Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

chương 1088 lời đồn gì?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sở Dao cười nói: "Không dối gạt hai vị, địa vị của tôi trong gia tộc không cao, thậm chí có thể nói là rất xấu hổ, bởi vì quan hệ với anh trai tôi không tốt. Nhưng mà lần này bố tôi đã cho tôi quyền tự quyết đoán. Nói cách khác, trong lĩnh vực ô tô và nguồn năng lượng mới mà tôi có thể quản lý, tôi không cần gia tộc đồng ý cũng có thể phát triển hợp tác sâu hơn với nhà họ Lý. Mặt khác, mấy năm này Dao Quang của tôi cũng đã có chút thành tựu về mọi phương diện, nếu như cậu Lý cảm thấy hứng thú, chúng ta cũng có thể hợp tác". Lý Dục Thần nhìn Lâm Mộng Đình, nói: "Mộng Đình, chuyện buôn bán, trước khi ông Lang đến, em cứ quyết định đi, anh không quan tâm". Sở Dao khiếp sợ nhìn bọn họ. Cậu Lý này lại thản nhiên giao chuyện lớn hai nhà Sở Lý hợp tác cho vợ mình, còn anh thì chẳng thèm hỏi nhiều một câu? Chẳng lẽ ở trong mắt anh, việc làm ăn mấy trăm tỷ thậm chí mấy ngàn tỷ lại không quan trọng như vậy sao? Lâm Mộng Đình cười lắc đầu, nói: "Nếu cô Sở đã có thành ý, vậy chắc chắn chúng tôi cũng sẽ hoan nghênh. Tôi thấy, chúng ta có thể ký một hiệp nghị nói chung trước, chi tiết cụ thể thì để chờ đội ngũ chuyên nghiệp của chúng tôi tới rồi xử lý sau". Sở Dao gật đầu nói: "Được rồi, vậy tôi sẽ trở về chuẩn bị kế hoạch chung trước, làm xong sẽ đến học hỏi cô Lý sau". Sau khi Sở Dao đi ra khỏi nhà họ Lý, trên đường hỏi Đới Đình: "Đình Đình, em cảm thấy cậu Lý và cô Lý này như thế nào?" Đới Đình ngẫm nghĩ rồi nói: "Không nói rõ được, cảm giác không giống ngày đó lắm. Ngày đó chính là Sát Thần hàng thế, hôm nay lại như gió xuân. Nhưng mà có một điều có thể khẳng định, ít nhất là bọn họ rất chân thành, không dối trá giống đám thiếu gia hào môn kia. Vốn dĩ em còn lo lắng rất khó liên hệ với bọn họ, bây giờ xem ra là lo lắng dư thừa. Chỉ cần chúng ta không tính toán, mưu mô, khôn ngoan, bọn họ sẽ vô hại". "Vô hại?", Sở Dao cười khúc khích: "Cái từ này, ai không biết còn tưởng rằng em đang đánh giá thức ăn gì đó. Làm sao em biết sau này bọn họ sẽ không hại chị?" "Khinh thường đi, em cảm thấy thế", Đới Đình nói. Sở Dao sững sờ, bỗng nhiên có chút mất mát, nói: "Đúng vậy, khinh thường! Chị ở trong mắt cậu Lý không tính là cái gì đúng không?" "Không riêng gì chị đâu, dường như bọn họ chẳng để vào mắt cái gì cả, thậm chí em còn có cảm giác, tất cả mọi người ở thủ đô cộng lại đều không thể lọt vào trong mắt cậu Lý. Cậu Lý giống như là..." Đới Đình nói rồi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nhìn mây bay phía xa, lộ ra vẻ mặt hướng tới. "...Long chương phượng tư, khí thế trên trời, cậu ấy giống như là người trên trời, không phải người ở trên đời này vậy..." "Long chương phượng tư...", Sở Dao lẩm bẩm mấy lần, trước mắt lại hiện ra bóng người Lý Dục Thần, cười nói: "Cô nhóc này, không phải là em coi trọng người ta đấy chứ?" Đới Đình nói: "Em chỉ là người làm thuê, coi trọng người ta thì làm được cái gì? Người ta là trích tiên trên trời, công tử thời hỗn loạn, cho dù có xứng đôi thì cũng chỉ có tiểu thư như cô Sở thôi!" "Nói hươu nói vượn, người ta là người có vợ rồi!", Sở Dao nói. Đới Đình nói: "Nhưng mà dạo này em nghe được một số lời đồn không tốt liên quan tới cậu Lý". "Lời đồn gì?" "Nghe nói cậu ấy vùng lên từ Nam Giang, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, động một chút là diệt cả nhà người ta. Nhà họ Viên Tiền Đường, nhà họ Liễu thành phố Dũng, nhà họ Phan thành phố Long đều là hào môn làm bá chủ một vùng mấy trăm năm, gần đây đều gặp nạn diệt môn, nghe đồn đều là do cậu Lý làm". Sở Dao nhíu mày, nói: "Chị cũng được nghe nói qua, chẳng lẽ là thật?" "Thật giả không quan trọng, quan trọng là mọi người cho là như vậy", Đới Đình nói: "Em nghe nói, Chu Khiếu Uyên ở Kim Lăng phát thiếp anh hùng, mời cao thủ võ đạo trong thiên hạ họp mặt, đến trấn Châu Môn, cùng nhau tiêu diệt Lý Dục Thần". "Chu Khiếu Uyên?", Sở Dao cảm thấy cái tên này rất quen thuộc, đột nhiên nhớ tới, kinh hãi nói: "Chu Khiếu Uyên - Nam Chu Bắc Tiêu?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio