Căm Thù Nhà Giàu

chương 21

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai người vội vội vàng vàng tới khách sạn gần trường thuê phòng. Vừa mở cửa, Hứa Niên đã bị đè lên tường mà hôn ngấu nghiến. Hứa Niên kêu “ưm ưm”, bị Giang Vệ Hành bế lên đi về phía giường.

Vừa nãy lúc đi ra khỏi rừng cây nhỏ, bọn họ phát hiện một đôi nam nữ còn to gan hơn, nhà gái kêu còn dâm hơn cả diễn viên phim porn làm Hứa Niên hứng tình không chịu được.

Quan trọng là có thế thôi Giang Vệ Hành cũng ghen, cố tình che tai cậu lại, không cho nghe.

Giờ đây cậu bị Giang Vệ Hành ném lên giường. Hai người vội vã mà giúp người kia cởi quần áo. Sau khi cởi sạch, Giang Vệ Hành nhanh chóng đặt Hứa Niên lên trên mình rồi khẩn cấp đưa dương vt vào trong âm hộ ướt át.

Không cần mở rộng, âm đo cũng đủ nước rồi, dương vt chỉ cọ bên ngoài một chút là có thể bị nuốt vào trong.

“Đóa hoa” đã ba ngày không được chăm sóc mà nuốt dương vt to lớn như vậy khiến Hứa Niên đang bám vào lưng Giang Vệ Hành bật ra tiếng rên rỉ.

Giang Vệ Hành đối diện với Hứa Niên, hắn vuốt ve gương mặt mịn màng của cậu, chờ cậu quen rồi mới bắt đầu chuyển động hông lưng.

Đắm chìm trong ánh mắt dịu dàng đong đầy tình yêu của Giang Vệ Hành, lòng Hứa Niên rung động. Cậu nhắm mắt lại, chủ động hôn Giang Vệ Hành. Hai đầu lưỡi quấn quýt. Chỉ còn tiếng nước và tiếng hai cơ thể va chạm nhau vang lên liên tục.

“Ư… a…” dương vt ra sức mà tấn công âm đo mềm mại, mà nó chỉ biết mút thật chặt lấy kẻ tấn công. Môi lớn bao vây dương vt, nước sướng chảy ra theo khe hở, dọc theo dương vt.

Hứa Niên ôm chặt cổ Giang Vệ Hành, nửa người dưới bị dương vt nặng nề mà tấn công. Đêm nay là lần làm tình mà Giang Vệ Hành điên cuồng nhất. Khoái cảm như dòng điện chạy lan ra toàn thân. Hứa Niên cố chịu đựng, chảy nước mắt, kêu lên đứt quãng: “Đừng, đừng… nhanh quá…. chết mất…”

Thân dưới Giang Vệ Hành như máy đóng cọc, điên cuồng chịch Hứa Niên. Bìu đập vào mông nhỏ khiến nó đỏ hẳn lên. Tiếng “bạch bạch” vang lên không dứt. Hai tay Giang Vệ Hành giữ tay Hứa Niên qua đầu cậu, hắn nhìn cậu không chớp mắt, không muốn bỏ qua sự thay đổi nhỏ nào.

Hứa Niên kêu rên không ngừng. Cậu bám lấy lưng Giang Vệ Hành, hai chân cong lên, đạp vào không khí nhưng mông vẫn chẳng thể thoát được. Cậu khóc lên: “Hu hu… Tôi muốn chết thật đấy… Không, không chịu được nữa…”

“Bé ngoan, không chết được.” Giang Vệ Hành liếm nước mắt trên mặt Hứa Niên, liếm cằm, liếm chiếc cổ trắng trẻo, xuống chút nữa lại liếm đến xương đòn gợi cảm và núm vú.

Hai núm vú xinh cắn đã sưng đỏ. Hứa Niên rưng rưng nhìn Giang Vệ Hành phủ phục trước ngực mình, ngón tay luồn vào tóc Giang Vệ Hành, miễn cưỡng nói: “A… Cậu… Từ từ… Liếm… chậm thôi…”

Giang Vệ Hành ăn hai núm vú sưng đỏ nhưng cũng chẳng ảnh hưởng đến tốc độ bên dưới. Sau khi Hứa Niên tỏ tình thì cực kỳ nhạy cảm, Giang Vệ Hành còn chưa bắn cậu đã lên đỉnh hai lần, ấy thế mà dưới sự tấn công của Giang Vệ Hành, dương vt lại từ từ tỉnh giấc.

Giang Vệ Hành giơ một bàn tay tuốt dương vt nhỏ của Hứa Niên. Hứa Niên sướng đến mức chảy nước mắt. Giang Vệ Hành rút dương vt khỏi âm hộ đã phun nước hai lần, đâm vào lỗ hậu đang co rút không ngừng mà mãnh liệt đẩy đưa.

Hứa Niên hét lên, ôm Giang Vệ Hành khóc la: “A a… To, to quá… Sao lại… sao lại… to hơn rồi… Hu hu…”

Đêm nay Giang Vệ Hành lật lên lật xuống Hứa Niên mà chịch đủ, bên trong bên ngoài đều chơi kỹ, từ trên giường đến mặt đất, từ mặt đất đến phòng tắm, cuối cùng Hứa Niên dựa lưng vào ngực Giang Vệ Hành, bị chịch đến phát điên. dương vt Hứa Niên còn đang thẳng tắp, cậu khóc, quay đầu lại nhìn Giang Vệ Hành: “Hu hu, tôi, tôi không… không bắn được…”

“Bé ngoan à…” Giang Vệ Hành thúc lên, bìu va chạm với cánh mông nõn nà kêu “bạch bạch”, quy đầu to lớn chịch hai lỗ nhỏ đến đỏ au. Hắn cúi đầu liếm gương mặt giờ đã như mèo hoa của Hứa Niên: “Bắn không được thì bắn nước tiểu.”

“A… Không…” Chút lý trí còn sót lại của Hứa Niên nói cho cậu rằng không thể như vậy được nhưng trên người Giang Vệ Hành cứ như lắp mô tơ điện, mãnh liệt tấn công mình, khoái cảm như thủy triều càng dâng càng cao. Hứa Niên lắc đầu, nước mắt chảy ròng ròng, ngoài miệng kháng cự nhưng chẳng thể ngăn khoái cảm khiến cho cả thể xác và tinh thần đều sung sướng: “A a, không… không được… A a!!”

Hứa Niên hét lên chói tai, dương vt nhỏ không bắn ra tinh dịch, run lên, nước tiểu phun ra thành một đường cong trong không khí rồi rơi xuống.

Ngay khi Hứa Niên mất hồn vì lên đỉnh, Giang Vệ Hành cũng bắn vào sâu bên trong lỗ hậu của cậu.

Hứa Niên khóc huhu, nằm trong lòng Giang Vệ Hành mà ngọ nguậy. Giang Vệ Hành xoay sang cho cậu đối mặt với mình, dỗ dành.

Hứa Niên chôn đầu trong lòng Giang Vệ Hành như chú đà điểu, khóc nấc lên, vành mắt đỏ hoe, cơ thể trắng trẻo loang lổ vết đỏ như một người đáng thương vừa trải qua lễ rửa tội mưa rền gió dữ.

Làm tình với Giang Vệ Hành như vừa trải qua thiên tai vậy, lần nào Hứa Niên về cũng đầy “thương tích”, tâm hồn cũng bị “tàn phá” nghiêm trọng.

Giang Vệ Hành vừa dỗ vừa giúp cậu tắm rửa sạch sẽ rồi bế lên giường. Trên giường cũng đầy tinh dịch, chỉ có thể phủ chăn lên mới tạm thời nằm được.

Hứa Niên bán sống bán chết nằm trên giường, làm tình với Giang Vệ Hành khiến cậu hết sạch cả sức lực rồi, giờ không nhấc nổi ngón cái dậy.

Thế nhưng mà mông hơi bị ngứa, Hứa Niên giơ tay định gãi rồi phát hiện, thế mà mông mọc lên hai nốt muỗi đốt!

Giang Vệ Hành tắm xong đi ra thấy Hứa Niên ôm mông nằm khỏa thân trên giường thì đi tới ôm vào lòng: “Bé ngoan, giúp cậu mặc quần áo được không?”

Hứa Niên nức nở, bỏ tay ra cho Giang Vệ Hành nhìn hai nốt to đùng, khóc lóc kể lể: “Tôi bị muỗi đốt đây này!”

Giang Vệ Hành thấy hai nốt phồng hồng hồng nằm hai bên mông Hứa Niên, mà buồn cười là hai nốt này còn đối xứng.

“Cưng, tại tôi không chu toàn, không nên rủ cậu đến sau núi, để cậu bị muỗi đốt.” Giang Vệ Hành nhìn khóe mắt Hứa Niên chực chờ rơi lệ vội giơ tay đầu hàng mà giải thích.

Hứa Niên rầm rì mãi mới tỏ vẻ chẳng thèm nghe Giang Vệ Hành giải thích nhưng lát sau lại nấc lên: “Nhưng mà ngứa lắm ý.”

Giang Vệ Hành ấn lên hai nốt muỗi đốt sưng đỏ: “Ngoan, chồng liếm một cái rồi hết ngứa.”

Mặt Hứa Niên đỏ lựng, lắp bắp nói: “Cậu, cậu không, không phải là ch… chồng tôi.”

Giang Vệ Hành nắm cằm cậu, hôn lên, hôn đến mức Hứa Niên thở hổn hển mới liếm lên đôi môi đỏ mọng: “Tôi có phải chồng cậu không?”

Hứa Niên thẹn thùng nhìn xuống, nói thật nhỏ: “Có ạ…”

“Vậy cậu nói nhờ chồng liếm mông Niên Niên thì chồng liếm giúp cậu nhé?” Giang Vệ Hành lại dụ dỗ.

Hứa Niên mặt đỏ như sắp nổ, mắt không biết nhìn đâu chỉ đành vặn vặn ngón tay, cố lấy dũng khí, nghiêm túc nói: “Nhờ.. nhờ chồng giúp Niên Niên liếm… liếm mông.”

“Niên Niên ngoan.” Giang Vệ Hành nhấc cằm cậu, hôn lên như phát thưởng rồi vỗ mông cậu: “Quay lại, nhếch mông lên chồng liếm cho.”

Hứa Niên đỏ mặt, chống tay xoay mông về phía Giang Vệ Hành, chỗ muỗi đốt đã ngứa lắm, cậu quay đầu lại cầu xin: “Cậu nhanh lên.”

“Bé ngoan đừng có quên xưng hô.” Giang Vệ Hành cứ chậm chạp không giúp.

Hứa Niên tủi thân mếu máo nhưng vẫn ngoan ngoãn gọi: “Chồng mau liếm mông cho Niên Niên.”

“Cục cưng ngoan.” Giang Vệ Hành cúi đầu mút nốt muỗi đốt sưng đỏ, dùng lưỡi chọc chọc, dùng răng nhay cắn. Hứa Niên thấy còn ngứa hơn, quay đầu lườm Giang Vệ Hành: “Này, bảo là liếm chứ không bảo cắn nhá!”

Giang Vệ Hành cười, hôn hai vết muỗi đốt, cảm giác ngưa ngứa khiến Hứa Niên hừ ra tiếng, cậu bĩu môi: “Chẳng có tác dụng tí nào.”

Chẳng qua là Giang Vệ Hành nghiện cặp mông trắng trẻo kia. Hắn bế cậu đặt lên đùi, hôn liên tục lên gương mặt mềm mại.

Hứa Niên bị Giang Vệ Hành ôm như thế thẹn đến đỏ cả người. Tưởng tượng đến chuyện chuyện đáng thẹn hơn cũng làm cả rồi, Hứa Niên cũng không muốn ra vẻ lắm, vừa định hỏi khi nào Giang Vệ Hành thích mình thì không nghĩ rằng mình lại bị cướp lời.

Giang Vệ Hành hỏi: “Sao lại ghét tôi?”

Hắn không hiểu sao mà mình làm gì đến nỗi đáng ghét mà bị Hứa Niên ghét tận ba năm.

Hứa Niên vô cũng xấu hổ, mắt đảo như rang lạc: “Ghét thì… ghét thôi.” Cậu bất an vặn vặn ngón tay: “Tôi không mấy đứa nhà giàu đấy, kiểu ghét nhà giàu…”

Hứa Niên vừa dứt lời lại cẩn thận nhìn Giang Vệ Hành, nói thêm: “Giờ, giờ không ghét…”

Giang Vệ Hành hôn đỉnh đầu Hứa Niên, tách mấy ngón tay đang quấn lấy nhau của cậu ra, cầm lên môi hôn. Hứa Niên đang ngẩn ngơ nhìn động tác của Giang Vệ Hành thì chợt nghe hắn nói: “Thế nói lý do tại sao lại thế cho tôi được không?”

Hứa Niên cắn môi dưới, lúc lâu sau mới ngập ngừng nói: “Tôi được bố mẹ nuôi nhận về từ cô nhi viện, lại vì cơ thể nam không ra nam nữ không ra nữ thế này bị bọn họ kỳ thị, nhục mạ. Bọn họ giàu lắm mà không cho tôi một đồng nào, học phí cũng là tôi xin học bổng.” Cậu cười khổ: “Chắc bọn họ nghĩ tôi không xứng để quan tâm.”

Lâu lắm rồi Hứa Niên chẳng nói chuyện trước kia, càng nói lòng càng chua xót. Cậu cho rằng mình đã không thèm để ý đến cơ thể dị dạng này rồi nhưng nói qua cũng phải nói lại, nếu không có sự dị dạng này thì cậu cũng sẽ trở thành một đứa trẻ có gia đình bình thường nhỉ?

Giang Vệ Hành ôm chặt người trong lòng: “Bé ngoan, cậu rất bình thường, tôi rất thích cậu.” Hắn buông Hứa Niên ra, quỳ một gối trước mặt cậu, hôn lên mu bàn chân cậu: “Dù cậu thế nào thì tôi cũng yêu.”

Hứa Niên nhìn người đàn ông cam nguyện phủ phục dưới chân mình, nước mắt trào ra, nghẹn ngào nói một câu nghe chừng chẳng liên quan: “Giang Vệ Hành ơi, tôi muốn… đi ngắm biển với cậu.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio