"Diệp Thu, có người muốn đối phó với chúng ta." Diệp Thu vừa bước vào văn phòng, Đường Bố Vải liền nói thẳng với hắn như vậy.
"Ai?" Diệp Thu cười hỏi, trong lòng cảm thấy câu nói này của Đường Bố Y có chút tức cười. Mình cũng chỉ là một vệ sĩ mà thôi, hoàn toàn không có xung đột về kinh tế với người khác, ai lại thừa hơi chạy tới đối phó với mình?
"Giai nghiệp quốc tế" Đường Bố Y đưa tập tài liệu trên bàn cho Diệp Thu, giới thiệu: "Giai nghiệp quốc tế là một công ty địa sản quy mô hạng trung ở Yến Kinh, năm ngoái mới đăng ký, phát triển vô cùng nhanh chóng. Lang Sơn lần này vốn chỉ là hai nhà Lục Thành của Đường Thị chúng ta và tập đoàn Kim Hải tiến hành cạnh tranh, những công ty nhỏ khác hoàn toàn không được chấp nhận."
"Từ sau khi cháu tìm thấy ông chủ Kim Hải Lợi của tập đoàn Kim Hải, hai ngày trước hắn chủ động gọi điện tới nói muốn từ bỏ mục tiêu cạnh tranh lần này. Ta vốn vẫn cho rằng Đường Thị chúng ta là công ty duy nhất trúng thầu, không ngờ Giai nghiệp quốc tế kia lại đột nhiên nhúng tay vào."
Diệp Thu nhìn lướt bản tài liệu giới thiệu có liên quan tới công ty địa sản Giai nghiệp quốc tế, nói: "Thực lực công ty bọn họ không đủ, chắc là không thể có uy hiếp gì với Đường Thị?"
"Đúng vậy. Lãnh đạo phụ trách đấu thầu lần này vô cùng công bằng, chắc chắn sẽ tuyển chọn dựa theo chất lượng. Bọn họ biết lấy thực lực chính đáng không vượt qua được Đường Thị. Cho nên đã nêu ra muốn chúng ta chủ động rút lui." Đường Bố Y phẫn nộ nói. Miếng ngon tới miệng rồi lại bay mất. ai cũng sẽ không cam tâm.
"Dựa vào cái gì?" Diệp Thu híp mắt hỏi. Quả nhiên thương trường như chiến trường, không thấy khói súng thương trường trải qua những hoạt động phức tạp sau lưng, lật tay là lợi nhuận mười tỷ trăm tỷ. Điều này so với việc giết người lộ liễu tiền đến càng nhanh.
"Nắm được cái đuôi của chúng ta." Đường Bố Y gượng cười. "Lúc cháu đi tìm Kim Hải Lợi, đã có người phát hiện rồi. Hơn nữa, hơn nữa Giai nghiệp quốc tế đang tích cực lôi kéo Kim Hải Lợi. Nếu bọn họ hợp lại chỉ ra cháu, vậy thì, ta tất phải chịu liên lụy mà rút lui khỏi đấu thầu lần này. Việc cháu là vệ sĩ của Quả Quả đã lọt vào mắt của không ít kẻ có tâm địa, bọn họ không thể không liên tưởng tới ta được. Trong túi kia là một vài tấm ảnh có liên quan tới cháu do Giai nghiệp gửi đến, bọn họ muốn thông qua cháu bức ép ta vào khuôn khổ.
Đặt trên bàn còn một túi tài liệu không ghi tên. Diệp Thu tháo chiếc dây nhỏ lấy ra đồ bên trong, chính là một số bức ảnh mình tới câu lạc bộ tìm Kim Hải Lợi lần đó. Có cái ở cửa, có cái ở trong thang máy mình hai người bắt cóc mặc đồ đen, còn có ảnh chụp lúc mình rời khỏi…..
Diệp Thu lúc ấy chú ý tới để bảo vệ việc riêng của khách hàng, phòng và hành lang của câu lạc bộ không có camera. Mà hắn chỉ đả thương Kim Hải Lợi, cũng không xuất hiện chuyện tử vong, cho nên cũng không để ý tới hủy mấy thiết bị giám sát công cộng trong thang máy ở đại sảnh. Sau đó Đường Bố Y cũng tìm người tới xử lý phần cuối của việc này, nhưng sau khi đợi người của bọn họ đi rồi, hình ảnh ghi được trong phòng giám sát đã bị người khác lấy đi, tới tay của ông chủ Thái Hưng Vượng của Giai nghiệp quốc tế.
Giai nghiệp quốc tế đối đầu với tập đoàn Kim Hải, trong tập đoàn Kim Hải bố trí không ít quân cờ lớn nhỏ. Mà một nhân viên làm việc trong phòng giám sát vốn là một quân cờ không quan trọng, lại không ngờ lần này lập được công lớn. Sau khi Thái Hưng Vượng nắm được những tài liệu này lập tức bắt tay vào chuẩn bị công việc "rắn nuốt voi", vừa tiến hành uy hiếp Đường Bố Y, vừa lôi kéo Kim Hải Lợi hợp tác với hắn.
Nghe thấy Đường Bố Y nói tới Giai nghiệp quốc tế tìm Kim Hải Lợi hợp tác, Diệp Thu bật cười nói: "Chú Đường, chú không cần lo lắng. Kim Hải Lợi sẽ không hợp tác với bọn họ đâu."
"Việc trên thế gian này đâu có thể nói chắc được. Đàn ông không phản bội, chỉ là lợi thế phản bội quá thấp. Nếu Giai nghiệp quốc tế thật sự muốn đưa ra thành ý hợp tác cùng Kim Hải Lợi, khó mà đảm bảo Kim Hải Lợi sẽ không động tâm." Đường Bố Y không thoải mái như Diệp Thu, lo lắng phân tích. Nguồn:
"Cho dù Giai nghiệp quốc tế cho đem toàn bộ gia sản cho Kim Hải Lợi, hắn cũng không dám hợp tác với Giai nghiệp quốc tế. Nhưng cháu sẽ đi cảnh báo Kim Hải Lợi." Diệp Thu tràn đầy tự tin nói. Hắn có được không ít tư liệu từ trong ghi chép của Kim Hải Lợi, những thứ kia tùy ý truyền ra ngoài một việc cũng có thể khiến hắn chết không có chỗ chôn.
"Ha ha, Diệp Thu, chú biết cháu không phải người bình thường. Chú có thể mời được cháu từ chỗ sư phụ cháu tới đây, cũng là cụ nể mặt ta. Ta tìm cháu cũng là muốn trao đổi chuyện này, nếu cháu có thể giải quyết giúp, như vậy không gì tốt hơn rồi." Nghe thấy Diệp Thu cam đoan như vậy, trong lòng Đường Bố Y cũng thoải mái hơn nhiều.
"Uh, Giờ cháu sẽ đi tìm Kim Hải Lợi nói chuyện, chắc là hắn sẽ không cự tuyệt." Diệp Thu đứng dậy nói. Không biết Kim Hải Lợi gặp mình sẽ có phản ứng thế nào, chắc chắn là giống như gặp phải quỷ.
Nhưng thật ra Kim Hải Lợi này là một nhân tài, làm nhiều việc ác như vậy, đắc tội với nhiều người như thế vẫn có thể sống yên ổn, quả thực là có vài phần bản lĩnh.
"Được. Vậy việc này giao cho cháu. Nếu Kim Hải Lợi không muốn hợp tác, cho dù trong tay Giai nghiệp quốc tế có những tư liệu này cũng vô dụng." Đường Bố Y cười ha ha đứng dậy muốn tiễn Diệp Thu.
"Chú Đường không phải tiễn cháu đâu, dì Trịnh đang ở phòng nghỉ đợi chú." Vẻ mặt Diệp Thu bình thản nói.
"Hả! Ha ha….." Đường Bố Y có chút sửng sốt, sau đó khuôn mặt nở nụ cười hạnh phúc.
Diệp Thu khẽ thở dài, xem ra, người phụ nữ kia quả thật không thể xem thường, có thể mê hoặc loại người như Đường Bố Y thành bộ dạng này, cũng cần đến chút thủ đoạn. Lại nhớ tới câu nói ra vẻ vô tình của Vương bá lúc tới, hắn muốn nhắc nhở gì đó. Nhưng dựa vào quan hệ giữa hắn và Đường Bố Y, còn có gì không thể nói thẳng với hắn ? Lẽ nào là mình đã nghĩ quá nhiều rồi?
Rời khỏi tòa nhà Đường Thị, lúc vừa đi tới ven đường quốc lộ chuẩn bị đón xe, nghe thấy sau lưng có người gọi tên mình.
"Này, ngươi sao cả ngày chạy tới đây thế?" Một người phụ nữ tóc xoăn nói lớn với Diệp Thu, trong tay bưng một lỹ cà phê hòa tan, dáng vẻ lả lướt, hứng thú dưới bộ đồng phục màu xám, bộ ngực cao vút bên dưới áo lót trắng, nhìn có vẻ rất hấp dẫn. Đứng bên cạnh là một cô gái tóc thẳng vẻ đẹp ngang nhau, thấy Diệp Thu nhìn sang, gật đầu mỉm cười với hắn.
Diệp Thu vỗ vỗ trán, sao lại có thể trùng hợp như vậy? Chẳng nhẽ mình có thù oán gì với hai người phụ nữ này? Mỗi lần tới con phố này đều đụng phải hai người bọn họ đang ở bên ngoài dạo phố. Chẳng nhẽ không phải đi làm sao?
"Sao các cô lại ở đây?"
"Công ty ở bên này, chúng tôi không ở đây thì ở đâu? Ngươi cũng thế?" Lục Tiểu Mạn quan sát Diệp Thu từ trên xuống dưới, hỏi: "Nhìn thế nào cũng không giống như đang làm việc ở khu vực tiền tệ?"
"Không phải. Ta đến tìm người. Không có việc gì ta đi trước đây." Diệp Thu không muốn dây dưa với hai người bọn họ, nhìn thấy một chiếc xe dừng bên cạnh, liền vội vàng chui vào xe
"Ya ya….người này…". Nhìn thấy Diệp Thu đi xa, Lục Tiểu Mạn dẫm chân nói: "Ngông cuồng cái gì mà ? Thật đúng là làm mình thành bàn ăn rồi. Làm như như ta đây muốn theo đuổi hắn không bằng? Ngươi cười cái gì mà cười? Hắn còn không phải là người do một nữ nhân lẳng lơ ngươi gọi tới sao?"
Nhìn thấy Tô San bên cạnh cười rất vui vẻ, Lục Tiểu Mạn tức giận sờ soạng bộ ngực bên trong chiếc áo sam ngắn, đầy đặn mềm mại, khiến Tô San hét lên chói tại kinh sợ, sau đó hai cô đùa giỡn nhau trên đường. Thu hút vô số ánh mắt kinh ngạc và nước miếng của các chàng trai.
"Bác tài, đi Lang Sơn." Diệp Thu nói
"Chàng trai, bây giờ đi Lang Sơn làm gì? Buổi tối đi nơi ấy mới náo nhiệt." Tài xế vừa chạy xe vừa nói.
Diệp Thu cười không trả lời, nhưng lại từ gương chiếu hậu quan sát động tĩnh phía sau. Lúc hắn tới đã phát hiện, luôn có hai chiếc xe thay phiên nhau theo dõi mình, mà bây giờ lại lần nữa thay bằng một chiếc Audi, cũng không biết là của thần thánh phương nào. Diệp Thu định dẫn tới bên kia Lang Sơn để hỏi.
Dù sao, hắn cũng không quen thuộc với thành Yến Kinh. Thật ra là một lần đi cùng Mặc Nùng tới Lang Sơn, thì hắn đã biết đâu là chỗ tốt để giết người hủy xác.