ố mệnh gặp nhau lúc ngoảnh đầu
Người gởi tin: Antelope (Tiểu Linh Dương chân dài), khu gửi: Homoual
Tiêu đề: tin nội bộ, ngày mai phần tử khủng bố sẽ đặt bom ở cửa căn tin hai
Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người
Mọi người nhất thiết không được đến gần.
——————————————————————————-
Người gởi tin: Jyouousama (AKAME_Tát Tiêu là vương đạo không thể đảo nghịch_câu lạc bộ đang tuyển COSER), khu gửi: Homoual
Tiêu đề: Re: tin nội bộ, ngày mai phần tử khủng bố sẽ đặt bom ở cửa căn tin hai
Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người
PIA thằng trên
Trưa mai CLB manga chiêu mộ ở quảng trường hoạt động trước căn tin hai khu Bắc, thuận tiện có hoạt động COS, hoan nghênh các anh trai em trai tiểu công tiểu thụ đến cổ vũ.
PS, còn được ngắm chân dài của chủ nhà.
——————————————————————————-
Khi Lăng Dương về nhà đăng nhập thì vừa kịp lúc hai sinh viên Yên Đại, Hoa Mãn Lâu và Tiểu Khấu Nhi, đang tán gẫu trên kênh bang hội.
【 bang hội 】 Hoa Mãn Lâu: nghe nói hôm nay trường chúng ta bắt được một đứa lưu manh ở khu Bắc.
【 bang hội 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: a! Em cũng có nghe nói, ban ngày ban mặt sàm sỡ học tỷ, to gan thiệt!
【 bang hội 】 Hoa Mãn Lâu: lúc bỏ chạy bị mười mấy người cao to đè lại oánh một trận, oánh đến thê thảm!
【 bang hội 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: sau còn bị ép bán mình làm ô-sin cho học tỷ, ngay cả di động cũng bị tịch thu luôn!
【 bang hội 】 Linh Đang Nhi: … … … … …
【 bang hội 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: a, sư phụ lên rồi!!!!
【 bang hội 】 Hoa Mãn Lâu: chào Linh Đang Nhi (^o^)~
【 bang hội 】 Linh Đang Nhi: chào Hoa Hoa, chào đồ nhi, chúc mừng khai giảng, một ngày đáng ăn mừng như thế này đừng thảo luận chuyện lưu manh lưu mông nữa.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: sư phụ ~~~ hôm nay tình hình chiến đấu thế nào?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: sư phụ đích thân ra tay, con còn lo cái gì?
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: í? Rõ ràng hôm qua sư phụ đâu có tự tin vậy!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: há há, đó là vì ta đã gặp được quý nhân của đời mình!
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: gì cơ? Quý cỡ nào?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: học kỳ này bọn ta đổi đạo viên, mới nói dăm ba câu đã đày được giết heo nhà con sang Tây bộ, quả thực oai chết người!
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: (⊙o⊙)! Lợi hại vậy á!!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ừ, lúc ấy ta chỉ hận không thể lạy ổng ba cái ngay và luôn, biểu đạt sự kính ngưỡng trong lòng ta!
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: tam bái không phải dùng như vậy!!!
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: cho nên bây giờ con SAFE rồi?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: là chúng ta SAFE rồi, ít nhất được bảo đảm vô lo trong ba tháng.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: này đúng là tốt quá! Sư phụ phải cám ơn đạo viên của mình đàng hoàng!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: có lý, ta phải làm gì đây?
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: ờm, mời ổng ăn cơm ha?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: không được.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: tại sao?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đồ nhi ta cho con biết một bí mật.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: xin chăm chú lắng nghe!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đạo viên hiện giờ ta quen ổng từ lâu rồi.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: ồ?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: thời trung học ta với em trai ổng khá thân, ổng đi thăm em trai mình, chúng ta biết nhau từ khi đó.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: ừ hử?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: lúc năm nhất ổng là thầy dạy môn chuyên ngành của ta.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: sau đó thì?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: sau đó ta phát hiện, ngay từ lúc bắt đầu, thái độ của ổng với ta, luôn có một chút, rất khó hình dung, tóm lại là rất mờ ám, con hiểu không?
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: không hiểu.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: sao con chậm tiêu vậy hả… Là ta hoài nghi ổng thầm mến ta!
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: (⊙ o ⊙) sức tưởng tượng của sư phụ thiệt phong phú!!!!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đây là trực giác nhạy bén của động vật ăn cỏ!
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: vậy sư phụ thích ổng không?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: này à…
【 hệ thống 】 [Dạ Lang] đăng nhập.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: sư công con lên rồi, không thèm nghe con nói nữa.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: sư phụ thấy sắc quên đồ đáng ghét~~~
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ông xã ~~~~~~~~~~~~~~~
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: chiều dài đường lượn sóng vượt quá cm, giam vào phòng tối mười phút.
【 hệ thống 】 [Dạ Lang] đã cho bạn vào sổ đen.
【 bang hội 】 Linh Đang Nhi: chồng ơi T^T
【 bang hội 】 Mạc Thương Tâm: Linh Đang Nhi khóc gì vậy? Bác Lang lên rồi, đang có chuyện tìm bác đây.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: chuyện gì?
【 nói chuyện riêng 】 Mạc Thương Tâm: xem thế giới đi.
Dạ Lang chuyển đến kênh thế giới nhìn chốc lát, quả nhiên phát hiện chỗ không giống bình thường.
“Bang hội OO tuyển người cùng phấn đấu, trên cấp , nhân phẩm tốt thì MMMMM”
“Bang hội XX, quyết chí trở thành bang hội mạnh nhất Lâm Sơn, tuyển game thủ mãn cấp đủ các nghề, quen phó bản đoàn đội, tập hợp người giỏi PK, muốn đăng kí thì nhanh nhanh!”
“Bang hội OX, bang hội hữu ái nhất Lâm Sơn, tỉ lệ nam nữ :, vào giới thiệu ngay cho em gái, khách quan ngài còn chờ gì nữa~?”
“Bang hội XO, không huynh đệ không phải Hồn Đạm, tuyển xe tăng, trị liệu mãn cấp, một khi trúng tuyển, bang hội sẽ tập trung bồi dưỡng!”
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: trên thế giới sao có nhiều bang hội tuyển người vậy?
【 nói chuyện riêng 】 Mạc Thương Tâm: nghe đồn có tin tức sắp mở tân phó bản người, các đại bang hội đều đang nẫng người.
Dạ Lang lập tức nhớ tới chuyện Lạc Minh Phong mượn Linh Đang Nhi một tháng, xem ra gã có đường dây thu hoạch tin nội bộ NPH.
Linh Đang Nhi lúc này đã truyền tống tới bằng kỹ năng Chân Trời Góc Bể, đang không ngừng chạy tới chạy lui quanh Dạ Lang, cực kỳ giống chó con bị chủ nhân lạnh nhạt.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: liên quan gì chúng ta, chúng ta đâu thiếu người.
【 nói chuyện riêng 】 Mạc Thương Tâm: chúng ta không thiếu không có nghĩa bang hội khác không thiếu, vào những lúc thế này T và trị liệu đặc biệt đắt hàng, sáng nay Đại Ngưu đã không nói một tiếng lui hội.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: gì??
Kiếm Tình là bang hội trường học do các sinh viên Sâm Lam kiến lập, tiêu chuẩn tuyển người khá nghiêm khắc, thường những người vào bang đều là sinh viên trong trường hoặc thuộc phía bạn bè thân thích, bạn bè quen biết trong game nếu muốn vào bang phải có người bảo đảm mới được.
Đại Ngưu là do một nguyên lão trong bang trước khi AFK tiến cử vào, thao tác trung lưu trở lên, trước giờ giữ vai trò T trong phó bản đoàn đội của Kiếm Tình. Trong đoàn đội, đa số phòng chiến thường nợ DKP, Đại Ngưu cũng không ngoại lệ. (MT là main tank aka tank chính, T là tank , T là tank )
【 nói chuyện riêng 】 Mạc Thương Tâm: nghe nói có một bang hội mới thành lập lôi cậu ta đi làm MT, tất cả trang bị ưu tiên CL (CL là đội trưởng nghề, tức là main tank, main trị liệu, main DPS, lụm đc đồ thì những người này sẽ đc ưu tiên), cậu ta ở đây cùng lắm chỉ được làm T dự bị, đi ăn máng khác cũng là chuyện thường tình.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: nhưng cậu ta vẫn còn nợ DKP, làm sao có thể nói đi là đi? Đúng là không có ý thức trách nhiệm!
【 nói chuyện riêng 】 Mạc Thương Tâm: trong game có rất nhiều người như vậy, huống chi Đại Ngưu không phải bạn học của chúng ta, đến cả phe thân thích cũng không được tính, người đảm bảo cho cậu ta lúc trước cũng không còn chơi nữa, muốn truy cứu trách nhiệm cũng không được.
Dạ Lang căm giận đập bàn, tuy nói trong bang không phải không có xe tăng dự bị, nhưng lần này Đại Ngưu thật sự rất không trượng nghĩa, rõ ràng hai bên không lâu còn chung một đoàn cười cười nói nói, chẳng ngờ nói đi là đi, đến chào hỏi một tiếng cũng không có, thật sự là làm người ta tức nghẹn họng.
Linh Đang Nhi chạy vòng quanh Dạ Lang mấy chục vòng, hiện giờ lại bắt đầu ở trước mặt hắn hô to gọi nhỏ, Dạ Lang coi cậu như người vô hình, nhưng trong mắt người khác thì hình thức ở chung của cặp vợ chồng này cực kỳ tình cảm.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: Mạc Mạc, kêu chồng tui xem đồng hồ!
【 nói chuyện riêng 】 Mạc Thương Tâm: hở? xem đồng hồ gì? Sao cô không trực tiếp nói với cậu ta? Được rồi.
【 nói chuyện riêng 】 Mạc Thương Tâm: Linh Đang Nhi kêu cậu xem đồng hồ, có ý gì?
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: không có gì, bọn tôi đang đùa thôi.
Dạ Lang di động con chuột, kéo Linh Đang Nhi ra khỏi phòng tối.
【 hệ thống 】 [Dạ Lang] đã chuyển bạn khỏi sổ đen.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ông xã~~~ T^T
Kỳ thật lần này Lăng Dương cũng theo thói quen đánh đường lượn sóng rất dài, nhưng may là phản ứng kịp, xóa hết tất cả, ước lượng không vượt quá cm mới gửi đi.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: chồng thiệt nhẫn tâm, trong phòng tối vừa đen vừa kín em sợ quá (TДT)
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: vậy cậu ngoan ngoãn cho tôi đừng ẹo nữa.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: người ta đâu có ẹo!!
Được thả ra, Lăng Dương hoạt động gân cốt, lại bắt đầu rủ rỉ với đối phương kế hoạch gặp mặt đã nửa tháng.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ừm, chồng à, khai giảng về trường rồi chứ hả, chuyện gặp mặt cân nhắc đến đâu rồi?
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: sao cậu cứ cả ngày nhớ nhung chuyện này vậy?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: anh xem giữa bể người mờ mịt mà chúng ta có thể gặp gỡ nhau, tui mua đại một tài khoản đã thành vợ của anh, đây là duyên phận!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: hơn nữa chúng ta cách gần như vậy, không gặp mặt chẳng phải đáng tiếc lắm ư?
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: trừ việc không thể tự tay đánh cậu một trận thì tôi thấy chả có gì đáng tiếc.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: lại nói, tôi không phải nói với cậu rồi à, chỉ cần cậu đồng ý điều kiện của tôi, tôi tự nhiên sẽ đồng ý điều kiện của cậu.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: vậy không phải khó dễ nhau à, anh có thể mặc quân trang, nhưng tui không thể mặc nữ trang, đây hổng phải thành biến thái sao?
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: chuyện biến thái cậu làm còn thiếu à?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: khó ưa (┙∧)┙へ┻┻
Nhưng lời nói của Linh Đang Nhi đã nhắc nhở Dạ Lang, hôm sau hắn đúng thật là có việc phải đi Yên Đại.
Nghĩ đến đây bèn PM cho đứa bạn nối khố đang học Yên Đại.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: trưa mai rảnh không? Tớ muốn qua chỗ cậu một chuyến.
【 nói chuyện riêng 】 Hoa Mãn Lâu: ừ, đến làm chi?
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: giúp CLB bơi lội lấy giấy tờ về đại hội thể thao của làng đại học.
【 nói chuyện riêng 】 Hoa Mãn Lâu: được, tới gọi tớ, giữa trưa cùng ăn cơm.
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: tớ không ăn căn tin hai.
【 nói chuyện riêng 】 Hoa Mãn Lâu: đùa à, đến Yên Đại sao có thể không ăn căn tin hai? Đừng khách sáo, tớ đãi cậu, muốn ăn cái gì cứ việc gọi~!
【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: …
※
Đại học khoa học kỹ thuật Sâm Lam của Diệp Lãng cách đại học Yên Sơn rất gần, cụ thể gần bao nhiêu? Từ cửa Tây đại học Sâm Lam băng qua đường cái, đi bộ ba phút thì đến cửa Đông đại học Yên Sơn.
Kỳ thật mấy trường đại học này đều cách nhau rất gần, nguyên nhân chỉ có một, chính phủ lấy đại học Yên Sơn làm tâm, khoanh tròn thành một làng đại học. Vị trí cũ của đại học Sâm Lam vốn không phải ở đây, là mấy năm gần đây hưởng ứng chính sách mà dọn tới, trường học mới toanh toành toạch, tạo thành đối lập rõ ràng với đại học Yên Sơn có lịch sử trăm năm.
Trong làng đại học chiếm diện tích lớn nhất là trường đại học Yên Sơn văn lý tổng hợp, cái này còn chưa tính đại học y và viện mỹ thuật trực thuộc Yên Sơn tọa lạc gần đó.
Lớn thứ hai là đại học khoa học kỹ thuật Sâm Lam, một trường đại học thuần tính khoa học kỹ thuật, tài nguyên khan hiếm nhất trường là nữ sinh, bởi vậy sinh viên Sâm Lam thường hay chạy qua viện mỹ thuật và trường âm nhạc phụ cận.
Tiếp theo là trường quân đội Tiền Đường, ý nghĩa như tên, là một đại học mang tính quân sự, vị trí địa lý của nó hẻo lánh nhất, sân trường quản lý nghiêm khắc, Diệp Lãng đến nay chưa từng tìm được cơ hội mò vào thăm.
Cuối cùng là học viện thể thao Lạc Minh và trường âm nhạc Lam Sơn, hai trường đại học mang tính nghề nghiệp. Năm trường đại học này xoay quanh sát rạt nhau, đủ loại quan hệ rắc rối phức tạp, hoạt động trong trường đa hình đa dạng, về sau này đã có chút ý vị chẳng phân địch ta, làng đại học cũng được khen là mô hình giáo dục của thành phố Hồ Sóc.
Đây không phải lần đầu tiên Diệp Lãng đến đại học Yên Sơn, năm nhất mới khai giảng hắn đã từng tới đây tìm Từ Hiền, nhân tiện đi tham quan sân trường một vòng.
Đại học Yên Sơn không hổ là trường cổ trăm năm, sân trường không phải bự bình thường, đi từ đông sang tây phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ, dọc đường tùy ý có thể thấy được cổ thụ lâu năm, có cả kiến trúc Trung Quốc mang phong vị cổ kính.
Tòa nhà hành chính bắt mắt nhất trường còn là tòa lầu cổ mái cong ngói lưu ly, khi Diệp Lãng nhìn thấy nó lần đầu còn tưởng đây là nhà trưng bày hoặc chỗ ngắm cảnh.
Diệp Lãng lấy xong giấy tờ cần thiết, gọi điện thoại gặp Từ Hiền, hai người vừa đi về phía căn tin hai vừa bàn luận những thứ được nhìn thấy trong trường, chỉ chốc lát sau đề tài đã chuyển đến trò chơi. “Hồn Đạm OL” mới đầu là Diệp Lãng và bạn học của hắn chơi, cảm thấy cũng được bèn kêu thêm Từ Hiền, hai người chơi đã nửa năm có thừa.
Đi một hồi, bỗng Từ Hiền dừng bước, nhìn chằm chằm một bóng người cách không xa, nói mà không chắc lắm: “Í? Người kia, quen mắt quá…”
Diệp Lãng cũng phát hiện bóng người quen mắt của Từ Hiền, nhưng suy nghĩ bấy giờ của hắn lại là, xuyên không quá…
Vào năm XX này mà không ngờ có người lại mặc đạo bào xanh trắng đan xen, đầu buộc đạo quan tỏa sáng, thủy tụ và vạt áo bồng bềnh theo gió, hết sức phiêu dật.
“Dương, Dương, Dương …” Từ Hiền dương nửa ngày, ngay vài lúc Diệp Lãng suýt nữa cho rằng cậu sắp nói “là cái giường để ngủ” thì Từ Hiền rốt cục hô lên: “Dương Dương!”
Dương Dương trong miệng Từ Hiền chậm rãi xoay người lại, Diệp Lãng theo dõi chân diện mục của cậu ta từng chút một hiện ra trước mắt mình như đang nhìn một bộ phim mỹ học HD, bên tai là tiếng hô hấp và tiếng tim đập của bản thân, ngay cả gió thổi xung quanh cũng dường như yên tĩnh vào một khắc ấy.
Người kia lúc xoay người, đôi mắt rũ xuống, mãi đến khi xoay được một nửa, mí mắt mới dần nâng lên lộ ra con ngươi đen bóng, nhìn từ góc độ của Diệp Lãng, cả quá trình giống như cậu ta đang liếc mắt đưa tình với mình.
Vào một buổi chiều mùa thu trong xanh, Lăng Dương mặc đạo bào, mặt như trăng tròn, mắt mang đào hoa, cùng Diệp Lãng trông nhau từ xa, để lộ một nụ cười mỉm nhẹ như mây gió.
Cười xong, cậu liền thu hồi tầm mắt, hơi ngẩng đầu, ánh mắt đưa về phía bầu trời xanh thẳm, không nói một câu.
Ánh dương quang ập vào mặt cậu, gió nhẹ cuộn tung vài lọn tóc, dáng vẻ tiên phong đạo cốt ấy, giống như một vị thế ngoại cao nhân không dính bụi trần.