Cửa nhà được mở ra, điện còn chưa kịp bật, hai người đã lao vào hôn nhau tới tấp.
Lục Tử Minh đè cô vào cánh cửa, không ngừng tìm kiếm môi lưỡi cô.
Bàn tay anh không hề rảnh rỗi, chạy loạn trên người Hạ Vy.
Quần áo trên người cả hai lần lượt được rũ bỏ, trải dài từ phòng khách đến giường ngủ.
Đến khi ngã xuống giường, hai người đều không mảnh cải che thân.
Lục Tử Minh tỉnh táo vài giây, nhưng lại nhanh chóng bị dáng vẻ quyến rũ của cô mê hoặc.
Không kiềm chế được lòng mình, anh cúi xuống hôn cô, miệng lẩm bẩm.
“Tina, là em quyến rũ tôi..”
Hạ Vy hoàn toàn say đến không biết gì, cô chỉ đi theo lòng mình, đưa tay ôm chặt cổ anh, mặc cho anh làm loạn.
Trong lúc mơ màng, cô nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của anh kề sát, cô nở nụ cười mê hồn, sau đó ngửa mặt hôn anh thật sâu..
“Tử Minh, trong mơ cũng có thể gặp anh...!thật tốt..”
Lục Tử Minh nghe thấy cô gọi tên mình, giống như nhận lệnh đặc xá, anh vội vàng đáp lại nụ hôn của cô, bàn tay luồn vào giữa hai chân cô, vòng qua thắt lưng mình.
Dục vọng nóng bỏng của anh chống đỡ nơi mềm mại, không cho cô thời gian chuẩn bị, anh đẩy mạnh thắt lưng xông tới.
Bị phản kích đột ngột, Hạ Vy đau đớn hét lên, nước mắt nóng hổi tí tách chảy xuống..
“Đau...!đau quá...!hic...lấy ra đi mà...”
Lục Tử Minh hít sâu một hơi để ổn định chính mình, nhìn cô khóc trái tim anh cũng đau đơn co rút.
Anh cúi xuống hôn sạch nước mắt của cô, sau đó từ từ di chuyển xuống dưới, cuối cùng dừng lại trên bầu ngực tròn đầy.
Dưới tác động của anh mà thân thể cô nhanh chóng tràn ngập dấu hôn xanh xanh đỏ đỏ.
Bên dưới anh vẫn chưa dám cử động, vì sợ cô đau nên anh đành kìm nén chính mình.
Đến khi quen với sư tồn tại của anh, Hạ Vy khẽ vặn vẹo eo để giảm bớt sự khó chịu.
Điều này càng bức điên Lục Tử Minh.
Thấy cô đã bớt đau đớn, anh mới nhẹ nhàng ra vào.
Mới đầu còn nhẹ nhàng, sau đó tốc độ càng ngày càng lớn.
Hạ Vy ôm chặt lấy anh, cả người không ngừng lắc lư.
Hai chân cô quấn chặt thắt lưng anh như con bạch tuộc.
Cô không kìm nén được tiếng rên rỉ, cứ thế bật ra ngoài..
“Ưm...!thoải mái..”
Hai mắt Lục Tử Minh đục ngầu, anh điên cuồng vận động, bàn tay ôm chặt lấy eo cô thở dốc không ngừng.
Hạ Vy không theo kịp tiết tấu của anh, cô lắc đầu liên tục, miệng rên rỉ cầu xin nhưng chỉ càng làm anh hung hăng chiếm hữu cô hơn.
“Chậm...!chậm một chút...”
“Đừng như...!vậy mà...”
Bên dưới cô co rút không ngừng, Lục Tử Minh cũng không cần chịu đựng nữa, hai tay anh đưa lên xoa bóp ngực cô, vùi đầu vào cổ cô.
“Tina, gọi tên tôi..”
“Aaa...!Tử Minh...”
Giây phút cô lên đến đỉnh cao của dục vọng cũng là lúc anh phóng thích chính mình.
Lục Tử Minh thoả mãn ôm cô trong lòng.
Hạ Vy đã mệt đến mức chỉ còn sức để thở, thế nhưng cô không thể ngủ nổi khi thân thể dính nhớp thế này.
Đầu cô rúc trong ngực anh, miệng lẩm bẩm.
“Đi...!đi tắm...”
Lục Tử Minh cũng chiều theo ý cô mà bế cô vào nhà tắm.
Lúc hai người trở lại giường đã là một tiếng sau.
Hạ Vy bị anh hành hạ đã mê mệt chìm vào giấc ngủ.
Nhìn cô gái nhỏ làm tổ trong ngực mình, trên người cô in đầy dấu vết do anh để lại.
Lục Tử Minh thầm trách bản thân.
Cô chỉ là cô gái nhỏ thôi, vậy mà anh lại bắt cô hoàn thành nghĩa vụ của một người phụ nữ hết lần này đến lần khác..