Cận Thân Bảo Tiêu

chương 524: tâm linh tương thông: lực lượng tà ác!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tất cả mọi người không biết nguyên nhân nàng ngày nào cũng mắt thâm quầng. Cho dù cả thư ký bên cạnh nàng, cũng không biết nguyên nhân Hà tổng trẻ tuổi sao đến công ty sớm như vậy. Nàng càng không biết, chỗ dựa tinh thần chủ tịch luôn dùng là có thể liếc nhìn người nam nhân kia một lần.

Đó là đoạn thời gian tối tăm ngột ngạt, Uông Bá chết thảm, cha trọng thương hôn mê bất tỉnh trên giường. Bản thân một mình gánh vác tập đoàn đầy mâu thuẫn xung đột từ nội bộ đến ngoại bộ. Đáng sợ hơn chính là trong lòng luôn day dứt mãi với Diệp Thu. Mỗi lần khó khăn tạm thời, cũng khiến nàng đau khổ đến không muốn sống.

Nếu không phải Diệp Thu kịp thời đi tới Đường thị. Nếu không phải là Diệp Thu lựa chọn đứng cùng nàng sóng vai chiến đấu thì nàng biết nàng sẽ không kiên trì nổi. Nàng sẽ bị những khó khăn này hành hạ tới phát điên.

Mưa tạnh trời sáng, bỗng nhiên quang đãng. Đường Quả lúc này, tâm tình lại lần nữa xảy ra biến hóa.

Chỉ cần có thể ở chung một chỗ. Chỉ cần không chia lìa. Những chuyện khác, ở trong mắt nàng mà nói đều là thứ yếu.

Đường Quả, tình cảm của thiên kim đại tiểu thư này với Diệp Thu đã trải qua nhiều khúc chiết và đau khổ nhất. Rốt cuộc cũng cùng Diệp Thu tu thành chính quả.

Ngọt bùi cay đắng nhiều cảm xúc lẫn lộn.

Con gái vốn là vật chí âm chí nhu, nhưng tử cung của nàng lại là ôn tính. Máu huyết trong cơ thể xử nữu càng là vật cực dương. Thứ này với thân thể sắp bị đông cứng của Diệp Thu mà nói. Quả thật là thánh phẩm chữa thương.

Theo sự dung hợp cơ thể cùng một cỗ thuần dương mạnh mẽ xâm nhập, cái lạnh trong cơ thể Diệp Thu bắt đầu bị đuổi ra ngoài. Ở trong lều dùng lụa tím che lại, quanh thân thể Diệp Thu không ngờ lại tràn ngập một tầng sương mỏng.

Bị Diệp Thu phá thân nhiệt độ thân thể đột nhiên lập tức lạnh. Mà Diệp Thu người lạnh giống như băng vẫn ôm chặt trong tiềm thức còn muốn dùng ngực của mình để ghé vào chỗ ấm áp trên người nàng. Đường Quả cảm thấy mình cũng sắp bị đông cứng.

Diệp Thu cũng may mắn khi giữa đường tỉnh lại. Coi như là may mắn, bởi vì hắn đã bỏ lỡ thời khắc quan trọng khi mới vừa tiến vào, nhưng lại có được vô số khoái cảm sau đó.

Con mắt Diệp Thu vẫn một màu đen thuần túy, bị con ngươi như vậy nhìn chằm chằm Đường Quả có loại cảm giác cả người phát rét.

Diệp Thu sau khi thấy Đường Quả nằm ở trên, vẻ mặt lập tức tỉnh mộng. Đợi đến khi hắn thấy rõ mình đang hoạt động, càng thất kinh. Trong lòng quýnh lên, muốn từ trên người Đường Quả bò dậy.

Phảng phất như là có ánh mắt xuyên thấu, giọng nói Long Nữ tức thời truyền vào, nói: "Hàn khí trong cơ thể anh còn chưa đuổi đi sạch. Bây giờ chưa phải là lúc kết thúc".

Không thể kết thúc? Vậy là phải tiếp tục vặn vẹo eo cùng làm tình tiếp sao?

Diệp Thu không ngờ Long Nữ còn ở cạnh hộ pháp cho mình. Hết thảy những cái này đều là nàng an bài sao? Hắn vừa mới thanh tỉnh, chỉ nhớ cuộc chiến với Huyết Quỷ Lôi Sơn trước đó. Những chuyện khác hắn đều không nhớ rõ, càng không biết Đường Quả tới đây lúc nào, không rõ mình sao đột nhiên đột phá tầng quan hệ kia với nàng.

Tây Môn Thiển Ngữ đáng thương. Diệp Thu căn bản không có chút ấn tượng gì với nàng. Bởi vì lúc nàng bị Diệp Thu ép vào, chính là lúc ý thức Diệp Thu không khống chế được.

Nếu như không tỉnh táo lại, Diệp Thu cũng sẽ tiếp tục làm vậy. Nhưng bây giờ đã biết mình đang làm chuyện gì, nếu tiếp tục làm như vậy với Đường Quả... bạn Diệp Thu liền cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Sớm biết như vậy thì giả bộ nhập ma. Cho đến khi giải quyết xong chuyện này sẽ tỉnh lại. Trong lòng Diệp Thu cũng đỡ áy náy hơn.

Diệp Thu ngẩng đầu lên, cố ý nhìn con mắt Đường Quả, lên tiếng nói ra phía người: "Tôi thấy mình không có việc gì".

"Nhìn hai mắt của mình thử xem". Giọng Long Nữ nhẹ nhàng truyền vào.

Hai mắt của mình?

Diệp Thu từ trong con mắt Đường Quả thấy được ánh mắt mình. Bản thân cũng bị ánh mắt này làm cho hết hồn.

Đôi mắt này còn là của con người sao? Quả thật là yêu quái.

"Sao lại thế?" Diệp Thu hỏi gấp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -

"Bây giờ không phải là lúc bàn về vấn đề này. Thời gian của anh không nhiều lắm. Mau đuổi hàn khí trong thân thể ra". Long Nữ dặn dò. Không biết chuyện gì xảy ra, Long Nữ luôn trầm mặc ít nói ở phía sau bồi thêm một câu, nói: "Nàng yêu anh".

Christina nhìn cái lều được dựng lên bằng lụa tím, ánh mắt dường như có thể xuyên thấu qua màng mỏng nhưng không trong suốt này để nhìn thấy tình huống bên trong, nói: "Truyền thừa sinh mạng là một chuyện vĩ đại như thế. Nhưng quá trình mang chửa không ngờ lại xấu xí thế".

Nếu Diệp Thu nghe nói như thế, không nhảy dựng lên chửi mẹ nó mới lại. Bản thân cởi sạch sành sanh biểu diễn phấn khích không ngừng tất cả đều bị mấy nàng nhìn thấy, hơn nữa còn làm ra đánh giá khiến người ta tức giận như thế.

Long Nữ cười mà không nói, chỉ có nhân tài tham dự vào mới thể hiện được cảm giác khó nói của nàng.

Christina, nàng không hiểu. Ít nhất bây giờ nàng vẫn chưa hiểu.

Có thể mang dòng máu của hoàng tộc Atlantis không? Trong lòng Long Nữ ngược lại mơ hồ có chút chờ mong với vấn đề này.

"Lạnh không?" Diệp Thu cúi đầu nhìn Đường Quả nằm trên cỏ, lên tiếng hỏi.

"Lạnh". Đường Quả nói. Bọn họ sắp đông cứng. Hai chữ không lạnh này thật sự là nói không nên lời.

"Vậy anh đứng lên". Diệp Thu hai tay chống muốn từ dưới người Đường Quả đứng dậy. Thân thể hai người vẫn còn kết hợp chặt chẽ một chỗ.

Đường Quả thấy con ngươi hắn màu đen, nhớ tới lời Long Nữ nói vừa rồi liền vỗ một cái sau lưng hắn, giả bộ hung hăng mắng: "Lão nương còn chưa đủ nghiện mà anh đã muốn rút ra à? Tiếp tục".

Diệp Thu chỉ đành lần nữa xách súng ra trận, khiến Đường đại tiểu thư "đủ nghiện".

Khi Đường Quả tiết thân lần thứ hai xong, dương căn đầy đủ máu huyết xử nữ tự nhiên tuôn ra một cỗ ấm áp chảy thẳng vào đan điền. Sau lại từ đan điên tống tới lục phủ ngũ tạng và kinh mạch toàn thân.

Hàn ý trên người Diệp Thu bị đuổi đi sạch sẽ, lại khôi phục nhiệt độ bình thường. Vừa rồi cảm giác máu còn không có cách gì lưu động cũng vui vẻ mà đi khắp toàn thân. Trong não vực ngưng kết thành hạt châu màu đen phảng phất như thành một thực thể, lấy tốc độ thông thường chuyển động nhẹ nhàng. Không chỉ không mang tới thương tổn gì cho Diệp Thu, ngược lại còn đưa tới một cổ khí lực thuần khiết ấm áp dạt dào.

Sức lực vốn là do khí hình thành.

Nhẫn phệ hồn tự nhiên hút âm khí bẩn vào thân thể Diệp Thu. Trải qua sự tiến hóa ủa hạt châu màu đen ở não vực kia luyện hóa âm khí, thành lực lượng cần có trong cơ thể Diệp Thu.

Nói cách khác, chiếc nhẫn cùng thân thể Diệp Thu tạo thành một công xưởng nhỏ. Mà thứ nhà xưởng sản xuất lại là lực lượng đề cao tu vi.

Từ điểm này mà xem, nhẫn phệ hồn quả thật là bảo bối ngàn năm khó gặp. Cũng khó trách Huyết Quỷ Lôi Sơn không từ bỏ ý niệm với nó. Thậm chí tới cuối cùng ngay cả tính mạng cũng bị mất.

Với cách tu luyện của hắn thậm chí ngay cả một bước luyện hóa này đột nhiên cũng có thể tiết kiệm. Phần lớn được nhẫn hấp thụ rồi đợi một thời gian trực tiếp chuyển hóa thành lực lượng. Trong thiên hạ còn ai có thể trở thành đối thủ của hắn chứ?

Diệp Thu rống một tiếng lại chạy nước rút mấy lần liên tục, tinh nguyên ào ạt trong cơ thể sau khi vào thân thể Đường Quả, rốt cuộc cũng ngừng công kích mạnh mẽ như mưa rào.

Ánh mắt của hắn rốt cuộc cũng khôi phục lại bình thường, trắng đen rõ ràng mà nhìn Đường Quả.

Diệp Thu lúc này phảng phất như ăn quả nhân sâm, toàn thân mỗi một sợi lông đều thoải mái không nói nên lời.

Nhìn Đường Quả sắc mặt ửng hồng, trên trán lấm tấm mồ hôi, thấm ướt nhúm tóc dài bên tai, trong lòng Diệp Thu tràn đầy thương tiếc.

Vừa rồi trong quá trình chinh phạt, hắn luôn suy nghĩ, cho dù là đứa ngốc, hắn cũng có thể nghĩ ra, mình nhất định vì nhẫn phệ hồn này đã xảy ra biến hóa nào đó. Còn Đường Quả chạy tới vừa đúng lúc cứu mình.

Nếu không, với tính tình kiêu ngạo của nàng, sao có thể ở một chỗ như thế này, dùng cách này giao thân thể cho mình?

"Lời cảm kích cũng không cần". Đường Quả đang nhắm mắt đột nhiên mở miệng nói.

"Anh..."

"Lời áy náy cũng không cần nói".

"Nhưng anh..."

"Em biết anh vừa rồi trong lòng có sự so sánh giữa em với chị Mặc". Đường Quả nói.

Diệp Thu lộ vẻ ngạc nhiên, kinh ngạc nhìn Đường Quả, hỏi: "Em sao biết lòng anh đang nghĩ gì thế?"

"Em làm sao biết được? Dù sao anh bây giờ đang có chủ ý gì. Trong lòng anh suy nghĩ gì, em đều biết rõ hết". Đường Quả nói.

Trên trán Diệp Thu đổ mồ hôi lạnh. Chẳng lẽ vì sự kết hợp giữa hai người, dưới sự trợ giúp của nhẫn phệ hồn này, giữa hai người lại có được năng lực tâm linh tương thông?

Nhẫn phệ hồn vốn có năng lực theo dõi trí nhớ người khác. Năng lượng bên trong nó dữ dội như lũ tràn đê, tiến hóa lần nữa cũng không phải là không thể.

Nhưng mà, cũng không thể tiến hóa theo cách này chứ?

Nghĩ tới sau này mình cho dù đánh chủ ý gì, cũng có thể bị Đường Quả biết, Diệp Thu liền cảm thấy đời mình là một mảng tối. Trước kia hắn dùng nhẫn dò xét trí nhớ người khác, bản thân cũng cảm thấy rất khủng bố. Nhưng bây giờ có một cô gái có năng lực cảm giác tư tưởng mình. Đây không phải càng khủng bố hơn sao?

Cuộc sống như thế, làm sao mà sống nổi!

Bên ngoài còn có Long Nữ bảo vệ cho mình, Diệp Thu cũng không muốn mày dạn mặt dày mà cọ xát trên người Đường Quả. Hơn nữa, kể từ khi biết nàng có thể biết mình nghĩ gì, Diệp Thu hận không thể chạy thật xa.

"Bây giờ em biết anh nghĩ gì sao?" Diệp Thu không cam lòng hỏi. Hắn hy vọng vừa rồi Đường Quả chỉ là đoán đại. Lần này nàng nhất định không chính xác nữa.

"Anh đang nghĩ em trả lời sai thì tốt".

"Bây giờ thì sao?"

"Anh muốn em giúp anh kéo khóa quần".

"Lần này thì sao?"

"Anh đang nhớ tới chị Mặc Nùng".

Mồ hôi trên trán Diệp Thu càng túa ra nhanh, nhắm mắt lại yên tĩnh trong chốc lát, rồi lại lần nữa nhìn về phía Đường Quả, mặt đầy chờ mong hỏi: "Em đoán xem, bây giờ, anh đang nghĩ gì?"

"Không nghĩ gì cả".

"..."

Bốn thần tướng vẫn ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó bảo vệ công chúa Christina dưới sự gợi ý của chủ, nhanh chóng thu lụa tím lại.Sau khi kéo tấm lụa có thể che kín một sân bóng lại, không ngờ bỏ vào trong tay áo rất dễ dàng.

Thứ đồ của Alantis, quả nhiên giống với người của bọn họ, đều có chút biến thái.

Diệp Thu kéo tay Đường Quả tới trước mặt Long Nữ, hỏi: "Vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Trước đó tôi nhớ còn đánh nhau với Huyết Quỷ Lôi Sơn mà. Sao đột nhiên liền mất đi trí nhớ thế?"

Long Nữ nhìn chiếc nhẫn trong tay Diệp Thu, nói: "Anh có cảm thấy thân thể có cái gì khác không?"

"Khác à? Hình như cảm thấy toàn thân tràn đầy khí lực". Diệp Thu cảm thụ cẩn thận một phen, nói.

"Thực lực anh bây giờ tăng thêm 227%". Christina bên cạnh lạnh lùng nói. Nói ra được con số chuẩn xác tới hàng đơn vị.

"Không thể nào?" Diệp Thu lộ vẻ kinh ngạc. Khái niệm 227% là gì? Chính là thực lực bây giờ hơn gấp hai trước kia. Trong khoảng thời gian ngắn liền tu vi liền tăng thêm nhiều thế, với một cao thủ mà nói quả thật là chuyện không thể nào xảy ra.

Một món công phu, từ đơn giản đến khó khăn, càng đứng ở đỉnh, tiến thêm một tấc khó càng thêm khó.

Long Nữ gật đầu, nói: "Tôi cũng có thể cảm nhận được thân thể anh có một cỗ lực lượng cường đại khác. Anh bây giờ, quả thật mạnh hơn trước nhiều. Đây cũng là nhân họa đắc phúc".

"Sao lại thế?" Lòng Diệp Thu vẫn còn sợ hãi nói. "Cách đề thăng này thật nguy hiểm. Sau này vẫn không nên dùng là tốt hơn".

"Hừ. Trong lòng cũng vui đến độ nở hoa rồi, còn ở đó mà làm bộ đứng đắn". Đường Quả ở bên cạnh vạch trần không chút lưu tình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio