Nói xong, anh dùng hơi dùng lực ở chân, một tiếng răng rắc lại vang lên, xương chân kia của Âu Dương Tĩnh cũng nứt ra. Lý Dục Thần không thèm nhìn Âu Dương Tĩnh lấy một cái, chậm rãi trở lại chỗ ngồi. Tất cả mọi người như hóa đá, không chỉ cơ thể chết lặng mà đầu óc cũng hoàn toàn trống rỗng. Hiện trường chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết của Âu Dương Tĩnh. Phải mất một lúc lâu Ngô Đại Minh mới phản ứng lại, đột nhiên phát hiện hai chân mình vẫn đang run lên, cứ như vừa rồi hai chân Lý Dục Thần cũng đá vào đùi anh ta vậy. Anh ta cố gắng bình tĩnh lại, nhưng vẫn không nhịn được mà run lên. Anh ta thầm mắng Hầu Thất Quý, lão Hầu khốn khiếp, giới thiệu một tên đại ma vương tới đây cũng không nhắc người ta chào hỏi trước! Tiểu Trịnh bên cạnh cũng tim đập thình thịch, tuy rằng sợ hãi nhưng trong lòng vẫn cảm thấy hả giận, tên Âu Dương Tĩnh này thường ngày tới tay chân không sạch sẽ, thường xuyên động tay động chân với những nhân viên phục vụ xinh đẹp. Tiểu Trịnh hận không thể đích thân dẫm lên hai chân anh ta, nhưng cô ấy lại không có lá gan này. Lúc lén nhìn lên Lý Dục Thần, cô ấy cảm thấy người này vô cùng đẹp trai, lại còn rất ngầu cho nên rất ngưỡng mộ Lâm Mộng Đình đi cùng anh. Đới Đình cũng ngây người, cô ấy không ngờ Lý Dục Trần lại ra tay tàn nhẫn như vậy. Đến khi tiếng kêu thảm thiết của Âu Dương Tĩnh dừng lại, anh ta nằm ở đó, bắt đầu lấy điện thoại nhắn tin, Đới Đình biết sắp xảy ra chuyện lớn rồi. Cô ấy lập tức lấy điện thoại gọi cho Sở Dao báo cáo chuyện xảy ra ở đây. Còn Lý Dục Thần vẫn thản nhiên trở lại chỗ ngồi, đứng ngoài cuộc, dường như chuyện ở đây không có liên quan gì tới anh vậy. Lâm Mộng Đình nói: "Dục Thần, chúng ta đến để mua xe, một con ruồi mà thôi, làm sao phải để ý đến thế?" Lý Dục Thần hỏi: "Mộng Đình, em đoán xem bây giờ lão Hầu đang làm gì?" Lâm Mộng Đình sững sờ: "Ở trong nhà đi, em không có Thiên Lý Nhãn, làm sao biết ông ta đang làm cái gì?" Lý Dục Thần cười haha một tiếng: "Vậy em thử nói xem vì sao lão Hầu lại bảo chúng ta đến chỗ này mua xe?" "Không phải ở đây có thể lấy được xe luôn sao?", Lâm Mộng Đình ngạc nhiên nói. "Haha, không đơn giản như vậy đâu. Lão Hầu ấy à, tinh ranh lắm!", Lý Dục Thần nói: "Chắc chắn câu lạc bộ này có bối cảnh lớn ở thủ đô, chắc hẳn lão Hầu cũng biết, nhưng ông ta lại không nói cho chúng ta biết. Quản lý Ngô là một kẻ nịnh hót, chắc chắn lão Hầu cũng biết, nhưng ông ta không nói cho chúng ta biết, cũng không nói thân phận của chúng ta cho quản lý Ngô". "Anh cho rằng lão Hầu cố ý?", Lâm Mộng Đình càng thêm ngạc nhiên. "Ông ta chính là cố ý", Lý Dục Thần nói: "Ông ta bảo chúng ta đến mua xe, chính là hy vọng sẽ xảy ra chuyện gì đó ở chỗ này. Anh đoán, bối cảnh của cửa hàng xe này nhất định là rất sâu, nói không chừng còn có liên quan đến nhà nào đó trong bốn gia tộc lớn, có lẽ là nhà họ Sở. Ông ta muốn anh xảy ra quan hệ gì đó với nhà họ Sở, cho dù là tốt hay là xấu, chỉ khi nào xảy ra chuyện gì đó mới có chuyện phía sau. Nhà họ Lý muốn vươn lên, sẽ không thể tránh khỏi bốn gia tộc lớn, là địch hay bạn, biết rõ ràng sớm một chút cũng là chuyện tốt". "Vậy vì sao lão Hầu không trực tiếp nói cho chúng ta biết dụng ý của mình?", Lâm Mộng Đình hỏi. "Nói thẳng sẽ biến thành chúng ta cố ý đến gây sự", Lý Dục Thần nói: "Hơn nữa lão Hầu hiểu anh, anh không thích diễn kịch, nếu ông ta chuẩn bị một kịch bản để anh diễn, chắc chắn anh sẽ diễn hỏng. Cho nên ông ta mới dứt khoát không cần kịch bản, để chúng ta phát huy ngẫu hứng. Đạo diễn như ông ta, bây giờ không biết đang nấp ở chỗ nào quan sát tình thế đâu!" Lâm Mộng Đình nói: "Lão Hầu này thật là! Tâm cơ sâu như vậy, em cũng cảm thấy hơi sợ hãi rồi đấy!" Lý Dục Thần nói: "Phải xem ông ta muốn dùng tâm cơ vào chỗ nào, dùng với người nào. Nếu em nhìn thấy cảnh tượng ông ta đánh cương thi trong mộ của quỷ vương, em sẽ biết người này ngây thơ giống đứa bé!" Lâm Mộng Đình lắc đầu bật cười. Bỗng nhiên cô lại hỏi: "Sao anh lại cảm thấy phía sau cửa hàng xe này là nhà họ Sở, mà không phải ai khác?" "Đầu tiên loại trừ nhà họ Na, sau đó là nhà họ Tiêu, nếu là hai nhà này, lão Hầu không cần thiết phải sắp xếp như vậy. Còn lại chính là nhà họ Vương và nhà họ Sở, bây giờ nhà họ Vương vẫn chưa công khai tỏ thái độ, đúng là cũng cần tìm cơ hội phá cục, nhưng hôm nay Vương Tứ gia mới tới, chắc hẳn nên cho ông ta một chút thời gian, lão Hầu sẽ không vội vàng xao động như thế. Cho nên chỉ có thể là nhà họ Sở".
"Dục Thần, năng lực trinh thám của anh trở nên mạnh như vậy từ bao giờ vậy? Em thật sự là càng ngày càng bội phục anh ", Lâm Mộng Đình nói ra từ đáy lòng.