Nói thật Bố Tranh thật sự rất khâm phục thao tác của Never, không phải ai cũng có thể trong thời gian ngắn như vậy hạ gục hai max cấp trâu bò! Thế nhưng hiện tại là khâm phục không kịp a, bị quái cấp đuổi theo một vòng Thủy Tinh Sâm Lâm chạy đến muốn chết rồi.
Tuy nói Thủy Tinh Sâm Lâm mật độ quái thưa thớt, nhưng lôi quái đi cũng không phải chuyện dễ dàng. Nếu tiếp tục bị con kia tát một cái nữa, Bố Bố khẳng định nằm ngay đơ.
Never thật anh tuấn nâng tay vung lên, vừa lúc Bố Bố vọt tới, một lôi đình [sấm sét] hạ xuống chụp chết tiểu quái 'theo giết không tha' phía sau Bố Bố.
Bố Tranh thở phào nhẹ nhõm, cũng may chỉ bị sờ đầu một chút, vẫn còn nửa ống máu, được Never một nhát hồi đầy.
[Đội ngũ] [Never]: Đi thôi, dẫn em đi thăng cấp
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Vâng...
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: Hội trưởng anh quá độc ác...
[Công hội] [Never]: Cơ hội tốt nhớ tận dụng
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: ...
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Hoang mang khó hiểu
Never phát qua yêu cầu đi theo, Bố Tranh ấn đồng ý. Đại tế tự tên đỏ như máu () ngồi thú cưỡi nhắm tới điểm dịch chuyển đi. Bên kia hai người nằm ngay đơ trên mặt đất không biết đang làm gì, không biết có phải đang mật nhau không, dù sao cũng chưa thấy đứng lên.
()Sau khi pk nhận điểm sát khi thì tên sẽ tự động chuyển qua màu đỏ, gọi là hồng danh.
Bố Tranh trong lòng làm cái tính toán nho nhỏ, cho dù là kỵ sĩ trước đây cùng cấp bậc với Never, có điều trang bị không thể so với người ta, thao tác thì... khẳng định không sánh bằng...
Cho nên mấy chuyện như báo thù, vẫn nên dùng trí!
Never kéo cậu đến bãi thăng cấp , một hang động băng. Nơi này bình thường đều là tổ đội đến thăng cấp, cấp thấp sẽ không rớt ra thứ gì tốt, chủ yếu kinh nghiệm nhiều. Thế nhưng nhiều kinh nghiệm cũng có cái giá tương xứng phải trả, khung cảnh không thêm sát khí, có thể tùy ý mở pk, giết cấp thấp không phải ít. Tiểu quái cũng đều da dày công cao, không dễ đối phó.
[Đội ngũ] [Never]: Theo sát, có người đến thì đứng yên đừng nhúc nhích
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Yên tâm ạ, người ta rất ngoan mà
Never không nói nữa, buff hai trạng thái, xông lên dẫn quái, kéo hơn mười con liền phóng một kỹ năng quần công, quét ngã một mảnh, số còn lại không đánh tới thì thuận tiện dùng tay xử lý sạch.
Bố Bố theo ở phía sau nhảy qua nhảy lại, lúc nào nhàm chán thì lắc tới lắc lui chạy đi giết mấy con quái. Đương nhiên, nơi này mật độ quái nhiều hơn, thao tác có tốt thì cũng là vừa lách qua một con liền đụng trúng một con khác. Cũng may do cấp bậc không chênh lệch quá nhiều, với kỹ thuật của Bố Tranh bị một hai con đuổi theo vẫn có thể giải quyết được.
Thỉnh thoảng cũng sẽ thấy mấy đội ngũ vào đây thăng cấp, Never đều không thêm vào trong đội, dù sao nhiều người sẽ bị chia kinh nghiệm. Người nào biết điều liền bỏ đi, có người không biết điều thì cứ lặp đi lặp lại xin xin rồi lại tiếp tục xin.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Sư phụ a, anh không quay về Chủ Thành tẩy hồng danh sao
[Đội ngũ] [Never]: Đi dã ngoại giờ cũng có thể
[Đội ngũ] [Bố Bố]: = 口 =
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Không thì anh mở tất cả acc phụ lên đây đi
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Đầy đội sẽ không có người xin vào nữa
[Đội ngũ] [Never]: Chia kinh nghiệm
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Cái này gọi là 'phù sa không chảy qua ruộng ngoài' (^o^)/~
Never đứng đờ ra phút, chợt nghe hệ thống nhắc nhở 'đinh' một tiếng rồi lại 'đinh' tiếng nữa, lập tức đội ngũ đầy. Never kéo từng acc từng acc qua, toàn bộ đi theo Bố Bố.
Theo sau mông Bố Bố một đống sư tỷ sư huynh. Never đánh quái, cậu thì vòng quanh sư phụ xoay qua xoay lại, xe lửa hai người kéo đủ dài, đầu nối đuôi vừa vặn bao Never ở bên trong. Xoay tròn một hồi thì giúp Never đi dẫn quái, may mà rụng máu không phải đặc biệt nhiều, nắm một đám chạy trở về.
Bố Bố còn chưa có chơi đủ, Never nơi đó đột nhiên lại nhận được thỉnh cầu vào đội. Bố Tranh không phải đội trưởng, đương nhiên không nhìn thấy, thình lình nhảy ra một nhân vật lắc lắc ở bên cạnh, thế nào cũng có thể nhìn thấy.
[Phụ cận] [hồ ly, chưa, thành tinh]: Anh tế tự ơi kéo em đi~
[Phụ cận] [hồ ly, chưa, thành tinh]: Anh tế tự ơi cho em vào đội đi~
Cơ mặt Bố Tranh giật giật, cái từ 'đi' cùng kí hiệu dợn sóng mất hồn kia làm cho cậu run rẩy cả người. Nếu người kia là acc nữ làm nũng một chút cũng không sao, nhưng toát ra từ cái bộ mặt ông chú thích khách đáng khinh thì... thật sự khiến Bố Tranh có điểm ăn không tiêu.
[Phụ cận] [Bố Bố]: Anh ơi xin lỗi nha, đội chúng em đầy rồi, không thể thêm vào
[Phụ cận] [hồ ly, chưa, thành tinh]: Không đá một người được sao
Đá cái đầu mi... Bố Tranh thật sự bị cái tên này lắc lắc làm cho choáng váng, đã rất khéo léo thử từ chối, đối phương cũng thật ngu ngốc... đứng ỳ ra đó không chịu đi.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Vùng não ngôn ngữ của người này có vấn đề!
[Đội ngũ] [Never]: Giống em
[Đội ngũ] [Bố Bố]: = 口 = Làm sao có thể!
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Em có vô sỉ như vậy sao ?!
[Đội ngũ] [Never]: Lúc ấy em cũng mặt dày mày dạn đòi bái sư
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Em là nữ a! Còn nữa người ta sao lại là mặt dày mày dạn, đó gọi là thành tâm thành ý~
[Đội ngũ] [Never]: Ồ
Giọng điệu này... quá miễn cưỡng...
Bố Bố không nói gì tiếp tục đi dẫn quái, sau đó thì thấy trong khung chat bên cạnh có nhắc nhở của hệ thống, Hồ ly, chưa, thành tinh đang xem trang bị của cậu. Bố Trang trong lòng có chút hồi hộp, ở dã ngoại kiểm tra trang bị bình thường đều là điềm báo trước của việc gây sự đánh nhau, nhưng ngẫm lại đối phương mới có cấp a, bọn họ ở đây có một tế tự biến thái max cấp a, thật sự không biết suy nghĩ cái gì nữa...
Có điều Bố Tranh còn chưa có nghĩ xong, màn hình đã bắt đầu nháy đỏ. Thế là Bố Tranh hoàn toàn ngẩn ngơ... Chẳng lẽ đối phương nghĩ có thể một chọi một sao, thật sự là khinh cậu dễ ức hiếp mà...
Bố Bố lập tức lao vọt lên, không lui về phía sau ngược lại lủi đến bên cạnh thích khách, ấn phím tắt ném, nhắm về phía thích khách lấy dược tề trong bao ném ra.
Phản ứng đầu tiên của Never là cấp Bố Bố một lá chắn, sau đó chụp thêm một cái hồi máu tức thì. Không đợi anh xuất chiêu công kích, thích khách bên kia đã bị Bố Bố quản chế thân thể thành công, bắt đầu như con ruồi không đầu chạy loạn, hướng vào một đám tiểu quái chạy tới, sau đó lại quay đầu nhắm về một đám khác.
[Đội ngũ] [Never]: Không tồi
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Đó là đương nhiên
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Là do sư phụ dạy giỏi mà~
Trên đầu Bố Bố một loạt chữ nịnh bợ toát ra. Tiểu thích khách bị mấy tiểu quái cấp chém vài đao, máu vốn đã mỏng căn bản không chống đỡ được, thoáng cái liền gục.