Mai quý phi vui đến nỗi miệng không khép lại được, che miệng cười nói: “Không phải thần thiếp dạy dỗ tốt, đó là bản lãnh của Yên nhi, ngày thường lại luôn khiêm tốn, ngay cả thần thiếp cũng không biết Yên nhi tài nghệ như vậy.”
Vừa dứt lời, lại lườm Lâu Tâm Nguyệt: “Không giống một số người, nghĩ rằng mình có chút học vấn, liền tỏ ra lợi hại, giống như sợ người trong thiên hạ không biết vậy.”
Lúc này ánh mắt Mai quý phi nhìn Tiêu Yên giống như từ mẫu nhìn thân nữ nhi, hận không thể ôm chặt vào lòng thân mật một bận.
Tiêu Yên lén lau mồ hôi lạnh, đúng là Mai quý phi, lúc này vẫn không quên đá xéo Lâu Tâm Nguyệt, xem ra đã vượt qua cửa ải Boss Mai này.
Nhưng là… tỷ vẫn còn kinh hỉ dành cho các ngươi đấy.
Mọi người cứ tưởng rằng như vậy là quá đủ rồi, nhưng trong mắt bọn họ, kì tích còn chưa kết thúc.
Sau khi đám bươm bướm bay tới bức tranh, từ từ xuất hiện bảy chữ – Ngã Hoa Khai, Hậu Bách Hoa Sát. [trăm hoa tàn lụi, hoa ta nở rộ]
Bảy chữ đó là Tiêu Yên viết từ trước, chẳng qua là dùng nước trong suốt, nên không nhìn ra dấu vết.
Bên trong chứa Vạn Nhật Hương, cho nên sau khi pha màu sắc của hoa cúc, Tiêu Yên cũng cho một chút Vạn Nhật Hương, tuy hàm lượng ít, nhưng nhiêu đó cũng đủ cho hồ điệp cộng minh. [bươm bướm: để hồ điệp vẫn hay hơn nhỉ?]
Hoàng đế cùng đám lão bà của hắn xem đến choáng váng, ngoác miệng, mắt mở to, xem mấy hồ điệp xếp chữ.
Hoàng hậu vẫn lạnh nhạt ngồi im lặng, bị “kì tích” liên tiếp làm cho kinh ngạc đứng lên, giật mình nói: “Bệ hạ, người xem, hồ điệp lại biết ghép chữ.”
Nghe lời hoàng hậu nói, mọi người lại lần nữa thổn thức đứng lên, hồ điệp biết chữ, lại ghép thành thơ, những ánh mắt kia nhìn Tiêu Yên như đom đóm trong đêm. [lóe sáng.]
Giờ phút này Lâu Tâm Nguyệt thật hối hận a, hối hận đến tái ruột luôn rồi, ngũ quan vặn vẹo nhăn nhúm, tròng mắt trợn lên như muốn vỡ ra.
Tiêu Yên xuất hiện đầu tiên thể hiện uyên bác thần kì khiến cả sảnh yến hội kinh ngạc, người biểu diễn sau nàng ta, dù tốt đến đâu, cũng sẽ không thể sánh bằng.
Huống chi các nàng biểu diễn toàn là đánh đàn ca múa, những kiểu này hoàng thượng đã chán từ lâu, muốn thắng được Tiêu Yên, thật sự là không thể.
Đột nhiên hoàng thượng lớn tiếng nói: “Tốt, tốt, tốt, thật rất tốt, trăm hoa trước tàn hoa ta mới nở, tranh tốt, thơ tốt, quả thực là thần trí chi bút a!” [tài năng như thần]
Hoàng thượng liên tục nói ba cái tốt, một câu thần trí chi bút, Tiêu Yên liền nghe giọng của hệ thống tỷ vang lên trong người.