Cận Thân Bảo Tiêu

chương 408: em vừa cong mông, anh đã biết em muốn thay băng vệ sinh rồi! (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cú một đánh chết bò, cú hai chấn động núi, cú thứ ba thứ tư thần khó tránh.

Phải biết rằng, cơ thể người đánh ra một quyền, thường chỉ có thể có một lực, cũng chính là khối lực bản thân bạn xuất ra.

Còn nếu cao thủ giỏi cả nội ngoại, thì có thể sau khi phát ra lực thứ nhất, sử dụng nội lực phát lực tiếp. Như vậy thường thu được hiệu quả vô cùng rõ rệt, khiến người ta khó lòng phòng bị. Kiểu ám lực này được gọi là lực thứ hai, là dùng khí công do tập luyện trong cơ thể để phát lực.

Không cảm nhận được khí, thì không sử dụng được lực thứ hai, phần lớn là bậc thầy về khí công.

Về ám lực thứ ba, là khí tụ đan điền trong tiểu thuyết võ hiệp, do đan điền dẫn khí, một bộ phận khí quản trong cơ thể hoặc toàn thân, sau đó mượn lực đánh lực, sử dụng ám lực thứ ba.

Cái gọi là khí tụ đan điền không nguy hiểm như trong tiểu thuyết võ hiệp, càng không dễ dàng làm được như trong tiểu thuyết võ hiệp. Trong thế giới hiện thực, trong một vạn người luyện võ, khó có được một người có thể khai thông hai mạch chủ (nhâm – đốc). Nếu hai mạch không thông, vậy thì khí tụ đan điền càng là một câu nói nhảm.

Hơn nữa, cho dù bạn có thể khia thông hai mạch nhâm đốc, cũng chưa chắc bạn có thể sử dụng được ám lực thứ ba.Công phu thế này gần như tương đương với một loại dụng công tâm pháp cao thâm, không có cửa mà vào, cả đời cũng chỉ có thể quẩn quanh ở ngoài cửa.

Ông từng nói kiêu ngạo rằng, toàn thiên hạ chỉ có hai người có thể sử dụng ám lực thứ ba, một là chính ông, hai là Diệp Thu.

Đương nhiên, Diệp Thu để có thể học được tuyệt chiêu này, đã chịu hết mọi khổ cực trên thế gian này, giống như là tảng đá mặt phẳng liền có thể phá nát thành nghìn mảnh.

Về phần ám lực thứ tư, Diệp Thu không hỏi, ông cũng không nói. Nhưng trong đời ông nếu có ngạn ngữ ám lực ba ám lực bốn thần khó tránh, chứng minh ám lực thứ tư có tồn tại.

Rốt cuộc là ai có thể sử dụng được, không thể biết được.

Nhưng, với hiểu biết của Diệp Thu về phương pháp ám lực, nếu có thể sử dụng ám lực thứ tư, e là thần tiên cũng khó tránh.

Bạn nghĩ xem, người của bộ đội số 5 có thể sử dụng ám lực thứ hai, thì cường hãn tới mức độ nào. Còn Diệp Thu lại dùng ám lực thứ ba, thì có thể đánh bay cao thủ của bộ đội số 5.

Vậy thì, ám lực thú tư thì sao?

Đấu một quyền với người khác, bạn có thể dùng ám lực đánh người ta mấy quyền, hơn nữa phương thức phát lực là ẩn dưới thân, khiến người ta không thể phòng bị.

Cho dù mạnh như Bạch Hổ, sau khi nhận ám lực thứ hai của Diệp Thu, lại bị Diệp Thu phát lực đánh bay.

Choang…bịch

Cơ thể Bạch Hổ to lớn đập mạnh xuống sàn, sau đó vang lên tiếng trượt roạt roạt. Lúc đầu va vào lan can cao su ven sàn thi đấu, mới được đập dừng lại.

Toàn hội trường lặng ngắt như tờ

Có người vẻ mặt sợ hãi, càng nhiều người lại không hiểu sao cả.

Bạch Hổ không phải vừa uống thuốc sao? Sao vẫn bị một quyền của Diệp Thu đánh bay?

Lẽ nào thuốc đó hoàn toàn không có tác dụng, hơn nữa còn là quá hạn rồi?

"Đội trưởng, thế này là sao, sao chúng tôi không nhìn rõ ?" Đội viên tiểu đội liên hợp hải phòng nghi hoặc nhìn đội trưởng Lạc Thiên Quân của họ hỏi.

