.
[Điều Chương Hiến pháp Hôn phối Omega:
Một Omega khi đến kỳ phát tình mà không tìm được Alpha ưng ý, sẽ bị cưỡng chế đưa đến Cục hôn phối cho đánh dấu trước.
Bất kể Alpha đó có là người như thế nào, từ nay về sau, Omega đều phải phụ thuộc vào người nọ, không thể hủy hôn dưới bất kỳ hình thức nào.]
...
Vương Tuấn Khải ngước nhìn bốn chữ "Cục hôn phối Omega" viết bằng ngôn ngữ liên minh đế quốc, mi mắt không động lấy một cái, mở miệng hỏi kẻ đang đi bên cạnh mình bằng chất giọng lạnh te không chút biểu cảm: "Đưa tôi đến đây làm gì?"
"Hắc hắc, cuộc đời Alpha đáng tự hào nhất là điều gì?"
"Trở thành đại tướng thủ lĩnh binh đoàn A.I tổng tiến công thống nhất dải ngân hà."
Joshua tặc lưỡi một cái, dùng ánh mắt "không có tiền đồ" ném cho Vương Tuấn Khải, chỉ vào trái tim nằm bên phải lồng ngực, nhấn mạnh: "Là Omega, Omega đáng yêu khuynh đảo nhân tâm a người anh em! Sao cậu cứ cứng ngắc không có phong hoa tuyết nguyệt gì hết vậy, thảo nào đến tuổi này vẫn chẳng ma nào thèm hứa hôn!"
"Tuổi này?" Nhớ không lầm năm nay anh chỉ mới hai mươi.
Joshua biết mình hớ lời, khụ khụ hai tiếng: "Tóm lại hôm nay dẫn cậu đi mở mang tầm mắt, tránh cho cái kẻ thiển cận đầu gỗ nhà cậu mù mịt nhân sinh!"
"Thiển cận?" IQ là thiển cận?
"Tôi chịu thua cậu rồi ông nội của tôi ơi!!!!" Joshua đáng thương rít gào, có phải trước kia hắn thích bị ngược đãi nên mới kết bạn cùng tên này không vậy trời!!!
Hai người đi song song trong hành lang trong suốt của Cục hôn phối, xung quanh là vũ trụ mô phỏng X, từng vì tinh tú lơ lửng trong không trung di chuyển theo quỹ đạo trông bắt mắt vô cùng, Vương Tuấn Khải lơ đãng đưa mắt lướt nhìn, gương mặt tuấn tú của anh phản chiếu lên mặt kính với những đường góc cạnh hoàn hảo, đôi mắt lam nhạt màu sapphire có chiều sâu, môi mỏng khẽ nhếch lên tựa tiếu phi tiếu, đủ sức làm người đối diện không thể dời mắt. Có điều, thứ anh đeo đuổi không phải diện mạo anh khí hút hồn liêu nhân, mà là năng lực nắm quyền sinh sát của con người trong tay, bởi vì, anh là Alpha X+.
Mỗi một Alpha X+ được tạo ra cho mục đích thống trị liên minh, đều giống như anh, đầu óc so với Alpha bình thường tỉnh táo hơn, lý tính cũng lạnh lẽo hơn, những gì chủ động làm chỉ có chiến đấu chống lại địch thủ, bỏ xác nơi chiến trường hoang dã là chuyện không có gì đáng sợ.
Bất quá, Vương Tuấn Khải anh là ngoại lệ của Alpha, lại càng là ngoại lệ của Alpha X+.
"Hey Baby!!" Joshua vừa mới bước vào sảnh chính của Cục hôn phối, lập tức tóm lấy cái người mặc blouse trắng đầu tiên, ra vẻ thân thiết bắt chuyện: "Nghe nói hôm nay lại có Omega được đưa đến đây đúng không?"
"Cậu hỏi làm cái gì?" Baby đẩy kính mắt, trên tay vẫn còn cầm một lưỡi dao sáng choang, Joshua thức thời lui ra phía sau, tiếc nuối cái móng vuốt vừa ăn được đậu hủ của Baby, cười lấy lòng: "Tôi quan tâm a! Omega chính là trụ cột của liên minh không phải sao! Bọn họ nếu có mệnh hệ gì, tôi thực là đau lòng chết luôn!"
Bản thân Baby không phải là Omega, nghe thấy lời này cũng nhịn không được rùng mình một cái, cười lạnh: "Tới già mà cậu vẫn không có được bọn họ thì lúc đó cứ hiến xác cho y học là được rồi, sau khi chết còn đuộc tuyên dương "huân chương chiến sĩ vĩnh cửu" nữa đấy, thi thể bảo tồn trong kho lạnh quốc dân mặc mọi người chiêm ngưỡng, có phải đãi ngộ rất tốt không?"
"...Baby à, cậu với tên này có bà con huyết thống gì không hả..." Joshua khóc không ra nước mắt, nhìn đến Vương Tuấn Khải lập tức đổi sắc, cười như táo được mùa trông cực kỳ hèn mọn: "Đây~đây~ đây là vị quân nhân trước kia tôi từng kể cậu nghe, dùng một câu hình dung của cổ nhân ngày xưa chính là lãnh huyết khốc soái trắc khí bá lậu, tuyệt đối là cực phẩm, cậu ảo cậu ta hiến xác cho y học tuyệt đối là sáng suốt nhất!"
Baby liếc Vương Tuấn Khải thờ ơ không chút quan tâm, lại liếc Joshua đang ra sứcđẩy mạnh tiêu thụ, gắp lửa bỏ tay người điển hình, đột nhiên cười cười: "Thế sao, nhưng tôi thích thân thể của cậu hơn, Joshua."
Nói xong còn liếm môi trên một cái, thành công làm cho tên nào đó đứng hình.
"Baby Baby!! Từ từ nói lại câu đó tôi nghe xem!!"
"Bổn tiến sĩ hiện tại rất bận, cậu tìm người khác chơi đi!" Baby quay đầu, máy thông tin trên cổ tay rung liên hồi, vừa mở màn hình ánh sáng lên đã thấy một đồng nghiệp vội vàng nói: "Baby, bên cạnh cậu có Alpha nào không, xin hãy đưa gấp đến trạm hôn phối ngay lập tức!"
Đợi Baby dẫn người đến Trạm hôn phối đã là năm phút sau, dù hiệu suất thang máy ở liên minh cao nhưng Trạm hôn phối là nơi xa nhất trong Cục, còn phải trải qua quá trình kiểm tra vân tay đồng tử này nọ, khiến Baby oán hận không thôi. Cũng không biết cậu ta lấy đâu ra sức trâu bò, một mình lôi hai tên Alpha cao hơn mình cả một cái đầu ném vào Trạm hôn phối, một cái máy điện tử siêu bự dính trên tường lập tức hạ thấp xuống, bắt đầu kiểm tra thể lực cùng tiềm năng trong cơ thể Alpha.
Joshua và Vương Tuấn Khải bị máy điện tử rà đi soát lại một hồi vẫn không hiểu mục đích mình đứng đây, mãi đến khi hoàn thành xong thủ tục kiểm tra, Joshua bị đá văng ra ngoài trong tình trạng ngơ ngác chết sững, nhìn cánh cửa phòng điện tử dần dần khép lại che khuất bóng lưng người anh em vào sinh ra tử, hắn giật bắn người hét lên: "Các người tính làm gì bạn tôi!!! Cho các người biết, cậu ta tuyệt đối không phải kẻ có thể ức hiếp đâu, muốn chém muốn gϊếŧ cứtìm tôi đây này!!! Huhuhu là tại tôi đẩy cậu vào chỗ chết, Tiểu Tuấn Khải cậu đừng hận tôi a!! Tôi hứa sẽ đốt cho cậu nhiều một chút, trên đường lên thiên đàng đừng có làm mặt lạnh với thiên sứ a, gây mất thiện cảm lắm đó..."
Khóe môi Baby co quắp, siết cổ Joshua: "Làm loạn cái gì!!! Cậu ta sắp được suиɠ sướиɠ chứ có phải hy sinh oanh liệt đâu mà khóc như tang cha thế! Rõ là khùng!"
"Phải phải, tôi biết lên thiên đàng là hạnh phúc nhất, không cần thức khuya dậy sớm luyện tập vũ khí,..."
"Cậu có tin tôi thiến cậu không hả?" Baby giơ dao lên, lạnh lùng cười: "Vương Tuấn Khải chẳng qua là cùng một Omega giao phối thôi, chẳng phải Alpha các người thích nhất trò này à? Giả vờ nhân nghĩa cái rắm, câm miệng cho ông!!"
"...Vâng." Joshua thin thít, trong lòng thét dài, oa oa oa Beta thật đáng sợ, thật sự quá đáng sợ!!
Mà...gì cơ?
Về phần Vương Tuấn Khải, lúc được đẩy vào một căn phòng kim loại, anh cơ bản đã hiểu ra tình hình minh gặp phải là gì. Mùi vị chất dẫn dụ Omega nồng nặc trong không khí nhanh chóng xộc vào khứu giác lĩnh mẫn của loài thú ăn thịt, thoáng chốc đã khiến từng tế bào trong người Vương Tuấn Khải rùng rùng chuyển động. Anh dễ dàng áp chế cảm giác thao túng của du͙ƈ vọиɠ, đưa mắt nhìn dụng cụ duy nhất trong phòng - một chiếc giường đôi size lớn màu trắng muốt mềm mại, bên trên chứa nguồn gốc của xao động mãnh liệt. Khi anh di động bước chân đến gần, khí tức Omega càng thêm sâu sắc, vị ngọt ngào khủng khiếp tản mác từ người kia có thể làm cho bất kỳ Alpha nào ngã gục.
Người nọ nằm úp sấp trên giường, toàn thân cao thấp chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm mỏng manh, dây buộc áo lỏng lẻo rơi ra để lộ thân thể trắng trẻo thơm lừng, da thịt ửng hồng phát tán chất dẫn dụ mê đảo. Hai chân cậu hơi tách ra, nửa người dưới bao gồm cả cái mông nhỏ không ngừng nhúc nhích, dịch Omega đã chảy ướt đẫm ga giường mang theo kíƈɦ ŧɦíƈɦ kinh người. Vương Tuấn Khải có thể nhận ra hô hấp của đối phương rất kịch liệt, cũng không rõ là đang sợ hãi hay hưng phấn, cả người run rẩy liên tục, lại vùi mặt vào chăn không đối mặt cùng anh.
Một Omega sắp bị đánh dấu, rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?
Anh nghe thấy âm thanh rêи ɾỉ đứt quãng trong phòng, đầu óc cũng bị quấy nhiễu không ít, nhưng anh vẫn đủ sức bảo trì tỉnh táo, chậm rãi kéo Omega kia lại. Người nọ bị anh chạm vào liền run mạnh một cái, ngước đôi mắt ngập nước vừa sợ hãi vừa mâu thuẫn nhìn anh, thân thể nho nhỏ nóng bức càng thêm lợi hại, khí tức hỗn loạn dồn dập thực khiến người ta động lòng.
Điều Vương Tuấn Khải chú ý nhất, là môi cậu đã bị cắn tóe máu.
"Ưm,..." Trong mắt cậu, cảm xúc rối bời móc nối tụ cùng một chỗ, có si ngốc, có dụ hoặc, có cầu xin, cũng có không cam lòng. Mùi vị Alpha bá đạo thôi thúc ham muốn trong người cậu trỗi dậy, dù lý trí có ngăn cản thì bản năng cũng không cho phép. Người nam nhân này trông thật lạnh lùng, nhưng anh ta là Alpha, cũng sẽ giống như đồng loại của mình, ôm cậu vào lòng, vuốt ve cơ thể phát tình của cậu, dùng đôi tay và cả linh hồn tiến xuất trong người cậu, chạm đến chỗ sâu nhất mà cậu thậm chí chưa từng biết đến...
Vương Tuấn Khải tinh tế nhận ra đôi mắt của tiểu Omega đang treo trong lòng mình dần rơi vào sương mù, nước mắt nóng ấm lăn dài trên mặt, thân thể đã bị trì hoãn thật lâu rốt cuộc đưa đến du͙ƈ vọиɠ tột đỉnh, bắt đầu cọ xát lên người anh. Nhưng anh chú ý đến đôi môi đỏ tươi trông có vẻ non mềm kia, giữa lúc không khống chế được bản năng đã cố gắng thốt lên một tiếng rất nhẹ, nhẹ đến mức nếu anh mất thần trí chắc chắn sẽ không nghe được:
"Đừng,..."
Chỉ như vậy thôi.
...
"Chỉ như vậy thôi???" Joshua há mồm kinh ngạc, hóa đá hồi lâu mới cào tóc nhảy dựng lên: "Ông nội ơi là ông nội!! Tôi không biết cậu là người không ăn khói lửa nhân gian, tiên phàm thoát tục tới mức đó đấy!!!"
Vương Tuấn Khải bị hắn rống cũng không đổi sắc, bình thản cầm tách hồng trà lên uống, động tác ưu nhã không nói nên lời.
Cuối cùng anh vẫn không có đánh dấu tiểu Omega.
"Người ta nói như vậy cũng chỉ là dục cự hoàn nghênh, tuy rằng rất muốn nhưng lại nói ngược đó có biết không? Cậu thực sự nghĩ là tiểu Omega không muốn sao?? Ôi trời ơi cậu cuối cùng là bị quân bộ nhồi nhét cái gì vào đầu vậy hả?? Hả??"
"Tư tưởng trung thành tuyệt đối với liên minh, sống vì liên minh, chết vì liên minh."
"..." Thật khiến người ta tức chết mà...
Joshua đối với người bạn không hiểu là ngốc thật hay giả điên của mình đau đầu không dứt, đồng thời cũng khâm phục anh cư nhiên không bị bản năng sai khiến, sờ cằm cảm khái: "Tôi thật không hiểu cậu làm thế nào mà chống cự được Omega tiết tố..."
"Cậu bé đó chỉ mới có mười sáu tuổi thôi, còn chưa thành niên nữa." Baby từ phía sau đi tới, xoa thái dương, phán một câu khiến Joshua trố mắt, cau mày nghi hoặc: "Thế làm sao mà phát tình được? Lẽ nào...Lẽ nào là thể chất đặc biệt quyến rũ?"
"..." Baby quyết định không nói chuyện với tên này nữa, cái lũ Alpha sống bằng nửa thân dưới như Joshua mãi mãi cũng không lĩnh hội được cái gì gọi là kỳ phát tình đầu tiên của Omega. Y quay sang Vương Tuấn Khải, nhàn nhạt nói: "Tôi thắc mắc vì sao, cậu lại phát hiện tiểu Omega đó bị tiêm thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ chất dẫn dụ? Thứ đó đâu phải cứ nhìn là thấy được?"
"Cũng giống như cậu lúc giải phẫu cơ thể sống mà thôi." Vương Tuấn Khải đặt tách trống trơn xuống đĩa, khóe miệng câu lên: "Có những nơi, phải dùng kinh nghiệm để phán xét."