– Bà cụ ấy tính toán như thần ấy anh nhỉ?
– Hnm?
Chàng trai tóc đen hướng mắt về phía cô kunoichi tóc hồng….
Đôi chân vẫn không ngừng chạy…..
Chờ đợi lời giải thích…..
– Anh không thấy sao… – Nhảy qua cành cây lớn, cô kunoichi tiếp lời. – Bà ấy đưa chúng ta đến đúng thời điểm chúng ta đi đến suối Sikai làm nhiệm vụ năm tuổi còn gì.
Cô kunoichi thoáng nheo mắt…
– Nhưng em không biết chúng ta xen vào quá khứ như thế này thì có sao không nữa…
– Đừng lo lắng! – Chàng trai Uchiha nhắm hờ đôi mắt.- Những mốc thời gian quan trọng vẫn sẽ xảy ra dù chúng ta có làm gì, bà già đó đã nói thế đó.
Lời của Sasuke làm cô kunoichi tóc hồng như trút đi gánh nặng….
Thở hắt, một nụ cười xuất hiện trên môi cô….
– Thật tốt quá!
———–
Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi, cặp đôi xuyên không tiếp tục chạy đằng sau thầy trò Kakashi….
Và không ngừng rơi vào ánh mắt tò mò của cả thầy trò….
– Kakashi-sensei…. – Tên tóc vàng chụm tay lại gọi ông thầy tóc bạch kim. – Đàn em của thầy thật ư?
– Tất nhiên.
– Em không hề thấy họ trong làng bao giờ đâu, dattebayoooo.
– Đương nhiên, họ là nukenin mà, có trong làng sao được.
– Ớ. – Naruto im bặt.
Kakashi quan sát khuôn mặt bỏ cuộc của tên học trò tóc vàng bằng thái độ vô cùng hoan hỉ…..
Tự cảm thấy phục bản thân vì đã bịa ra một câu chuyện tài tình như vậy…
– Này thầy, tên tóc đen che mắt đó….
Giọng nói cất lên từ cậu bé mặc áo xanh cách đó không xa……
– Tôi thấy hắn không đơn giản…
-Hờ hờ…. – Ông thầy già cố gắng không phì cười. – Ta thấy em mới là người nguy hiểm đấy, Sasuke….
Rồi để đánh lạc hướng sự chú ý của tên nhóc ….
Đồng thời trêu ngứa ‘”thanh niên” đang chạy ngay đằng sau………
Kakashi hét lớn, ánh mắt lộ rõ vẻ gian xảo….
– Này đứa, thầy biết xem tướng đó. Có đứa nào muốn biết tương lai mình như thế nào không?
– Tương lai á………….? – Cô nhóc tóc trong mắt khi nghe ông thầy nói.
Đẩy Naruto đần độn sang một bên….
Sakura bé ghé sát ông thầy hỏi nhỏ, không ngừng khúc khích cười….
– Tương lai em thế nào thưa thầy? Có sáng lạng không? À mà………… e sẽ lấy ai vậy?
– Ầy. – “Ra-san” đằng sau nhìn chằm chằm vào mình hồi bé, không kìm được mà thốt lên câu cảm thán…..
Bên cạnh, chàng trai tóc đen hơi nhìn cô nàng bên cạnh…..
Môi khẽ lẩm bẩm…Như muốn nói ……
“Em thấy chưa,hồi trước em luôn thế đấy!”
– Cái này á? – Ông thầy già nhìn cô “Ra-san” đang nhăn nhó dữ dội, rồi quay lại trả lời Sakura. – Sau này em sẽ vô cùng xinh đẹp, nhưng hình như độ xinh đẹp tỉ lệ thuận với độ nóng tính của em thì phải. Còn lấy ai á….hề hề….
Kakashi lại tiếp tục liếc nhìn anh chàng “Sa-san” còn lại…..
– Cái này cho ta bí mật được không?
– Không.
– Ờ thì…..
Đúng lúc ông thầy già định thốt lên cái gì đó….
“Sa-san” đằng sau cố tình giơ thanh kiếm lên ngang tầm mắt Kakashi….
Đôi môi hơi bĩu lên….
Ánh mắt anh như muốn gửi gắm lời cảnh báo tới ông thầy già đáng kính….” Thầy mà nói ra là tôi rút kiến đấy”…
“Ta xin, ta xin” – Kakashi làm động tác chắp tay, mắt cười híp lại khi nhìn chàng trai tóc đen, trong khi mồ hôi toát ra như tắm…
“Học trò của ta…..lớn rồi chúng nó đe dọa cả thầy chúng nó cơ đấy”
Kakashi khước từ câu hỏi cuối của Sakura…..
Nhưng lập tức ngay sau đó…..
– Thầy à, thầy à, còn em thì sao??? – Naruto nhảy bổ vào từ bao giờ.
