Mái tóc màu bạc dựng đứng quay lại một cách chậm rãi…
Con mắt lờ đờ khẽ lướt qua một lượt rồi dừng hẳn lại ở khung cảnh ngay phía sau lưng mình.
Thắc mắc, Kakashi gấp cuốn sách lòe loẹt màu cam lại rồi cất tiếng hỏi:
– người là ai?
“ người là ai?” – Cô kunoichi tóc hồng khẽ cau mày. – Thầy chưa già mà đã đãng trí thế cơ à?
– Thầy? – Kakashi hỏi vặn lại. – Sao người lại gọi ta là thầy?
Câu trả lời của Kakashi làm Sakura mất kiên nhẫn….
“Thế quái nào ông ta lại quên mặt cả học trò mình chứ?” – Cô kunoichi gầm gừ trong miệng.
Rồi rất nhanh chóng, Sakura đe dọa:
– Em có cần cho thầy đấm để thầy nhớ lại không?
Nhưng chưa kịp cho đấm thật…..
Thì Sakura đã bị bàn tay to lớn của Sasuke giữ lại….
Anh nhìn Sakura, thở dài rồi giải thích chậm rãi:
– Sakura, chúng ta đang ở tuổi và chúng ta không còn giống hồi tuổi. Em hiểu chứ?
– À! – Sakura như hiểu ra mọi thứ.
Buông ta xuống, cô nở một nụ cười tươi rói….
Trong khi đó……
Đối diện với cô, ông thầy Kakashi vẫn ngu ngơ không hiểu cái gì…
– Ta cần lời giải thích, Rốt cuộc người là …..
– Em nói cho ông ấy nhé!
Cô kunoichi ngước lên nhìn chàng trai tóc đen bên cạnh.
– Ừ.
Anh đáp lại ngắn gọn.
Và thế là, Sakura tường thuật lại mọi chuyện cho Kakashi nghe, không bỏ sót dù chỉ là một câu….
Ông thầy tóc bạc nghe như nuốt từng lời, đôi mắt cá chết quen thuộc như muốn lồi ra vì ngạc nhiên..
Chưa bao giờ, Kakashi tập trung nghe mà bỏ quên luôn cả quyển sách yêu dấu của mình như lúc này.
Sau khi nghe xong…..
Hít một hơi thật sâu, Kakashi hét lên:
– Ế, thế có nghĩa đứa là Sasuke và Sakura?
– Điều đó quá hiển nhiên còn gì thưa Kakashi-sensei.
– Ta không tin cho lắm. – Kakashi chống tay vào cằm. Ánh mắt có chút ngờ vực.
– Thầy không tin cái gì? – Cô kunoichi nhăn nhó.
– Mái tóc em có màu hồng không có nghĩa em là Sakura.
– Cái gì? Shannarooooooo, thầy muốn chết hả?
– “Shannarooo?” – Kakashi cười hô hô. – Rồi, em đúng là Sakura!
– Hả? – Sakura cảm thấy mình như bị ông thầy đểu cáng đấm phát.
Sau khi đã xác định chính xác cô học trò yêu dấu…….
Kakashi bắt đầu dồn toàn bộ sự chú ý đến chàng trai tóc đen cao lớn bên cạnh…
– Ta tin em là Sasuke thế nào đây?
Sasuke hơi……….bực mình.
Anh khoanh tay lại trước ngực, đôi mắt nhắm nghiền…
– Tôi chẳng việc gì phải chứng minh cho ông thầy chuyên gia đi trễ và toàn đọc truyện vớ vẩn cả. Mà…..
Sasuke ngừng lại……
Rồi anh mở mắt, Shanringan đỏ rực con mắt bên phải…..
– Thầy cũng không được quyền nghi ngờ tôi.
– Hề hề. Ta tin rồi, tin rồi. – Kakashi xua tay…..
Cái kiểu nói chuyện này……….
Làm gì có ai sử dụng ngoài cậu nhóc Uchiha cơ chứ………
Lại còn vụ đi trễ và quyển truyện……
Không tin cũng phải tin thôi!
-Nhưng mà – Kakashi nhìn chăm chú vào đôi mắt cậu học trò. – Tại sao em lại che mắt……
– Vì lí do, mắt tôi đã bị biến thành Rinnegan…
– Rinnegan? – Kakashi kêu lên kinh ngạc. – Ta thực sự rất sốc đấy.
– Hnm…
– Còn Sakura. – Kakashi xoa đầu cô học trò. – Em thì thành một cô gái xinh đẹp rồi.
Sakura vui vẻ cười.
Trong khi đó, Sasuke thì hoàn toàn không hề ưa cái hành động xâm phạm chủ quyền của ông thầy già tí nào hết………
– Thầy đừng động vào cô ấy. Tôi không thích………
– Hở?
– Tôi không thích.
– Vì sao……. À……….
Kakashi liếc đứa học trò bằng cặp mắt gian chưa từng thấy………..
– Ta không ngờ à nha. Thành đôi rồi cơ đấy.
Rồi rất nhanh chóng, Kakashi lấy lại vẻ điềm tĩnh thường ngày của mình…….
– đứa theo ta nào. Cùng đi lấy nước suối cứu Sakura chứ?
Vừa đi, Kakashi vừa nói…..
Sasuke và Sakura lững thững theo sau….
– Hôm nay ta lại bị bọn chúng trách vì tới muộn cho mà xem. Tại đứa đó. Nên đứa chịu khó mà nói đỡ cho ta đi.
– Bọn chúng? – Mắt cô kunoichi khẽ xao động.
Cô chưa kịp phản ứng……..
Thì đã nhìn thấy dáng người quen thuộc……….
người lạnh lẽo, luôn đứng tựa lưng vào cánh cổng làng…….
người luôn đứng cạnh người lạnh lẽo kia……
Và người……… trông ngu ngơ hết sức………..
Cả người đó đều gào ầm lên khi thấy Kakashi xuất hiện……….
-THẦY ĐẾN TRỄ RỒI!!!!!!!!!!!!!