Chương
Hắn vứt một chai thủy tinh màu xanh, định bóp nát, một luồng khí điên cuồng hạ xuống cơ thể của hắn, khí tức của hắn đột nhiên bay vút lên.
“Sức mạnh thẩm phán!”.
Giọng Giang Tuyết Hoa trầm ồn, hắn biết, Francis thực sự muốn liều mạng.
“Xoạt!”.
Một tay của Francis giơ ra, hai dải lụa màu đỏ trên không trung lao tới, Diệp Thiên không tránh không né, hai dải lụa đánh lên cơ thể cậu, bỗng bị hút vào, hoàn toàn không làm cậu bị thương.
“Diệp Lăng Thiên!”.
Tiếng gào thét của Francis vang vọng đất trời, chân hắn ta đạp mạnh trong không trung, một trận khí tỏa ra từ bàn chân, trong chớp mắt hắn xuyên qua mây, xuất hiện trước mặt của Diệp Thiên.
“Chết đi!”.
“Ma Động Quyền!”.
Tay phải của hắn kéo về, đầu nắm đấm lóe lên ánh sáng đỏ, pha lẫn với chân khí có thể khai sơn đoạn thủy, hạ thẳng vào vùng ngực của Diệp Thiên.
“Hự!”.
Vào lúc hắn định xuất chiêu, thì một tiếng cười khẽ truyền đến.
“Bịch!”.
Một nắm đấm giống như bạch ngọc, ra sau mà đến trước, với tốc độ vượt quá vận tốc âm thanh, đánh vào ngực của hắn trước.
“Đoàng!”.
Một âm thanh giòn tan, bao phủ trên người của Francis là một lớp áo màu đỏ máu, ầm ầm vỡ vụn!
“Rắc!”
Francis với cơ thể cao hơn ba mét đã bị Diệp Thiên đấm trúng.
Bầu không khí nổ tung, nắm đấm của Diệp Thiên phát ra ánh sáng xanh chói mắt. Francis lao bắn bật ra như một quả bom với luồng ánh sáng xanh đó.
Lúc bay bật ra, tiếng nổ ầm ầm vang lên từ cơ thể hắn. Trong nháy mắt lớp áo trên người hắn rã ra với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, đến cuối cùng thì nứt vụn.
Francis bay bật ra hàng chục mét, chân đạp mạnh trong không trung, cố gắng dừng cơ thể lại.
Cơ thể như quả núi nhỏ của hắn quét ngang không trung, một bóng đen bao trùm, nhưng lúc này tất cả mọi người đều đổ dồn sự tập trung về phía Diệp Thiên.
Lớp áo giáp màu đỏ máu phủ lên cơ thể Francis mặc dù mọi người không biết là gì nhưng trước đó nó có thể chịu được chưởng đấm của Diệp Thiên mà không hề hấn gì. Có thể thấy là lớp áo giáp này vô cùng chắc chắn và không hề tầm thường.
Thế nhưng chỉ vài phút sau đó, cú đấm của Diệp Thiên đã khiến cho lớp áo giáp màu đỏ máu bị vỡ toác. Điều đó lại càng khiến người khác kinh ngạc và sợ hãi hơn.
“Sức mạnh thật đáng sợ!”
Giang Tuyết Hoa khẽ co đồng tử, lớp áo giáp màu đỏ máu trên cơ thể Francis, hắn đã từng được nghe qua.
Nghe đồn, nó được tạo ra từ vô số máu tươi, có tác dụng phòng ngự và nuốt chửng cực mạnh. Vô cùng bền chắc. Dù là người bình thường mặc vào, nếu một vị cảnh giới siêu phàm thần phẩm dùng toàn lực tấn công thì người đó cũng có thể cản lại được không chút tổn thương.
Vậy mà giờ Diệp Thiên chỉ dùng một đấm đã khiến lớp áo đó vỡ vụn khiến hắn cảm thấy khó tin.