– Em sẽ là thánh Ramen.
– Hề hề. Em biết, dattebayoooo! Thế em có thành Hokage không?
– Nếu cứ lười chảy thây như em thì chỉ làm được Ramenkage thôi.
– Thầyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy
– Ha ha ha….
– Thế còn tên teme thì sao? Sau này hắn thế nào?- Cậu nhóc có râu vẫn không ngừng thắc mắc…
– Đừng lôi tôi vào.- Cậu nhóc áo xanh hậm hực. – Mà cậu hỏi làm cái gì, sau này chắc chắn tôi sẽ bảnh, giỏi và hơn cái đồ dobe như cậu là cái chắc.
– Thằng bạn thốiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Tất cả cười ầm ĩ trước màn khoa chân múa tay loạn xạ của Naruto….
“Sa-san” gật gù bày tỏ sự đồng ý tuyệt đối với cậu nhóc tóc đen….
“Ra-san” cười tủm tỉm bên cạnh….
Cô thoáng giật mình khi phát hiện ra một việc cực kì thú vị……….
– Hì hì, Sasuke-kun…………….
– Hnm?
– Anh biết không…- “Ra-san” nói thầm vào tai chàng trai tóc đen cao lớn. – Giờ em mới biết là hồi bé anh nói cực chuẩn đấy.
Ngạc nhiên….
Màu của quả cà chua chín ………..khẽ nhảy nhót trên má chàng trai Uchiha…..
————–
Tất cả tiếp tục cuộc hành trình cho đến khi màn đêm bao phủ cả cánh rừng hoang vu….
Nhiệt độ hạ thấp xuống….
Naruto không ngừng oa oái kêu lạnh………………….
Ngửa cổ quan sát, Kakashi ra quyết định…..
– Chúng ta dừng chân tại đây thôi!
Lời nói của Kakashi vừa dứt….
Naruto đã gào lên sung sướng…..
Vắt chân ngồi chính giữa thảm cỏ, Naruto lôi cái bánh ra ngoạm đúng phát hết toi….
Sakura bé và Sasuke bé có vẻ điềm tĩnh và từ tốn hơn…..
Thầy Kakashi thì chọn cho mình cái cây to gần đó, nhảy lên ngồi vắt vẻo…. Đọc tiếp quyển sách mà ông đã đọc đi đọc lại cả trăm lần…..
Chàng trai tóc đen tháo thanh kiếm dựng ở gốc cây….
Ngồi xuống và nhắm mắt lại điều hòa nhịp thở gấp gáp…..
Cô kunoichi ngồi ngay kế bên, lặng lẽ quan sát mọi thứ….
Cả nhóm loay hoay làm mọi thứ mình thích suốt cả tiếng đồng hồ….
Rồi chìm vào giấc ngủ sau ngay sau đó….
Chỉ có người còn thức…..
– Sakura? – Chàng trai tóc đen nói nhỏ, cố gắng không để tụi nhóc nghe thấy.
– Gì ạ? – Cô kunoichi lí nhí nói.
– Em đang run.
– Trời….lạnh hơn em nghĩ. Hôm nay em chịu rét kém quá, có lẽ do đang bị trúng loại thuốc độc đó.
– Hnm. – Chàng trai tóc đen lo lắng, không biết phải làm gì.
Rồi sau đó….
Giang cánh tay phải ra, Sasuke nhìn Sakura ra lệnh….
– Em ngồi sát lại đây.
– Dạ?
– Anh nói NGỒI SÁT LẠI. – Chàng trai Uchiha nhấn mạnh từng từ.
Nghe lời,….
Cô kunoichi nhích người lại gần Sasuke….
Nhích dần….
Nhích dần….
Cho đến khi tay cô chạm được vào làn da nóng bỏng của anh….
– Đúng rồi.
Sasuke vừa nói vừa thu cánh tại lại, ôm chặt cô kunoichi tóc hồng vào lồng ngực mình….
Cố gắng dùng thân hình to lớn của mình bao phủ cơ thể bé nhỏ của cô…..
– Ấm quá, Sasuke-kun!
“Ra-san” ngượng ngùng nói.
Hơi ấm của Sasuke làm Sakura không còn cảm thấy lạnh nữa…..
Cô cựa quậy mình trong cái vòng tay to lớn đó….
Thích thú!
– Hnm!
Chàng trai tóc đen mỉm cười hạnh phúc….
Siết chặt cô gái nhỏ trong tay….
Anh nói:
– Ngủ đi em, Sakura…..
Trên cành cây cao…..
Một mái tóc bạch kim hơi chuyển động….
Ánh mắt hướng về phía đôi trai gái cách đó không xa…..
Rồi mỉm cười cực vui vẻ….
– Ôi, đứa học trò cưng của ta!!!