Thi đấu võ thuật lần này nói là thi đấu, trong đó còn có một mục đích quan trọng là để giao lưu võ thuật, cho nên, thi đấu cho phép mọi người tự do thảo luận.

Mặc dù dưới khán đài ầm ĩ như cái chợ, trận đấu trên sàn vẫn sẽ tiếp tục.

Bộ đội đặc chủng mà, chính là thích hợp với chiến đấu dưới các điều kiện ác liệt.

"Tôi cũng không nhìn rõ lắm, hình như Diệp Thu dùng nội công gì đó đánh Bạch Hổ. Vừa nãy điệu bộ đánh quyền đơn thứ ba của cậu ta hơi lạ….."

"Bạch Hổ không phải đã uống thuốc rồi sao? Sao không có chút hiệu quả nào?"

"Hiệu quả thì có, chỉ là ….đối với một người luyện võ mà nói, dựa vào thuốc để thúc đẩy phát lực là điều không thể làm được. Đó là cách của những người đầu cơ mưu lợi. Cao thủ thật sự sẽ thông qua những gì đích thân mình khổ luyện đạt được….." Lạc Thiên Quân vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Đội trưởng, nếu anh đấu với Diệp Thu…..có phần thắng không?" Đội viên kia thấp thỏm hỏi.

"Phần thắng?" Trong mắt Lạc Thiên Quân đốt lên khát vọng chiến đấu, nhưng lắc lắc đầu nói: "Tôi nhìn ra được, vị trí quán quân tất thuộc về cậu ấy."

Tiểu đội khác cũng đang bàn luận điều kỳ diệu của chuyện này, có những ánh mắt tốt còn có thể nhìn ra chút gì đó, những ánh mắt kém, hoàn không nói ra được DIệp Thu làm thế nào đánh bay được Bạch Hổ. Chỉ là thấy tay phải hắn đột nhiên đẩy lên trước một chút mà thôi.

Lẽ nào Bạch Hổ chỉ là hư danh sao? Một cú đẩy là ngã?

Người vui sướng nhất không thể bỏ qua là các đội viên nữ của tiểu đội Cuồng Phong rồi, hôm qua Diệp Thu viết đơn thuốc cho đội trưởng họ và truyền thụ thuật ấn đẩy, khiến trong lòng bọn họ biết ơn. Vừa nãy còn lo lắng thay cho Diệp Thu trên sàn, đều không hi vọng hắn sẽ bại trận. Bây giờ thấy hắn oai hùng, một quyền đánh bay cao thủ bộ đội số 5. Ai nấy đều vui sướng phấn khởi, ngôn ngữ không thể diễn đạt niềm vui sướng trên mặt .

Lúc này, Diệp Thu đã không còn là tên hạ lưu , háo sắc khiến bọn họ ghét mà tránh xa như lúc ban đầu nữa. Mà là mang phong thái đại cao thủ trong mắt mọi người.

Phải biết rằng, lúc đầu Thủy Điểu bị đội trưởng Ngân Ly phái đi thăm dò tình hình Diệp Thu, Thủy Điểu rất không muốn, đều uất ức tới phát khóc. Bây giờ thấy Diệp Thu lợi hại như vậy, người vui nhất phải kể tới là Thủy Điểu rồi.

Tay của mình được hắn sờ rồi. Nếu không phải sờ tay mình, hắn có thể lợi hại như vậy sao?

Trên khuôn mặt lạnh lùng của Giang Yến Tử cũng hiện lên nụ cười nhợt nhạt khó thấy. Người này….lần nào cũng cho rằng khả năng của hắn chỉ dừng tới đó thôi, nhưng mỗi lần hắn đều mang tới cho người ta vui mừng mới.

Không biết rốt cuộc hắn còn cất giấu bao nhiêu thứ nữa, chỉ là xem tình thế hiện giờ, có lẽ giành được quán quân cá nhân không phải chuyện khó.

Tiểu đội Tử La Lan từ trước tới nay chưa có ai có thể giành được ngôi báu quán quân cá nhân.

Khác với vui mừng sợ hãi của những người trên khán đài, Yến Thanh Phong ngồi trên bàn giám khảo suýt nữa trừng mắt ra ngoài.

Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.

Hắn rõ thực lực của Bạch Hổ, hắn càng rõ công hiệu của thuốc kích thích số II, vì đó chính là thuốc hắn đưa cho Bạch Hổ, sao lại bị người ta một quyền đánh bay thế kia?

Diệp Thu này chẳng trách là một yêu quái?

Như vậy cũng không đánh bại được hắn, còn ai có thể ngăn cản con đường tới chức quán quân của hắn?

Nghĩ tới Diệp Thu có thể đoạt được ngôi báu quán quân, trong lòng Yến Thanh Phong như lửa thiêu đốt, đau tới mức khiến cả người giật giật.

Nhất định, nhất định không thể để hắn giành được quán quân.

Khóe miệng Lâm THương Lan nhếch cười, liếc Yến Thanh Phong sắc mặt tím đỏ hít thổ dồn dập một cái, nói: "Tôi tài sơ học thiển, không nhìn rõ chiêu của Diệp Thu tấn công thế nào, oai lực sao lại lớn như vậy? Bạch Hổ cũng yếu ớt, còn vừa dùng thuốc nữa, sao lại bị người ta một quyền đánh bay thế? Tôi còn tưởng trò hay mới chính thức diễn ra".

Phốc!

Trong lòng Yến Thanh Phong lo lắng, lại lần nữa hộc máu.

Lần này, Yến Thanh Phong không thể nuốt máu vào bụng nữa, mà phun lên bàn trước mặt giám khảo, trên tấm vải đỏ phủ trên bàn lấm chấm, mặc dù không rõ, nhưng nhìn thấy mà giật mình.

"Thanh Phong, cậu không sao chứ?" Phó cục trưởng cục quốc an Cao Sâm vội vàng đưa khăn giấy tới, quan tâm hỏi.

"Tôi không sao" Yến Thanh Phong nhận khắn giấy, lau kỹ vết máu trên khóe miệng, sau đó lại lấy khăn lau sạch giọt máu vãi trên bàn. Vẫy tay ý bảo những nhân viên trực bên cạnh không cần tới, sắc mặt bình tĩnh như thường, nhìn có vẻ như không có trở ngại gì lớn.

"Không sao chứ? Có cần đi nghỉ một lát không?" Quách Chí Dũng tướng quân quay mặt lại nói.

"Cảm ơn thủ trưởng, tôi không sao. Có thể là gần đây nghỉ ngơi không tốt, tức giận nhiều, nên mới thế này" Yến Thanh Phong cười cảm ơn.

Diệp Thu vẻ mặt tươi cười đứng ở giữa sàn đấu, đợi trọng tài đưa ra phán quyết cuối cùng.

Lúc trọng tài đang định tuyên bố Diệp Thu thắng, đột nhiên, Bạch Hổ vẫn nằm yên bất động trên sàn hai tay đột nhiên động đậy rồi.

Sau đó trên người hắn lại truyền tới tiếng vang xèo xèo như rang đậu, da thịt trên người Bạch Hổ lại trử thành màu đỏ sậm, bây giờ đã không giống thịt bò muối khô nữa, mà giống như thịt bò muối khô qua sốt tương rồi.

Thình thịch!

Thình thịch!

Thình thịch!

Vẻ mặt Bạch Hổ trở nên vô cùng đau đớn, trong cơ thể giống như có gì đó tán loạn, há lớn miệng, nhưng không phát ra tiếng, chỉ dùng hai tay đập liều mạng trên mặt sàn.

Người chủ trì thi đấu và người tổ chức đều luống cuống, không biết bây giờ cho bác sỹ tới tiến hành gây mê, hay là để trận đấu có vẻ mất khống chế này tiếp tục.

Nữ MC chạy tới bên phía bàn giám khảo nhỏ tiếng hỏi ý kiến, Quách Chí Dũng tướng quân quay mặt nhìn Yến Thanh Phong hỏi: "Đây là thuộc phản ứng bình thường của thuốc?"

"Vâng, đó là thuốc số II" Yến Thanh Phong gật gật đầu.

Thật ra, đó không phải phản ứng bình thường của thuốc.

Đó là phản ứng mất khống chế của thuốc. Mà nguyên nhân mất khống chế có thể là vì người sử dụng dị ứng với loại thuốc này.

Thuốc kích thích số II là bản tăng cường của số I, công hiệu của nó cũng trác việt hơn. Chỉ có điều, thuốc kích thích số II là gần đây mới nghiên cứu ra, vẫn chưa thông qua kiểm nghiệm lâm sàng. Cho dù trong tay Yến Thanh cũng chỉ có một lọ, mà phòng thực nghiệm vẫn chưa có ý định đưa loại thuốc này vào người các đội viên bộ đội số 5.

Hiệu quả của loại thuốc gen này rất đáng sợ, tính phá hủy cũng kinh người, cho nên, phòng nghiên cứu khi chính thức đưa tới tay bộ đội số 5, phải thông qua vô số lần thí nghiệm lâm sàng.

Hơn nữa, người sử dụng có thể tiếp nhận loại thuốc này hay không, cần phải thử trên da, giống như một số bệnh nhân dị ứng với độc tố xanh hoặc độc tố đỏ, phải thử nghiệm trước mới được.

Rõ ràng, Yến Thanh Phong không làm thử như vậy trên người Bạch Hổ.

Hắn tưởng rằng thuốc kích thích số II là bản tăng cường của số I, những cái khác cũng vậy, cho nên, hắn mới to gan dùng loại thuốc này.

Hắn sở dĩ trử lời câu hỏi của Quách Chí Dũng tướng quân như vậy là vì hắn không muốn trận đấu này kết thúc như vậy.

Bộ dạng của Bạch Hổ bây giờ mặc dù đau đớn, nhưng hắn nhìn ra được, lúc hai tay hắn đấm, lực phát huy ra vô cùng đáng sợ, qua tính toán công thức âm học, khoảng mỗi lần trọng lượng nắm đấm của hắn tới một nghìn hai trăm calo. Gấp năm lần khi hắn ở trạng thái bình thường.

Phát điên rồi, Bạch Hổ, hãy xé nát kẻ địch trước mặt ngươi đi.

Rống!

Bạch Hổ hét một tiếng lớn, nhảy từ trên mặt sàn lên, da thịt trân người lồi lên rắn chắc, đôi mắt sáng quắc, lóe lên màu đỏ sậm.

Mắt hõm sâu, xung quanh con ngươi đầy các tia máu, thậm chí con ngươi tôn thêm màu đỏ, hai mắt hận thù trừng mắt nhìn Diệp Thu, điệu bộ của dã thú bị thương muốn cắn xé con người.

Diệp Thu vẻ mặt gượng cười nhìn quái vật trước mặt, không ngờ bây giờ người này càng đánh càng mạnh, bây giờ sợ là từ người vượn tiến hóa thành kim cương rồi.

Quái vật có thể chạy tới đỉnh tòa nhà năm góc đánh tan máy bay, mình có thể làm gì đây?

Rất rõ ràng, ác ý của Bạch Hổ với Diệp Thu là vô cùng sâu đậm, đau đớn trên người cũng khiến hắn có cảm giác điên cuồng. Chỉ có chiến đấu và sát phạt mới có thể di chuyển được sự chú ý, phóng thích khí vận chuyển cuồng loạn trong cơ thể ra ngoài.

"Ngươi chết đi" Bạch Hổ hét lớn, cả người như hổ vương xuống núi chạy như điên tới, hung hăng xông tới phía Diệp Thu.

Diệp Thu nghiêng người, lại sử dụng bước đi phản xạ tam góc di chuyển trước khi cơ thể vạn phần nguy hiểm của Bạch Hổ đánh tới.

Bạch Hổ đỏ hai mắt, cơ thể quay nhanh trở lại, lần nữa nhào về hướng Diệp Thu.

"Đúng là một tên đáng ghét" Diệp Thu cảm thấy khí cuồng bạo trên người hắn, hơn nữa, Bạch Hổ lần này cho dù là lực hay tốc độ đều nâng cao nhiều so với lúc trước.

Lúc trước Diệp Thu dùng bước chân di chuyển khúc xạ tam giác có thể rất dễ dàng đùa giỡn xoay trong Bạch Hổ, nhưng bây giờ lại không dễ như lúc trước. Cho dù có thể tránh né, cũng khiến người trên ghế khán giả nhìn thấy vô cùng giật gân.

Nếu không dám cương đánh cương với hắn, cũng chỉ có thể lấy tốc độ giành thắng lợi, nếu không, với năng lượng bổ sung của cơ thể sau khi hắn sử dụng thuốc, Diệp Thu không biết phải đánh với hắn tới khi nào. Trận chiến này càng kéo dài, những thứ mình bị lộ càng nhiều, càng không có lợi cho trận đấu tiếp theo.

Tốc chiến tốc thắng!

Chân trái đạp phải, cơ thể hướng lên trước, hơn nữa lần này Diệp Thu không né tránh, mà xông thẳng tới chỗ Bạch Hổ.

Bạch Hổ thấy Diệp Thu không biết tự lượng sức xông tới chỗ mình, lại hét lên một tiếng, cả người giống như máy móc mở đủ mã lực, ù ù chạy tới chỗ Diệp Thu.

Trong nháy mắt cơ thể hai người sắp va nhau, chân phải Diệp Thu di chuyển sang phải, lần nữa sử dụng khúc xạ tam giác hình hơi co lại, sau khi kéo cả người ra, cơ thể hai người đan chéo nhau, Diệp Thu giơ một tay tới dưới nách Bạch Hổ, giữ hai bên sườn hắn, dùng lực rút, tiếng răng rắc, hai xương sườn gãy theo tiếng kêu đó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Bạch Hổ đau đớn hét lên tiếng, khuỷu tay phải hung hăng huých tới phía Diệp Thu.

Diệp Thu buông xương sườn hắn ra, lại một tay giữ chặt tay phải hắn, Lúc sắp bẻ gãy cả cánh tay phải của hắn, cơ thể Bạch Hổ đột nhiên nhào sang bên phải, sau đó người Diệp Thu bị hắn giương cánh đại bàng bào trùm lên, hung hăng đè ngã trên mặt sàn.

Diệp Thu phản ứng cũng đủ nhanh, sau khi cảm thấy mình không thể khống chế lực đánh khuỷu tay làm hắn đau, liền dự đoán trước được phản công của hắn, lúc cơ thể bị hắn áp đảo, liền nằm sấp trên mặt đất, Diệp Thu ngửa lật người , trong không trung liền rút người mình ra khỏi dưới thân Bạch Hổ, sau đó cơ thể chính Bạch Hổ đập xuống sàn.

Choang !

Sàn nhà bị đập lại vang lên tiếng choang, may mà đại sảnh Huyền Vũ này được làm từ hợp kim đặc biệt, có hiệu quả nuốt tiếng, không lo lắng âm thanh dưới đất truyền tới mặt đất, bị người có ý dò thám được.

Sau khi Diệp Thu rút người rơi xuống, thế cá chép đánh thẳng nhanh chóng đứng dậy, sau đó cơ thể nhảy cao lên, đạp mạnh tới phía sau lưng Bạch Hổ đang quỳ trên sàn.

"Cẩn thận" Trên ghế khán giả, đội viên tiểu đội số 5 la lớn.

Diệp Thu trong lòng rất khinh thường những người lên tiếng cảnh báo này, rơi mạnh xuống, cơ thể tăng tốc hạ xuống trên lưng Bạch Hổ.

Choang !

Hai chân Diệp Thu hạ xuống, lúc sắp giẫm trên lưng Bạch Hổ, vì đối phương có đồng đội lên tiếng cảnh báo, lại thêm trực giác nguy hiểm của cao thủ, một cú lộn vòng vô cùng đẹp lăn sang tránh chân của Diệp Thu.

Diệp Thu đâu chịu để yên?

Vốn vẫn chưa nghĩ đánh Bạch Hổ thành thế nào, chỉ nghĩ dưới tình huống bảo toàn thực lực giành được thắng lợi trận này, sau đó thuận lợi giành được chức quán quân.

Vì bộ đội số 5 nhiều lần phạm quy, ngược lại khiến trong lòng Diệp Thu có sát khí.

Nếu có thể trong trận đấu này, diệt trừ người này, sau này Yến Thanh Phong không phải ít đi nanh vuốt sao?

Sau đó, Diệp Thu liền như một kẻ điên, vừa tới gần Bạch Hổ, vừa dùng giày da trên chân trái đạp mạnh tới người Bạch Hổ vẫn đang tìm cơ hội lăn vòng đứng dậy.

"Ta cho ngươi uống thuốc….."

Choang !

"Cho ngươi uống thuốc, cho ngươi dối trá…."

Choang !

"Uống cái gì không uống, lại chạy đi uống thuốc….."

Choang !

Mỗi lần Diệp Thu mắng một tiếng, sẽ nhấc chân giẫm mạnh tới Bạch Hổ không ngừng lăn lộn trên sàn.

Cao thủ của bộ đội số 5 bị người ta đá như đá chó trên sàn, đội viên bộ đội số 5 lòng đầy căm phẫn, nắm đấm bóp chặt vang lên tiếng rắc rắc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio