốn phương tám hướng liên tục chém tới. Dịch Vân chân bước nhỏ sang bên, nâng kiếm ngang ngực, đấu khí tức thì chuyển lên ma binh trong tay, thân thể chợt quay ngược trở lại. Dưới sự kích phát của đấu khí, ma binh tựa hồ sinh ra một tầng huyết hồng sắc quang mang, phàm là binh khí tiếp xúc với tầng hồng mang này lập tức gãy đoạn. Cùng những mảnh binh khí đứt đoạn là mười cánh tay tráng kiện song song rơi xuống, tiếng la thảm còn chưa kịp vang lên thì đã có thêm năm cái đầu lâu biểu tình kinh khủng dữ tợn bay lên, máu huyết cũng theo đó phun ra. Đồng thời, Dịch Vân cũng ngay lập tức lao vào một đoàn người khác.
Tới khi Ba Khắc nổi giận đùng đùng đuổi theo thì lại có thêm tám người ngã xuống hòa trong tiếng la thảm thiết. Lần này, những người này cũng bị Dịch Vân chém thành hai đoạn, thế nhưng khi nửa thân trên cùng nửa thân dưới rớt xuống thì họ vẫn chưa chết hẳn, chỉ có thể ôm lấy nửa thân dưới đã xa rời mà kêu khóc, tiếng khóc hàm trứ sự tuyệt vọng kinh khủng không gì sánh được, như góp phần phác họa nên một bức họa về địa ngục phi thường rõ ràng.
Nhận thấy Ba Khắc sắp tiếp cận, Dịch Vân lại tiếp tục lẻn vào một nhóm người khác, một mặt né tránh một mặt tiếp tục đồ sát. Chỉ trong thời gian vài cái hô hấp, đã có thêm mười cái đầu lâu nữa, mà trên người Dịch Vân lúc này cũng chỉ còn lại một màu đỏ tươi của máu, hắn cơ hồ đã bị nhuộm thành một cái huyết nhân. Mà không biết có phải do chém giết hay không mà hắn đột nhiên cảm giác được, máu người cũng không có tanh hôi như máu ma thú, tưới lên mặt thì rất ấm, nuốt vào họng thì lại có một cỗ hương vị ngọt ngào, như mật vậy. Huyết vị như mật, lại phảng phất như rượu ngon, rất dễ làm cho người ta chìm đắm trong đó, vô pháp tự kiềm chế.
Đấu lưỡi vươn ra liếm lấy vết máu chưa khô trên môi, một tia mĩ vị lập tức lan tràn trong vòm họng, quả nhiên là như vậy, rất ngọt!
Miệng hắn bất giác tạo thành một đường cong, điều đó trong mắt các dong binh đang muốn ngăn cản hắn lại mang theo một sự đáng sợ quỷ dị, trong đầu họ chỉ có một chữ: "Yêu!".
Từ thời khắc này trở đi, đại bộ phận dong binh đều bị dọa cho sợ vỡ mật, đã có người không hề nghe mệnh lệnh của Ba Khắc mà bỏ lại binh khí xoay người chạy trốn. Điều này ngược lại lại cho Dịch Vân đuổi theo phía sau tùy ý chém giết, một kiếm một người, chẳng khác nào hắn đang bổ dưa vậy. Ba Khắc bị người tứ tán cản trở nên chỉ có thể theo sát Dịch Vân mà không thể bắt kịp hắn, trong đầu tưởng chừng như muốn nổ tung. Nguyên bản tầng tầng lớp lớp bao vây để phòng ngừa Dịch Vân chạy trốn, nay lại trở thành tấm chắn tốt nhất cho hắn tránh né, là trở ngại cho Ba Khắc tiến công.
Tình hình chiến đấu phát triển ra cái dạng này đã hoàn toàn vuột khỏi tầm kiểm soát của hắn, rất nhanh đã vượt xa khỏi kết quả mĩ mãn mà hắn tiên liệu.
Hai tay Dịch Vân vận kiếm giơ lên cao, bỗng nhiên hướng phía dưới khảm phách, đem thanh đại đao của một người dong binh tiểu đội trưởng thực lực cỡ Tứ Tinh Đỉnh Giai Võ Đồ cấp băng toái, kiếm quang thẳng tiến xẻ đôi hắn thành hai mảnh từ đầu đến chân. Khi hai nửa thân thể phân biệt tả hữu đổ xuống, Dịch Vân không hề né tránh lao qua giữa, một mảng lớn tinh huyết đổ đầy lên người hắn, nhưng hắn cũng chẳng thèm để ý, chỉ là huy kiếm tiếp tục truy sát các dong binh đang xoay người chạy trốn.
Lúc này, hắn một đường chạy vội tới địa phương ven rừng, hơn 10 cái đầu nữa rơi xuống trên mặt đất.
"Dịch Vân, cứ tiếp tục như vậy, ngươi sắp đến biên giới sơn lâm rồi, chỉ cần chạy vào rừng rậm thì Ba Khắc cũng vô pháp đuổi kịp ngươi". Môn La hưng phấn kêu lên.
Thế nhưng ngoài ý liệu của Môn La, Dịch Vân chỉ hắc hắc cười nhạt: "Chạy trốn? Lão đại, ý ta lại muốn đem bọn chúng giết sạch a!".
Môn La dường như không thể tin được những gì lỗ tai mình vừa nghe được, thiếu chút nữa kinh ngạc đến kinh người, lăng lăng nói: "Không phải từ trước tới giờ ngươi vẫn không muốn giết người hay sao? ".
Dịch Vân nghe vậy thì khóe miệng hơi nhếch lên, bộ dáng tươi cười rất xán lạn: "Bọn họ không phải là người, máu người không có ngọt như vậy!".
Môn La hoàn toàn ngây dại!
Khi đã hoàn toàn giết sạch các dong binh bỏ chạy, đồng thời cũng đã tới biên giới ma thú đầm lầy, Dịch Vân không có lập tức tiến vào, mà lại quay đầu lại, tiếp tục lao vào chém giết các dong binh đuổi theo phía sau. Cái hành động điên cuồng đó khiến cho tất cả các thành viên dong binh đoàn, kể cả Ba Khắc, đều khiếp sợ mà không thể giải thích được!
Lại tiếp tục nhào vào một tiểu đội hơn mười dong binh, Dịch Vân như hổ nhập bầy dê, chỉ trong nháy mắt đã chém chín người chắn ngang trước mặt thành hai đoạn, máu phun như suối lên trên mặt Dịch Vân. Tiếng kêu rên liên miên không dứt, một tiếng vừa tắt là lại có thêm một tiếng vang lên, điệp vần không ngớt. Cái thanh âm này mà vào tai kẻ khác chính là tiếng kêu gào thảm khốc kinh hồn táng đảm tràn đầy tuyệt vọng, mà Dịch Vân thì lại chẳng khác nghe được một tiên khúc phi thường tuyệt vời êm tai, lại càng thêm hưng phấn, càng có thêm động lực tiếp tục truy sát đám dong binh biểu tình kinh hãi.
Tới lúc này, nguyên bản thân phận kẻ đuổi giết cùng người đào vong đã hoàn toàn đảo ngược.
Chỉ thấy các dong binh vừa thấy Dịch Vân lao tới liền quăng kiếm xoay người chạy trốn, mà Dịch Vân cũng đuổi kịp họ từ phía sau, không ngừng huy phách một kiếm rồi lại một kiếm. Mỗi một lần huy kích là lại có một quả đầu lâu được quẳng lên và một đạo huyết tuyền được sinh ra. Bối cảnh như vậy, quy luật như vậy, giống như là một huyết sắc kịch mã (sân khấu kịch tràn ngập máu) đã được an bài tốt đẹp, mà thanh âm gào khóc kinh khủng tràn ngập tuyệt vọng lại chẳng khác nào phối nhạc tốt nhất.
Thí tâm thạch, hương thơm của máu, sân khấu huyết hồng, Dịch Vân ở trong đó một lòng điên cuồng vũ động. xem tại TruyenFull.vn
Khi hắn đã hoàn toàn giết sạch hơn hai mươi danh dong binh, Ba Khắc rốt cuộc đã đuổi tới.
"Lại còn quay trở lại? Ha ha, được lắm, ta nhất định phải cho ngươi một cái chết thảm khốc nhất, cho ngươi sống không bằng chết. Ha ha ha".
Ba Khắc giận dữ cười lớn, dong binh đoàn của hắn chỉ còn lại chưa tới bốn mươi người, cho dù hiện tại hắn có giết chết Dịch Vân thì dong binh đoàn cũng đã xong đời rồi!
Hắn có chút hối hận vì đã gặp phải Dịch Vân, có chút hối hận đã nhìn thấy thanh Nhị phẩm đỉnh giai ma binh trong tay hắn, có chút hối hận về quyết định của chính mình, chỉ là hiện tại đã quá muộn rồi. Toàn bộ dong binh đoàn, tâm huyết tích lũy của hắn, nay phải đối mặt với số phận chắc như đinh đóng cột là sẽ bị phế bỏ, giết Dịch Vân đã trở thành lựa chọn duy nhất hắn có thể làm ngay lúc này!
"Đương!Đương!Đương".
Vượt ngoài ý liệu của Ba Khắc, lần này Dịch Vân hiển nhiên không hề né tránh, chính diện giao kích cùng hắn. Mỗi một lần giao kích, miệng mũi Dịch Vân đều có máu loãng phun ra, hai thanh ma binh đều sứt mẻ nghiêm trọng, nhất là thanh Nhất phẩm ma binh trên tay Ba Khắc.
"Đương!".
Ba Khắc một kiếm đẩy ra ma binh của Dịch Vân, lực đạo giao kích mạnh mẽ đã làm trường kiếm trong tay hắn vỡ ra một mảnh lớn. Hắn lúc này đã vô cùng giận dữ, thừa dịp trung môn Dịch Vân mở ra, Ba Khắc điên cuồng vận khởi mười thành đấu khí xuất ra một kiếm hướng về phía trái tim của Dịch Vân. Kiếm này cực nhanh, cực độc, cũng cực hận, hoàn toàn siêu việt thực lực mạnh nhất của hắn lúc bình thường. Thế kiếm như sét đánh, Dịch Vân căn bản không thể nào né tránh.
"Oanh bính!". Phải chịu một đạo cự lực trùng kích không thể địch nổi, Dịch Vân bị oanh chấn hướng thẳng lên bầu trời đêm, tiên huyết điên cuồng phun ra từ miệng và mũi, hộ thân đấu khí toàn bộ bị chấn nát, đây là bị thương nặng nhất từ khi khai chiến cho đến nay.
"Đây là một kích toàn lực của Lục Tinh Võ Cuồng? Đáng sợ thật, chỉ một kích đã có thể chấn nát toàn bộ hộ thể đấu khí của ta, đây không phải thứ ta có thể đối phó với thực lực hiện giờ, hoàn hảo có Cầu Cầu đỡ cho một kiếm đáng sợ đó".
Dịch Vân một bên bắt đầu điều tức, một bên kinh hãi thầm nghĩ.
"Lại là cái đầu kia phá hư đại sự của ta!". Ba Khắc ngửa mặt lên trời rống giận, hai chân cố sức nhảy, hướng Dịch Vân tiếp tục truy sát.
Lúc này, ma pháp nguyên tố các hệ trong phạm vi chiến trường đột nhiên kịch liệt tụ tập lại, trong nháy mắt, hơn mười đạo ma pháp song song hướng Dịch Vân phóng tới. Phong nhận, hỏa cầu, thủy tiễn, địa mâu, lôi oanh hướng về phía Dịch Vân bị đánh bay lên không trung nhưng chưa đáp xuống đất mà trùng kích.
Đại bộ phận thành viên của Ba Bố Á dong binh đoàn đều là tinh vị võ giả, đồng thời cũng có hơn mười danh tam, tứ giai ma pháp sư. Trong số đó, Khiết Tây Tạp lại càng là cường giả với thực lực Ngũ Tinh Pháp Đồ, với thực lực như vậy nên Ba Bố Á dong binh đoàn mới có thể được liệt vào hàng ngũ thập đại dong binh đoàn tại Kỳ Võ đế quốc.
Ma pháp các hệ nhanh chóng bắn tới, Dịch Vân lúc này đang ở giữa không trung, căn bản vô pháp vọt người tránh né, Ba Khắc vẫn còn ở phía sau, thấy được một màn này không khỏi mừng rỡ quát to một tiếng: "Rất tốt! Hắn chết chắc rồi!".
Thanh âm Ba Khắc vừa phát ra đã thấy bàn tay Dịch Vân vung lên một cái, phạm vi xung quanh thân thể đột nhiên xuất hiện hơn mười cái thủy lam quang thuẫn, hoàn toàn đem hắn bao bọc bên trong. Sau đó, hơn mười đạo ma pháp các hệ phân biệt liên tục công kích lên băng tinh thủy thuẫn.
"Bính bính bính bính!".
Thanh âm va chạm kịch liệt liên tục phát ra giữa không trung, một lúc sau, ma pháp oanh kích các hệ nhất loạt đều tiêu tán, duy chỉ còn lại DịchVân cùng hơn mười đạo ma pháp thuẫn vẫn đang phiêu phù quanh thân hắn.
Những ma pháp này đều do tam, tứ giai ma pháp sư phát ra, mà Dịch Vân không chỉ là Ngũ Tinh Võ Đồ mà còn là song hệ Ngũ Tinh Pháp Đồ, những ma pháp sư này có tinh vị hoàn toàn thua sút hắn đương nhiên không thể làm gì được hắn.
Ba Khắc thấy thế thì hãi kinh: "Ma pháp hộ thuẫn? Sao có thể như thế được! Hắn dĩ nhiên lại là ma khí song tu!".
Rốt cuộc có thể thoát được sát trận, Dịch Vân còn đang thở hổn hển thì một đạo cự đại hắc sắc trường thương mang theo ma lực cường đại đã hướng hắn phóng tới.