Cận Chiến Pháp Sư

quyển 4 chương 164: công cốc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dong binh đoàn của Trọng Sinh Tử Tinh là sát nút thời điểm cuộc thi diễn ra mới thành lập, căn bản không có thời gian lên tới bậc hai. Mà dong binh đoàn bậc một giới hạn nhân số người chính là người, Trọng Sinh Tử Tinh gồm hơn cô, muốn tham gia toàn bộ cũng không được.

Hàn Gia Công Tử nhìn lướt qua liền đem tình báo vất về trên bàn, khinh thường nói: “Đám con gái này làm sao có thể đoán được ý đồ của tôi.”

Cố Phi cười một tiếng: “Không phải đoán được, là coi thường. Hiểu không? Các cô ấy cho tới bây giờ đều coi thường bất kỳ chiến thuật nào.”

“Cảnh giới tối cao nha!” Hữu Ca cười nói: “Đây chính là cảnh giới tối cao bất biến ứng vạn biến.”

Lại nhìn phản ứng của những người khác, chỉ có Kiếm Quỷ nghiêm túc nhất, vẫn còn cẩn thận mà nhìn tình báo, còn Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh thì hai hợp thành một tổ, đang so đấu xem ai biết được nhiều người hơn trong số cô gái này. Cố Phi rướn cổ ghé đầu tới: “So cùng tôi này!”

“Cút!” Hai người đồng thanh.

Hàn Gia Công Tử trong lòng đột nhiên lộp bộp một chút.

Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương là dạng người gặp gái liền mất hết hồn vía, mà Cố Phi có tình cảm không tệ với mấy cô nàng đó, trận đấu này, chiến lực của ba tên kia thực thành biến số không nắm chắc được.

Mà hết lần này tới lần khác những cô gái này lại là một lũ đơn giản đến trực tiếp, sẽ không để ý tới ý đồ chiến lược của Hàn Gia Công Tử, chẳng lẽ, lần này gặp phải khắc tinh rồi?

Hàn Gia Công Tử nhìn về Hữu Ca và Kiếm Quỷ. Kiếm Quỷ vẫn còn không nói một lời mà nhìn tình báo, Hữu Ca nhìn ba người góc Cố Phi, cũng mang vẻ mặt hơi buồn rầu.

“Hey, dong binh đoàn Tử Tinh thực lực bình thường, bất quá Tế Yêu Vũ thân là một trong năm kẻ mạnh, lại là dùng nhân dân tệ đập ra nguyên bộ trang bị cực phẩm trên người, thực lực hết sức cường hãn, chúng ta vẫn nên cẩn thận chút.”

“Ha ha!” Ngự Thiên Thần Minh đột nhiên cười to, “Tôi biết mười lăm, anh mới mười một người, Vô Thương anh già rồi!”

“Mẹ!” Chiến Vô Thương tức tối bất bình, xé tờ tình báo kia nát bấy.

Cố Phi ở tại chỗ không phát ra tiếng động nào. Bởi vì hắn trong lúc bất chợt phát hiện, trong tờ danh sách ấy có cô gái, hắn có thể ngay mặt nhận ra và gọi tên chuẩn xác, lại chỉ có tám người. Nhìn ánh mắt Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương hâm mộ mình kia, lên tới tám mươi phần trăm cho rằng mình thân với hai mươi người này như huynh muội, Cố Phi thật là thẹn trong lòng.

Lúc này Ngự Thiên Thần Minh lại cầm lấy một phần tư liệu, chỉ vào trên một cái tên rồi nói: “Cô gái xinh xắn này anh không được phép đánh đâu!”

Cố Phi đến gần nhìn một chút, Bồ Đào…đây là người nào chứ. Cố Phi suy nghĩ hồi lâu không nghĩ ra được.

Chiến Vô Thương cũng quét mắt: “Ơ? Cậu nhìn trúng Bồ Đào à.”

Ngự Thiên Thần Minh đắc ý mà cười một tiếng: “Cô gái xinh xắn này rất tốt, mấu chốt hơn là, tôi cảm thấy cô ấy có chút tình ý với tôi.”

“Xì!” Chiến Vô Thương khinh thường.

“Thiên Lý, ngày thường phải lưu ý nhiều nhiều giúp tôi đó!” Ngự Thiên Thần Minh nói với Cố Phi.

Trong lòng bọn họ luôn cảm thấy Cố Phi thân là một thành viên công hội, quen thuộc với các cô nhất định hơn khi so với bọn họ, ít nhất ngày thường có được nhiều cơ hội nói chuyện phiếm ở kênh chat công hội với các cô mà bồi dưỡng tình cảm.

“Nhất định, nhất định.” Cố Phi vừa trả lời vừa nghĩ: Trời ạ, cô gái nào mới là Bồ Đào hả… Kéo ra bảng thông tin về công hội mình, Bồ Đào là một mục sư cấp . Mục sư trong Trọng Sinh Tử Tinh thì Cố Phi chỉ biết Lạc Lạc. Nếu không phải là chức nghiệp chiến đấu thì bình thường Cố Phi không để ý đến.

Ba người tiếp tục cầm tư liệu nói chuyện tào lao. Trong lòng mục sư ngồi đối diện dĩ nhiên tất cả đều là oán niệm.

Bình thường mở họp ấy, ba người này không phải ngủ gục chính là đầu óc trên mây. Hôm nay hiếm thấy nghiêm túc được chút, vừa lên tới đã xác định nương tay một số người, xem ra hôm nay tuyệt đối không thể trông mong gì với ba người họ.

Hàn Gia Công Tử chỉ hận mình không phải là một chức nghiệp chiến đấu dũng mãnh, nếu thế thì đã dần ba người họ một trận cho đã tức.

“Kiếm Quỷ, chuẩn bị thật kĩ vào, hôm nay chủ yếu dựa vào cậu đấy.” Hàn Gia Công Tử không nói thêm gì nữa, chỉ bình tĩnh nói với Kiếm Quỷ.

Kiếm Quỷ nhìn tư liệu xong, thả lại trên bàn, gật đầu.

Mặt khác, Trọng Sinh Tử Tinh sau khi rút trúng đối thủ xong luôn lâm vào trạng thái hưng phấn. Không ít cô gái lúc trước không ghi danh tham gia dong binh đoàn bấy giờ đều ảo não vô cùng.

Nhưng muốn trong thời gian ngắn ngủi mà dong binh đoàn lập tức thăng lên bậc hai đã không thể nào, coi như là thăng lên bậc hai, có thể thêm người mới, nhưng thành viên tham gia cuộc thi PK đã cố định lúc ghi danh rồi, chỉ có thể lui, không thể vào.

“Aaaa!” Rất nhiều cô ảo não mà gào lên. Chủ yếu chính là không có duyên tận mắt thấy được nhân vật trong truyền thuyết: Pháp sư cận chiến . Về phần mấy thành viên khác trong Công Tử tinh anh đoàn sớm đã bại lộ rồi.

Không biết là mấy cô bên Thất Nguyệt không có tôn trọng nguyên tắc giữ bí mật của Công Tử tinh anh đoàn, hay là Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương trong quá trình tán gái hai người này vứt bỏ nguyên tắc. Vì tạo hình tượng cao lớn cho mình, liều mạng dát vàng lên mặt. Công Tử tinh anh đoàn trong đáy lòng các cô ấy là một sự tồn tại huy hoàng, trở thành chứng minh thực tế nhất để hai người kia giả bộ. Bất quá hai người rốt cuộc vẫn giữ chặt một cái ranh giới cuối cùng, chính là không bại lộ thân phận của Cố Phi.

Cố Phi được các cô ngưỡng mộ nhất, thực lực đích xác lại rất xuất chúng, đáng sợ hơn là bản thân hắn ở trong đám con gái này, nếu thân phận kia còn muốn bại lộ, Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương cảm thấy mình nhất định là ngay cả cơ hội uống canh đều không còn nữa kìa.

Tốn sức đầu tư lâu như vậy, quyết không thể bị Cố Phi khuấy loạn tầm mắt của các cô gái.

Nhưng thành Vân Đoan nhiều dong binh đoàn như vậy, ai nghĩ tới sẽ trùng hợp gặp nhau trên trận đấu cuộc thi PK được như vầy, lần này còn không hiện nguyên hình nữa sao?

“Ha ha ha ha…” Kích động nhất là fan trung thành số một của – Liệt Liệt, “Rốt cuộc có thể thấy thần tượng của tôi rồi.” Liệt Liệt đang kêu gào.

“Hơ hơ…” Lạc Lạc và Liễu Hạ cùng cười gượng. Hai cô là người duy nhất trong Trọng Sinh Tử Tinh hiện giờ biết Cố Phi thật ra chính là pháp sư cận chiến của Công Tử tinh anh đoàn.

“Hừ. Người này thật lợi hại như vậy sao?” Tế Yêu Vũ hỏi, cô ấy gia nhập Trọng Sinh Tử Tinh cũng được quãng thời gian rồi, đề tài các cô vẫn rất thích đàm luận.

Tất cả mọi người gật đầu: “Lợi hại, cực kì lợi hại. Giết một tên đạo tặc mất những tám cấp!”

“Tên đạo tặc nào ngu vậy?” Tế Yêu Vũ nóng rồi.

“Bất Tiếu.”

“Ồ, tên lừa gạt đáng chết đó! Đừng để cho tôi gặp được.” Tế Yêu Vũ lau chủy thủ của mình.

“Còn một tiếng đồng hồ.” Có mấy cô gái kích động đếm thời gian.

“Hey hey! Chúng ta chính là đi thi đấu đó, không phải tham gia buổi giao lưu của các fan hâm mộ.” Tế Yêu Vũ nói.

“Dĩ nhiên, tôi cũng muốn để cho anh ấy thấy được sự lợi hại của mình!” Liệt Liệt nắm chặt quả đấm của mình.

Song phương đều tại cứ điểm của mình đếm ngược thời gian, khi sắp đến thời hạn thi đấu khoảng nửa giờ, cùng nhau đứng lên: “Lên đường!”

Dong binh đoàn Tử Tinh rời khỏi công hội, Công Tử tinh anh đoàn rời khỏi quán rượu Tiểu Lôi.

Hai địa phương này vốn là rất gần. Song phương lại cùng đi về một phía, mắt thấy gặp nhau ở giao lộ phía trước, Ngự Thiên Thần Minh lanh mắt, thấy hẻm đối diện các cô gái Trọng Sinh Tử Tinh đi ra, đột nhiên nghĩ tới cái gì, vội vàng nháy mắt ra hiệu với Chiến Vô Thương.

Năng lực lý giải của Chiến Vô Thương cũng kinh người, hai người đột nhiên cùng tiến lên.

“Thiên Lý!” Chiến Vô Thương đưa tay vỗ Cố Phi.

“Hửm?” Cố Phi dĩ nhiên sẽ không đi né tránh cái vỗ này, không nghĩ tới Chiến Vô Thương vỗ xong tay còn dùng sức nắm chặt bắt hắn, kéo sang hướng bên cạnh, Cố Phi một chút sức chống cự cũng không có, vèo một chút liền bị Chiến Vô Thương lôi vào con hẻm cạnh đấy rồi.

Ngự Thiên Thần Minh cũng lén lút dị thường đi theo vào.

“Làm gì vậy?” Cố Phi kinh ngạc.

“Đối diện đường người Trọng Sinh Tử Tinh tới rồi!” Ngự Thiên Thần Minh gian xảo nói.

Cố Phi nhất thới không thể lý giải.

“Bây giờ thấy anh đi cùng tôi, thân phận của anh không phải bại lộ sạch à!” Ngự Thiên Thần Minh nhắc nhở.

“Lộ liền lộ, có gì đâu…” Cố Phi cũng có chút hối hận đã ẩn núp cái thân phận này, hắn hy vọng bức thiết có người thống hận hắn mãnh liệt hơn chút, cuộc sống không có PK như hiện giờ rất khó nhịn mà!

“Xí! Để cho các cô ấy biết anh là , bọn tôi còn làm ăn được gì!” Ngự Thiên Thần Minh trực tiếp nhả ra sự thật rồi.

Cố Phi nhớ tới ban đầu hai người họ thề với trời đất luôn nói với mấy cô ấy Cố Phi tuyệt không phải , mà chỉ là một tên có ý đồ gia nhập dong binh đoàn của bọn họ nhưng mãi không thành công, không khỏi cười khổ.

“Tí nữa vào sân đấu cũng sẽ bị nhận ra đó!” Chiến Vô Thương lo lắng.

“Phải hóa trang! Đè lại!” Ngự Thiên Thần Minh nói với Chiến Vô Thương.

Chiến Vô Thương một tay đè Cố Phi lên tường.

“Hai người có phải lâu rồi chưa chết lần nào phải không hả!” Cố Phi mặt không thay đổi mà đút tay vào trong túi.

Người nhà với nhau nên cũng biết Song Viêm Thiểm của Cố Phi đáng sợ, chiêu này mà ra thì hai người đều phải chết. Hai người buồn hỏng, không dám tiếp tục.

“Hai ngươi muốn làm như thế nào đây!” Cố Phi thở dài.

“Che mặt, thay quần áo, kiếm này cũng không thể dùng.” Ngự Thiên Thần Minh biết không cậy mạnh ép buộc Cố Phi được, khuôn mặt trưng vẻ tội nghiệp mà van cầu.

“Được rồi, làm theo lời hai người vậy!” Còn ẩn giấu được thân phận hay không đối với Cố Phi mà nói đã không quan trọng, nhưng đã có người yêu cầu, vậy thì giúp anh em một lần! Nghĩ như thế, Cố Phi cởi Ám Dạ Linh Bào, mặc vào Nhiên Thiêu Pháp Bào mua tại thành Nguyệt Dạ rất lâu trước đó, miếng vải tam giác màu đen dùng để che mặt lâu ngày không dùng cũng móc ra che mặt mình: “Như vầy được rồi đi?”

Hai người thỏa mãn, một người vừa vỗ vai Cố Phi vừa nói: “Đủ nghĩa khí!”

“Kiểu gì cũng không lấy kiếm Ám Dạ Lưu Quang ra dùng.” Ngự Thiên Thần Minh căn dặn.

“Hey, hai người sẽ không cố ý nhường trong thi đấu đấy chứ?” Thấy thái độ hai người này, Cố Phi cảm giác sầu lo hết sức.

“Yên tâm đi, tôi còn không có đê tiện đến mức độ đó.” Hai người nói.

Cố Phi nhìn họ thật sâu mà thán phục: “Thì ra hai người còn biết bản thân đê tiện.”

“Tán gái tất nhiên phải đê tiện, nói với anh này…”

“Cút sang một bên đi, thằng nhóc xấu xa!” Cố Phi vẫy tay.

“Già mà không đàng hoàng cũng sang một bên đi.” Cố Phi nhìn ra ý nghĩ của Chiến Vô Thương liền nói tiếp, trực tiếp đánh gãy bước nhỏ đi.

“Bề ngoài của tôi thực sự rất già sao?” Chiến Vô Thương rất ưu thương mà hỏi Ngự Thiên Thần Minh.

“Không chỉ bề ngoài, anh vốn dĩ đã rất già, đây là thế giới thuộc về người trẻ tuổi.” Ngự Thiên Thần Minh nói.

“Cút đi!” Chiến Vô Thương xách cổ Ngự Thiên Thần Minh rồi ném cậu ta xuống.

Ba người bên này bận rộn nửa ngày, lại không biết chuyện xảy ra ở giao lộ bên kia.

Nhóm ba người Hàn Gia Công Tử tiếp tục tiến tới, gặp nhau với các cô gái của Trọng Sinh Tử Tinh. Hai phương đều biết đối diện chính là đối thủ, nhìn nhau một chút, rồi giữ khoảng cách thích hợp đi tới Hành hội dong binh.

“Ê, Thiên Lý đâu! Sao không đi cùng các người!” Tế Yêu Vũ đột nhiên gào to với ba người bên này.

“Thiên Lý?” Bọn con gái cũng đều ngẩn ngơ.

“Các cậu không biết sao? Thiên Lý và bọn họ là cùng một dong binh đoàn đấy!”

“Bọn họ… chính là Công Tử tinh anh đoàn mà!” Các cô chân chính ngây dại.

“Hả?”

Thiên Lý chính là pháp sư của Công Tử tinh anh đoàn? Pháp sư cận chiến? ? Trong nhóm con gái ồ lên một mảnh. Chỉ còn lại hai người Lạc Lạc và Liễu Hạ đang cười khổ.

Khi bọn con gái hai mặt nhìn nhau, bên kia nhóm ba người Hàn Gia Công Tử bình tĩnh mà lựa chọn không để ý đến, vội vàng đường.

“Thiên Lý chính là pháp sư cận chiến? ?” Liệt liệt phản ứng kịch liệt, vẻ mặt cầu xin. Từ sau chuyện lần trước xong, cô và Cố Phi liền không nói chuyện với nhau. Hiển nhiên quan hệ giữa hai người đã nguội lạnh. Biết thân phận này của Cố Phi, đương nhiên hoàn toàn không có giúp được gì cho việc cải thiện quan hệ hai người cả.

“Thì ra thật sự là anh ta!” Thất Nguyệt cũng đang thì thào tự nói. Cho tới nay vẫn luôn có chút hoài nghi, chỉ là mỗi lần đều bị giấu diếm qua. Hiện giờ sau khi chứng thực, như vậy thì những điểm đáng ngờ kia liền lần nữa trở thành chứng cứ.

Chỉ có Tế Yêu Vũ còn chưa xác định rõ tình trạng: “Các cậu không phải bảo là nhân vật ẩn chưa rõ sao? Thế nào đột nhiên liền biến thành Thiên Lý?”

“Đúng vậy đó, Thiên Lý ngay cả tui còn đánh không lại. Sao lại là người lợi hại thế được.” Lục Nguyệt Vũ muốn hiểu được câu chuyện bất chợt thay đổi như vầy, cần thời gian.

“Thiên Lý đánh không lại cậu? Không thể nào?” Tế Yêu Vũ cùng Cố Phi kề vai chiến đấu nhiều lần, trước mắt chưa từng thấy qua việc Cố Phi dùng pháp thuật giết không nổi người nào. Bất luận là công kích phạm vi tầm xa hay cự ly gần Song Viêm Thiểm.

Vì vậy Lục Nguyệt Vũ bắt đầu kể chuyện cũ cho Tế Yêu Vũ. Trong chốc lát bọn con gái từng đôi thảo luận vấn đề có liên quan Cố Phi và , ngay cả vụ tham gia trận đấu còn suýt quên mất. Cuối cùng vẫn là Lạc Lạc và Liễu Hạ ở trạng thái tỉnh táo nhắc nhở mọi người thời gian sắp bắt đầu thi đấu không còn bao nhiêu nữa.

Bên kia, ba người bên Hàn Gia Công Tử và ba người bên Cố Phi cuối cùng hợp lại tại trong phòng chờ. Nhìn thấy Cố Phi hoá trang, ba người kinh ngạc.

“Cậu lại bày trò gì?” Hàn Gia Công Tử hỏi.

“Anh đi hỏi hai đứa kia.” Cố Phi tức giận.

Hai người kia đắc ý dào dạt mà kể, Hàn Gia Công Tử vừa cười lạnh, vừa chịu đựng phát tác tính tình nghe xong. Cuối cùng mới chậm rãi mà cho hai người đả kích nặng nề: “Công cốc hết rồi, bên kia đã biết thân phận của Thiên Lý.”

“Tại sao có thể như vậy?” Hai người nhảy dựng lên.

“Lần họp trước Tế Yêu Vũ xông tới. Biết chúng ta và Thiên Lý là một dong binh đoàn.” Hữu Ca nhắc nhở.

“Cổ vì sao tự dưng lại xông vào!” Chiến Vô Thương giận.

Ngự Thiên Thần Minh đau lòng mà tát mình một cái: “Đều do mình tham tài mà!” Nếu như không phải là cậu ta tham tài giao dịch đôi giày cùng Tế Yêu Vũ, Tế Yêu Vũ đương nhiên sẽ không bị kích động mà chạy vào hiện trường bọn họ họp bàn mà khoe mẽ với Cố Phi, tự nhiên cũng sẽ không công bố thân phận Cố Phi ngay lúc này.

“Chà, xem ra muốn vừa có tiền vừa lấy được sắc (sắc trong sắc đẹp), thật không phải là chuyện dễ dàng.” Hữu Ca rút ra bài học đời thực.

“Nếu như vậy, tôi cũng không tất yếu cần đám này rồi!” Cố Phi kéo mảnh vải trên mặt ra.

Ngự Thiên Thần Minh đau lòng, Chiến Vô Thương buồn rầu.

Lần nữa đổi y phục, chuẩn bị kiếm Ám Dạ Lưu Quang. Lại không biết lúc này trong kênh chat công hội đã ầm ĩ vô cùng. Các cô gái đang thảo luận dồn dập chuyện Cố Phi là . Nhưng Cố Phi bấy giờ rõ ràng đang online, cũng không rên một tiếng.

“Anh ta chưa bao giờ nhìn kênh công hội sao?” Có cô gái nói ra chân lý.

“Giấu chúng ta rất lâu đó nha!” Có cô cảm khái.

“Quay lại có thể tìm Thiên Lý xin kí tên rồi!” Có fan cuồng không đổi.

“Ha ha, thì ra chúng ta trước đây sớm đã gặp qua mặt thật của , không tham gia cuộc thi đấu dong binh đoàn cũng không tổn thất gì nha!” Vài cô vốn đang ảo não bây giờ nhờ việc này cũng bình thường trở lại.

Cố Phi không ló mặt trên kênh chat công hội, vì vậy có cô trực tiếp gửi tin trực tiếp đến hắn luôn.

“Nè, thân phận anh đã bại lộ á!” Liễu Hạ có ý lo lắng thay Cố Phi một chút.

“Hửm? Lần này anh còn có chuyện gì để kể?” Thất Nguyệt đối với mấy lần Cố Phi ngụy biện xem ra là có oán niệm.

“Ôi, về sau trêu anh đã không còn là tôi chiếm độc quyền rồi.” Lạc Lạc không có ý tưởng bại lộ Cố Phi, hơi hơi có chút tương tự hai người bên Ngự Thiên Thần Minh.

“Hừ! Cao thủ, ẩn giấu đủ sâu ha!” Tế Yêu Vũ cũng đang nói.

“Thiên Lý, anh thế nào lại thành vậy chứ?” Lục Nguyệt Vũ giờ còn không có hiểu thấu đây này!

Càng nhiều hơn chính là các cô pháp sư trong công hội. Dồn dập đi hỏi Cố Phi làm sao trở thành một pháp sư cận chiến. Cố Phi đáp ứng không xuể, đầu đều căng hết cỡ, cuối cùng vẫn là cảm thấy che giấu thân phận mới có lợi.

Các cô tới giết tôi là được… Cố Phi lệ rơi đầy mặt, kỳ thực đây mới là điều hắn muốn.

Dày vò hồi lâu, căn bản là không thể trả lời lại được mấy cái tin nhắn, thời gian bắt đầu trận đấu đã đến, hình ảnh vừa chuyển đổi, mấy người đã vào bản đồ, Cố Phi bên này còn không ngừng vang lên thông báo có tin nhắn mới. Hàn Gia Công Tử quay lại nhìn lướt qua ba thằng có vẻ mặt sa sút này, không để ý tới nữa. Nhìn quanh khắp nơi một chút, thấy được cái bãi đất nào đó, lập tức nói với Kiếm Quỷ và Hữu Ca: “Đi qua nhìn xem.”

Hai người dẫn đầu, ba người đi đến hướng bãi đất kia, Hữu Ca có mấy phần lo lắng: “Ba tên ấy nếu thật không ra lực, trận này có chút phiền phức rồi!”

Đang nói thì Cố Phi phía sau đã đuổi theo như gió tới đây. Tay kéo tay áo, sát khí nghiêm nghị: “Đánh rồi? Sao không gọi tôi được!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio