Cẩm Y Vệ

chương 362: án trộm quốc bảo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lý Vĩ lập tức không chịu buông tha, ép buộc thái giám thay lão tìm cho ra bức họa... Chỉ vì ngày hôm qua Từ Tân Di nói qua, có phú ông bằng lòng bỏ ra vạn lượng hoàng kim mua mấy món bảo vật này, thực là một vị hậu duệ của Triệu Tống. Cái gì Bích Ngọc Tây Qua, cờ vây ngọc thạch đều là vật do hoàng cung Tống triều năm xưa ngự dụng, người ta mượn cái này để tưởng nhớ tổ tiên, cho nên mới bằng lòng ra giá đắt mà mua.

Trong đó Thanh Minh Thượng Hà Đồ vẽ cảnh vật Biện Kinh thời nhà Tống, hoàng cung điện vũ, vừa khéo là vật mong muốn hàng đầu trong danh sách bảo vật mà họ muốn đó. Thiếu bức đồ này, người ta sẽ không chịu mua.

Lý Vĩ vì vạn lượng hoàng kim trong truyền thuyết, quyết tâm không tiếc bất cứ giá nào muốn thu cho được bức đồ này vào tay, trong cung kêu to mắng lớn, náo loạn cả ngày. Trương Thành, Trương Kình đều vì xuất phát từ cẩn thận phụ giúp vào, nhưng rốt cuộc vẫn không tìm được. Lão gia tử không ngờ lại chạy đến trước mặt con gái quơ tay múa chân tố cáo, nói thái giám trong cung ngay cả ý chỉ của Thái hậu cũng dám vi phạm, đem danh họa giấu đi không chịu cho lão.

Lý Thái hậu bị cha làm cho phiền không nhịn được, cho tranh khác thay thế đi vậy. Thế nhưng bất kể danh họa trân quý dường nào, Lý Vĩ đều lắc đầu như đánh trống chầu: không muốn, chỉ muốn Thanh Minh Thượng Hà Đồ.

Càng về sau ngay cả Lý Thái hậu cũng nổi lên lòng nghi ngờ, rốt cuộc bức họa kia đi đâu vậy chứ? Nàng phân phó cha đi về nhà trước, chờ trong cung bí mật điều tra, sau khi tìm được nhất định cho ông ta, lúc này Lý Vĩ mới mất hứng mà về.

Trên đời không tường nào gió không lọt qua được, Lý Vĩ gây thanh thế trong cung không nhỏ, hiển nhiên truyền đến trong tai của hữu tâm nhân bên ngoài cung.

Phái đối chọi với Trương Cư Chính trong hai năm qua người thì bị biếm, người thì bị bãi chức, còn dư lại không bao nhiêu. Hơn nữa chuyện bán ra tự họa làm đầy quốc khố, cuối cùng là phương thức suy nghĩ phù hợp ngoại triều quan văn đem tiền bên trong kho đến Hộ bộ, sau lưng lại có Lý Thái hậu cùng Vạn Lịch đế ủng hộ, cũng không thể nói gì được.

Đột nhiên tuôn ra trong cung chuyện trân bảo mất tích, những người này thật là mừng rỡ, lập tức giống như gà chọi đến say máu nhảy tưng cả lên, Hình bộ Chủ Sự Trầm Tư Hiếu, Giám Sát Ngự Sử Triệu Ứng Nguyên, đám người Thái Phó Tự Thiếu Khanh Trương Hữu Long đua nhau dâng thư, đạn hặc Hộ bộ Thượng Thư Trương Học Nhan dung túng thuộc quan, bỏ túi riêng, cấu kết cùng nội đình hoạn quan, mượn cơ hội bán ra vật cung cấm, tham ô Thanh Minh Thượng Hà Đồ cùng đông đảo các loại trân bảo.

Hạng Trang múa kiếm nhưng ý ở Phái Công, mặc dù đầu mâu tạm thời nhắm ngay Trương Học Nhan trực tiếp tổ chức, trên thực tế là nhắm thẳng vào Thủ Phụ đế sư Trương Cư Chính thúc đẩy chuyện này, liên đới tới Ty Lễ Giám Phùng Bảo.

Bây giờ đám người Trầm Tư Hiếu nhảy ra chẳng qua là con tốt xung phong hãm trận mà thôi. Sau lưng bọn họ còn có xe pháo mã cùng lão soái, dư đảng tiền nhậm Thủ Phụ Cao Củng lưu lại ở trong kinh thành, cùng với đại viên triều đình phát sinh xung đột với Trương Cư Chính trong sự kiện ‘đoạt tình’ lần trước. Đối với hành vi của Hình bộ Chủ Sự Trầm Tư Hiếu, thái độ của Hình bộ Thượng Thư Nghiêm Thanh tương đối mập mờ.

Từ nội đình đến bên ngoài triều đều nổi lên cuồng phong bạo vũ, những quan viên bất mãn đối với triều chính mới đều ngắm nhìn thế cục, mang theo sự hưng phấn giấu không được...

Người nào cũng đều không biết rằng, cánh con bướm khẽ đập tạo thành gió lốc kia chẳng qua là tứ phẩm Chỉ Huy Thiêm Sự Cẩm Y Vệ nho nhỏ Tần Lâm mà thôi.

Mấy ngày nay hắn vẫn đàng hoàng mỗi ngày đi Cẩm Y Vệ nha môn điểm danh, giả bộ như người không có chuyện gì vậy. Ngay cả Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực thân tín nhất vào thời điểm mỗi ngày nghị luận vụ án danh họa bị mất trong cung, cũng tuyệt đối không ngờ trưởng quan của mình lại đóng vai trò như thế nào trong cuộc phong ba này.

Rốt cục, Lưu Thủ Hữu triệu tập tất cả đường thượng quan đến bản nha Bạch Hổ đại đường.

Bồi bên cạnh Lưu Thủ Hữu còn có hai người, người thứ nhất tướng mạo bình thường, nụ cười gian hoạt vô cùng, trường bào xám mũ nhọn, cùng quan viên Đông Xưởng thường thấy ngày xưa bất đồng, ngực có bổ phục Thiên Hộ quan võ... Đây chính là nhân vật thứ hai của Đông Xưởng trừ Xưởng Công ra, hiện đảm nhiệm Chưởng Hình Thiên Hộ, tâm phúc Từ Tước của Phùng Bảo.

Một người khác thần sắc kiêu ngạo bất tuân, mặt mũi đầy thịt, râu ria từng sợi một đâm tua tủa, hung tướng tất lộ, cũng áo sam xám mũ nhọn, trước ngực có bổ phục Bá Hộ quan võ, chính là Lý Hình Bá Hộ Đông Xưởng Trần Ứng Phượng.

Xưởng Vệ một thể, phần lớn thời điểm quyền thế Đông Xưởng còn vượt qua Cẩm Y Vệ, Đông Xưởng Chưởng Hình Thiên Hộ có địa vị không khác gì cẩm y Đô Đốc Lưu Thủ Hữu. Mà Lý Hình Bá Hộ trừ chưởng Bắc Trấn Phủ Ty ra, so tất cả đường thượng quan cẩm y đều hơi cao hơn một bậc.

Cho nên tất cả đường thượng quan đều nhìn hai vị này gật đầu cúi người, duy chỉ có Phùng Bang Ninh thần thái du nhiên tự đắc, mơ hồ ngạo thị đồng liêu... Từ Tước, Trần Ứng Phượng đều là thuộc hạ của Phùng Bảo bá phụ hắn.

Mọi người đều biết lẫn nhau, Lưu Thủ Hữu hơi giới thiệu, lập tức đi thẳng vào đề nói:

- Xem ra chư vị đều hiểu rồi, Từ Thánh Thái hậu ban Thanh Minh Thượng Hà Đồ cho Vũ Thanh Bá, không ngờ lại tìm trong cung nhiều lần không được, bên ngoài cái gì cũng nói được. Nhưng mà bất quản về nó, làm Thái hậu tức giận, Đông Xưởng cùng Cẩm Y Vệ chúng ta liên thủ phá án. Hai vị lão huynh nào bằng lòng ra lực, dò xét án này không?

Xoát một cái, mọi ánh mắt đều tập trung vào trên người Tần Lâm. Người nào không biết vị Chỉ Huy Thiêm Sự trẻ tuổi này phá nhiều đại án trọng yếu, chính là vị có khả năng phá án hàng đầu trong bản nha chứ?

- Hạ quan nguyện đi!

Ngoài ý liệu là, kẻ tranh trước một bước tình nguyện làm chuyện này không phải là Tần Lâm, mà là Phùng Bang Ninh. Hắn dương dương đắc ý đi ra khỏi hàng, còn khiêu khích nhìn Tần Lâm một chút.

Bị Phùng Bang Ninh đột nhiên tập kích, Tần Lâm chẳng qua là cười cười không thèm để ý. Lão gian cự hoạt Lưu Thủ Hữu trên mặt hiện vẻ tức giận, chợt lóe lên rồi biến mất.

Mặc dù lập trường hai vị Trương Cư Chính cùng Phùng Bảo này cũng không hoàn toàn nhất trí, nhưng căn bản quan hệ đồng minh còn vững chắc. Chỉ là Phùng Bảo đứng vững ở Ty Lễ Giám cùng Đông Xưởng không cam lòng ở địa vị thuộc hạ, muốn lấy được quyền chủ đạo trong đồng minh, cho nên giữa Trương, Phùng cũng không có mâu thuẫn quá lớn.

Lần này chuyện trong cung bán ra thư họa làm phong phú quốc khố là hai người bọn họ cùng chung thúc đẩy. Mà tấu chương đạn hặc ngoài mặt chỉ Hộ bộ Thượng Thư Trương Học Nhan, trên thực tế đầu mâu đã nhắm ngay liên minh này, đứng phía sau màn chính là phái phản đối triều chính mới.

Đối mặt với địch nhân chung, Trương Cư Chính cùng Phùng Bảo nhất định sẽ chân thành đoàn kết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio